古诗词

尧峰山清晖轩落成送楞伽寺弘上人归隐且见余志

张元凯

尧峰古刹连翠微,黄茅盖殿白板扉。yáo fēng gǔ shā lián cuì wēi,huáng máo gài diàn bái bǎn fēi。
鸟窠蟒窟僧住少,只馀山水含清晖。niǎo kē mǎng kū sēng zhù shǎo,zhǐ yú shān shuǐ hán qīng huī。
楞伽山中大弟子,偶来飞锡披荆枳。léng gā shān zhōng dà dì zi,ǒu lái fēi xī pī jīng zhǐ。
石头路滑雪纷纷,却遇庞家老居士。shí tóu lù huá xuě fēn fēn,què yù páng jiā lǎo jū shì。
相期岩下种青莲,懒乞人间造业钱。xiāng qī yán xià zhǒng qīng lián,lǎn qǐ rén jiān zào yè qián。
无金布地不著想,有珠系衣且自捐。wú jīn bù dì bù zhù xiǎng,yǒu zhū xì yī qiě zì juān。
一袈裟地无十笏,绵蕞草构为禅室。yī jiā shā dì wú shí hù,mián zuì cǎo gòu wèi chán shì。
松麈蒲团日日闲,黄花翠竹纤纤出。sōng zhǔ pú tuán rì rì xián,huáng huā cuì zhú xiān xiān chū。
本来无住亦无生,究竟何能识净因。běn lái wú zhù yì wú shēng,jiū jìng hé néng shí jìng yīn。
且将清澈宝云井,作供灯光华鬘身。qiě jiāng qīng chè bǎo yún jǐng,zuò gōng dēng guāng huá mán shēn。
涧底流泉鸣不止,峰头朗月恒如此。jiàn dǐ liú quán míng bù zhǐ,fēng tóu lǎng yuè héng rú cǐ。
蝴蝶浮生梦已醒,莲花事业心如水。hú dié fú shēng mèng yǐ xǐng,lián huā shì yè xīn rú shuǐ。
般若慈航咫尺间,菩提高树岂难攀。bān ruò cí háng zhǐ chǐ jiān,pú tí gāo shù qǐ nán pān。
愿留白足常为伴,未许黄梅便出山。yuàn liú bái zú cháng wèi bàn,wèi xǔ huáng méi biàn chū shān。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

饯客

张元凯

细雨孝廉棹,经过芳草城。xì yǔ xiào lián zhào,jīng guò fāng cǎo chéng。
渚云飞不尽,山月正初生。zhǔ yún fēi bù jǐn,shān yuè zhèng chū shēng。
白帢谈名理,清樽惜别情。bái qià tán míng lǐ,qīng zūn xī bié qíng。
如逢燕赵客,为报厌纵横。rú féng yàn zhào kè,wèi bào yàn zòng héng。

琅琊别墅二首

张元凯

高阁临花渚,云英逐望新。gāo gé lín huā zhǔ,yún yīng zhú wàng xīn。
空蒙微见海,窈窕曲藏春。kōng méng wēi jiàn hǎi,yǎo tiǎo qū cáng chūn。
乔木元无恙,青山已即真。qiáo mù yuán wú yàng,qīng shān yǐ jí zhēn。
君家旧时墅,曾住两珣珉。jūn jiā jiù shí shù,céng zhù liǎng xún mín。

琅琊别墅二首

张元凯

邻刹松涛远,隔川花雨轻。lín shā sōng tāo yuǎn,gé chuān huā yǔ qīng。
云峰分太华,池水半昆明。yún fēng fēn tài huá,chí shuǐ bàn kūn míng。
浮白消尘虑,耽玄匪世情。fú bái xiāo chén lǜ,dān xuán fěi shì qíng。
超然得禅悟,园以小祇名。chāo rán dé chán wù,yuán yǐ xiǎo qí míng。

濠上逢客

张元凯

相逢木兰棹,同过渚莲亭。xiāng féng mù lán zhào,tóng guò zhǔ lián tíng。
散发新添白,看山不改青。sàn fā xīn tiān bái,kàn shān bù gǎi qīng。
种花无旧业,视草有玄经。zhǒng huā wú jiù yè,shì cǎo yǒu xuán jīng。
寂寞江湖上,常占处士星。jì mò jiāng hú shàng,cháng zhàn chù shì xīng。

送客之滇

张元凯

始遂四方志,何知万里长。shǐ suì sì fāng zhì,hé zhī wàn lǐ zhǎng。
雪消犹故国,草绿已他乡。xuě xiāo yóu gù guó,cǎo lǜ yǐ tā xiāng。
旅鬓欲垂白,行囊尽点苍。lǚ bìn yù chuí bái,xíng náng jǐn diǎn cāng。
巴江元学字,不阻校书航。bā jiāng yuán xué zì,bù zǔ xiào shū háng。

