古诗词

自临清入京道上口占

梁民相

懒散那堪恋薄游,疏榆声动帝城秋。lǎn sàn nà kān liàn báo yóu,shū yú shēng dòng dì chéng qiū。
何人不解悲行役,天上于今望女牛。hé rén bù jiě bēi xíng yì,tiān shàng yú jīn wàng nǚ niú。

梁民相

梁民相,原名文,字井卿。南海人。明神宗万历二十年(一五九二)进士。官零陵知县。改广平郡博。卒于官。清温汝能《粤东诗海》卷四一有传。 梁民相的作品>>

猜您喜欢

鸟止轩闲居

梁民相

晓起披书坐小窗,萧然病色满沧江。xiǎo qǐ pī shū zuò xiǎo chuāng,xiāo rán bìng sè mǎn cāng jiāng。
绸缪念我鸿千里,鸣食依人鸟一双。chóu móu niàn wǒ hóng qiān lǐ,míng shí yī rén niǎo yī shuāng。
懒性转添泉石傲,雄心都向路歧降。lǎn xìng zhuǎn tiān quán shí ào,xióng xīn dōu xiàng lù qí jiàng。
年来结得高阳侣,生事惟应问酒缸。nián lái jié dé gāo yáng lǚ,shēng shì wéi yīng wèn jiǔ gāng。

十五夜同袁少参薛户曹高比部汪山人集区太史苑西楼

梁民相

苑外高楼夜不迷,秋光偏在禁城西。yuàn wài gāo lóu yè bù mí,qiū guāng piān zài jìn chéng xī。
初移碧树金波动,渐转危栏玉镜低。chū yí bì shù jīn bō dòng,jiàn zhuǎn wēi lán yù jìng dī。
久客乡关愁欲赋,清宵宾从兴堪携。jiǔ kè xiāng guān chóu yù fù,qīng xiāo bīn cóng xīng kān xié。
明年此会应难合,乌鹊于今未定栖。míng nián cǐ huì yīng nán hé,wū què yú jīn wèi dìng qī。

立春

梁民相

岁晏天涯已立春,独看盘菜泪沾巾。suì yàn tiān yá yǐ lì chūn,dú kàn pán cài lèi zhān jīn。
十年病骨支床在,万里无家倚壁贫。shí nián bìng gǔ zhī chuáng zài,wàn lǐ wú jiā yǐ bì pín。
寒色已随阳气改,物情偏逐岁华新。hán sè yǐ suí yáng qì gǎi,wù qíng piān zhú suì huá xīn。
谁能不动乡关念,愁作邯郸梦里人。shuí néng bù dòng xiāng guān niàn,chóu zuò hán dān mèng lǐ rén。

自临清入京道上口占

梁民相

潦倒津途日复迷,枣林千树出深溪。lǎo dào jīn tú rì fù mí,zǎo lín qiān shù chū shēn xī。
三年厌说长安道,倚剑漳河首重低。sān nián yàn shuō zhǎng ān dào,yǐ jiàn zhāng hé shǒu zhòng dī。

自临清入京道上口占

梁民相

卢沟之水流汤汤,闻道桑干忆故乡。lú gōu zhī shuǐ liú tāng tāng,wén dào sāng gàn yì gù xiāng。
家在粤南天万里,不知何以望咸阳。jiā zài yuè nán tiān wàn lǐ,bù zhī hé yǐ wàng xián yáng。

