古诗词

送易居士还云台山

黎民表

瓢仙昔隐云台山,悬峰侧径常追攀。piáo xiān xī yǐn yún tái shān,xuán fēng cè jìng cháng zhuī pān。
又从苍梧泛溟海,穷搜始入罗浮间。yòu cóng cāng wú fàn míng hǎi,qióng sōu shǐ rù luó fú jiān。
身上木皮常百结,匣里莲花带双玦。shēn shàng mù pí cháng bǎi jié,xiá lǐ lián huā dài shuāng jué。
朱门豪贵眼曾经,尘世功名口羞说。zhū mén háo guì yǎn céng jīng,chén shì gōng míng kǒu xiū shuō。
逢予谓是餐霞人,过款南窗动旬月。féng yǔ wèi shì cān xiá rén,guò kuǎn nán chuāng dòng xún yuè。
伏火常思勾漏砂,烹茶屡忆蛾眉雪。fú huǒ cháng sī gōu lòu shā,pēng chá lǚ yì é méi xuě。
有时半醉插云烟,代舆员峤当眼前。yǒu shí bàn zuì chā yún yān,dài yú yuán jiào dāng yǎn qián。
神龙跋浪腾玄圃,大鹏举翼凌苍天。shén lóng bá làng téng xuán pǔ,dà péng jǔ yì líng cāng tiān。
新缣偏掩笼鹅帖,浊酒何须挂杖钱。xīn jiān piān yǎn lóng é tiē,zhuó jiǔ hé xū guà zhàng qián。
抵掌论心方未已,海思江情倏然起。dǐ zhǎng lùn xīn fāng wèi yǐ,hǎi sī jiāng qíng shū rán qǐ。
玉舄朝翔庾岭云,霓衣夜渡贪泉水。yù xì cháo xiáng yǔ lǐng yún,ní yī yè dù tān quán shuǐ。
把君衣袂还相怜,看君神气何凛然。bǎ jūn yī mèi hái xiāng lián,kàn jūn shén qì hé lǐn rán。
爰居岂乐钟鼓响,麒麟不受珊瑚鞭。yuán jū qǐ lè zhōng gǔ xiǎng,qí lín bù shòu shān hú biān。
要窥龙汉经浩劫,下视沧海犹桑田。yào kuī lóng hàn jīng hào jié,xià shì cāng hǎi yóu sāng tián。
缑山一别堪惆怅,华表归来又几年。gōu shān yī bié kān chóu chàng,huá biǎo guī lái yòu jǐ nián。

黎民表

明广东从化人,字惟敬,号瑶石山人。黎贯子。黄佐弟子。以诗名,与王道行、石星、朱多煃、赵用贤称“续五子”。亦工书画。嘉靖举人。选入内阁,为制敕房中书舍人,出为南京兵部车驾员外郎。万历中官至河南布政司参议。有《瑶石山人稿》、《养生杂录》、《谕后语录》。 黎民表的作品>>

猜您喜欢

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

凿井得海眼,清冷味如雪。záo jǐng dé hǎi yǎn,qīng lěng wèi rú xuě。
青丝转辘轳,下汲秦淮月。qīng sī zhuǎn lù lú,xià jí qín huái yuè。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

夹林开绮构,前对雨华台。jiā lín kāi qǐ gòu,qián duì yǔ huá tái。
倏忽烟岚起,庭中万象来。shū hū yān lán qǐ,tíng zhōng wàn xiàng lái。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

玄珠本难求,得之在罔象。xuán zhū běn nán qiú,dé zhī zài wǎng xiàng。
回照一室间,万形自霄壤。huí zhào yī shì jiān,wàn xíng zì xiāo rǎng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

夜听萧疏响,春畦长渐高。yè tīng xiāo shū xiǎng,chūn qí zhǎng jiàn gāo。
丈人方兀坐,抱瓮亦徒劳。zhàng rén fāng wù zuò,bào wèng yì tú láo。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

世故多歧路,功名一聚尘。shì gù duō qí lù,gōng míng yī jù chén。
观生何处是,半榻隐吾身。guān shēng hé chù shì,bàn tà yǐn wú shēn。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

六朝迹苍莽,长江流古今。liù cháo jì cāng mǎng,zhǎng jiāng liú gǔ jīn。
高台自风月,不废我登临。gāo tái zì fēng yuè,bù fèi wǒ dēng lín。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

明月出海底,倒影池上楼。míng yuè chū hǎi dǐ,dào yǐng chí shàng lóu。
清辉不可揽,白露湿衣裘。qīng huī bù kě lǎn,bái lù shī yī qiú。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

清池浴皓羽,乱此罨画影。qīng chí yù hào yǔ,luàn cǐ yǎn huà yǐng。
蘋末来清风,葛巾自慵整。píng mò lái qīng fēng,gé jīn zì yōng zhěng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

白鸥日飞来,止我茄下食。bái ōu rì fēi lái,zhǐ wǒ jiā xià shí。
不但无机心,回旋似相识。bù dàn wú jī xīn,huí xuán shì xiāng shí。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

金塘澹淡浮,垂柳参差碧。jīn táng dàn dàn fú,chuí liǔ cān chà bì。
千里江南春,移来君几席。qiān lǐ jiāng nán chūn,yí lái jūn jǐ xí。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

太虚本无色,止水亦长莹。tài xū běn wú sè,zhǐ shuǐ yì zhǎng yíng。
如何桂轮中,忽有山河影。rú hé guì lún zhōng,hū yǒu shān hé yǐng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

短桥流不去,回波相激鸣。duǎn qiáo liú bù qù,huí bō xiāng jī míng。
度我幽寻屐,千花隔岸明。dù wǒ yōu xún jī,qiān huā gé àn míng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

何年移玉井,开作满池花。hé nián yí yù jǐng,kāi zuò mǎn chí huā。
白鸟凌波去,青天裂片霞。bái niǎo líng bō qù,qīng tiān liè piàn xiá。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

曲径不用车,通行止孤鹤。qū jìng bù yòng chē,tōng xíng zhǐ gū hè。
畏有红尘踪,惊我岩花落。wèi yǒu hóng chén zōng,jīng wǒ yán huā luò。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

眷然京华游,岁暮心无已。juàn rán jīng huá yóu,suì mù xīn wú yǐ。
寄谢陶柴桑,今朝真已矣。jì xiè táo chái sāng,jīn cháo zhēn yǐ yǐ。