赠子念二首

张元凯

吾自识曹丘,同为长者游。wú zì shí cáo qiū,tóng wèi zhǎng zhě yóu。
下帷虚董策,借箸竟良筹。xià wéi xū dǒng cè,jiè zhù jìng liáng chóu。
清圣元无羡,情痴卒未休。qīng shèng yuán wú xiàn,qíng chī zú wèi xiū。
花间呼小友,张绪最风流。huā jiān hū xiǎo yǒu,zhāng xù zuì fēng liú。

赠子念二首

张元凯

谢傅爱羊昙,东山日并骖。xiè fù ài yáng tán,dōng shān rì bìng cān。
称名当第五,受爵敢过三。chēng míng dāng dì wǔ,shòu jué gǎn guò sān。
浪谑曾无虐,风骚只自耽。làng xuè céng wú nüè,fēng sāo zhǐ zì dān。
庭花莫闲种,芳草树宜男。tíng huā mò xián zhǒng,fāng cǎo shù yí nán。

访顾朗

张元凯

野径莽无迹,山园摽有梅。yě jìng mǎng wú jì,shān yuán biāo yǒu méi。
客能骑马到,主自饭牛回。kè néng qí mǎ dào,zhǔ zì fàn niú huí。
藉草深趺坐,临花浅送杯。jí cǎo shēn fū zuò,lín huā qiǎn sòng bēi。
狂生今尔汝,清话总成诙。kuáng shēng jīn ěr rǔ,qīng huà zǒng chéng huī。

逢王承父

张元凯

苇叶梁溪舫,蘋花秋水风。wěi yè liáng xī fǎng,píng huā qiū shuǐ fēng。
两人斗酒共,千古寸心同。liǎng rén dòu jiǔ gòng,qiān gǔ cùn xīn tóng。
诗是山东白,才非吴下蒙。shī shì shān dōng bái,cái fēi wú xià méng。
词坛分赤帜,吾党小英雄。cí tán fēn chì zhì,wú dǎng xiǎo yīng xióng。

同卫僚游虎丘

张元凯

彻侯戎理暇,小队出城西。chè hóu róng lǐ xiá,xiǎo duì chū chéng xī。
金勒材官鞚,银瓶健卒提。jīn lēi cái guān kòng,yín píng jiàn zú tí。
云根堪试剑,兰叶亦然犀。yún gēn kān shì jiàn,lán yè yì rán xī。
为作军中乐,林莺不敢啼。wèi zuò jūn zhōng lè,lín yīng bù gǎn tí。

过郑丞

张元凯

郑公门似水,杨柳绿如丝。zhèng gōng mén shì shuǐ,yáng liǔ lǜ rú sī。
自哂官阶小,那嫌堂构卑。zì shěn guān jiē xiǎo,nà xián táng gòu bēi。
飞花竟亡赖,归燕不愆期。fēi huā jìng wáng lài,guī yàn bù qiān qī。
投辖人皆醉,毋烦置驿为。tóu xiá rén jiē zuì,wú fán zhì yì wèi。

送鲁都尉武试

张元凯

送子一樽酒,离歌秋月明。sòng zi yī zūn jiǔ,lí gē qiū yuè míng。
龙韬误章句,燕颔起诸生。lóng tāo wù zhāng jù,yàn hàn qǐ zhū shēng。
白水交河道,黄云碣石城。bái shuǐ jiāo hé dào,huáng yún jié shí chéng。
不须愁短发,亦可请长缨。bù xū chóu duǎn fā,yì kě qǐng zhǎng yīng。

遇京口程秀才因寄朱将军

张元凯

羽檄关河静,风尘客路分。yǔ xí guān hé jìng,fēng chén kè lù fēn。
相逢伯休父,因忆季将军。xiāng féng bó xiū fù,yīn yì jì jiāng jūn。
组练长江雪,旌旗建业云。zǔ liàn zhǎng jiāng xuě,jīng qí jiàn yè yún。
还应赋秋兴,不草出师文。hái yīng fù qiū xīng,bù cǎo chū shī wén。

端午二首

张元凯

风雨淹佳节,搴裳独采蒲。fēng yǔ yān jiā jié,qiān shang dú cǎi pú。
久无观妓咏,近有辟兵符。jiǔ wú guān jì yǒng,jìn yǒu pì bīng fú。
竹径留中散,江流忆左徒。zhú jìng liú zhōng sàn,jiāng liú yì zuǒ tú。
乾坤自拘碍,吾意只菰芦。qián kūn zì jū ài,wú yì zhǐ gū lú。

端午二首

张元凯

角黍绿离离,茶瓜与客期。jiǎo shǔ lǜ lí lí,chá guā yǔ kè qī。
短衣悬艾艾,长命续丝丝。duǎn yī xuán ài ài,zhǎng mìng xù sī sī。
燕乳过初夏,蜂喧恰午时。yàn rǔ guò chū xià,fēng xuān qià wǔ shí。
葵榴幸无恙,折取伴芳卮。kuí liú xìng wú yàng,zhé qǔ bàn fāng zhī。
7591234567»