古诗词

念奴娇·八咏楼

鲜于枢

长溪西注,似延平双剑,千年初合。zhǎng xī xī zhù,shì yán píng shuāng jiàn,qiān nián chū hé。
溪上千峰明紫翠,放出群龙头角。xī shàng qiān fēng míng zǐ cuì,fàng chū qún lóng tóu jiǎo。
潇洒云林,微茫烟草,极目春洲阔。xiāo sǎ yún lín,wēi máng yān cǎo,jí mù chūn zhōu kuò。
城高楼迥,恍然身在寥廓。chéng gāo lóu jiǒng,huǎng rán shēn zài liáo kuò。
我来阴雨兼旬,滩声怒起,日日东风恶。wǒ lái yīn yǔ jiān xún,tān shēng nù qǐ,rì rì dōng fēng è。
须待青天明月夜,一试严维佳作。xū dài qīng tiān míng yuè yè,yī shì yán wéi jiā zuò。
风景不殊,溪山信美,处处堪行乐。fēng jǐng bù shū,xī shān xìn měi,chù chù kān xíng lè。
休文何事,年年多病如削。xiū wén hé shì,nián nián duō bìng rú xuē。
鲜于枢

鲜于枢

鲜于枢(1246-1302),元代著名书法家。字伯机,晚年营室名“困学之斋”, 自号困学山民,又号寄直老人。祖籍金代德兴府(今张家口涿鹿县),生于汴梁(今河南开封)。汉族,大都(今北京)人,一说渔阳(今北京蓟县)人,先后寓居扬州、杭州。大德六年(1302)任太常典薄。元世祖至元年间以才选为浙东宣慰司经历,后改浙东省都事,晚年任太常典簿。好诗歌与古董,文名显于当时,书法成就最著。明朱权《太和正音谱》将其列于“词林英杰”一百五十人之中。《新元史》有传。 鲜于枢的作品>>

猜您喜欢

王大令保母帖四首

鲜于枢

千年郁郁閟重泉,暂出还随劫火烟。qiān nián yù yù bì zhòng quán,zàn chū hái suí jié huǒ yān。
靳惜乾坤如有意,流传君我岂无缘。jìn xī qián kūn rú yǒu yì,liú chuán jūn wǒ qǐ wú yuán。

方方壶苍颉作字图

鲜于枢

石间点笔撚吟须,雄览江山为发舒。shí jiān diǎn bǐ niǎn yín xū,xióng lǎn jiāng shān wèi fā shū。
脱口欲令神鬼泣,临池清逼右军书。tuō kǒu yù lìng shén guǐ qì,lín chí qīng bī yòu jūn shū。

宝林寺

鲜于枢

越国龟峰寺,楼台曜锦翚。yuè guó guī fēng sì,lóu tái yào jǐn huī。
许询初有造,徐浩久相依。xǔ xún chū yǒu zào,xú hào jiǔ xiāng yī。
开户琅玕裂,登山窣堵危。kāi hù láng gān liè,dēng shān sū dǔ wēi。
昔闻禅板少,今见讲花飞。xī wén chán bǎn shǎo,jīn jiàn jiǎng huā fēi。
祷雨灵鳗跃,看云老鹤归。dǎo yǔ líng mán yuè,kàn yún lǎo hè guī。
童烹罗汉菜,客礼国师衣。tóng pēng luó hàn cài,kè lǐ guó shī yī。
白足三千指,苍松四十围。bái zú sān qiān zhǐ,cāng sōng sì shí wéi。
星河上界近,烟火下方微。xīng hé shàng jiè jìn,yān huǒ xià fāng wēi。
浮世自荣辱,深林无是非。fú shì zì róng rǔ,shēn lín wú shì fēi。
天台五台远,何必更骖騑。tiān tái wǔ tái yuǎn,hé bì gèng cān fēi。

