古诗词

厢房夜坐

陈琏

六馆清如许,斋居寂不哗。liù guǎn qīng rú xǔ,zhāi jū jì bù huā。
吟馀诗在稿,坐久烛生花。yín yú shī zài gǎo,zuò jiǔ zhú shēng huā。
窗印梅花月,炉烹雪水茶。chuāng yìn méi huā yuè,lú pēng xuě shuǐ chá。
尘思俱荡涤,幽兴喜无涯。chén sī jù dàng dí,yōu xīng xǐ wú yá。

陈琏

明广东东莞人,字廷器,别号琴轩。洪武二十三年举人,入国子监。选为桂林教授。严条约,以身作则。永乐间历许州、扬州知府,升四川按察使,豪吏奸胥,悉加严惩。宣德初为南京国子祭酒。正统初任南京礼部侍郎。致仕。在乡逢黄萧养起义,建镇压制御之策。博通经史,以文学知名于时,文词典重,著作最多,词翰清雅。有《罗浮志》、《琴轩集》、《归田稿》等。 陈琏的作品>>

猜您喜欢

幽谷

陈琏

天宁寺前是幽谷,暖翠晴岚纷在目。tiān níng sì qián shì yōu gǔ,nuǎn cuì qíng lán fēn zài mù。
云昔欧阳公所开,凿泉筑亭种花木。yún xī ōu yáng gōng suǒ kāi,záo quán zhù tíng zhǒng huā mù。
闲携宾从宴其间,鸟哢泉鸣当丝竹。xián xié bīn cóng yàn qí jiān,niǎo lòng quán míng dāng sī zhú。
当时赋咏总名流,万丈文光起林麓。dāng shí fù yǒng zǒng míng liú,wàn zhàng wén guāng qǐ lín lù。
一从公后几百年,芳草萋萋春自绿。yī cóng gōng hòu jǐ bǎi nián,fāng cǎo qī qī chūn zì lǜ。
阴崖白昼走鼯鼠,古涧寒泉饮麋鹿。yīn yá bái zhòu zǒu wú shǔ,gǔ jiàn hán quán yǐn mí lù。
余因暇日喜游览,五马騑騑度溪曲。yú yīn xiá rì xǐ yóu lǎn,wǔ mǎ fēi fēi dù xī qū。
废址闲披荆棘寻,断碑自剥莓苔读。fèi zhǐ xián pī jīng jí xún,duàn bēi zì bō méi tái dú。
何须访古重凄恻,对酒高歌送黄鹄。hé xū fǎng gǔ zhòng qī cè,duì jiǔ gāo gē sòng huáng gǔ。
方今圣人隆盛治,海宇黎民喜丰足。fāng jīn shèng rén lóng shèng zhì,hǎi yǔ lí mín xǐ fēng zú。
嗟余德薄才复疏,祇荷天恩忝为牧。jiē yú dé báo cái fù shū,qí hé tiān ēn tiǎn wèi mù。
何当筑亭兼凿泉,题诗远嗣前贤躅。hé dāng zhù tíng jiān záo quán,tí shī yuǎn sì qián xián zhú。

谢三氏教授文时中惠楷木杖

陈琏

我闻楷木出孔林,不知何人手亲植。wǒ wén kǎi mù chū kǒng lín,bù zhī hé rén shǒu qīn zhí。
深根蟠地逾千载,翠色参天过百尺。shēn gēn pán dì yú qiān zài,cuì sè cān tiān guò bǎi chǐ。
枯梢有时落风雨,人间得之争宝惜。kū shāo yǒu shí luò fēng yǔ,rén jiān dé zhī zhēng bǎo xī。
诚如灵寿出恩赐,不数桃榔来异域。chéng rú líng shòu chū ēn cì,bù shù táo láng lái yì yù。
先生何从获此杖,一旦寄来承厚德。xiān shēng hé cóng huò cǐ zhàng,yī dàn jì lái chéng hòu dé。
奇纹分明若桃竹,劲节铿锵类金石。qí wén fēn míng ruò táo zhú,jìn jié kēng qiāng lèi jīn shí。
提携终日不忍舍,宝之奚啻百金值。tí xié zhōng rì bù rěn shě,bǎo zhī xī chì bǎi jīn zhí。
奉寄高堂白发亲,扶老定应资尔力。fèng jì gāo táng bái fā qīn,fú lǎo dìng yīng zī ěr lì。

