古诗词

风中柳

吴藻

何处游丝,吹到没人庭院。hé chù yóu sī,chuī dào méi rén tíng yuàn。
忒缠绵、和愁擎绊。tè chán mián hé chóu qíng bàn。
祝风休骤,倩柳条私语,算今番、春留一线。zhù fēng xiū zhòu,qiàn liǔ tiáo sī yǔ,suàn jīn fān chūn liú yī xiàn。
无赖莺梭,偏又将伊织断,剩星星、飘零不见。wú lài yīng suō,piān yòu jiāng yī zhī duàn,shèng xīng xīng piāo líng bù jiàn。
怎如蛛网,尚怜香心惯,把墙角、落红低罥。zěn rú zhū wǎng,shàng lián xiāng xīn guàn,bǎ qiáng jiǎo luò hóng dī juàn。
吴藻

吴藻

吴藻,清(一七九九―一八六二)女。字苹香,自号玉岑子,仁和(今杭州)。人。幼而好学,长则肆力于词,又精绘事,尝写饮酒读骚图。著有香南雪北庐集、花帘书屋诗、花帘词、读骚图曲。 吴藻的作品>>

猜您喜欢

江城梅花引

吴藻

黄昏无语把金卮。huáng hūn wú yǔ bǎ jīn zhī。
正愁时。zhèng chóu shí。
耐回思。nài huí sī。
记得当年,此夕坐填词。jì dé dāng nián,cǐ xī zuò tián cí。
依旧玉阶凉似水,倚横笛,但声声、唱柳枝。yī jiù yù jiē liáng shì shuǐ,yǐ héng dí,dàn shēng shēng chàng liǔ zhī。
柳枝。liǔ zhī。
柳枝。liǔ zhī。
一丝丝。yī sī sī。
力不支。lì bù zhī。
风又筛。fēng yòu shāi。
瘦也瘦也,瘦不过、近日腰肢。shòu yě shòu yě,shòu bù guò jìn rì yāo zhī。
谁道秋来,心事没人知。shuí dào qiū lái,xīn shì méi rén zhī。
自有娟娟帘外月,长照我,晚妆残、夜卧迟。zì yǒu juān juān lián wài yuè,zhǎng zhào wǒ,wǎn zhuāng cán yè wò chí。

齐天乐

吴藻

亏他一夜芭蕉雨,园亭作成秋景。kuī tā yī yè bā jiāo yǔ,yuán tíng zuò chéng qiū jǐng。
薄病恹恹,残妆草草,茉莉晚香幽靓。báo bìng yān yān,cán zhuāng cǎo cǎo,mò lì wǎn xiāng yōu jìng。
疏烟送眠。shū yān sòng mián。
恰小扇罗轻,流萤风定。qià xiǎo shàn luó qīng,liú yíng fēng dìng。
独倚屏山,满身明月露华冷。dú yǐ píng shān,mǎn shēn míng yuè lù huá lěng。
文窗欲启未启。wén chuāng yù qǐ wèi qǐ。
怕晶帘卷碎、花影人影。pà jīng lián juǎn suì huā yǐng rén yǐng。
掩却鲛幮,烧残麝炷,忘了纱衾教整。yǎn què jiāo chú,shāo cán shè zhù,wàng le shā qīn jiào zhěng。
铜壶漏永,算如此秋光,仅侬消领。tóng hú lòu yǒng,suàn rú cǐ qiū guāng,jǐn nóng xiāo lǐng。
多少红楼,酒魂凉不醒。duō shǎo hóng lóu,jiǔ hún liáng bù xǐng。

清平乐

吴藻

绝无尘俗。jué wú chén sú。
糁地桐阴绿。sǎn dì tóng yīn lǜ。
石鼎松风茶未熟。shí dǐng sōng fēng chá wèi shú。
瑟瑟凉生满幅。sè sè liáng shēng mǎn fú。
画中人正看鸦。huà zhōng rén zhèng kàn yā。
孤山鹤已还家。gū shān hè yǐ hái jiā。
贪洗两三竿竹,不知误了梅花。tān xǐ liǎng sān gān zhú,bù zhī wù le méi huā。

