古诗词

金缕曲

吴藻

闷欲呼天说。mèn yù hū tiān shuō。
问苍苍、生人在世,忍偏磨灭。wèn cāng cāng shēng rén zài shì,rěn piān mó miè。
从古难消豪士气,也只书空咄咄。cóng gǔ nán xiāo háo shì qì,yě zhǐ shū kōng duō duō。
正自检、断肠诗阅。zhèng zì jiǎn duàn cháng shī yuè。
看到伤心翻失笑,笑公然、愁是吾家物。kàn dào shāng xīn fān shī xiào,xiào gōng rán chóu shì wú jiā wù。
都并入、笔端结。dōu bìng rù bǐ duān jié。
英雄儿女原无别。yīng xióng ér nǚ yuán wú bié。
叹千秋、收场一例,泪皆成血。tàn qiān qiū shōu chǎng yī lì,lèi jiē chéng xuè。
待把柔情轻放下,不唱柳边风月。dài bǎ róu qíng qīng fàng xià,bù chàng liǔ biān fēng yuè。
且整顿、铜琶铁拨。qiě zhěng dùn tóng pá tiě bō。
读罢离骚还酌酒,向大江、东去歌残阕。dú bà lí sāo hái zhuó jiǔ,xiàng dà jiāng dōng qù gē cán què。
声早遏,碧云裂。shēng zǎo è,bì yún liè。
吴藻

吴藻

吴藻,清(一七九九―一八六二)女。字苹香,自号玉岑子,仁和(今杭州)。人。幼而好学,长则肆力于词,又精绘事,尝写饮酒读骚图。著有香南雪北庐集、花帘书屋诗、花帘词、读骚图曲。 吴藻的作品>>

猜您喜欢

卜算子

吴藻

愁不共春归,界入双娥里。chóu bù gòng chūn guī,jiè rù shuāng é lǐ。
门外飞花几尺深,个是埋愁地。mén wài fēi huā jǐ chǐ shēn,gè shì mái chóu dì。
立近碧阑干,泪湿罗衫子。lì jìn bì lán gàn,lèi shī luó shān zi。
芳草何曾解断肠,人自伤心耳。fāng cǎo hé céng jiě duàn cháng,rén zì shāng xīn ěr。

虞美人

吴藻

风漪八尺玲珑展。fēng yī bā chǐ líng lóng zhǎn。
午睡何曾惯。wǔ shuì hé céng guàn。
闲分药裹倦摊书。xián fēn yào guǒ juàn tān shū。
长日如年彊半病销除。zhǎng rì rú nián jiàng bàn bìng xiāo chú。
绿沈瓜是清凉引。lǜ shěn guā shì qīng liáng yǐn。
热恼须臾尽。rè nǎo xū yú jǐn。
斜阳偏到小窗红。xié yáng piān dào xiǎo chuāng hóng。
怎得阶前添种碧梧桐。zěn dé jiē qián tiān zhǒng bì wú tóng。

南乡子

吴藻

吹到鲤鱼风。chuī dào lǐ yú fēng。
凉杀秋花一朵红。liáng shā qiū huā yī duǒ hóng。
怪得黄昏寒又力,蒙蒙。guài dé huáng hūn hán yòu lì,méng méng。
人在疏帘细雨中。rén zài shū lián xì yǔ zhōng。
香篆袅房栊。xiāng zhuàn niǎo fáng lóng。
倦倚熏篝鬓影松。juàn yǐ xūn gōu bìn yǐng sōng。
多事青灯挑不尽,重重。duō shì qīng dēng tiāo bù jǐn,zhòng zhòng。
偏向钗头缀玉虫。piān xiàng chāi tóu zhuì yù chóng。

高阳台

吴藻

玉局人遥,碧城路回,仙云一朵飞来。yù jú rén yáo,bì chéng lù huí,xiān yún yī duǒ fēi lái。
盥罢蔷薇,几回吟向妆台。guàn bà qiáng wēi,jǐ huí yín xiàng zhuāng tái。
扶风许执金钗贽,怅何时、立雪闲阶。fú fēng xǔ zhí jīn chāi zhì,chàng hé shí lì xuě xián jiē。
向纱帷,席近春风,笺展秋苔。xiàng shā wéi,xí jìn chūn fēng,jiān zhǎn qiū tái。
琳琅金薤花前读,叹青莲去后,无此天才。lín láng jīn xiè huā qián dú,tàn qīng lián qù hòu,wú cǐ tiān cái。
落月梁间,淡然想见高怀。luò yuè liáng jiān,dàn rán xiǎng jiàn gāo huái。
兰姨琼姊瑶清约,待明年、拜识芳徽。lán yí qióng zǐ yáo qīng yuē,dài míng nián bài shí fāng huī。
好徘徊。hǎo pái huái。
绮阁红窗,笔阵书堆。qǐ gé hóng chuāng,bǐ zhèn shū duī。

