古诗词

和莫明德新居韵二首

陈琏

涉世情何苦,幽居兴独忺。shè shì qíng hé kǔ,yōu jū xīng dú xiān。
梅花经雪瘦,橄榄着霜甜。méi huā jīng xuě shòu,gǎn lǎn zhe shuāng tián。
石径羊肠小,云峰马耳尖。shí jìng yáng cháng xiǎo,yún fēng mǎ ěr jiān。
杜门无一事,诗思定来添。dù mén wú yī shì,shī sī dìng lái tiān。

陈琏

明广东东莞人,字廷器,别号琴轩。洪武二十三年举人,入国子监。选为桂林教授。严条约,以身作则。永乐间历许州、扬州知府,升四川按察使,豪吏奸胥,悉加严惩。宣德初为南京国子祭酒。正统初任南京礼部侍郎。致仕。在乡逢黄萧养起义,建镇压制御之策。博通经史,以文学知名于时,文词典重,著作最多,词翰清雅。有《罗浮志》、《琴轩集》、《归田稿》等。 陈琏的作品>>

猜您喜欢

十台怀古姑苏台

陈琏

高皇仗义诸侯归,沛中白日神龙飞。gāo huáng zhàng yì zhū hóu guī,pèi zhōng bái rì shén lóng fēi。
三秦已定四海一,图治宁敢忘宵衣。sān qín yǐ dìng sì hǎi yī,tú zhì níng gǎn wàng xiāo yī。
大风歌来山岳动,父老闻之泪如涌。dà fēng gē lái shān yuè dòng,fù lǎo wén zhī lèi rú yǒng。
此时何不歌南薰,慷慨尊前似矜勇。cǐ shí hé bù gē nán xūn,kāng kǎi zūn qián shì jīn yǒng。
翠华不来台已荒,满林松桧声悠扬。cuì huá bù lái tái yǐ huāng,mǎn lín sōng guì shēng yōu yáng。
后人登临空叹息,怀古之情岂终极。hòu rén dēng lín kōng tàn xī,huái gǔ zhī qíng qǐ zhōng jí。

十台怀古姑苏台

陈琏

湖城城头云黯黯,望思台成悔何晚。hú chéng chéng tóu yún àn àn,wàng sī tái chéng huǐ hé wǎn。
一从金犊去无踪,几度春风岁华远。yī cóng jīn dú qù wú zōng,jǐ dù chūn fēng suì huá yuǎn。
武皇用人何太轻,江充小吏机谋深。wǔ huáng yòng rén hé tài qīng,jiāng chōng xiǎo lì jī móu shēn。
东宫冤气贯星斗,白日紫汉生层阴。dōng gōng yuān qì guàn xīng dòu,bái rì zǐ hàn shēng céng yīn。
神仙楼观连云起,有术难招戾园鬼。shén xiān lóu guān lián yún qǐ,yǒu shù nán zhāo lì yuán guǐ。
恩深舐犊恨无穷,目断湖城隔秋水。ēn shēn shì dú hèn wú qióng,mù duàn hú chéng gé qiū shuǐ。

十台怀古姑苏台

陈琏

漳河河边起铜爵,烜赫威声穷朔漠。zhāng hé hé biān qǐ tóng jué,xuǎn hè wēi shēng qióng shuò mò。
台中妖姬盛如云,凤帐鸾帏翠罗薄。tái zhōng yāo jī shèng rú yún,fèng zhàng luán wéi cuì luó báo。
清歌一曲秋风前,飘飘吹入青云间。qīng gē yī qū qiū fēng qián,piāo piāo chuī rù qīng yún jiān。
台前老树恨未已,至今叶染啼痕斑。tái qián lǎo shù hèn wèi yǐ,zhì jīn yè rǎn tí hén bān。
当年艳骨归何处,鸟能清歌柳能舞。dāng nián yàn gǔ guī hé chù,niǎo néng qīng gē liǔ néng wǔ。
欲持斗酒酹英雄,寂历西陵暗风雨。yù chí dòu jiǔ lèi yīng xióng,jì lì xī líng àn fēng yǔ。