醉太平

吴藻

疏帘一层。shū lián yī céng。
疏灯一星。shū dēng yī xīng。
夜凉飞入流萤。yè liáng fēi rù liú yíng。
照琴书乱横。zhào qín shū luàn héng。
寒蝉暂停。hán chán zàn tíng。
寒螀又鸣。hán jiāng yòu míng。
一声声和秋声。yī shēng shēng hé qiū shēng。
怕愁人不听。pà chóu rén bù tīng。

虞美人

吴藻

生绡尺幅胭脂冷。shēng xiāo chǐ fú yān zhī lěng。
省识东风影。shěng shí dōng fēng yǐng。
二分娇艳一分愁。èr fēn jiāo yàn yī fēn chóu。
和月和烟不是楚天秋。hé yuè hé yān bù shì chǔ tiān qiū。
春泥底事坟香早。chūn ní dǐ shì fén xiāng zǎo。
宿了红心草。sù le hóng xīn cǎo。
凭谁画出美人魂。píng shuí huà chū měi rén hún。
我欲拈花去吊愤王坟。wǒ yù niān huā qù diào fèn wáng fén。

迈陂塘

吴藻

袅香丝,文心一缕,缠绵幽绪难理。niǎo xiāng sī,wén xīn yī lǚ,chán mián yōu xù nán lǐ。
落花庭院春将老,多少冷吟闲倚。luò huā tíng yuàn chūn jiāng lǎo,duō shǎo lěng yín xián yǐ。
愁不已。chóu bù yǐ。
问早向莲台、忏得聪明未。wèn zǎo xiàng lián tái chàn dé cōng míng wèi。
华年有几。huá nián yǒu jǐ。
渐结损红蘅,歌残秋雁,介面泪如洗。jiàn jié sǔn hóng héng,gē cán qiū yàn,jiè miàn lèi rú xǐ。
伤心事,除却兰姨琼姊。shāng xīn shì,chú què lán yí qióng zǐ。
眼前谁复知己。yǎn qián shuí fù zhī jǐ。
瑶清旧侣和烟散,亲舍白云无际。yáo qīng jiù lǚ hé yān sàn,qīn shě bái yún wú jì。
仙去矣。xiān qù yǐ。
剩一串骊珠,怕逐天风起。shèng yī chuàn lí zhū,pà zhú tiān fēng qǐ。
碧空苕递。bì kōng sháo dì。
莫追忆前尘,才完小劫,珍重玉京里。mò zhuī yì qián chén,cái wán xiǎo jié,zhēn zhòng yù jīng lǐ。

疏帘淡月

吴藻

黄昏人醉。huáng hūn rén zuì。
又几阵西风,纸窗敲碎。yòu jǐ zhèn xī fēng,zhǐ chuāng qiāo suì。
昨日今宵,一样薄寒如水。zuó rì jīn xiāo,yī yàng báo hán rú shuǐ。
钗欹鬓亸纱屏背,不成眠,梦来无谓。chāi yī bìn duǒ shā píng bèi,bù chéng mián,mèng lái wú wèi。
瓶花香细,笔花艳冷,釭花红萎。píng huā xiāng xì,bǐ huā yàn lěng,gāng huā hóng wēi。
算何必莲台忏悔。suàn hé bì lián tái chàn huǐ。
悔愁根未剪,休言聪慧。huǐ chóu gēn wèi jiǎn,xiū yán cōng huì。
幅幅云笺,洒满数行清泪。fú fú yún jiān,sǎ mǎn shù xíng qīng lèi。
罗襟长把秋兰佩,一声声、歌断山鬼。luó jīn zhǎng bǎ qiū lán pèi,yī shēng shēng gē duàn shān guǐ。
况禁病里。kuàng jìn bìng lǐ。
年光去也,只添憔悴。nián guāng qù yě,zhǐ tiān qiáo cuì。