北邙山

陈琏

北邙之山何其高,春雨年年生野蒿。běi máng zhī shān hé qí gāo,chūn yǔ nián nián shēng yě hāo。
山上古坟纷莫数,岁远年深不知主。shān shàng gǔ fén fēn mò shù,suì yuǎn nián shēn bù zhī zhǔ。
墓道之碑多不存,空见石羊兼石虎。mù dào zhī bēi duō bù cún,kōng jiàn shí yáng jiān shí hǔ。
只今山下多新阡,曾见何人挂纸钱。zhǐ jīn shān xià duō xīn qiān,céng jiàn hé rén guà zhǐ qián。
松楸麦饭古来重,此事惟属儿孙贤。sōng qiū mài fàn gǔ lái zhòng,cǐ shì wéi shǔ ér sūn xián。
因经北邙山,高歌空感慨。yīn jīng běi máng shān,gāo gē kōng gǎn kǎi。
漳河隔岸是西陵,陵前松柏今安在。zhāng hé gé àn shì xī líng,líng qián sōng bǎi jīn ān zài。

龙门

陈琏

洛阳山势互联络,独有龙门称险恶。luò yáng shān shì hù lián luò,dú yǒu lóng mén chēng xiǎn è。
不知何年鬼斧凿,两崖壁立犹铁削。bù zhī hé nián guǐ fǔ záo,liǎng yá bì lì yóu tiě xuē。
水之东注孰敢遏,奔流直与黄河合。shuǐ zhī dōng zhù shú gǎn è,bēn liú zhí yǔ huáng hé hé。
春来洪涛相喷薄,鱼龙变化争飞跃。chūn lái hóng tāo xiāng pēn báo,yú lóng biàn huà zhēng fēi yuè。
我时西游初至洛,驻马临观履峎崿。wǒ shí xī yóu chū zhì luò,zhù mǎ lín guān lǚ ěn è。
寻读石刻将苔剥,铁画银钩宛犹昨。xún dú shí kè jiāng tái bō,tiě huà yín gōu wǎn yóu zuó。
登临自愧无新作,把酒风前浇磊落。dēng lín zì kuì wú xīn zuò,bǎ jiǔ fēng qián jiāo lěi luò。
浩歌仰观天漠漠,万里悠悠见孤鹤。hào gē yǎng guān tiān mò mò,wàn lǐ yōu yōu jiàn gū hè。

金谷园

陈琏

齐奴豪奢世所无,大开金谷城西隅。qí nú háo shē shì suǒ wú,dà kāi jīn gǔ chéng xī yú。
花间构亭走石渠,晓日光射珊瑚株。huā jiān gòu tíng zǒu shí qú,xiǎo rì guāng shè shān hú zhū。
绮罗围香拥名姝,诗酒或复来文儒。qǐ luó wéi xiāng yōng míng shū,shī jiǔ huò fù lái wén rú。
放浪剧饮朝达晡,东风三日吹不苏。fàng làng jù yǐn cháo dá bū,dōng fēng sān rì chuī bù sū。
自谓百岁常欢娱,岂知运去命与俱。zì wèi bǎi suì cháng huān yú,qǐ zhī yùn qù mìng yǔ jù。
可怜楼前啼绿珠,繁华一旦如华胥。kě lián lóu qián tí lǜ zhū,fán huá yī dàn rú huá xū。
人间俯仰岁易徂,但见遗址栖烟芜。rén jiān fǔ yǎng suì yì cú,dàn jiàn yí zhǐ qī yān wú。
吁嗟齐奴不可呼,五马何尔行踟躇。xū jiē qí nú bù kě hū,wǔ mǎ hé ěr xíng chí chú。

