古诗词

喝火令

吴藻

扇引团团月,衫更薄薄罗。shàn yǐn tuán tuán yuè,shān gèng báo báo luó。
水晶帘子漾微波。shuǐ jīng lián zi yàng wēi bō。
梳罢一緺云髻,池上看新荷。shū bà yī guā yún jì,chí shàng kàn xīn hé。
无意留春住,惊心怕病磨。wú yì liú chūn zhù,jīng xīn pà bìng mó。
好天能几日清和。hǎo tiān néng jǐ rì qīng hé。
等得花飞,等得柳丝拖。děng dé huā fēi,děng dé liǔ sī tuō。
等得芭蕉叶大,夜夜雨声多。děng dé bā jiāo yè dà,yè yè yǔ shēng duō。
吴藻

吴藻

吴藻,清(一七九九―一八六二)女。字苹香,自号玉岑子,仁和(今杭州)。人。幼而好学,长则肆力于词,又精绘事,尝写饮酒读骚图。著有香南雪北庐集、花帘书屋诗、花帘词、读骚图曲。 吴藻的作品>>

猜您喜欢

鬓云松令

吴藻

碧无痕,香满把。bì wú hén,xiāng mǎn bǎ。
小斸金锄,雪片摇空下。xiǎo zhǔ jīn chú,xuě piàn yáo kōng xià。
一径凉烟都碎也。yī jìng liáng yān dōu suì yě。
疏影横枝,补到阑干罅。shū yǐng héng zhī,bǔ dào lán gàn xià。
画中诗,诗中画。huà zhōng shī,shī zhōng huà。
画里诗人,可是神仙亚。huà lǐ shī rén,kě shì shén xiān yà。
好个江南花月夜。hǎo gè jiāng nán huā yuè yè。
翠羽飞来,说甚啁啾话。cuì yǔ fēi lái,shuō shén zhāo jiū huà。

忆秦娥

吴藻

鹦哥语。yīng gē yǔ。
昨宵有阵催花雨。zuó xiāo yǒu zhèn cuī huā yǔ。
催花雨。cuī huā yǔ。
碧纱窗下,晓寒如许。bì shā chuāng xià,xiǎo hán rú xǔ。
侍儿几度钩帘觑。shì ér jǐ dù gōu lián qù。
玉梅开在深深树。yù méi kāi zài shēn shēn shù。
深深树。shēn shēn shù。
疏香小艳,是春来处。shū xiāng xiǎo yàn,shì chūn lái chù。

唐多令

吴藻

春水一江流。chūn shuǐ yī jiāng liú。
春山面面愁。chūn shān miàn miàn chóu。
锁春光、百尺高楼。suǒ chūn guāng bǎi chǐ gāo lóu。
楼上美人眠未起,嗔小玉、上帘钩。lóu shàng měi rén mián wèi qǐ,chēn xiǎo yù shàng lián gōu。
碧醮满眶秋。bì jiào mǎn kuàng qiū。
红添两颊羞。hóng tiān liǎng jiá xiū。
忒惺忪、好梦难留。tè xīng sōng hǎo mèng nán liú。
怪底双鬟笼不住,知溜却、凤钗头。guài dǐ shuāng huán lóng bù zhù,zhī liū què fèng chāi tóu。

金缕曲

吴藻

放眼乾坤小。fàng yǎn qián kūn xiǎo。
猛翻来、银涛万叠,海门秋早。měng fān lái yín tāo wàn dié,hǎi mén qiū zǎo。
一带沧溟云气涌,装点楼台七宝。yī dài cāng míng yún qì yǒng,zhuāng diǎn lóu tái qī bǎo。
算十丈、红尘不到。suàn shí zhàng hóng chén bù dào。
线样虹霓钩样月,让先生、散发垂纶钓。xiàn yàng hóng ní gōu yàng yuè,ràng xiān shēng sàn fā chuí lún diào。
挥手处,复长啸。huī shǒu chù,fù zhǎng xiào。
诗狂酒侠心难老。shī kuáng jiǔ xiá xīn nán lǎo。
拂珊瑚、一竿才下,六龟齐掉。fú shān hú yī gān cái xià,liù guī qí diào。
陡觉天风吹日近,望里蓬瀛了了。dǒu jué tiān fēng chuī rì jìn,wàng lǐ péng yíng le le。
问仙骨、更谁同调。wèn xiān gǔ gèng shuí tóng diào。
不信骑鲸千载下,有如来、金粟重留照。bù xìn qí jīng qiān zài xià,yǒu rú lái jīn sù zhòng liú zhào。
闲把卷,识奇表。xián bǎ juǎn,shí qí biǎo。

