古诗词

白莲长句和公实

黎民表

九春芳物已凋残,百舌声中兴转阑。jiǔ chūn fāng wù yǐ diāo cán,bǎi shé shēng zhōng xīng zhuǎn lán。
东园有恨成蹊易,南国无媒寄远难。dōng yuán yǒu hèn chéng qī yì,nán guó wú méi jì yuǎn nán。
成蹊寄远空惆怅,素萼青跌忽摇漾。chéng qī jì yuǎn kōng chóu chàng,sù è qīng diē hū yáo yàng。
袅袅金茎瑞雾通,霏霏玉井香云上。niǎo niǎo jīn jīng ruì wù tōng,fēi fēi yù jǐng xiāng yún shàng。
玉井金茎不昜逢,绿叶田田复几重。yù jǐng jīn jīng bù yáng féng,lǜ yè tián tián fù jǐ zhòng。
鹭窥冰彩愁难定,蝶绕檀心恨正浓。lù kuī bīng cǎi chóu nán dìng,dié rào tán xīn hèn zhèng nóng。
鹭窥蝶绕疏华动,幽香更倩回风送。lù kuī dié rào shū huá dòng,yōu xiāng gèng qiàn huí fēng sòng。
轻绡似出鲛人织,明珠乍见江婓弄。qīng xiāo shì chū jiāo rén zhī,míng zhū zhà jiàn jiāng fēi nòng。
回塘曲水日初长,妖姫妷女自相将。huí táng qū shuǐ rì chū zhǎng,yāo jī zhí nǚ zì xiāng jiāng。
但识汉宫持作盖,宁知楚客制为裳。dàn shí hàn gōng chí zuò gài,níng zhī chǔ kè zhì wèi shang。
照影竞窥眉上绿,凌波争比额边黄。zhào yǐng jìng kuī méi shàng lǜ,líng bō zhēng bǐ é biān huáng。
长裾荡桨怜丝罥,皓腕攀条畏刺伤。zhǎng jū dàng jiǎng lián sī juàn,hào wàn pān tiáo wèi cì shāng。
直谓将心同白日,始知行乐在青阳。zhí wèi jiāng xīn tóng bái rì,shǐ zhī xíng lè zài qīng yáng。
青阳白日去悠悠,几度相思南陌头。qīng yáng bái rì qù yōu yōu,jǐ dù xiāng sī nán mò tóu。
娇靥只矜如月满,繁华须念逐波流。jiāo yè zhǐ jīn rú yuè mǎn,fán huá xū niàn zhú bō liú。
银床寂寞翻清露,纨扇凄凉及早秋。yín chuáng jì mò fān qīng lù,wán shàn qī liáng jí zǎo qiū。
年催已畏倾筐尽,昼短何妨秉烛游。nián cuī yǐ wèi qīng kuāng jǐn,zhòu duǎn hé fáng bǐng zhú yóu。
风撼铜铺难独守,星回金屋迥添愁。fēng hàn tóng pù nán dú shǒu,xīng huí jīn wū jiǒng tiān chóu。
愿学汉皋能解佩,还同河徼善操舟。yuàn xué hàn gāo néng jiě pèi,hái tóng hé jiǎo shàn cāo zhōu。
操舟解佩怜君久,弃置红颜相忆否。cāo zhōu jiě pèi lián jūn jiǔ,qì zhì hóng yán xiāng yì fǒu。
空持白璧误投人,为少黄金能取酒。kōng chí bái bì wù tóu rén,wèi shǎo huáng jīn néng qǔ jiǔ。
妾意频惊桃李时,君来已及芳菲后。qiè yì pín jīng táo lǐ shí,jūn lái yǐ jí fāng fēi hòu。
行路羞看陌上蓬,连根愿比池中藕。xíng lù xiū kàn mò shàng péng,lián gēn yuàn bǐ chí zhōng ǒu。
采莲日暮绿江深,因君哀怨进讴吟。cǎi lián rì mù lǜ jiāng shēn,yīn jūn āi yuàn jìn ōu yín。
鸿来不惮关山远,菱唱还过越水浔。hóng lái bù dàn guān shān yuǎn,líng chàng hái guò yuè shuǐ xún。

