古诗词

杂言题刘仲恭少岩图

黎民表

何云雾之灿旧,而苔藓之斓斑。hé yún wù zhī càn jiù,ér tái xiǎn zhī lán bān。
划层厓之中断,闻流水之潺湲。huà céng yá zhī zhōng duàn,wén liú shuǐ zhī chán yuán。
长松萧瑟散竽筑,泠风载鹤而往还。zhǎng sōng xiāo sè sàn yú zhù,líng fēng zài hè ér wǎng hái。
纳长春之景,耀驻日月于山间。nà zhǎng chūn zhī jǐng,yào zhù rì yuè yú shān jiān。
意蓬瀛之不可涉兮,曰太行之??,走千里而开壶关。yì péng yíng zhī bù kě shè xī,yuē tài xíng zhī,zǒu qiān lǐ ér kāi hú guān。
悬梯织铁倚天璧,金堂玉霤非尘寰。xuán tī zhī tiě yǐ tiān bì,jīn táng yù liù fēi chén huán。
帝令倏忽凿浑沌,豢龙之子来追攀。dì lìng shū hū záo hún dùn,huàn lóng zhī zi lái zhuī pān。
面岑青兮翠观,列蕙榜兮兰室。miàn cén qīng xī cuì guān,liè huì bǎng xī lán shì。
绕九光以怡颜,鍊五石而永日。rào jiǔ guāng yǐ yí yán,liàn wǔ shí ér yǒng rì。
步徙倚以忘归,抚荣观其如失。bù xǐ yǐ yǐ wàng guī,fǔ róng guān qí rú shī。
虽封圭与緤组,终撄情乎兹术。suī fēng guī yǔ xiè zǔ,zhōng yīng qíng hū zī shù。
噫,丹青之纷诡兮,乃气象之移人。yī,dān qīng zhī fēn guǐ xī,nǎi qì xiàng zhī yí rén。
岂予见似而惊眙兮,知久蹭蹬乎风尘。qǐ yǔ jiàn shì ér jīng yí xī,zhī jiǔ cèng dēng hū fēng chén。
君候千里騕䮍之身,白环世业方嶙峋。jūn hòu qiān lǐ yǎo niǎo zhī shēn,bái huán shì yè fāng lín xún。
安能从黄石而脱屣,望清溪而垂纶。ān néng cóng huáng shí ér tuō xǐ,wàng qīng xī ér chuí lún。

黎民表

明广东从化人,字惟敬,号瑶石山人。黎贯子。黄佐弟子。以诗名,与王道行、石星、朱多煃、赵用贤称“续五子”。亦工书画。嘉靖举人。选入内阁,为制敕房中书舍人,出为南京兵部车驾员外郎。万历中官至河南布政司参议。有《瑶石山人稿》、《养生杂录》、《谕后语录》。 黎民表的作品>>

猜您喜欢

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

凿井得海眼,清冷味如雪。záo jǐng dé hǎi yǎn,qīng lěng wèi rú xuě。
青丝转辘轳,下汲秦淮月。qīng sī zhuǎn lù lú,xià jí qín huái yuè。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

夹林开绮构,前对雨华台。jiā lín kāi qǐ gòu,qián duì yǔ huá tái。
倏忽烟岚起,庭中万象来。shū hū yān lán qǐ,tíng zhōng wàn xiàng lái。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

玄珠本难求,得之在罔象。xuán zhū běn nán qiú,dé zhī zài wǎng xiàng。
回照一室间,万形自霄壤。huí zhào yī shì jiān,wàn xíng zì xiāo rǎng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

夜听萧疏响,春畦长渐高。yè tīng xiāo shū xiǎng,chūn qí zhǎng jiàn gāo。
丈人方兀坐,抱瓮亦徒劳。zhàng rén fāng wù zuò,bào wèng yì tú láo。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

世故多歧路,功名一聚尘。shì gù duō qí lù,gōng míng yī jù chén。
观生何处是,半榻隐吾身。guān shēng hé chù shì,bàn tà yǐn wú shēn。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

六朝迹苍莽,长江流古今。liù cháo jì cāng mǎng,zhǎng jiāng liú gǔ jīn。
高台自风月,不废我登临。gāo tái zì fēng yuè,bù fèi wǒ dēng lín。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

明月出海底,倒影池上楼。míng yuè chū hǎi dǐ,dào yǐng chí shàng lóu。
清辉不可揽,白露湿衣裘。qīng huī bù kě lǎn,bái lù shī yī qiú。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

清池浴皓羽,乱此罨画影。qīng chí yù hào yǔ,luàn cǐ yǎn huà yǐng。
蘋末来清风,葛巾自慵整。píng mò lái qīng fēng,gé jīn zì yōng zhěng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

白鸥日飞来,止我茄下食。bái ōu rì fēi lái,zhǐ wǒ jiā xià shí。
不但无机心,回旋似相识。bù dàn wú jī xīn,huí xuán shì xiāng shí。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

金塘澹淡浮,垂柳参差碧。jīn táng dàn dàn fú,chuí liǔ cān chà bì。
千里江南春,移来君几席。qiān lǐ jiāng nán chūn,yí lái jūn jǐ xí。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

太虚本无色,止水亦长莹。tài xū běn wú sè,zhǐ shuǐ yì zhǎng yíng。
如何桂轮中,忽有山河影。rú hé guì lún zhōng,hū yǒu shān hé yǐng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

短桥流不去,回波相激鸣。duǎn qiáo liú bù qù,huí bō xiāng jī míng。
度我幽寻屐,千花隔岸明。dù wǒ yōu xún jī,qiān huā gé àn míng。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

何年移玉井,开作满池花。hé nián yí yù jǐng,kāi zuò mǎn chí huā。
白鸟凌波去,青天裂片霞。bái niǎo líng bō qù,qīng tiān liè piàn xiá。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

曲径不用车,通行止孤鹤。qū jìng bù yòng chē,tōng xíng zhǐ gū hè。
畏有红尘踪,惊我岩花落。wèi yǒu hóng chén zōng,jīng wǒ yán huā luò。

隐园杂咏十七首玉林

黎民表

眷然京华游,岁暮心无已。juàn rán jīng huá yóu,suì mù xīn wú yǐ。
寄谢陶柴桑,今朝真已矣。jì xiè táo chái sāng,jīn cháo zhēn yǐ yǐ。