渑池会盟台

陈琏

王风不作游说兴,苏张之辈纷纵横。wáng fēng bù zuò yóu shuō xīng,sū zhāng zhī bèi fēn zòng héng。
区区会盟非一所,独有此台能著名。qū qū huì méng fēi yī suǒ,dú yǒu cǐ tái néng zhù míng。
忆昔嬴秦夸智力,虎视中原非一日。yì xī yíng qín kuā zhì lì,hǔ shì zhōng yuán fēi yī rì。
关东诸侯多向风,况乃邯郸居咫尺。guān dōng zhū hóu duō xiàng fēng,kuàng nǎi hán dān jū zhǐ chǐ。
秦赵二王同日来,会盟直欲登高台。qín zhào èr wáng tóng rì lái,huì méng zhí yù dēng gāo tái。
瑟声才罢缶声作,军声四面欢如雷。sè shēng cái bà fǒu shēng zuò,jūn shēng sì miàn huān rú léi。
秦本无心偿赵地,赖有相如多气义。qín běn wú xīn cháng zhào dì,lài yǒu xiāng rú duō qì yì。
奈何季世取灭亡,似怪当时璧为祟。nài hé jì shì qǔ miè wáng,shì guài dāng shí bì wèi suì。
人间俯仰成千年,台基依旧青山前。rén jiān fǔ yǎng chéng qiān nián,tái jī yī jiù qīng shān qián。
登临怀古意无限,西风满树鸣寒蝉。dēng lín huái gǔ yì wú xiàn,xī fēng mǎn shù míng hán chán。

鸡鸣台

陈琏

函关之东形势好,谁筑高台临大道。hán guān zhī dōng xíng shì hǎo,shuí zhù gāo tái lín dà dào。
鸡声寂寂台久荒,极目平原暗秋草。jī shēng jì jì tái jiǔ huāng,jí mù píng yuán àn qiū cǎo。
昔在七国争雄年,田文好客谁能先。xī zài qī guó zhēng xióng nián,tián wén hǎo kè shuí néng xiān。
手挥黄金若土苴,珠履门下常三千。shǒu huī huáng jīn ruò tǔ jū,zhū lǚ mén xià cháng sān qiān。
西入咸阳曾未久,几乎委身雄虎口。xī rù xián yáng céng wèi jiǔ,jǐ hū wěi shēn xióng hǔ kǒu。
机谋已遂幸东还,狗盗鸡鸣夸益友。jī móu yǐ suì xìng dōng hái,gǒu dào jī míng kuā yì yǒu。
早使文知重贤士,当时不堕嬴秦计。zǎo shǐ wén zhī zhòng xián shì,dāng shí bù duò yíng qín jì。
徒窃狐裘献幸姬,间关出走真儿戏。tú qiè hú qiú xiàn xìng jī,jiān guān chū zǒu zhēn ér xì。
文但好客能轻财,大义不明良可哀。wén dàn hǎo kè néng qīng cái,dà yì bù míng liáng kě āi。
岂不见郭槐昔年称国士,燕山便筑黄金台。qǐ bù jiàn guō huái xī nián chēng guó shì,yàn shān biàn zhù huáng jīn tái。