十台怀古姑苏台

陈琏

梧桐日暖生紫云,彩凤飞下嗈嗈鸣。wú tóng rì nuǎn shēng zǐ yún,cǎi fèng fēi xià yōng yōng míng。
台中之人不可见,日餐白玉歌长生。tái zhōng zhī rén bù kě jiàn,rì cān bái yù gē zhǎng shēng。
凤去台空朝复暮,五色霞明玉京路。fèng qù tái kōng cháo fù mù,wǔ sè xiá míng yù jīng lù。
云间仙乐按宫商,天上銮坡集鹓鹭。yún jiān xiān lè àn gōng shāng,tiān shàng luán pō jí yuān lù。
瀛洲别来岁月遥,何时再赴群仙招。yíng zhōu bié lái suì yuè yáo,hé shí zài fù qún xiān zhāo。
醉呼斗酒酹太白,卧听花前碧玉箫。zuì hū dòu jiǔ lèi tài bái,wò tīng huā qián bì yù xiāo。

十台怀古姑苏台

陈琏

宋皇江左开新国,别业淩歊高百尺。sòng huáng jiāng zuǒ kāi xīn guó,bié yè líng xiāo gāo bǎi chǐ。
三千歌舞恣欢娱,十二阑干映空碧。sān qiān gē wǔ zì huān yú,shí èr lán gàn yìng kōng bì。
羽盖鸾旌几度来,香风满座琼筵开。yǔ gài luán jīng jǐ dù lái,xiāng fēng mǎn zuò qióng yán kāi。
凤笙龙管听未毕,台前落日飞黄埃。fèng shēng lóng guǎn tīng wèi bì,tái qián luò rì fēi huáng āi。
醉后昏昏凭玉几,遥望台城才百里。zuì hòu hūn hūn píng yù jǐ,yáo wàng tái chéng cái bǎi lǐ。
可怜风致易凄凉,一段繁华付流水。kě lián fēng zhì yì qī liáng,yī duàn fán huá fù liú shuǐ。

题真率会图

陈琏

洛阳胜景天下稀,况值元丰全盛时。luò yáng shèng jǐng tiān xià xī,kuàng zhí yuán fēng quán shèng shí。
满城甲第列卿相,朱檐画栋生光辉。mǎn chéng jiǎ dì liè qīng xiāng,zhū yán huà dòng shēng guāng huī。
人间二月春光好,花枝冥冥照晴昊。rén jiān èr yuè chūn guāng hǎo,huā zhī míng míng zhào qíng hào。
且将诗酒慰良辰,何用轮蹄踏芳草。qiě jiāng shī jiǔ wèi liáng chén,hé yòng lún tí tà fāng cǎo。
真率之会乐最真,为具务简宁嗤贫。zhēn lǜ zhī huì lè zuì zhēn,wèi jù wù jiǎn níng chī pín。
五人七百有馀岁,同醉花前能几春。wǔ rén qī bǎi yǒu yú suì,tóng zuì huā qián néng jǐ chūn。
洛中此会应无比,闻自唐朝乐天始。luò zhōng cǐ huì yīng wú bǐ,wén zì táng cháo lè tiān shǐ。
由来叙齿不序官,要令风俗归淳美。yóu lái xù chǐ bù xù guān,yào lìng fēng sú guī chún měi。
先辈悠悠不可呼,谁写仪形归画图。xiān bèi yōu yōu bù kě hū,shuí xiě yí xíng guī huà tú。
甫申间气秀不绝,如此风流何代无。fǔ shēn jiān qì xiù bù jué,rú cǐ fēng liú hé dài wú。