浣溪沙

吴藻

掩却屏山十二重。yǎn què píng shān shí èr zhòng。
不知明月到帘栊。bù zhī míng yuè dào lián lóng。
一窗灯火碧纱红。yī chuāng dēng huǒ bì shā hóng。
书为心忪开卷少,琴缘腕弱上弦松。shū wèi xīn sōng kāi juǎn shǎo,qín yuán wàn ruò shàng xián sōng。
夜寒争忍减香筒。yè hán zhēng rěn jiǎn xiāng tǒng。

青玉案

吴藻

画图别样开生面。huà tú bié yàng kāi shēng miàn。
恰快似并州剪。qià kuài shì bìng zhōu jiǎn。
如此江村能几见。rú cǐ jiāng cūn néng jǐ jiàn。
美人何处,青山不老,一片烟波远。měi rén hé chù,qīng shān bù lǎo,yī piàn yān bō yuǎn。
拆枝花倚东风软。chāi zhī huā yǐ dōng fēng ruǎn。
更活色生香满。gèng huó sè shēng xiāng mǎn。
何日翠樽湖上款。hé rì cuì zūn hú shàng kuǎn。
故乡山水,劳君点笔,写入鹅溪绢。gù xiāng shān shuǐ,láo jūn diǎn bǐ,xiě rù é xī juàn。

清平乐

吴藻

梦回清绝。mèng huí qīng jué。
小院溶溶月。xiǎo yuàn róng róng yuè。
香又不寒云又热,酿作满庭红雪。xiāng yòu bù hán yún yòu rè,niàng zuò mǎn tíng hóng xuě。
参差玉剪东西。cān chà yù jiǎn dōng xī。
几时换却羽衣。jǐ shí huàn què yǔ yī。
不是花留艳影,琼楼谁见双飞。bù shì huā liú yàn yǐng,qióng lóu shuí jiàn shuāng fēi。

浪淘沙

吴藻

双浆打横塘。shuāng jiāng dǎ héng táng。
何限江乡。hé xiàn jiāng xiāng。
绿波争似别愁长。lǜ bō zhēng shì bié chóu zhǎng。
最忆前宵曾剪烛,同话西窗。zuì yì qián xiāo céng jiǎn zhú,tóng huà xī chuāng。
无计共离觞。wú jì gòng lí shāng。
踠地垂杨。wǎn dì chuí yáng。
数声风笛断人肠。shù shēng fēng dí duàn rén cháng。
从此天涯明月夜,各自凄谅。cóng cǐ tiān yá míng yuè yè,gè zì qī liàng。

虞美人

吴藻

散花小劫谁能避。sàn huā xiǎo jié shuí néng bì。
只把纱屏闭。zhǐ bǎ shā píng bì。
病怀底事太缠绵。bìng huái dǐ shì tài chán mián。
窗外药炉风袅几丝烟。chuāng wài yào lú fēng niǎo jǐ sī yān。
新凉罗幕寒如水。xīn liáng luó mù hán rú shuǐ。
日日和衣睡。rì rì hé yī shuì。
一般听雨一般秋。yī bān tīng yǔ yī bān qiū。
不信今年人比去年愁。bù xìn jīn nián rén bǐ qù nián chóu。

贺新凉

吴藻

桐叶惊秋堕。tóng yè jīng qiū duò。
望苕苕、碧空无际,停云几朵。wàng sháo sháo bì kōng wú jì,tíng yún jǐ duǒ。
忽忆故人当此日,定整新凉诗课。hū yì gù rén dāng cǐ rì,dìng zhěng xīn liáng shī kè。
记曾在、香边砚左,煨茗清谈今昔话,感杨花、作雪莲开火。jì céng zài xiāng biān yàn zuǒ,wēi míng qīng tán jīn xī huà,gǎn yáng huā zuò xuě lián kāi huǒ。
评月旦,笑还唾。píng yuè dàn,xiào hái tuò。
何时再向青绫坐。hé shí zài xiàng qīng líng zuò。
约联吟、二三知己,兰陵争播。yuē lián yín èr sān zhī jǐ,lán líng zhēng bō。
小叙珠宫追往事,一霎天风吹过。xiǎo xù zhū gōng zhuī wǎng shì,yī shà tiān fēng chuī guò。
只襟上、酒痕犹涴。zhǐ jīn shàng jiǔ hén yóu wò。
莫怪双鱼迟尺素,为伤离、卧病愁难可。mò guài shuāng yú chí chǐ sù,wèi shāng lí wò bìng chóu nán kě。
歌一阕、索君和。gē yī què suǒ jūn hé。

江城梅花引

吴藻

沈沈莲漏入秋长。shěn shěn lián lòu rù qiū zhǎng。
怕昏黄。pà hūn huáng。
易昏黄。yì hūn huáng。
最忆当时,听雨话联床。zuì yì dāng shí,tīng yǔ huà lián chuáng。
一样宵深闲不寐,问谁共,剪红灯、坐碧窗。yī yàng xiāo shēn xián bù mèi,wèn shuí gòng,jiǎn hóng dēng zuò bì chuāng。
碧窗。bì chuāng。
碧窗。bì chuāng。
夜初凉。yè chū liáng。
月半廊。yuè bàn láng。
花半墙。huā bàn qiáng。
梦也梦也,梦不到、春草池塘。mèng yě mèng yě,mèng bù dào chūn cǎo chí táng。
阵阵西风,吹露未成霜。zhèn zhèn xī fēng,chuī lù wèi chéng shuāng。
十幅蒲帆何日到,空望杀,美人兮、水一方。shí fú pú fān hé rì dào,kōng wàng shā,měi rén xī shuǐ yī fāng。