华山歌

陈琏

巍巍泰华山,磐礴奠西方。wēi wēi tài huá shān,pán bó diàn xī fāng。
金精孕灵异,形状非寻常。jīn jīng yùn líng yì,xíng zhuàng fēi xún cháng。
孤高拔地五千仞,三峰秀出北斗傍。gū gāo bá dì wǔ qiān rèn,sān fēng xiù chū běi dòu bàng。
乾坤开辟几万载,但见山色恒苍苍。qián kūn kāi pì jǐ wàn zài,dàn jiàn shān sè héng cāng cāng。
云梯石磴之险不可以径上,仰见铁縆络石生寒光。yún tī shí dèng zhī xiǎn bù kě yǐ jìng shàng,yǎng jiàn tiě gēng luò shí shēng hán guāng。
游人扳缘若猿狖,下瞰绝壑魂飞扬。yóu rén bān yuán ruò yuán yòu,xià kàn jué hè hún fēi yáng。
崄巇历尽至平坦,琳宫贝阙何辉煌。xiǎn xī lì jǐn zhì píng tǎn,lín gōng bèi quē hé huī huáng。
金芝瑶草纷莫数,琼林珠树森成行。jīn zhī yáo cǎo fēn mò shù,qióng lín zhū shù sēn chéng xíng。
水帘千尺卷晴雪,丹灶白日凝玄霜。shuǐ lián qiān chǐ juǎn qíng xuě,dān zào bái rì níng xuán shuāng。
仙风吹下玉井莲,花瓣岂止十丈长。xiān fēng chuī xià yù jǐng lián,huā bàn qǐ zhǐ shí zhàng zhǎng。
世人见之不敢拾,但觉满地生天香。shì rén jiàn zhī bù gǎn shí,dàn jué mǎn dì shēng tiān xiāng。
吁嗟乎,泰华之胜有如此,况遇异人过后名逾彰。xū jiē hū,tài huá zhī shèng yǒu rú cǐ,kuàng yù yì rén guò hòu míng yú zhāng。
昔闻十六仙,餐霞当糇粮。xī wén shí liù xiān,cān xiá dāng hóu liáng。
一朝功成游碧落,祥鸾瑞鸐同翱翔。yī cháo gōng chéng yóu bì luò,xiáng luán ruì dí tóng áo xiáng。
复闻希夷公,高卧白石床。fù wén xī yí gōng,gāo wò bái shí chuáng。
紫泥丹诏徵不起,幽梦直要追羲黄。zǐ ní dān zhào zhēng bù qǐ,yōu mèng zhí yào zhuī xī huáng。
至今遗迹宛然在,岁月已远亭台荒。zhì jīn yí jì wǎn rán zài,suì yuè yǐ yuǎn tíng tái huāng。
我从关东来,见山喜欲狂。wǒ cóng guān dōng lái,jiàn shān xǐ yù kuáng。
淩晨登绝顶,举目天茫茫。líng chén dēng jué dǐng,jǔ mù tiān máng máng。
诸山平地若培嵝,齐州九点犹豪芒。zhū shān píng dì ruò péi lǒu,qí zhōu jiǔ diǎn yóu háo máng。
蓬莱云气恒在目,王京千里遥相望。péng lái yún qì héng zài mù,wáng jīng qiān lǐ yáo xiāng wàng。
欲招瀛州仙,同此乐徜徉。yù zhāo yíng zhōu xiān,tóng cǐ lè cháng yáng。
雕盘擘麟脯,玉斝分琼浆。diāo pán bāi lín pú,yù jiǎ fēn qióng jiāng。
双吹紫鸾笙,乘风游帝傍。shuāng chuī zǐ luán shēng,chéng fēng yóu dì bàng。
愿将万寿献天子,永令四海歌时康。yuàn jiāng wàn shòu xiàn tiān zi,yǒng lìng sì hǎi gē shí kāng。

宣圣手植桧

陈琏

宣圣殿后手植桧,枝叶团团宛如盖。xuān shèng diàn hòu shǒu zhí guì,zhī yè tuán tuán wǎn rú gài。
青霄耸干近百寻,厚地蟠根知几代。qīng xiāo sǒng gàn jìn bǎi xún,hòu dì pán gēn zhī jǐ dài。
重重白昼布繁阴,瑟瑟虚檐度清籁。zhòng zhòng bái zhòu bù fán yīn,sè sè xū yán dù qīng lài。
异质肯随凡卉变,奇材独受高人爱。yì zhì kěn suí fán huì biàn,qí cái dú shòu gāo rén ài。
当年老树久摧残,旁茁孙枝今幸存。dāng nián lǎo shù jiǔ cuī cán,páng zhuó sūn zhī jīn xìng cún。
扶持自是神明力,长养偏承雨露恩。fú chí zì shì shén míng lì,zhǎng yǎng piān chéng yǔ lù ēn。
冬来不改冰霜操,春去犹含苔藓痕。dōng lái bù gǎi bīng shuāng cāo,chūn qù yóu hán tái xiǎn hén。
九畴之诗人共爱,南宫之颂时所称。jiǔ chóu zhī shī rén gòng ài,nán gōng zhī sòng shí suǒ chēng。
我闻大别有古柏,黛色参天二千尺。wǒ wén dà bié yǒu gǔ bǎi,dài sè cān tiān èr qiān chǐ。
神鬼英灵长为护,风云变化应难测。shén guǐ yīng líng zhǎng wèi hù,fēng yún biàn huà yīng nán cè。
大禹之功久不磨,素王之德终无极。dà yǔ zhī gōng jiǔ bù mó,sù wáng zhī dé zhōng wú jí。
圣泽流芳可并传,作歌为刻琅玕石。shèng zé liú fāng kě bìng chuán,zuò gē wèi kè láng gān shí。