清流关

陈琏

清流山高横碧落,崖石棱层犹铁削。qīng liú shān gāo héng bì luò,yá shí léng céng yóu tiě xuē。
忆昔南唐始开凿,据守形势真险恶。yì xī nán táng shǐ kāi záo,jù shǒu xíng shì zhēn xiǎn è。
殿前虞候有雄略,麾兵飞度谁敢格。diàn qián yú hòu yǒu xióng lüè,huī bīng fēi dù shuí gǎn gé。
晖凤东门就擒缚,乃知恃险古所薄。huī fèng dōng mén jiù qín fù,nǎi zhī shì xiǎn gǔ suǒ báo。
当年意气归萧索,惟有青山宛如昨。dāng nián yì qì guī xiāo suǒ,wéi yǒu qīng shān wǎn rú zuó。
大明德教溢六合,文恬武熙颂声作。dà míng dé jiào yì liù hé,wén tián wǔ xī sòng shēng zuò。
四方无虞闲警柝,关吏何劳守鱼钥。sì fāng wú yú xián jǐng tuò,guān lì hé láo shǒu yú yào。
我常登临驻骓骆,呼酒悠然引孤酌。wǒ cháng dēng lín zhù zhuī luò,hū jiǔ yōu rán yǐn gū zhuó。
怀古时时发大噱,万里天风起寥廓。huái gǔ shí shí fā dà jué,wàn lǐ tiān fēng qǐ liáo kuò。

醉翁亭怀古

陈琏

滁城西南多好山,峰峦矗立青云端。chú chéng xī nán duō hǎo shān,fēng luán chù lì qīng yún duān。
智仙好事择幽胜,构亭乃在山之间。zhì xiān hǎo shì zé yōu shèng,gòu tíng nǎi zài shān zhī jiān。
山回路转六七里,曲涧潺湲弄春水。shān huí lù zhuǎn liù qī lǐ,qū jiàn chán yuán nòng chūn shuǐ。
酿泉泻出两峰来,亭子翼然平地起。niàng quán xiè chū liǎng fēng lái,tíng zi yì rán píng dì qǐ。
醉翁襟度非常人,时来开宴罗众宾。zuì wēng jīn dù fēi cháng rén,shí lái kāi yàn luó zhòng bīn。
宴酣之乐乐最真,山殽野蔌纷前陈。yàn hān zhī lè lè zuì zhēn,shān xiáo yě sù fēn qián chén。
醉翁之意不在酒,好水好山渠所有。zuì wēng zhī yì bù zài jiǔ,hǎo shuǐ hǎo shān qú suǒ yǒu。
胸中豪气吐虹霓,笔下文光射星斗。xiōng zhōng háo qì tǔ hóng ní,bǐ xià wén guāng shè xīng dòu。
一去人间知几年,山光水色尤依然。yī qù rén jiān zhī jǐ nián,shān guāng shuǐ sè yóu yī rán。
废址荒凉春雨里,断碑剥落秋风前。fèi zhǐ huāng liáng chūn yǔ lǐ,duàn bēi bō luò qiū fēng qián。
我来登临无限意,欲谈往事心先醉。wǒ lái dēng lín wú xiàn yì,yù tán wǎng shì xīn xiān zuì。
方今四海歌治平,亭构尝怀嗣翁志。fāng jīn sì hǎi gē zhì píng,tíng gòu cháng huái sì wēng zhì。
他日重看复故基,眼前突兀增光辉。tā rì zhòng kàn fù gù jī,yǎn qián tū wù zēng guāng huī。
会须更秉如椽笔,为写磨崖百尺碑。huì xū gèng bǐng rú chuán bǐ,wèi xiě mó yá bǎi chǐ bēi。