迈陂塘

吴藻

忒惺忪、一场花梦,和春蓦地来去。tè xīng sōng yī chǎng huā mèng,hé chūn mò dì lái qù。
斜阳本是销魂物,红到曲阑芳树。xié yáng běn shì xiāo hún wù,hóng dào qū lán fāng shù。
留不住,觉过眼韶华、空色都无据。liú bù zhù,jué guò yǎn sháo huá kōng sè dōu wú jù。
恼人情绪。nǎo rén qíng xù。
只幅幅生绡,亭亭倩影,添写断肠句。zhǐ fú fú shēng xiāo,tíng tíng qiàn yǐng,tiān xiě duàn cháng jù。
天涯路,惆怅绿阴如许。tiān yá lù,chóu chàng lǜ yīn rú xǔ。
不知香冢何处。bù zhī xiāng zhǒng hé chù。
朝云诵偈坡仙老,一种伤心谁与。cháo yún sòng jì pō xiān lǎo,yī zhǒng shāng xīn shuí yǔ。
频听取。pín tīng qǔ。
有几个黄昏、几阵垂帘雨。yǒu jǐ gè huáng hūn jǐ zhèn chuí lián yǔ。
离愁万缕。lí chóu wàn lǚ。
更锦瑟重调,玉环再见,已作隔生侣。gèng jǐn sè zhòng diào,yù huán zài jiàn,yǐ zuò gé shēng lǚ。

转应词

吴藻

人去。rén qù。
人去。rén qù。
影也留他不住。yǐng yě liú tā bù zhù。
晚来风倦帘旌。wǎn lái fēng juàn lián jīng。
又见花前月明。yòu jiàn huā qián yuè míng。
明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
何苦阴晴圆缺。hé kǔ yīn qíng yuán quē。

貂裘换酒

吴藻

几辈推清望。jǐ bèi tuī qīng wàng。
正才人、评花醉月,冷吟闲赏。zhèng cái rén píng huā zuì yuè,lěng yín xián shǎng。
一带河桥横雁齿,画出辋川新样。yī dài hé qiáo héng yàn chǐ,huà chū wǎng chuān xīn yàng。
有幅幅、柔蓝低漾。yǒu fú fú róu lán dī yàng。
小拓轩窗三两处,把笔床、茶灶都安放。xiǎo tuò xuān chuāng sān liǎng chù,bǎ bǐ chuáng chá zào dōu ān fàng。
添设到、绛纱帐。tiān shè dào jiàng shā zhàng。
十年前打吴门桨。shí nián qián dǎ wú mén jiǎng。
挂烟波、轻帆叶叶,归来无恙。guà yān bō qīng fān yè yè,guī lái wú yàng。
问讯盟鸥回旧日,续了兰陵高唱。wèn xùn méng ōu huí jiù rì,xù le lán líng gāo chàng。
算诗虎、酒龙谁让。suàn shī hǔ jiǔ lóng shuí ràng。
却怪云泥分手异,又无端、小别成怊怅。què guài yún ní fēn shǒu yì,yòu wú duān xiǎo bié chéng chāo chàng。
能不作,望风想。néng bù zuò,wàng fēng xiǎng。

洞仙歌

吴藻

珊珊琐骨,似碧城仙侣。shān shān suǒ gǔ,shì bì chéng xiān lǚ。
一笑相逢淡忘语。yī xiào xiāng féng dàn wàng yǔ。
镇拈花倚竹,翠袖生寒,空谷里、相见个侬幽绪。zhèn niān huā yǐ zhú,cuì xiù shēng hán,kōng gǔ lǐ xiāng jiàn gè nóng yōu xù。
兰釭低照影,赌酒评诗,便唱江南断肠句。lán gāng dī zhào yǐng,dǔ jiǔ píng shī,biàn chàng jiāng nán duàn cháng jù。
一样扫眉才,偏我清狂,要消受、玉人心许。yī yàng sǎo méi cái,piān wǒ qīng kuáng,yào xiāo shòu yù rén xīn xǔ。
正漠漠、烟波五湖春,待买个红船,载卿同去。zhèng mò mò yān bō wǔ hú chūn,dài mǎi gè hóng chuán,zài qīng tóng qù。

高阳台

吴藻

芳草粘天,落花糁地,啼鹃枝上频催。fāng cǎo zhān tiān,luò huā sǎn dì,tí juān zhī shàng pín cuī。
把酒临风,问春春几时回。bǎ jiǔ lín fēng,wèn chūn chūn jǐ shí huí。
荼蘼不管东皇去,一丝丝、翠罨香围。tú mí bù guǎn dōng huáng qù,yī sī sī cuì yǎn xiāng wéi。
好徘徊。hǎo pái huái。
六曲屏开,半幅帘垂。liù qū píng kāi,bàn fú lián chuí。
踏青已负年时约,任柳绵如雪,飞满红闺。tà qīng yǐ fù nián shí yuē,rèn liǔ mián rú xuě,fēi mǎn hóng guī。
绿意愔愔,梦中蝴蝶忘归。lǜ yì yīn yīn,mèng zhōng hú dié wàng guī。
打窗一样恹恹雨,不多时、听到黄梅。dǎ chuāng yī yàng yān yān yǔ,bù duō shí tīng dào huáng méi。
懒搴帏。lǎn qiān wéi。
银甲长抛,玉笛休吹。yín jiǎ zhǎng pāo,yù dí xiū chuī。