清平乐

吴藻

弯弯月子,照入红闺里。wān wān yuè zi,zhào rù hóng guī lǐ。
病骨珊珊扶不起。bìng gǔ shān shān fú bù qǐ。
只把碧窗深闭。zhǐ bǎ bì chuāng shēn bì。
几家银烛金荷。jǐ jiā yín zhú jīn hé。
几人檀板笙歌。jǐ rén tán bǎn shēng gē。
一样黄昏院落。yī yàng huáng hūn yuàn luò。
伤心不似侬多。shāng xīn bù shì nóng duō。

满江红

吴藻

断褐沈坟,问谁辨、宜官钜鹿。duàn hè shěn fén,wèn shuí biàn yí guān jù lù。
搜剔到、夕阳苍藓,秋风古木。sōu tī dào xī yáng cāng xiǎn,qiū fēng gǔ mù。
金石未磨彤管记,玻璃空艳温泉浴。jīn shí wèi mó tóng guǎn jì,bō lí kōng yàn wēn quán yù。
似曹娥、黄绢遇中郎,摩挲熟。shì cáo é huáng juàn yù zhōng láng,mó sā shú。
一片石,韩陵续。yī piàn shí,hán líng xù。
三尺土,燕支覆。sān chǐ tǔ,yàn zhī fù。
羡生花妙笔,双钩满幅。xiàn shēng huā miào bǐ,shuāng gōu mǎn fú。
前代名碑遗篆隶,后来词客挥珠玉。qián dài míng bēi yí zhuàn lì,hòu lái cí kè huī zhū yù。
属书星、拓本好收藏,千回读。shǔ shū xīng tuò běn hǎo shōu cáng,qiān huí dú。

江城梅花引

吴藻

夕阳西下水东流。xī yáng xī xià shuǐ dōng liú。
怕经秋。pà jīng qiū。
又经秋。yòu jīng qiū。
目送飞鸿,阵阵过南楼。mù sòng fēi hóng,zhèn zhèn guò nán lóu。
猛觉尖风寒翠袖,埋怨到,挂帘栊、玉一钩。měng jué jiān fēng hán cuì xiù,mái yuàn dào,guà lián lóng yù yī gōu。
一钩。yī gōu。
一钩。yī gōu。
月当头。yuè dāng tóu。
酒半瓯。jiǔ bàn ōu。
香半篝。xiāng bàn gōu。
唱也唱也,唱不了、一曲凉洲。chàng yě chàng yě,chàng bù le yī qū liáng zhōu。
笑问嫦娥,灵药几时偷。xiào wèn cháng é,líng yào jǐ shí tōu。
圆缺阴晴天不管,谁管得,古今来、万斛愁。yuán quē yīn qíng tiān bù guǎn,shuí guǎn dé,gǔ jīn lái wàn hú chóu。

买陂塘

吴藻

放轻舟,短长堤畔。fàng qīng zhōu,duǎn zhǎng dī pàn。
玉聪金勒谁跨。yù cōng jīn lēi shuí kuà。
水痕已减三篙绿,幅幅柔蓝不泻。shuǐ hén yǐ jiǎn sān gāo lǜ,fú fú róu lán bù xiè。
秋去也,只睡里、烟鬟山色仍如画。qiū qù yě,zhǐ shuì lǐ yān huán shān sè réng rú huà。
段家桥下。duàn jiā qiáo xià。
看枫叶霜乾,芦花雪冷,衰柳不堪把。kàn fēng yè shuāng qián,lú huā xuě lěng,shuāi liǔ bù kān bǎ。
湖光好,何必深春浅夏。hú guāng hǎo,hé bì shēn chūn qiǎn xià。
四时风景都雅。sì shí fēng jǐng dōu yǎ。
飞飞鸥鹭疏疏影,难认荷湾菱汊。fēi fēi ōu lù shū shū yǐng,nán rèn hé wān líng chà。
归未舍,但红了斜阳,是处钟初打。guī wèi shě,dàn hóng le xié yáng,shì chù zhōng chū dǎ。
碧琉璃瓦。bì liú lí wǎ。
看古寺僧还,佛楼梵起,楼外暮云亚。kàn gǔ sì sēng hái,fú lóu fàn qǐ,lóu wài mù yún yà。