孝鸟行美黄孝子

陈琏

嗟孝乌,尾毕逋。jiē xiào wū,wěi bì bū。
结巢向高树,养此黄口雏。jié cháo xiàng gāo shù,yǎng cǐ huáng kǒu chú。
一朝雏成毛羽觕,终日返哺鸣呜呜。yī cháo chú chéng máo yǔ cū,zhōng rì fǎn bǔ míng wū wū。
海滨有黄生,适与乌性符。hǎi bīn yǒu huáng shēng,shì yǔ wū xìng fú。
堂上有亲垂白颅,此心直欲慕子舆。táng shàng yǒu qīn chuí bái lú,cǐ xīn zhí yù mù zi yú。
晨昏竭孝养,亲心自怡愉。chén hūn jié xiào yǎng,qīn xīn zì yí yú。
光阴不留亲已殂,白日惨澹天模糊,泪血已竭眼欲枯。guāng yīn bù liú qīn yǐ cú,bái rì cǎn dàn tiān mó hú,lèi xuè yǐ jié yǎn yù kū。
高冢峨峨临海隅,清风足愧枭獍徒。gāo zhǒng é é lín hǎi yú,qīng fēng zú kuì xiāo jìng tú。
吁嗟黄生孝义俱,至行不但孝乌如。xū jiē huáng shēng xiào yì jù,zhì xíng bù dàn xiào wū rú。

精卫辞哀陈烈妇

陈琏

东海有精卫,衔石填海死。dōng hǎi yǒu jīng wèi,xián shí tián hǎi sǐ。
海枯石复烂,此恨何时已。hǎi kū shí fù làn,cǐ hèn hé shí yǐ。
天目山崩王气消,北风夜退钱塘潮。tiān mù shān bēng wáng qì xiāo,běi fēng yè tuì qián táng cháo。
崖山新称行在所,万里兵尘涨九霄。yá shān xīn chēng xíng zài suǒ,wàn lǐ bīng chén zhǎng jiǔ xiāo。
南海有烈妇,能守陵母节。nán hǎi yǒu liè fù,néng shǒu líng mǔ jié。
泪血满衣裾,泣与儿决别。lèi xuè mǎn yī jū,qì yǔ ér jué bié。
万古纲常日月明,尔当尽忠吾尽节。wàn gǔ gāng cháng rì yuè míng,ěr dāng jǐn zhōng wú jǐn jié。
黄木湾头风雨来,扶胥海口浪如雷。huáng mù wān tóu fēng yǔ lái,fú xū hǎi kǒu làng rú léi。
此时孤愤同精卫,一堕沧溟竟不回。cǐ shí gū fèn tóng jīng wèi,yī duò cāng míng jìng bù huí。
沧溟之深有时竭,烈妇之名应不灭。cāng míng zhī shēn yǒu shí jié,liè fù zhī míng yīng bù miè。

哀洸口

陈琏

哀洸口,天为愁,海风吹鬓寒飕飕。āi guāng kǒu,tiān wèi chóu,hǎi fēng chuī bìn hán sōu sōu。
五羊城头天狗堕,南汉伯气应全收。wǔ yáng chéng tóu tiān gǒu duò,nán hàn bó qì yīng quán shōu。
天吴海鲸恣吞噬,漠漠妖氛遍南裔。tiān wú hǎi jīng zì tūn shì,mò mò yāo fēn biàn nán yì。
皇风闻已畅中原,岭海疮痍待湔洗。huáng fēng wén yǐ chàng zhōng yuán,lǐng hǎi chuāng yí dài jiān xǐ。
禹馀宫使输忠言,主聪不悟诚堪怜。yǔ yú gōng shǐ shū zhōng yán,zhǔ cōng bù wù chéng kān lián。
舟师甫自屯洸口,此身已殒谮人手。zhōu shī fǔ zì tún guāng kǒu,cǐ shēn yǐ yǔn zèn rén shǒu。
至今山下有遗祠,日色惨淡行人悲。zhì jīn shān xià yǒu yí cí,rì sè cǎn dàn xíng rén bēi。