戊午十二月十二日别家

鲜于枢

玄冬尚闭藏,游子戒远涂。xuán dōng shàng bì cáng,yóu zi jiè yuǎn tú。
出门少人迹,霜露沾衣裾。chū mén shǎo rén jì,shuāng lù zhān yī jū。
强颜辞老亲,低首恋蓬庐。qiáng yán cí lǎo qīn,dī shǒu liàn péng lú。
牵舟逆北风,堕指哀仆夫。qiān zhōu nì běi fēng,duò zhǐ āi pū fū。
十年赋倦游,卜筑沧海隅。shí nián fù juàn yóu,bo zhù cāng hǎi yú。
既无官守责,亦作饥寒驱。jì wú guān shǒu zé,yì zuò jī hán qū。
宴坐固所怀,复此畏简书。yàn zuò gù suǒ huái,fù cǐ wèi jiǎn shū。
仰惭随阳雁,俯羡在藻鱼。yǎng cán suí yáng yàn,fǔ xiàn zài zǎo yú。

过桐庐漏港滩示舟人

鲜于枢

惊流激长滩,百折怒未已。jīng liú jī zhǎng tān,bǎi zhé nù wèi yǐ。
篙师与水争,退尺进才咫。gāo shī yǔ shuǐ zhēng,tuì chǐ jìn cái zhǐ。
技穷解衣下,力排过乃止。jì qióng jiě yī xià,lì pái guò nǎi zhǐ。
维时春冬交,冰雪寒堕指。wéi shí chūn dōng jiāo,bīng xuě hán duò zhǐ。
我时卧舟中,起视颡有泚。wǒ shí wò zhōu zhōng,qǐ shì sǎng yǒu cǐ。
迂疏一何补,辛苦愧舟子。yū shū yī hé bǔ,xīn kǔ kuì zhōu zi。

望峄山

鲜于枢

东方巨镇宗岱宗,群山列侍臣妾同。dōng fāng jù zhèn zōng dài zōng,qún shān liè shì chén qiè tóng。
西南崛起一万仞,却立不屈如争雄。xī nán jué qǐ yī wàn rèn,què lì bù qū rú zhēng xióng。
何年天星下天宫,坠地化作青芙蓉。hé nián tiān xīng xià tiān gōng,zhuì dì huà zuò qīng fú róng。
外如刻削中空同,阆风玄圃遥相通。wài rú kè xuē zhōng kōng tóng,láng fēng xuán pǔ yáo xiāng tōng。
我昔东游访青童,群仙招我游中峰。wǒ xī dōng yóu fǎng qīng tóng,qún xiān zhāo wǒ yóu zhōng fēng。
悔不绝粒巢云松,失身误落尘网中。huǐ bù jué lì cháo yún sōng,shī shēn wù luò chén wǎng zhōng。
如今可望不可到,舣舟空羡冥飞鸿。rú jīn kě wàng bù kě dào,yǐ zhōu kōng xiàn míng fēi hóng。
神仙可学事亦晚,安用屑屑悲秋蓬。shén xiān kě xué shì yì wǎn,ān yòng xiè xiè bēi qiū péng。
吾闻峄阳有孤桐,凤皇鸣处朝阳红。wú wén yì yáng yǒu gū tóng,fèng huáng míng chù cháo yáng hóng。
安得斫为宝琴献天子,为民解愠歌《南风》。ān dé zhuó wèi bǎo qín xiàn tiān zi,wèi mín jiě yùn gē nán fēng。

题唐摸兰亭墨迹

鲜于枢

君家禊帖评甲乙,和璧隋珠价相敌。jūn jiā xì tiē píng jiǎ yǐ,hé bì suí zhū jià xiāng dí。
神龙贞观苦未远,赵葛冯汤总名迹。shén lóng zhēn guān kǔ wèi yuǎn,zhào gé féng tāng zǒng míng jì。
主人熊鱼两兼爱,彼短此长俱有得。zhǔ rén xióng yú liǎng jiān ài,bǐ duǎn cǐ zhǎng jù yǒu dé。
三百二十有七字,字字龙蛇怒腾掷。sān bǎi èr shí yǒu qī zì,zì zì lóng shé nù téng zhì。
嗟余到手眼生障,有数存焉岂人力。jiē yú dào shǒu yǎn shēng zhàng,yǒu shù cún yān qǐ rén lì。
吾闻神龙之初,《黄庭》《乐毅》真迹尚无恙,此帖犹为时所惜。wú wén shén lóng zhī chū,huáng tíng lè yì zhēn jì shàng wú yàng,cǐ tiē yóu wèi shí suǒ xī。
况今相去又千载,古帖消磨万无一。kuàng jīn xiāng qù yòu qiān zài,gǔ tiē xiāo mó wàn wú yī。
有馀不足贵相通,欲抱奇书求博易。yǒu yú bù zú guì xiāng tōng,yù bào qí shū qiú bó yì。