兰陵王

吴藻

绣窗闭。xiù chuāng bì。
窗外红帘垂地。chuāng wài hóng lián chuí dì。
黄昏后,一点灯疏,曲几深屏不曾倚。huáng hūn hòu,yī diǎn dēng shū,qū jǐ shēn píng bù céng yǐ。
添衣唤侍婢。tiān yī huàn shì bì。
半臂绵温香腻。bàn bì mián wēn xiāng nì。
淡妆就,月转花阴,炙罢银簧试双髻。dàn zhuāng jiù,yuè zhuǎn huā yīn,zhì bà yín huáng shì shuāng jì。
幽意。yōu yì。
碎难理。suì nán lǐ。
渐翠袖慵抬,铅泪如洗。jiàn cuì xiù yōng tái,qiān lèi rú xǐ。
断肠诗草阑珊味。duàn cháng shī cǎo lán shān wèi。
早猛上心头,又来眉际。zǎo měng shàng xīn tóu,yòu lái méi jì。
檀痕暗掐玉纤记。tán hén àn qiā yù xiān jì。
谱入凤笙细。pǔ rù fèng shēng xì。
阶砌。jiē qì。
乱蛩起。luàn qióng qǐ。
正如慕似泣,欲断还继。zhèng rú mù shì qì,yù duàn hái jì。
秋宵漫把闲愁比。qiū xiāo màn bǎ xián chóu bǐ。
怅寒蝉瘦尽,霜雁回未。chàng hán chán shòu jǐn,shuāng yàn huí wèi。
芙蓉零落,吊艳影,岁暮矣。fú róng líng luò,diào yàn yǐng,suì mù yǐ。

如梦令

吴藻

玉笛数声何处。yù dí shù shēng hé chù。
吹尽落梅飞絮。chuī jǐn luò méi fēi xù。
楼外有红墙,不把夕阳围住。lóu wài yǒu hóng qiáng,bù bǎ xī yáng wéi zhù。
春去。chūn qù。
春去。chūn qù。
愁杀好花一树。chóu shā hǎo huā yī shù。

百字令

吴藻

似曾探到,者骊珠、颗颗光辉不灭。shì céng tàn dào,zhě lí zhū kē kē guāng huī bù miè。
妙手都从天际得,果是裁云缝月。miào shǒu dōu cóng tiān jì dé,guǒ shì cái yún fèng yuè。
半面缘悭,千回梦想,一瓣名香爇。bàn miàn yuán qiān,qiān huí mèng xiǎng,yī bàn míng xiāng ruò。
惊才觉艳,玉台无此人物。jīng cái jué yàn,yù tái wú cǐ rén wù。
闻道近日宣文,绛纱帷里,弟子红妆列。wén dào jìn rì xuān wén,jiàng shā wéi lǐ,dì zi hóng zhuāng liè。
别有伤心圆缺感,渐渐鬓发如雪。bié yǒu shāng xīn yuán quē gǎn,jiàn jiàn bìn fā rú xuě。
日暮天寒,卖珠补屋,此境和谁说。rì mù tiān hán,mài zhū bǔ wū,cǐ jìng hé shuí shuō。
读君诗罢,为君宛转愁绝。dú jūn shī bà,wèi jūn wǎn zhuǎn chóu jué。

菩萨蛮

吴藻

一年难得韶华住。yī nián nán dé sháo huá zhù。
墙围青粉风团絮。qiáng wéi qīng fěn fēng tuán xù。
飞絮扑帘香。fēi xù pū lián xiāng。
柳丝多少长。liǔ sī duō shǎo zhǎng。
阑干红几折,软靠罗衣碧。lán gàn hóng jǐ zhé,ruǎn kào luó yī bì。
不见夕阳还。bù jiàn xī yáng hái。
画屏山外山。huà píng shān wài shān。
2671234567»