战韶阳

陈琏

战韶阳,日光薄,朔风南来撼山岳。zhàn sháo yáng,rì guāng báo,shuò fēng nán lái hàn shān yuè。
梅关已碎淩江枯,斗大孤城竟谁托。méi guān yǐ suì líng jiāng kū,dòu dà gū chéng jìng shuí tuō。
寒芒烛地狼星光,边声彻夜交锋铓。hán máng zhú dì láng xīng guāng,biān shēng chè yè jiāo fēng máng。
老奴潜缒城竟覆,残兵散走如群羊。lǎo nú qián zhuì chéng jìng fù,cán bīng sàn zǒu rú qún yáng。
虎头将军面如铁,义胆忠肝逾激烈。hǔ tóu jiāng jūn miàn rú tiě,yì dǎn zhōng gān yú jī liè。
仓惶巷战接短兵,三尺龙泉耀霜雪。cāng huáng xiàng zhàn jiē duǎn bīng,sān chǐ lóng quán yào shuāng xuě。
誓战死,无偷生,竟死不辱勤王名。shì zhàn sǐ,wú tōu shēng,jìng sǐ bù rǔ qín wáng míng。
崖山猛士多如雨,谁似韶阳战有声。yá shān měng shì duō rú yǔ,shuí shì sháo yáng zhàn yǒu shēng。

孤雌吟

陈琏

有鸟有鸟心最灵,雌雄终日相和鸣。yǒu niǎo yǒu niǎo xīn zuì líng,cí xióng zhōng rì xiāng hé míng。
同哺黄口雏,羽毛犹未成。tóng bǔ huáng kǒu chú,yǔ máo yóu wèi chéng。
一旦雄且死,雏亦不复生。yī dàn xióng qiě sǐ,chú yì bù fù shēng。
孤雌绕林号,闻者涕欲零。gū cí rào lín hào,wén zhě tì yù líng。
彼枭竟何为,侧目思相陵。bǐ xiāo jìng hé wèi,cè mù sī xiāng líng。
谁知孤雌心,宁死不辱贞。shuí zhī gū cí xīn,níng sǐ bù rǔ zhēn。
彼枭倏远逝,安栖了无惊。bǐ xiāo shū yuǎn shì,ān qī le wú jīng。
更有张门何节妇,空闺只影守孤灯。gèng yǒu zhāng mén hé jié fù,kōng guī zhǐ yǐng shǒu gū dēng。

孝节行

陈琏

金石有销毁,孝节宁容亏。jīn shí yǒu xiāo huǐ,xiào jié níng róng kuī。
妾为何家女,二亲蚤背违。qiè wèi hé jiā nǚ,èr qīn zǎo bèi wéi。
一从归李门,抚育恩最慈。yī cóng guī lǐ mén,fǔ yù ēn zuì cí。
老姑偶罹疾,药石弗能治。lǎo gū ǒu lí jí,yào shí fú néng zhì。
饮泣吁彼苍,刲股炼为糜。yǐn qì xū bǐ cāng,kuī gǔ liàn wèi mí。
糜进疾幸瘳,窃庆获所依。mí jìn jí xìng chōu,qiè qìng huò suǒ yī。
爰念合卺日,年纪甫及笄。yuán niàn hé jǐn rì,nián jì fǔ jí jī。
上堂奉翁姑,入室哺婴儿。shàng táng fèng wēng gū,rù shì bǔ yīng ér。
春秋洁蘋藻,旦暮治枲丝。chūn qiū jié píng zǎo,dàn mù zhì xǐ sī。
女红分所专,中馈乃其宜。nǚ hóng fēn suǒ zhuān,zhōng kuì nǎi qí yí。
无何失所天,凄恻空泪垂。wú hé shī suǒ tiān,qī cè kōng lèi chuí。
寒风吹短发,茕茕守空帷。hán fēng chuī duǎn fā,qióng qióng shǒu kōng wéi。
矢心若皎日,匪石可转移。shǐ xīn ruò jiǎo rì,fěi shí kě zhuǎn yí。
官府备咨访,上达九重知。guān fǔ bèi zī fǎng,shàng dá jiǔ zhòng zhī。
有诏下旌表,束帛加赐遗。yǒu zhào xià jīng biǎo,shù bó jiā cì yí。
恩宠匪徒锡,无乃重民彝。ēn chǒng fěi tú xī,wú nǎi zhòng mín yí。
乡邦耆彦嘉孝节,纪述应有琼琚辞。xiāng bāng qí yàn jiā xiào jié,jì shù yīng yǒu qióng jū cí。
乌头双表虽已摧,至今令誉恒昭而。wū tóu shuāng biǎo suī yǐ cuī,zhì jīn lìng yù héng zhāo ér。