水荒子歌二首

鲜于枢

水荒子,日日悲歌向城市。shuǐ huāng zi,rì rì bēi gē xiàng chéng shì。
辞危调苦不忍闻,妻孥散尽馀一身。cí wēi diào kǔ bù rěn wén,qī nú sàn jǐn yú yī shēn。
城中米贵丐者众,崎岖一饱经千门。chéng zhōng mǐ guì gài zhě zhòng,qí qū yī bǎo jīng qiān mén。
城中昔食城外米,城外人今食城里。chéng zhōng xī shí chéng wài mǐ,chéng wài rén jīn shí chéng lǐ。
耕者渐少田渐荒,政恐明年不如此。gēng zhě jiàn shǎo tián jiàn huāng,zhèng kǒng míng nián bù rú cǐ。
水荒子,行歌乞食良不恶,犹胜弄兵狱中死。shuǐ huāng zi,xíng gē qǐ shí liáng bù è,yóu shèng nòng bīng yù zhōng sǐ。

湖上曲

鲜于枢

湖边荡桨谁家女?绿惨红愁问无语。hú biān dàng jiǎng shuí jiā nǚ?lǜ cǎn hóng chóu wèn wú yǔ。
低回忍泪并人船,贪得缠头强歌舞。dī huí rěn lèi bìng rén chuán,tān dé chán tóu qiáng gē wǔ。
玉壶美酒不消忧,鱼腹熊蹯弃如土。yù hú měi jiǔ bù xiāo yōu,yú fù xióng fán qì rú tǔ。
阳台梦短匆匆去,鸳锁生寒愁日暮。yáng tái mèng duǎn cōng cōng qù,yuān suǒ shēng hán chóu rì mù。
安得义士掷千金,坐令桑濮歌行露。ān dé yì shì zhì qiān jīn,zuò lìng sāng pú gē xíng lù。

题董北苑山水

鲜于枢

爱山不得山中住,长日空吟忆山句。ài shān bù dé shān zhōng zhù,zhǎng rì kōng yín yì shān jù。
偶然见此虚堂间,顿觉还我沧洲趣。ǒu rán jiàn cǐ xū táng jiān,dùn jué hái wǒ cāng zhōu qù。
阴厓绝壑雷雨黑,苍藤老木蛟龙怒。yīn yá jué hè léi yǔ hēi,cāng téng lǎo mù jiāo lóng nù。
岸石荦确溪涧阔,知有人家入无路。àn shí luò què xī jiàn kuò,zhī yǒu rén jiā rù wú lù。
一重一掩深复深,危桥古屋依云林。yī zhòng yī yǎn shēn fù shēn,wēi qiáo gǔ wū yī yún lín。
是中宜有避世者,我欲径去投冠簪。shì zhōng yí yǒu bì shì zhě,wǒ yù jìng qù tóu guān zān。
源也世本膏粱子,胸中丘壑有如此。yuán yě shì běn gāo liáng zi,xiōng zhōng qiū hè yǒu rú cǐ。
后来仅见僧巨然,笔墨虽工意难似。hòu lái jǐn jiàn sēng jù rán,bǐ mò suī gōng yì nán shì。
想当解衣盘礴初,意匠妙与造化俱。xiǎng dāng jiě yī pán bó chū,yì jiàng miào yǔ zào huà jù。
官闲禄饱日无事,吮墨含毫时自娱。guān xián lù bǎo rì wú shì,shǔn mò hán háo shí zì yú。
谁怜龌龊百僚底,双鬓尘埃对此图。shuí lián wò chuò bǎi liáo dǐ,shuāng bìn chén āi duì cǐ tú。