黎民表

明广东从化人,字惟敬,号瑶石山人。黎贯子。黄佐弟子。以诗名,与王道行、石星、朱多煃、赵用贤称“续五子”。亦工书画。嘉靖举人。选入内阁,为制敕房中书舍人,出为南京兵部车驾员外郎。万历中官至河南布政司参议。有《瑶石山人稿》、《养生杂录》、《谕后语录》。 黎民表的作品>>

猜您喜欢

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

曾作秦淮梦,篝灯对风雨。céng zuò qín huái mèng,gōu dēng duì fēng yǔ。
客散春山空,独鹤向人语。kè sàn chūn shān kōng,dú hè xiàng rén yǔ。

别次甫因忆子与

黎民表

疏雨过高城,流云止双阙。shū yǔ guò gāo chéng,liú yún zhǐ shuāng quē。
阴晴千里外,何处看明月。yīn qíng qiān lǐ wài,hé chù kàn míng yuè。

别次甫因忆子与

黎民表

风雨入夏凉,林花开复谢。fēng yǔ rù xià liáng,lín huā kāi fù xiè。
深杯不共持,奈此消闲夜。shēn bēi bù gòng chí,nài cǐ xiāo xián yè。

别次甫因忆子与

黎民表

卤莽风尘者,相逢总问津。lǔ mǎng fēng chén zhě,xiāng féng zǒng wèn jīn。
如何临别酒,重忆远游人。rú hé lín bié jiǔ,zhòng yì yuǎn yóu rén。

种桃为汝和作

黎民表

谁种瑶池树,妆成汉苑春。shuí zhǒng yáo chí shù,zhuāng chéng hàn yuàn chūn。
金门虽避世,犹是武陵人。jīn mén suī bì shì,yóu shì wǔ líng rén。

赏菊

黎民表

不用嗟摇落,春风在习家。bù yòng jiē yáo luò,chūn fēng zài xí jiā。
天山三丈雪,犹作满篱花。tiān shān sān zhàng xuě,yóu zuò mǎn lí huā。

赏菊

黎民表

疾风吹劲枝,寒月照冷艳。jí fēng chuī jìn zhī,hán yuè zhào lěng yàn。
独抱岁寒心,林深人不见。dú bào suì hán xīn,lín shēn rén bù jiàn。

题汝和石鼎寮

黎民表

思苦诗难就,松窗月过馀。sī kǔ shī nán jiù,sōng chuāng yuè guò yú。
可怜方外客,不解俗人书。kě lián fāng wài kè,bù jiě sú rén shū。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

月与青山对,开门玉作双。yuè yǔ qīng shān duì,kāi mén yù zuò shuāng。
有时乘倒景,簸弄石蚝窗。yǒu shí chéng dào jǐng,bǒ nòng shí háo chuāng。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

端居不出户,吟啸此亭中。duān jū bù chū hù,yín xiào cǐ tíng zhōng。
石床留夜月,桂树抟秋风。shí chuáng liú yè yuè,guì shù tuán qiū fēng。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

药畦将菊径,整整方成列。yào qí jiāng jú jìng,zhěng zhěng fāng chéng liè。
带经日徘徊,芳蕤露中折。dài jīng rì pái huái,fāng ruí lù zhōng zhé。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

会心不在多,一丘堪偃蹇。huì xīn bù zài duō,yī qiū kān yǎn jiǎn。
始笑武陵人,移住花源远。shǐ xiào wǔ líng rén,yí zhù huā yuán yuǎn。

列岫亭以窗中列远岫为韵

黎民表

我本青山云,无心还出岫。wǒ běn qīng shān yún,wú xīn hái chū xiù。
虽走尘埃中,时时梦三秀。suī zǒu chén āi zhōng,shí shí mèng sān xiù。

曾缮部省中夜再赋一绝

黎民表

竹下少行尘,诗篇入夜新。zhú xià shǎo xíng chén,shī piān rù yè xīn。
黄花虽满径,不是倦游人。huáng huā suī mǎn jìng,bù shì juàn yóu rén。

过雪舫试龙井茶同张玄超郭次甫作

黎民表

试将龙井茗,瀹以玉河冰。shì jiāng lóng jǐng míng,yuè yǐ yù hé bīng。
斋中幽赏客,容易辨淄渑。zhāi zhōng yōu shǎng kè,róng yì biàn zī miǎn。