古诗词

水调歌头

吴藻

手弄白团扇,阶下扑流萤。shǒu nòng bái tuán shàn,jiē xià pū liú yíng。
碧天今夜如水,三两点秋星。bì tiān jīn yè rú shuǐ,sān liǎng diǎn qiū xīng。
却绕井阑寻去,又被惺忪花影,遮得不分明。què rào jǐng lán xún qù,yòu bèi xīng sōng huā yǐng,zhē dé bù fēn míng。
小步凤鞋困,笼袖倚山屏。xiǎo bù fèng xié kùn,lóng xiù yǐ shān píng。
月篱外,烟砌畔,猛相迎。yuè lí wài,yān qì pàn,měng xiāng yíng。
回身欲觉,无赖飞上玉钗停。huí shēn yù jué,wú lài fēi shàng yù chāi tíng。
门掩一层帘子,帘护一重窗子,偏解入疏棂。mén yǎn yī céng lián zi,lián hù yī zhòng chuāng zi,piān jiě rù shū líng。
应是会侬意,来作读书灯。yīng shì huì nóng yì,lái zuò dú shū dēng。
吴藻

吴藻

吴藻,清(一七九九―一八六二)女。字苹香,自号玉岑子,仁和(今杭州)。人。幼而好学,长则肆力于词,又精绘事,尝写饮酒读骚图。著有香南雪北庐集、花帘书屋诗、花帘词、读骚图曲。 吴藻的作品>>

猜您喜欢

风中柳

吴藻

何处游丝,吹到没人庭院。hé chù yóu sī,chuī dào méi rén tíng yuàn。
忒缠绵、和愁擎绊。tè chán mián hé chóu qíng bàn。
祝风休骤,倩柳条私语,算今番、春留一线。zhù fēng xiū zhòu,qiàn liǔ tiáo sī yǔ,suàn jīn fān chūn liú yī xiàn。
无赖莺梭,偏又将伊织断,剩星星、飘零不见。wú lài yīng suō,piān yòu jiāng yī zhī duàn,shèng xīng xīng piāo líng bù jiàn。
怎如蛛网,尚怜香心惯,把墙角、落红低罥。zěn rú zhū wǎng,shàng lián xiāng xīn guàn,bǎ qiáng jiǎo luò hóng dī juàn。

金缕曲

吴藻

闷欲呼天说。mèn yù hū tiān shuō。
问苍苍、生人在世,忍偏磨灭。wèn cāng cāng shēng rén zài shì,rěn piān mó miè。
从古难消豪士气,也只书空咄咄。cóng gǔ nán xiāo háo shì qì,yě zhǐ shū kōng duō duō。
正自检、断肠诗阅。zhèng zì jiǎn duàn cháng shī yuè。
看到伤心翻失笑,笑公然、愁是吾家物。kàn dào shāng xīn fān shī xiào,xiào gōng rán chóu shì wú jiā wù。
都并入、笔端结。dōu bìng rù bǐ duān jié。
英雄儿女原无别。yīng xióng ér nǚ yuán wú bié。
叹千秋、收场一例,泪皆成血。tàn qiān qiū shōu chǎng yī lì,lèi jiē chéng xuè。
待把柔情轻放下,不唱柳边风月。dài bǎ róu qíng qīng fàng xià,bù chàng liǔ biān fēng yuè。
且整顿、铜琶铁拨。qiě zhěng dùn tóng pá tiě bō。
读罢离骚还酌酒,向大江、东去歌残阕。dú bà lí sāo hái zhuó jiǔ,xiàng dà jiāng dōng qù gē cán què。
声早遏,碧云裂。shēng zǎo è,bì yún liè。

如梦令

吴藻

燕子未随春去。yàn zi wèi suí chūn qù。
飞到绣帘深处。fēi dào xiù lián shēn chù。
软语话多时,莫是要和侬住。ruǎn yǔ huà duō shí,mò shì yào hé nóng zhù。
延伫,延伫。yán zhù,yán zhù。
含笑回他不许。hán xiào huí tā bù xǔ。

沁园春

吴藻

雨雨风风,酿就微阴,春魂暗销。yǔ yǔ fēng fēng,niàng jiù wēi yīn,chūn hún àn xiāo。
镇支离病骨,茶铛药裹,禁持瘦影,翠袖冰绡。zhèn zhī lí bìng gǔ,chá dāng yào guǒ,jìn chí shòu yǐng,cuì xiù bīng xiāo。
帘卷双钩,窗开六扇,燕子偏来话寂寥。lián juǎn shuāng gōu,chuāng kāi liù shàn,yàn zi piān lái huà jì liáo。
妆成也,记年年此日,曾买轻艘。zhuāng chéng yě,jì nián nián cǐ rì,céng mǎi qīng sōu。
关心碧柳缃桃,总负却明湖十二桥。guān xīn bì liǔ xiāng táo,zǒng fù què míng hú shí èr qiáo。
自湔裙人散,闲居有赋,踏青期阻,枯坐无聊。zì jiān qún rén sàn,xián jū yǒu fù,tà qīng qī zǔ,kū zuò wú liáo。
知趣东皇,似嫌著色,翻把繁华用白描。zhī qù dōng huáng,shì xián zhù sè,fān bǎ fán huá yòng bái miáo。
阑干外,但红痴绿醉,不作花朝。lán gàn wài,dàn hóng chī lǜ zuì,bù zuò huā cháo。

