古诗词

天台山障歌为上舍欧载卿赋

黎民表

仙闾五岳玄风迥,福地三山真气孤。xiān lǘ wǔ yuè xuán fēng jiǒng,fú dì sān shān zhēn qì gū。
烟云杂沓见青嶂,知是何处夐绝之清都。yān yún zá dá jiàn qīng zhàng,zhī shì hé chù xiòng jué zhī qīng dōu。
披图验往牒,无乃天台山东南屹,地轴洒落重溟间。pī tú yàn wǎng dié,wú nǎi tiān tái shān dōng nán yì,dì zhóu sǎ luò zhòng míng jiān。
张生东吴号痴绝,十年踪迹穷追攀。zhāng shēng dōng wú hào chī jué,shí nián zōng jì qióng zhuī pān。
胸中尽吞云梦泽,笔下横扫淩荆关。xiōng zhōng jǐn tūn yún mèng zé,bǐ xià héng sǎo líng jīng guān。
经营沧海赤岸万里之玄涛,意匠缥缈真宰号。jīng yíng cāng hǎi chì àn wàn lǐ zhī xuán tāo,yì jiàng piāo miǎo zhēn zǎi hào。
忽从波中涌宝地,稍向浦溆分渔舠。hū cóng bō zhōng yǒng bǎo dì,shāo xiàng pǔ xù fēn yú dāo。
又写风烟之九曲,古树联绵走平陆。yòu xiě fēng yān zhī jiǔ qū,gǔ shù lián mián zǒu píng lù。
高人夜雪回扁舟,初日莺啼上修竹。gāo rén yè xuě huí biǎn zhōu,chū rì yīng tí shàng xiū zhú。
青蹊此去入云林,扣舷时闻樵采音。qīng qī cǐ qù rù yún lín,kòu xián shí wén qiáo cǎi yīn。
碧桃花落纷如雾,家住秦人深复深。bì táo huā luò fēn rú wù,jiā zhù qín rén shēn fù shēn。
探奇历险恣窈窕,却在云中蹑层峤。tàn qí lì xiǎn zì yǎo tiǎo,què zài yún zhōng niè céng jiào。
石梁倒驾垂苍虬,霞标直上干朱鸟。shí liáng dào jià chuí cāng qiú,xiá biāo zhí shàng gàn zhū niǎo。
回流飞瀑何泠泠,远视但见银为城。huí liú fēi pù hé líng líng,yuǎn shì dàn jiàn yín wèi chéng。
巉壁莓苔经日月,崇祠桐柏剥丹青。chán bì méi tái jīng rì yuè,chóng cí tóng bǎi bō dān qīng。
金支翠旗飒羽卫,斑麟白虎纷相迎。jīn zhī cuì qí sà yǔ wèi,bān lín bái hǔ fēn xiāng yíng。
飘飘云气似可即,我欲散发呼仙童。piāo piāo yún qì shì kě jí,wǒ yù sàn fā hū xiān tóng。
起来行叹复坐思,不觉恻恻令心悲。qǐ lái xíng tàn fù zuò sī,bù jué cè cè lìng xīn bēi。
狂游汗漫竟何有,黄尘污衣眼迷津。kuáng yóu hàn màn jìng hé yǒu,huáng chén wū yī yǎn mí jīn。
秋霜夜夜凋玄草,春雨年年长白芝。qiū shuāng yè yè diāo xuán cǎo,chūn yǔ nián nián zhǎng bái zhī。
山泽之儒知在无,我今结束胡为乎。shān zé zhī rú zhī zài wú,wǒ jīn jié shù hú wèi hū。
盘囊丝络苍精剑,玉京渺渺从双凫。pán náng sī luò cāng jīng jiàn,yù jīng miǎo miǎo cóng shuāng fú。
谢康乐,孙兴公,精灵往来空山中。xiè kāng lè,sūn xīng gōng,jīng líng wǎng lái kōng shān zhōng。
文采风流今已矣,汲泉采药行当逢。wén cǎi fēng liú jīn yǐ yǐ,jí quán cǎi yào xíng dāng féng。
夜登天坛见海日,朝驱列缺从罡风。yè dēng tiān tán jiàn hǎi rì,cháo qū liè quē cóng gāng fēng。
阳乌顾兔反在下,笑驾楼船弱水东。yáng wū gù tù fǎn zài xià,xiào jià lóu chuán ruò shuǐ dōng。