峄山

陈琏

亭亭绎凫山,秀色钟乾坤。tíng tíng yì fú shān,xiù sè zhōng qián kūn。
峰峦拔地几千丈,雄势直欲排苍旻。fēng luán bá dì jǐ qiān zhàng,xióng shì zhí yù pái cāng mín。
传闻秦始皇,昔日曾东巡。chuán wén qín shǐ huáng,xī rì céng dōng xún。
銮舆驻其下,禋祀昭礼文。luán yú zhù qí xià,yīn sì zhāo lǐ wén。
山巅立石纪功德,李斯小篆时所珍。shān diān lì shí jì gōng dé,lǐ sī xiǎo zhuàn shí suǒ zhēn。
人间阅历几千载,字画剥落谁能分。rén jiān yuè lì jǐ qiān zài,zì huà bō luò shuí néng fēn。
不惟秦碑久寂寞,琳宫梵刹迹亦陈。bù wéi qín bēi jiǔ jì mò,lín gōng fàn shā jì yì chén。
丹崖翠壁宛然在,春花秋月年年新。dān yá cuì bì wǎn rán zài,chūn huā qiū yuè nián nián xīn。
复闻其阳产孤桐,枝叶团团生紫云。fù wén qí yáng chǎn gū tóng,zhī yè tuán tuán shēng zǐ yún。
其材之良世所重,制为宝琴音独淳。qí cái zhī liáng shì suǒ zhòng,zhì wèi bǎo qín yīn dú chún。
我愿持之献天子,坐令四海歌南薰。wǒ yuàn chí zhī xiàn tiān zi,zuò lìng sì hǎi gē nán xūn。

晓发王庄驿至固镇驿时风雪方霁

陈琏

霜风连日生寒威,冻云糊天天为低。shuāng fēng lián rì shēng hán wēi,dòng yún hú tiān tiān wèi dī。
雪花飞来大于掌,江山万里增光辉。xuě huā fēi lái dà yú zhǎng,jiāng shān wàn lǐ zēng guāng huī。
天鸡初号雪花止,玉树琼林半空起。tiān jī chū hào xuě huā zhǐ,yù shù qióng lín bàn kōng qǐ。
雪深路涩马行迟,狐裘迎风寒似水。xuě shēn lù sè mǎ xíng chí,hú qiú yíng fēng hán shì shuǐ。
须臾曈昽开晓晴,烂银一色摇光晶。xū yú tóng lóng kāi xiǎo qíng,làn yín yī sè yáo guāng jīng。
炊烟乍出飞鸟过,依稀遥见霸王城。chuī yān zhà chū fēi niǎo guò,yī xī yáo jiàn bà wáng chéng。
驿使相迎慰寥落,山殽野簌供杯酌。yì shǐ xiāng yíng wèi liáo luò,shān xiáo yě sù gōng bēi zhuó。
地垆火暖氍毹温,寒气虽严殊不觉。dì lú huǒ nuǎn qú shū wēn,hán qì suī yán shū bù jué。
仕路驱驰岁月赊,每因风雪倍思家。shì lù qū chí suì yuè shē,měi yīn fēng xuě bèi sī jiā。
何日承恩归故里,逍遥林下赋梅花。hé rì chéng ēn guī gù lǐ,xiāo yáo lín xià fù méi huā。

天平山

陈琏

天平之山高插天,晴岚暖翠纷满前。tiān píng zhī shān gāo chā tiān,qíng lán nuǎn cuì fēn mǎn qián。
白云梵宇久寂寞,范公祠堂犹俨然。bái yún fàn yǔ jiǔ jì mò,fàn gōng cí táng yóu yǎn rán。
山畔一峰名卓笔,半露棱层苍石骨。shān pàn yī fēng míng zhuó bǐ,bàn lù léng céng cāng shí gǔ。
天教秀色壮东吴,高出群山表奇特。tiān jiào xiù sè zhuàng dōng wú,gāo chū qún shān biǎo qí tè。
我时放舟山下过,为寻古迹攀云萝。wǒ shí fàng zhōu shān xià guò,wèi xún gǔ jì pān yún luó。
试从绝顶一眺望,诸山满眼青如螺。shì cóng jué dǐng yī tiào wàng,zhū shān mǎn yǎn qīng rú luó。
最爱范家坟墓好,石马石羊藏碧草。zuì ài fàn jiā fén mù hǎo,shí mǎ shí yáng cáng bì cǎo。
平生喜读义田碑,此日登临豁怀抱。píng shēng xǐ dú yì tián bēi,cǐ rì dēng lín huō huái bào。

