古诗词

题诃林异上人奇峰精舍

黎民表

城西古树枝相樛,云是神僧手所植。chéng xī gǔ shù zhī xiāng jiū,yún shì shén sēng shǒu suǒ zhí。
青皮赤文十抱强,虎攫虬奔人莫识。qīng pí chì wén shí bào qiáng,hǔ jué qiú bēn rén mò shí。
几度摩娑行树底,爽气阴风振泉石。jǐ dù mó suō xíng shù dǐ,shuǎng qì yīn fēng zhèn quán shí。
顷来溽暑常伏枕,怅望禅栖杳难即。qǐng lái rù shǔ cháng fú zhěn,chàng wàng chán qī yǎo nán jí。
清晨剥喙闻扣门,倏见磥砢悬素壁。qīng chén bō huì wén kòu mén,shū jiàn lěi kē xuán sù bì。
雪山灵草光照眼,祗园宝花乱相射。xuě shān líng cǎo guāng zhào yǎn,zhī yuán bǎo huā luàn xiāng shè。
跏趺座上尔为谁,庞眉电目仍霜髭。jiā fū zuò shàng ěr wèi shuí,páng méi diàn mù réng shuāng zī。
楞伽万遍口能诵,毗邪丈室身不移。léng gā wàn biàn kǒu néng sòng,pí xié zhàng shì shēn bù yí。
白茆况迩诃林井,大士曹溪曾灌顶。bái máo kuàng ěr hē lín jǐng,dà shì cáo xī céng guàn dǐng。
胜地犹依龙象力,清地屡照鸾凰影。shèng dì yóu yī lóng xiàng lì,qīng dì lǚ zhào luán huáng yǐng。
吾师日长绕百过,雨折风披何碎琐。wú shī rì zhǎng rào bǎi guò,yǔ zhé fēng pī hé suì suǒ。
香炉仙乐知有无,宝胜铢衣飘婀娜。xiāng lú xiān lè zhī yǒu wú,bǎo shèng zhū yī piāo ē nà。
只今甲子旬五日,种花谁见还成果。zhǐ jīn jiǎ zi xún wǔ rì,zhǒng huā shuí jiàn hái chéng guǒ。
予生苦遭尘网缚,依止清凉无不可。yǔ shēng kǔ zāo chén wǎng fù,yī zhǐ qīng liáng wú bù kě。
此图此树俱幻迹,况涉言词计应左。cǐ tú cǐ shù jù huàn jì,kuàng shè yán cí jì yīng zuǒ。
披图且谢门徒归,野客吟成山叶堕。pī tú qiě xiè mén tú guī,yě kè yín chéng shān yè duò。

黎民表

明广东从化人,字惟敬,号瑶石山人。黎贯子。黄佐弟子。以诗名,与王道行、石星、朱多煃、赵用贤称“续五子”。亦工书画。嘉靖举人。选入内阁,为制敕房中书舍人,出为南京兵部车驾员外郎。万历中官至河南布政司参议。有《瑶石山人稿》、《养生杂录》、《谕后语录》。 黎民表的作品>>

猜您喜欢

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

凿井得海眼,清冷味如雪。záo jǐng dé hǎi yǎn,qīng lěng wèi rú xuě。
青丝转辘轳,下汲秦淮月。qīng sī zhuǎn lù lú,xià jí qín huái yuè。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

夹林开绮构,前对雨华台。jiā lín kāi qǐ gòu,qián duì yǔ huá tái。
倏忽烟岚起,庭中万象来。shū hū yān lán qǐ,tíng zhōng wàn xiàng lái。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

玄珠本难求,得之在罔象。xuán zhū běn nán qiú,dé zhī zài wǎng xiàng。
回照一室间,万形自霄壤。huí zhào yī shì jiān,wàn xíng zì xiāo rǎng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

夜听萧疏响,春畦长渐高。yè tīng xiāo shū xiǎng,chūn qí zhǎng jiàn gāo。
丈人方兀坐,抱瓮亦徒劳。zhàng rén fāng wù zuò,bào wèng yì tú láo。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

世故多歧路,功名一聚尘。shì gù duō qí lù,gōng míng yī jù chén。
观生何处是,半榻隐吾身。guān shēng hé chù shì,bàn tà yǐn wú shēn。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

六朝迹苍莽,长江流古今。liù cháo jì cāng mǎng,zhǎng jiāng liú gǔ jīn。
高台自风月,不废我登临。gāo tái zì fēng yuè,bù fèi wǒ dēng lín。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

明月出海底,倒影池上楼。míng yuè chū hǎi dǐ,dào yǐng chí shàng lóu。
清辉不可揽,白露湿衣裘。qīng huī bù kě lǎn,bái lù shī yī qiú。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

清池浴皓羽,乱此罨画影。qīng chí yù hào yǔ,luàn cǐ yǎn huà yǐng。
蘋末来清风,葛巾自慵整。píng mò lái qīng fēng,gé jīn zì yōng zhěng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

白鸥日飞来,止我茄下食。bái ōu rì fēi lái,zhǐ wǒ jiā xià shí。
不但无机心,回旋似相识。bù dàn wú jī xīn,huí xuán shì xiāng shí。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

金塘澹淡浮,垂柳参差碧。jīn táng dàn dàn fú,chuí liǔ cān chà bì。
千里江南春,移来君几席。qiān lǐ jiāng nán chūn,yí lái jūn jǐ xí。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

太虚本无色,止水亦长莹。tài xū běn wú sè,zhǐ shuǐ yì zhǎng yíng。
如何桂轮中,忽有山河影。rú hé guì lún zhōng,hū yǒu shān hé yǐng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

短桥流不去,回波相激鸣。duǎn qiáo liú bù qù,huí bō xiāng jī míng。
度我幽寻屐,千花隔岸明。dù wǒ yōu xún jī,qiān huā gé àn míng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

何年移玉井,开作满池花。hé nián yí yù jǐng,kāi zuò mǎn chí huā。
白鸟凌波去,青天裂片霞。bái niǎo líng bō qù,qīng tiān liè piàn xiá。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

曲径不用车,通行止孤鹤。qū jìng bù yòng chē,tōng xíng zhǐ gū hè。
畏有红尘踪,惊我岩花落。wèi yǒu hóng chén zōng,jīng wǒ yán huā luò。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

眷然京华游,岁暮心无已。juàn rán jīng huá yóu,suì mù xīn wú yǐ。
寄谢陶柴桑,今朝真已矣。jì xiè táo chái sāng,jīn cháo zhēn yǐ yǐ。