蝶恋花

吴藻

如水蕉阴天欲碍。rú shuǐ jiāo yīn tiān yù ài。
不放斜阳,红到书窗外。bù fàng xié yáng,hóng dào shū chuāng wài。
移得笔床茶灶在。yí dé bǐ chuáng chá zào zài。
分明人占清凉界。fēn míng rén zhàn qīng liáng jiè。
梦草池塘春色改。mèng cǎo chí táng chūn sè gǎi。
写遍蛮笺,剪取秋林代。xiě biàn mán jiān,jiǎn qǔ qiū lín dài。
听杀黄昏风雨大,一声声又催诗快。tīng shā huáng hūn fēng yǔ dà,yī shēng shēng yòu cuī shī kuài。

连理枝

吴藻

新样蝉纱试。xīn yàng chán shā shì。
拂面微风至。fú miàn wēi fēng zhì。
簌簌残红,蒙蒙落絮,恼人情思。sù sù cán hóng,méng méng luò xù,nǎo rén qíng sī。
镇妆成重插、玉搔头,戴樱桃梅子。zhèn zhuāng chéng zhòng chā yù sāo tóu,dài yīng táo méi zi。
宿酿梨花渍。sù niàng lí huā zì。
蚕豆香盈指。cán dòu xiāng yíng zhǐ。
扑蝶期过,饯春会了,绣窗无事。pū dié qī guò,jiàn chūn huì le,xiù chuāng wú shì。
好韶华一晌、便催归,怨啼鹃不是。hǎo sháo huá yī shǎng biàn cuī guī,yuàn tí juān bù shì。

金缕曲

吴藻

一夜观星堕。yī yè guān xīng duò。
步珊珊、碧空飞下,水仙花朵。bù shān shān bì kōng fēi xià,shuǐ xiān huā duǒ。
名将儒风从来少,况有雏凰亲课。míng jiāng rú fēng cóng lái shǎo,kuàng yǒu chú huáng qīn kè。
喜娇小、才偏胜左。xǐ jiāo xiǎo cái piān shèng zuǒ。
砚匣琉璃随身抱,拂红笺、吟尽书窗火。yàn xiá liú lí suí shēn bào,fú hóng jiān yín jǐn shū chuāng huǒ。
九天外,落珠唾。jiǔ tiān wài,luò zhū tuò。
凝妆镇日临池坐。níng zhuāng zhèn rì lín chí zuò。
好清闲,书禅画圣,香名早播。hǎo qīng xián,shū chán huà shèng,xiāng míng zǎo bō。
始信大家声调别,福慧它年谁过。shǐ xìn dà jiā shēng diào bié,fú huì tā nián shuí guò。
觉展卷、自惭形涴。jué zhǎn juǎn zì cán xíng wò。
侬是人间伤心者,怕郊寒、岛瘦诗难可。nóng shì rén jiān shāng xīn zhě,pà jiāo hán dǎo shòu shī nán kě。
拈此阙,代酬和。niān cǐ quē,dài chóu hé。

十六字令

吴藻

才。cái。
人报花梢月上来。rén bào huā shāo yuè shàng lái。
停琴坐,秋影落空阶。tíng qín zuò,qiū yǐng luò kōng jiē。

忆秦娥

吴藻

花帘开。huā lián kāi。
月华如水浮天街。yuè huá rú shuǐ fú tiān jiē。
浮天街。fú tiān jiē。
冷萤一点,飞上凉钗。lěng yíng yī diǎn,fēi shàng liáng chāi。
轻罗小扇红罗鞋。qīng luó xiǎo shàn hóng luó xié。
夜深相约横琴来。yè shēn xiāng yuē héng qín lái。
横琴来。héng qín lái。
曲终香烬,淡杀吟怀。qū zhōng xiāng jìn,dàn shā yín huái。

摸鱼儿

吴藻

是谁工、霓裳旧谱,一声声断还续。shì shuí gōng ní shang jiù pǔ,yī shēng shēng duàn hái xù。
飘零淮海头将白,赖有随身竿木。piāo líng huái hǎi tóu jiāng bái,lài yǒu suí shēn gān mù。
花簌簌。huā sù sù。
叹老矣龟年、红豆伤心曲。tàn lǎo yǐ guī nián hóng dòu shāng xīn qū。
两三闲屋。liǎng sān xián wū。
正白纻全翻,青衫对坐,石铫茗初熟。zhèng bái zhù quán fān,qīng shān duì zuò,shí diào míng chū shú。
江南忆,我亦挂帆六幅。jiāng nán yì,wǒ yì guà fān liù fú。
扁舟来剪波绿。biǎn zhōu lái jiǎn bō lǜ。
平生结习惟耽此,听遍哀丝豪竹。píng shēng jié xí wéi dān cǐ,tīng biàn āi sī háo zhú。
春去速。chūn qù sù。
算檀板、登场曾记唐衢哭。suàn tán bǎn dēng chǎng céng jì táng qú kū。
昆刀切玉。kūn dāo qiè yù。
觉删尽柔声,唱成绝调,高响遏云谷。jué shān jǐn róu shēng,chàng chéng jué diào,gāo xiǎng è yún gǔ。
2671234567»