黎民表

明广东从化人,字惟敬,号瑶石山人。黎贯子。黄佐弟子。以诗名,与王道行、石星、朱多煃、赵用贤称“续五子”。亦工书画。嘉靖举人。选入内阁,为制敕房中书舍人,出为南京兵部车驾员外郎。万历中官至河南布政司参议。有《瑶石山人稿》、《养生杂录》、《谕后语录》。 黎民表的作品>>

猜您喜欢

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

曾作秦淮梦,篝灯对风雨。céng zuò qín huái mèng,gōu dēng duì fēng yǔ。
客散春山空,独鹤向人语。kè sàn chūn shān kōng,dú hè xiàng rén yǔ。

别次甫因忆子与

黎民表

疏雨过高城,流云止双阙。shū yǔ guò gāo chéng,liú yún zhǐ shuāng quē。
阴晴千里外,何处看明月。yīn qíng qiān lǐ wài,hé chù kàn míng yuè。

别次甫因忆子与

黎民表

风雨入夏凉,林花开复谢。fēng yǔ rù xià liáng,lín huā kāi fù xiè。
深杯不共持,奈此消闲夜。shēn bēi bù gòng chí,nài cǐ xiāo xián yè。

别次甫因忆子与

黎民表

卤莽风尘者,相逢总问津。lǔ mǎng fēng chén zhě,xiāng féng zǒng wèn jīn。
如何临别酒,重忆远游人。rú hé lín bié jiǔ,zhòng yì yuǎn yóu rén。

种桃为汝和作

黎民表

谁种瑶池树,妆成汉苑春。shuí zhǒng yáo chí shù,zhuāng chéng hàn yuàn chūn。
金门虽避世,犹是武陵人。jīn mén suī bì shì,yóu shì wǔ líng rén。

赏菊

黎民表

不用嗟摇落,春风在习家。bù yòng jiē yáo luò,chūn fēng zài xí jiā。
天山三丈雪,犹作满篱花。tiān shān sān zhàng xuě,yóu zuò mǎn lí huā。

赏菊

黎民表

疾风吹劲枝,寒月照冷艳。jí fēng chuī jìn zhī,hán yuè zhào lěng yàn。
独抱岁寒心,林深人不见。dú bào suì hán xīn,lín shēn rén bù jiàn。

题汝和石鼎寮

黎民表

思苦诗难就,松窗月过馀。sī kǔ shī nán jiù,sōng chuāng yuè guò yú。
可怜方外客,不解俗人书。kě lián fāng wài kè,bù jiě sú rén shū。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

月与青山对,开门玉作双。yuè yǔ qīng shān duì,kāi mén yù zuò shuāng。
有时乘倒景,簸弄石蚝窗。yǒu shí chéng dào jǐng,bǒ nòng shí háo chuāng。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

端居不出户,吟啸此亭中。duān jū bù chū hù,yín xiào cǐ tíng zhōng。
石床留夜月,桂树抟秋风。shí chuáng liú yè yuè,guì shù tuán qiū fēng。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

药畦将菊径,整整方成列。yào qí jiāng jú jìng,zhěng zhěng fāng chéng liè。
带经日徘徊,芳蕤露中折。dài jīng rì pái huái,fāng ruí lù zhōng zhé。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

会心不在多,一丘堪偃蹇。huì xīn bù zài duō,yī qiū kān yǎn jiǎn。
始笑武陵人,移住花源远。shǐ xiào wǔ líng rén,yí zhù huā yuán yuǎn。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

我本青山云,无心还出岫。wǒ běn qīng shān yún,wú xīn hái chū xiù。
虽走尘埃中,时时梦三秀。suī zǒu chén āi zhōng,shí shí mèng sān xiù。

曾缮部省中夜再赋一绝

黎民表

竹下少行尘,诗篇入夜新。zhú xià shǎo xíng chén,shī piān rù yè xīn。
黄花虽满径,不是倦游人。huáng huā suī mǎn jìng,bù shì juàn yóu rén。

过雪舫试龙井茶同张玄超郭次甫作

黎民表

试将龙井茗,瀹以玉河冰。shì jiāng lóng jǐng míng,yuè yǐ yù hé bīng。
斋中幽赏客,容易辨淄渑。zhāi zhōng yōu shǎng kè,róng yì biàn zī miǎn。