登吴山谒胥祠因望海潮

陈琏

属镂抉目吴东门,白日不照忠臣冤。shǔ lòu jué mù wú dōng mén,bái rì bù zhào zhōng chén yuān。
身浮鸱夷入水府,配涛作神恨始伸。shēn fú chī yí rù shuǐ fǔ,pèi tāo zuò shén hèn shǐ shēn。
迄今二千有馀载,庙食吴山恒不改。qì jīn èr qiān yǒu yú zài,miào shí wú shān héng bù gǎi。
回思宰嚭肆谗徒,瞬息浮荣竟何在。huí sī zǎi pǐ sì chán tú,shùn xī fú róng jìng hé zài。
邦人事神诚意多,击牲酹酒杂笙歌。bāng rén shì shén chéng yì duō,jī shēng lèi jiǔ zá shēng gē。
神能阐灵慰民望,白马红衫腾素波。shén néng chǎn líng wèi mín wàng,bái mǎ hóng shān téng sù bō。
我时谒神到祠下,极目西陵景潇洒。wǒ shí yè shén dào cí xià,jí mù xī líng jǐng xiāo sǎ。
潮头一线海门来,谁道钱王弩能射。cháo tóu yī xiàn hǎi mén lái,shuí dào qián wáng nǔ néng shè。
涨空银浪须臾平,水天一色涵虚明。zhǎng kōng yín làng xū yú píng,shuǐ tiān yī sè hán xū míng。
祠前徙倚空怀古,眼底越山无数青。cí qián xǐ yǐ kōng huái gǔ,yǎn dǐ yuè shān wú shù qīng。

观岳鄂王像

陈琏

虎头将军面如玉,手执麟经衣戎服。hǔ tóu jiāng jūn miàn rú yù,shǒu zhí lín jīng yī róng fú。
生绡一幅几百年,神采光荧射人目。shēng xiāo yī fú jǐ bǎi nián,shén cǎi guāng yíng shè rén mù。
忆昔南渡谁谋臣,中兴之将推何人。yì xī nán dù shuí móu chén,zhōng xīng zhī jiāng tuī hé rén。
将军奉诏总戎律,壮志誓拟清中原。jiāng jūn fèng zhào zǒng róng lǜ,zhuàng zhì shì nǐ qīng zhōng yuán。
义旗所经民安堵,丈八蛇矛马如虎。yì qí suǒ jīng mín ān dǔ,zhàng bā shé máo mǎ rú hǔ。
钢刀斫胫拐子空,千里惊奔逐狂虏。gāng dāo zhuó jìng guǎi zi kōng,qiān lǐ jīng bēn zhú kuáng lǔ。
偃城城边飞战尘,三军胜气腾如云。yǎn chéng chéng biān fēi zhàn chén,sān jūn shèng qì téng rú yún。
朱仙镇上势方锐,指日可平戎虏群。zhū xiān zhèn shàng shì fāng ruì,zhǐ rì kě píng róng lǔ qún。
捷书才奏遭谗口,赐环竟殒奸人手。jié shū cái zòu zāo chán kǒu,cì huán jìng yǔn jiān rén shǒu。
五国城头日色昏,金人相酌平安酒。wǔ guó chéng tóu rì sè hūn,jīn rén xiāng zhuó píng ān jiǔ。
百战经营一旦空,惟馀史册表孤忠。bǎi zhàn jīng yíng yī dàn kōng,wéi yú shǐ cè biǎo gū zhōng。
焚香再拜睹遗像,古庙飒飒生悲风。fén xiāng zài bài dǔ yí xiàng,gǔ miào sà sà shēng bēi fēng。

银瓶娘子辞

陈琏

平生长在深闺里,无由上书见天子。píng shēng zhǎng zài shēn guī lǐ,wú yóu shàng shū jiàn tiān zi。
父兮有冤向谁理,手抱银瓶沉井底。fù xī yǒu yuān xiàng shuí lǐ,shǒu bào yín píng chén jǐng dǐ。
井枯瓶烂心不移,此事惟有天公知。jǐng kū píng làn xīn bù yí,cǐ shì wéi yǒu tiān gōng zhī。
一门忠节古所稀,百世庙食礼所宜。yī mén zhōng jié gǔ suǒ xī,bǎi shì miào shí lǐ suǒ yí。