摸鱼儿

吴藻

忒分明,水西云北,卧游历历能道。tè fēn míng,shuǐ xī yún běi,wò yóu lì lì néng dào。
高情已逐沧浪去,画省炉香犹袅。gāo qíng yǐ zhú cāng làng qù,huà shěng lú xiāng yóu niǎo。
歌复啸。gē fù xiào。
趁万顷烟波,一叶扁舟棹。chèn wàn qǐng yān bō,yī yè biǎn zhōu zhào。
红尘扰扰。hóng chén rǎo rǎo。
算身在鸾坡,心盟鸥渚,名宦几人到。suàn shēn zài luán pō,xīn méng ōu zhǔ,míng huàn jǐ rén dào。
拿音袖,亲见前贤古貌。ná yīn xiù,qīn jiàn qián xián gǔ mào。
同乡同梦同调。tóng xiāng tóng mèng tóng diào。
书裙泼墨华亭笔,替写九峰三泖。shū qún pō mò huá tíng bǐ,tì xiě jiǔ fēng sān mǎo。
归去好。guī qù hǎo。
说老我江乡,鲈脍秋风饱。shuō lǎo wǒ jiāng xiāng,lú kuài qiū fēng bǎo。
掉头一笑。diào tóu yī xiào。
看脱却朝衫,携将粉本,打幅遂初稿。kàn tuō què cháo shān,xié jiāng fěn běn,dǎ fú suì chū gǎo。

南楼令

吴藻

福慧证双修。fú huì zhèng shuāng xiū。
神仙第一流。shén xiān dì yī liú。
碧城高、何处琼楼。bì chéng gāo hé chù qióng lóu。
吹气如兰人似玉,兰秀雅、玉温柔。chuī qì rú lán rén shì yù,lán xiù yǎ yù wēn róu。
别梦绕苏州。bié mèng rào sū zhōu。
云山无尽头。yún shān wú jǐn tóu。
望江南、黯黯生愁。wàng jiāng nán àn àn shēng chóu。
愁煞一方秋水阔,知甚日、得重游。chóu shā yī fāng qiū shuǐ kuò,zhī shén rì dé zhòng yóu。

台城路

吴藻

渡江桃叶歌声歇,伤心竟成春恨。dù jiāng táo yè gē shēng xiē,shāng xīn jìng chéng chūn hèn。
打桨亲迎,横琴侧坐,想煞那回清均。dǎ jiǎng qīn yíng,héng qín cè zuò,xiǎng shā nà huí qīng jūn。
护花最稳。hù huā zuì wěn。
有障掩青绫,墙围青粉。yǒu zhàng yǎn qīng líng,qiáng wéi qīng fěn。
刻翠裁红,肩随妆阁索诗印。kè cuì cái hóng,jiān suí zhuāng gé suǒ shī yìn。
香衾拚负晓梦。xiāng qīn pàn fù xiǎo mèng。
但兰羞早洁,纤手同进。dàn lán xiū zǎo jié,xiān shǒu tóng jìn。
璧月难圆,彩云易散,艳福从来非分。bì yuè nán yuán,cǎi yún yì sàn,yàn fú cóng lái fēi fēn。
东风太紧。dōng fēng tài jǐn。
怅芳草天涯,柳绵吹尽。chàng fāng cǎo tiān yá,liǔ mián chuī jǐn。
听雨黄昏,画帘三两阵。tīng yǔ huáng hūn,huà lián sān liǎng zhèn。

沁园春

吴藻

归去来兮,仙吏蓬莱,三年宦成。guī qù lái xī,xiān lì péng lái,sān nián huàn chéng。
羡种梅绕屋,前身君复,看云出岫,此日渊明。xiàn zhǒng méi rào wū,qián shēn jūn fù,kàn yún chū xiù,cǐ rì yuān míng。
香作因缘,月参色相,展卷春风误影形。xiāng zuò yīn yuán,yuè cān sè xiāng,zhǎn juǎn chūn fēng wù yǐng xíng。
翻然悟,记水边篱落,雪后园亭。fān rán wù,jì shuǐ biān lí luò,xuě hòu yuán tíng。
移家合住西泠。yí jiā hé zhù xī líng。
莫忘却孤山一角青。mò wàng què gū shān yī jiǎo qīng。
有当时竹阁,仍容高士,而今仙鹤,解识先生。yǒu dāng shí zhú gé,réng róng gāo shì,ér jīn xiān hè,jiě shí xiān shēng。
七百年馀,大千境里,总与疏花结淡盟。qī bǎi nián yú,dà qiān jìng lǐ,zǒng yǔ shū huā jié dàn méng。
能来否,向白沙堤畔,重筑诗城。néng lái fǒu,xiàng bái shā dī pàn,zhòng zhù shī chéng。