王维辋川图为襄城伯李公赋

陈琏

开元进士王摩诘,文艺当时妙无匹。kāi yuán jìn shì wáng mó jí,wén yì dāng shí miào wú pǐ。
诸王礼待若师友,赋咏相酬有裴迪。zhū wáng lǐ dài ruò shī yǒu,fù yǒng xiāng chóu yǒu péi dí。
大开别业蓝田间,终南溪壑相回环。dà kāi bié yè lán tián jiān,zhōng nán xī hè xiāng huí huán。
千寻瀑布飞寒练,万叠层峦拥翠鬟。qiān xún pù bù fēi hán liàn,wàn dié céng luán yōng cuì huán。
古木藤萝垂鹿栅,濯濯驯麋意间适。gǔ mù téng luó chuí lù zhà,zhuó zhuó xùn mí yì jiān shì。
琅玕萧森竹里馆,苔钱堆积宫槐陌。láng gān xiāo sēn zhú lǐ guǎn,tái qián duī jī gōng huái mò。
南坨北坨归眺望,胜概咸夸辋口庄。nán tuó běi tuó guī tiào wàng,shèng gài xián kuā wǎng kǒu zhuāng。
人家几簇依林麓,辋水百道通桥梁。rén jiā jǐ cù yī lín lù,wǎng shuǐ bǎi dào tōng qiáo liáng。
往来半是烟霞侣,路绕羊肠知几许。wǎng lái bàn shì yān xiá lǚ,lù rào yáng cháng zhī jǐ xǔ。
辛夷花残昨夜风,茱萸叶长连朝雨。xīn yí huā cán zuó yè fēng,zhū yú yè zhǎng lián cháo yǔ。
孟城坳前景最幽,携琴策蹇从嬉游。mèng chéng ào qián jǐng zuì yōu,xié qín cè jiǎn cóng xī yóu。
偏爱奚童知养鹤,更说有谁能饭牛。piān ài xī tóng zhī yǎng hè,gèng shuō yǒu shuí néng fàn niú。
斤竹岭头天气暖,华子冈前莎草短。jīn zhú lǐng tóu tiān qì nuǎn,huá zi gāng qián shā cǎo duǎn。
芰荷香近临湖亭,松桧阴连文杏馆。jì hé xiāng jìn lín hú tíng,sōng guì yīn lián wén xìng guǎn。
攲湖风来生碧波,捕鱼艇子轻如梭。qī hú fēng lái shēng bì bō,bǔ yú tǐng zi qīng rú suō。
泥深古涧青芹老,水落长滩白石多。ní shēn gǔ jiàn qīng qín lǎo,shuǐ luò zhǎng tān bái shí duō。
波光微茫兼柳浪,落日轻烟起渔唱。bō guāng wēi máng jiān liǔ làng,luò rì qīng yān qǐ yú chàng。
何人危坐把纶竿,有客清谈倚书舫。hé rén wēi zuò bǎ lún gān,yǒu kè qīng tán yǐ shū fǎng。
辋川胜景十有馀,百年之后成荒墟。wǎng chuān shèng jǐng shí yǒu yú,bǎi nián zhī hòu chéng huāng xū。
空留陈迹在人世,谩有芳名传画图。kōng liú chén jì zài rén shì,mán yǒu fāng míng chuán huà tú。
襄城李公能鉴画,犀轴牙签满高架。xiāng chéng lǐ gōng néng jiàn huà,xī zhóu yá qiān mǎn gāo jià。
独爱斯图笔法精,购之更不论其价。dú ài sī tú bǐ fǎ jīng,gòu zhī gèng bù lùn qí jià。
我来谛观诗兴浓,此身如在蓝田中。wǒ lái dì guān shī xīng nóng,cǐ shēn rú zài lán tián zhōng。
华堂泚笔为公赋,飘飘神思起鸿蒙。huá táng cǐ bǐ wèi gōng fù,piāo piāo shén sī qǐ hóng méng。