范宽雪山图

鲜于枢

前山积雪深,隐约形体具。qián shān jī xuě shēn,yǐn yuē xíng tǐ jù。
后山雪不到,槎牙头角露。hòu shān xuě bù dào,chá yá tóu jiǎo lù。
远近复有千万山,一一倚空含太素。yuǎn jìn fù yǒu qiān wàn shān,yī yī yǐ kōng hán tài sù。
悬厓断溜风满壑,野店闭门风倒树。xuán yá duàn liū fēng mǎn hè,yě diàn bì mén fēng dào shù。
店前二客欲安往,一尚稍前一回步。diàn qián èr kè yù ān wǎng,yī shàng shāo qián yī huí bù。
仲冬胡为开此图,寒气满堂风景暮。zhòng dōng hú wèi kāi cǐ tú,hán qì mǎn táng fēng jǐng mù。
荆关以后世有人,几人能写山水真。jīng guān yǐ hòu shì yǒu rén,jǐ rén néng xiě shān shuǐ zhēn。
李郭惜墨固自好,晻霭但若浮空云。lǐ guō xī mò gù zì hǎo,àn ǎi dàn ruò fú kōng yún。
岂如宽也老笔夺造化,苍顽万仞手可扪,匡庐彭蠡雁荡穷海垠。qǐ rú kuān yě lǎo bǐ duó zào huà,cāng wán wàn rèn shǒu kě mén,kuāng lú péng lí yàn dàng qióng hǎi yín。
江南山水固潇洒,敢与嵩高泰华争雄尊。jiāng nán shān shuǐ gù xiāo sǎ,gǎn yǔ sōng gāo tài huá zhēng xióng zūn。
宽也生长嵩华间,下视庸史如埃尘。kuān yě shēng zhǎng sōng huá jiān,xià shì yōng shǐ rú āi chén。
乱离何处得此本,张侯好事轻千缗。luàn lí hé chù dé cǐ běn,zhāng hóu hǎo shì qīng qiān mín。
我家汴水湄,境与嵩华邻。wǒ jiā biàn shuǐ méi,jìng yǔ sōng huá lín。
平生亦有山水癖,爱而不见今十春。píng shēng yì yǒu shān shuǐ pǐ,ài ér bù jiàn jīn shí chūn。
他日思归不可遏,杖藜载酒来敲门。tā rì sī guī bù kě è,zhàng lí zài jiǔ lái qiāo mén。

题赵模拓本兰亭后

鲜于枢

兰亭化身千百亿,贞观赵模推第一。lán tíng huà shēn qiān bǎi yì,zhēn guān zhào mó tuī dì yī。
百家聚讼谩纷纭,正传宁到山中石。bǎi jiā jù sòng mán fēn yún,zhèng chuán níng dào shān zhōng shí。
论书当论气韵神,谁与痴儿较形质。lùn shū dāng lùn qì yùn shén,shuí yǔ chī ér jiào xíng zhì。
想当填郭断手初,帝与欧虞皆太息。xiǎng dāng tián guō duàn shǒu chū,dì yǔ ōu yú jiē tài xī。
昭陵玉匣秘重泉,自此中天无二日。zhāo líng yù xiá mì zhòng quán,zì cǐ zhōng tiān wú èr rì。
元章老去不及见,却见苏家评甲乙。yuán zhāng lǎo qù bù jí jiàn,què jiàn sū jiā píng jiǎ yǐ。
北山居士得何许,购取宁论万金直。běi shān jū shì dé hé xǔ,gòu qǔ níng lùn wàn jīn zhí。
几年僦屋客江海,宝气奎光夜相射。jǐ nián jiù wū kè jiāng hǎi,bǎo qì kuí guāng yè xiāng shè。
南来北人多健者,名色连艘金满室。nán lái běi rén duō jiàn zhě,míng sè lián sōu jīn mǎn shì。
应嗟我辈太痴绝,常抱蠹书论得失。yīng jiē wǒ bèi tài chī jué,cháng bào dù shū lùn dé shī。

华鲸引

鲜于枢

石上桐孙美如玉,化作长鲸唤僧粥。shí shàng tóng sūn měi rú yù,huà zuò zhǎng jīng huàn sēng zhōu。
香严一击六根开,剥落皮毛换凡骨。xiāng yán yī jī liù gēn kāi,bō luò pí máo huàn fán gǔ。
中郎却顾中散惊,初非爨下鸣不平。zhōng láng què gù zhōng sàn jīng,chū fēi cuàn xià míng bù píng。
批鳞拔角就绳墨,龙门绿绮喑无声。pī lín bá jiǎo jiù shéng mò,lóng mén lǜ qǐ yīn wú shēng。
昔闻北溟鱼,化作天池鹏。xī wén běi míng yú,huà zuò tiān chí péng。
今见横海姿,解作威凤鸣。jīn jiàn héng hǎi zī,jiě zuò wēi fèng míng。
薾然败棺材,蠢尔牛阑撑。ěr rán bài guān cái,chǔn ěr niú lán chēng。
龙腾虎变固有待,不遇赏音徒尔灵。lóng téng hǔ biàn gù yǒu dài,bù yù shǎng yīn tú ěr líng。
君不见饭牛自卖亦何者,逢时自致千秋名。jūn bù jiàn fàn niú zì mài yì hé zhě,féng shí zì zhì qiān qiū míng。