齐天乐

吴藻

阴阴晓院重门闭。yīn yīn xiǎo yuàn zhòng mén bì。
鸣鸠数声花底。míng jiū shù shēng huā dǐ。
簟冷如冰,窗虚似水,知道今朝晴未。diàn lěng rú bīng,chuāng xū shì shuǐ,zhī dào jīn cháo qíng wèi。
恹恹睡起,正叠雪衫轻,盘云发腻。yān yān shuì qǐ,zhèng dié xuě shān qīng,pán yún fā nì。
回首春游,一杯残酒到婪尾。huí shǒu chūn yóu,yī bēi cán jiǔ dào lán wěi。
分明幽恨几许。fēn míng yōu hèn jǐ xǔ。
尽将来放在,心里眉里。jǐn jiāng lái fàng zài,xīn lǐ méi lǐ。
六曲屏前,双钩箔下,冷落红腔谁记。liù qū píng qián,shuāng gōu bó xià,lěng luò hóng qiāng shuí jì。
伊人去矣,纵独按宫商,也应无味。yī rén qù yǐ,zòng dú àn gōng shāng,yě yīng wú wèi。
只把凉箫,碧阑干外倚。zhǐ bǎ liáng xiāo,bì lán gàn wài yǐ。

酷相思

吴藻

寂寂重门深院锁。jì jì zhòng mén shēn yuàn suǒ。
正睡起、愁无那。zhèng shuì qǐ chóu wú nà。
觉鬓影、微松钗半亸。jué bìn yǐng wēi sōng chāi bàn duǒ。
清晓也、慵梳理。qīng xiǎo yě yōng shū lǐ。
黄昏也、慵梳理。huáng hūn yě yōng shū lǐ。
竹簟纱橱谁耐卧。zhú diàn shā chú shuí nài wò。
苦病境、牢担荷。kǔ bìng jìng láo dān hé。
怎廿载、光阴如梦过。zěn niàn zài guāng yīn rú mèng guò。
当初也、伤心我。dāng chū yě shāng xīn wǒ。
而今也、伤心我。ér jīn yě shāng xīn wǒ。

惜分钗

吴藻

闲庭宇,秋如许。xián tíng yǔ,qiū rú xǔ。
还添几个寒虫语。hái tiān jǐ gè hán chóng yǔ。
一声声。yī shēng shēng。
一更更。yī gèng gèng。
难道今宵,听到天明。nán dào jīn xiāo,tīng dào tiān míng。
听。tīng。
听。tīng。
茶分乳。chá fēn rǔ。
香销炷。xiāng xiāo zhù。
红衾欲整从新住。hóng qīn yù zhěng cóng xīn zhù。
且消停。qiě xiāo tíng。
再呼灯。zài hū dēng。
麂眼篱边,蛤粉墙阴。jǐ yǎn lí biān,há fěn qiáng yīn。
寻。xún。
寻。xún。

十六字令

吴藻

寒。hán。
人立西风翠袖单。rén lì xī fēng cuì xiù dān。
斜阳暮,花影上阑干。xié yáng mù,huā yǐng shàng lán gàn。

金缕曲

吴藻

生本青莲界。shēng běn qīng lián jiè。
自翻来、几重愁案,替谁交代。zì fān lái jǐ zhòng chóu àn,tì shuí jiāo dài。
愿掬银河三千丈,一洗女儿故态。yuàn jū yín hé sān qiān zhàng,yī xǐ nǚ ér gù tài。
收拾起、断脂零黛。shōu shí qǐ duàn zhī líng dài。
莫学兰台愁秋语,但大言、打破乾坤隘。mò xué lán tái chóu qiū yǔ,dàn dà yán dǎ pò qián kūn ài。
拔长剑,倚天外。bá zhǎng jiàn,yǐ tiān wài。
人间不少莺花海。rén jiān bù shǎo yīng huā hǎi。
尽饶它旗亭画壁,双鬟低拜。jǐn ráo tā qí tíng huà bì,shuāng huán dī bài。
酒散歌阑仍撒手,万事总归无奈。jiǔ sàn gē lán réng sā shǒu,wàn shì zǒng guī wú nài。
问昔日、劫灰安在。wèn xī rì jié huī ān zài。
识得无无真道理,便神仙、也被虚空碍。shí dé wú wú zhēn dào lǐ,biàn shén xiān yě bèi xū kōng ài。
尘世事,复何怪。chén shì shì,fù hé guài。