黄河对月遣怀

梁民相

皎皎明月光,盈盈浊水流。jiǎo jiǎo míng yuè guāng,yíng yíng zhuó shuǐ liú。
明月照浊水,不鉴心中忧。míng yuè zhào zhuó shuǐ,bù jiàn xīn zhōng yōu。
我昔委簪弁,逝言守园丘。wǒ xī wěi zān biàn,shì yán shǒu yuán qiū。
何期中愿乖,去去复远游。hé qī zhōng yuàn guāi,qù qù fù yuǎn yóu。
岁月忽以变,山川成阻修。suì yuè hū yǐ biàn,shān chuān chéng zǔ xiū。
沈绵骨欲朽,契阔意多愁。shěn mián gǔ yù xiǔ,qì kuò yì duō chóu。
回首望故乡,瓜田行可收。huí shǒu wàng gù xiāng,guā tián xíng kě shōu。
丰歉常在念,颇为藿食谋。fēng qiàn cháng zài niàn,pǒ wèi huò shí móu。
去冬已饿殍,今春尚征求。qù dōng yǐ è piǎo,jīn chūn shàng zhēng qiú。
贫无甔石储,生计焉能休。pín wú dān shí chǔ,shēng jì yān néng xiū。
去住关百虑,进退徒夷犹。qù zhù guān bǎi lǜ,jìn tuì tú yí yóu。
惆怅孤明月,清光悬素秋。chóu chàng gū míng yuè,qīng guāng xuán sù qiū。

淮阴侯

梁民相

淮阴信人杰,徒步起侯王。huái yīn xìn rén jié,tú bù qǐ hóu wáng。
再战定燕齐,拓地开封疆。zài zhàn dìng yàn qí,tuò dì kāi fēng jiāng。
是时投足间,楚汉相低昂。shì shí tóu zú jiān,chǔ hàn xiāng dī áng。
永谢蒯生说,而乃婴祸芒。yǒng xiè kuǎi shēng shuō,ér nǎi yīng huò máng。
虽解云梦缚,终罹儿女殃。suī jiě yún mèng fù,zhōng lí ér nǚ yāng。
固陵失期日,祸胎已潜藏。gù líng shī qī rì,huò tāi yǐ qián cáng。
君后既如此,处身亦不臧。jūn hòu jì rú cǐ,chù shēn yì bù zāng。
智哉无嫌猜,独有张子房。zhì zāi wú xián cāi,dú yǒu zhāng zi fáng。

湖上望匡庐

梁民相

方舟凌广湖,挂席南风驶。fāng zhōu líng guǎng hú,guà xí nán fēng shǐ。
湖水荡悠哉,东西旷涯涘。hú shuǐ dàng yōu zāi,dōng xī kuàng yá sì。
匡庐之山何崔嵬,居然形势向湖开。kuāng lú zhī shān hé cuī wéi,jū rán xíng shì xiàng hú kāi。
青天缥缈烟霞窟,白日照耀金银台。qīng tiān piāo miǎo yān xiá kū,bái rì zhào yào jīn yín tái。
延袤周遭五百里,诸峰矗矗干霄起。yán mào zhōu zāo wǔ bǎi lǐ,zhū fēng chù chù gàn xiāo qǐ。
牙错封提两郡雄,阴晴坐变千崖里。yá cuò fēng tí liǎng jùn xióng,yīn qíng zuò biàn qiān yá lǐ。
瀑布常飞双白虹,东林早晚坐闻钟。pù bù cháng fēi shuāng bái hóng,dōng lín zǎo wǎn zuò wén zhōng。
白莲池上今谁主,三笑溪边尚有踪。bái lián chí shàng jīn shuí zhǔ,sān xiào xī biān shàng yǒu zōng。
其中幽胜难缕指,洞天福地应无比。qí zhōng yōu shèng nán lǚ zhǐ,dòng tiān fú dì yīng wú bǐ。
杖履真堪托此山,红尘趍走徒为尔。zhàng lǚ zhēn kān tuō cǐ shān,hóng chén chí zǒu tú wèi ěr。
平生几度此经过,梦想神游日已多。píng shēng jǐ dù cǐ jīng guò,mèng xiǎng shén yóu rì yǐ duō。
未能长往空回首,杀杀山灵奈尔何。wèi néng zhǎng wǎng kōng huí shǒu,shā shā shān líng nài ěr hé。
2312