赤乌行

鲜于枢

木之用髹漆,初以为美观。mù zhī yòng xiū qī,chū yǐ wèi měi guān。
睹兹赤乌材,乃知漆为木之九转丹。dǔ zī chì wū cái,nǎi zhī qī wèi mù zhī jiǔ zhuǎn dān。
风雨霜露不能入,所以远历晋魏犹坚完。fēng yǔ shuāng lù bù néng rù,suǒ yǐ yuǎn lì jìn wèi yóu jiān wán。
政如厚葬用珠玉,能令血肉经千年。zhèng rú hòu zàng yòng zhū yù,néng lìng xuè ròu jīng qiān nián。
凡物皆尚新,惟琴独求旧。fán wù jiē shàng xīn,wéi qín dú qiú jiù。
古人遗迹既已少,近作吾无千岁寿。gǔ rén yí jì jì yǐ shǎo,jìn zuò wú wú qiān suì shòu。
木不断生意,雨旸犹相通。mù bù duàn shēng yì,yǔ yáng yóu xiāng tōng。
及兹生意尽,发声始与金石同。jí zī shēng yì jǐn,fā shēng shǐ yǔ jīn shí tóng。
巍巍乌龙山,岩壑秀且雄。wēi wēi wū lóng shān,yán hè xiù qiě xióng。
桐江在其南,溟渤居其东。tóng jiāng zài qí nán,míng bó jū qí dōng。
长滩落深峡,灌木号巅峰。zhǎng tān luò shēn xiá,guàn mù hào diān fēng。
子胥朝夕鼓馀怒,子陵庙貌存高风。zi xū cháo xī gǔ yú nù,zi líng miào mào cún gāo fēng。
托根于此岂复有,凡木感化何让龙门桐。tuō gēn yú cǐ qǐ fù yǒu,fán mù gǎn huà hé ràng lóng mén tóng。
我本山林人,奔走鬓已翁。wǒ běn shān lín rén,bēn zǒu bìn yǐ wēng。
何期造物私,锡此哀吾穷。hé qī zào wù sī,xī cǐ āi wú qióng。
琴成灭迹入深谷,歌咏尧舜甘长终。qín chéng miè jì rù shēn gǔ,gē yǒng yáo shùn gān zhǎng zhōng。

高尚书夜山图

鲜于枢

世人看山在山下,李侯看山向绝顶。shì rén kàn shān zài shān xià,lǐ hóu kàn shān xiàng jué dǐng。
世人画山画白日,李侯画山摹夜景。shì rén huà shān huà bái rì,lǐ hóu huà shān mó yè jǐng。
绝顶看山山更奇,夜景摹出人少知。jué dǐng kàn shān shān gèng qí,yè jǐng mó chū rén shǎo zhī。
远山苍苍近山黑,岩树历历汀树微。yuǎn shān cāng cāng jìn shān hēi,yán shù lì lì tīng shù wēi。
天高露下暮潮息,月明一片寒江迟。tiān gāo lù xià mù cháo xī,yuè míng yī piàn hán jiāng chí。
藏深乐渊潜,惊定安林栖。cáng shēn lè yuān qián,jīng dìng ān lín qī。
耳绝城市喧,心息声利机。ěr jué chéng shì xuān,xīn xī shēng lì jī。
古人无因驻清景,高侯有笔能夺移。gǔ rén wú yīn zhù qīng jǐng,gāo hóu yǒu bǐ néng duó yí。
容翁复作有声画,冥搜天巧为补遗。róng wēng fù zuò yǒu shēng huà,míng sōu tiān qiǎo wèi bǔ yí。
后来知有李侯之德高侯画,千年人诵容公诗。hòu lái zhī yǒu lǐ hóu zhī dé gāo hóu huà,qiān nián rén sòng róng gōng shī。
481234