酷相思

吴藻

炙了银灯刚一会。zhì le yín dēng gāng yī huì。
独自把、纱屏背。dú zì bǎ shā píng bèi。
怎几个、黄昏偏不寐。zěn jǐ gè huáng hūn piān bù mèi。
心上也、愁难讳。xīn shàng yě chóu nán huì。
眉上也、愁难讳。méi shàng yě chóu nán huì。
薄纸窗儿寒似水。báo zhǐ chuāng ér hán shì shuǐ。
一阵阵、风敲碎。yī zhèn zhèn fēng qiāo suì。
已坐到、纤纤残月坠。yǐ zuò dào xiān xiān cán yuè zhuì。
有梦也、应该睡。yǒu mèng yě yīng gāi shuì。
无梦也、应该睡。wú mèng yě yīng gāi shuì。

点绛唇

吴藻

倚竹拈花,生寒翠袖无人问。yǐ zhú niān huā,shēng hán cuì xiù wú rén wèn。
一天风紧,雁字来成阵。yī tiān fēng jǐn,yàn zì lái chéng zhèn。
画角城楼,人早催霜信。huà jiǎo chéng lóu,rén zǎo cuī shuāng xìn。
凭阑认,乱山隐隐,只与斜阳近。píng lán rèn,luàn shān yǐn yǐn,zhǐ yǔ xié yáng jìn。

卜算子

吴藻

时节未清明,小雨刚刚歇。shí jié wèi qīng míng,xiǎo yǔ gāng gāng xiē。
独倚银屏避晓寒,只把罗衣熨。dú yǐ yín píng bì xiǎo hán,zhǐ bǎ luó yī yùn。
一阵海棠风,几点梅花雪。yī zhèn hǎi táng fēng,jǐ diǎn méi huā xuě。
打叠春愁不下帘,待燕归来说。dǎ dié chūn chóu bù xià lián,dài yàn guī lái shuō。

风流子

吴藻

阑干十二曲,重回首、争忍酌金卮。lán gàn shí èr qū,zhòng huí shǒu zhēng rěn zhuó jīn zhī。
怅昨夜雨疏,今朝风骤,落花流水,飞絮平池。chàng zuó yè yǔ shū,jīn cháo fēng zhòu,luò huā liú shuǐ,fēi xù píng chí。
饯春会、歌三两阙,添谱懊侬词。jiàn chūn huì gē sān liǎng quē,tiān pǔ ào nóng cí。
芳草有情,绿应如此,夕阳无主,红不多时。fāng cǎo yǒu qíng,lǜ yīng rú cǐ,xī yáng wú zhǔ,hóng bù duō shí。
韶华归何处,垂杨系不定,袅袅烟丝。sháo huá guī hé chù,chuí yáng xì bù dìng,niǎo niǎo yān sī。
一霎人间天上,香冷云痴。yī shà rén jiān tiān shàng,xiāng lěng yún chī。
近黄昏院落,湘帘半卷,玉阶小立,数遍胭脂。jìn huáng hūn yuàn luò,xiāng lián bàn juǎn,yù jiē xiǎo lì,shù biàn yān zhī。
肠断数声啼鸟,都在空技。cháng duàn shù shēng tí niǎo,dōu zài kōng jì。

摸鱼儿

吴藻

绿裙腰,年年芳草,春风老却和靖。lǜ qún yāo,nián nián fāng cǎo,chūn fēng lǎo què hé jìng。
段家桥畔西泠路,寂莫古梅香冷。duàn jiā qiáo pàn xī líng lù,jì mò gǔ méi xiāng lěng。
空自省。kōng zì shěng。
便荐菊泉甘、那许吴侬认。biàn jiàn jú quán gān nà xǔ wú nóng rèn。
旧游放艇。jiù yóu fàng tǐng。
记图画中闲,玻璃深处,曾吊夕阳影。jì tú huà zhōng xián,bō lí shēn chù,céng diào xī yáng yǐng。
先生去,抱月餐霞无定。xiān shēng qù,bào yuè cān xiá wú dìng。
几时鹤梦能醒。jǐ shí hè mèng néng xǐng。
重来风景全非昔,一角楼台新证。zhòng lái fēng jǐng quán fēi xī,yī jiǎo lóu tái xīn zhèng。
栏欲凭。lán yù píng。
觉树底、霜禽小语留清听。jué shù dǐ shuāng qín xiǎo yǔ liú qīng tīng。
行吟翠岭。xíng yín cuì lǐng。
把谢句闲携,巴歈拭和,对面碧山应。bǎ xiè jù xián xié,bā yú shì hé,duì miàn bì shān yīng。

千秋岁

吴藻

断无人处。duàn wú rén chù。
绿遍深深树。lǜ biàn shēn shēn shù。
燕子静,莺儿语。yàn zi jìng,yīng ér yǔ。
落花春色老,流水年华去。luò huā chūn sè lǎo,liú shuǐ nián huá qù。
听不得,打窗几阵黄梅雨。tīng bù dé,dǎ chuāng jǐ zhèn huáng méi yǔ。
病起闲凝伫。bìng qǐ xián níng zhù。
满院痴云聚。mǎn yuàn chī yún jù。
帘放押,香销炷。lián fàng yā,xiāng xiāo zhù。
莫吹江上笛,已尽天涯絮。mò chuī jiāng shàng dí,yǐ jǐn tiān yá xù。
熏风起,柳丝又作愁千缕。xūn fēng qǐ,liǔ sī yòu zuò chóu qiān lǚ。
2671234567»