古诗词

万竹轩为萧廷玉赋

陈琏

分得淇园种,年深长万竿。fēn dé qí yuán zhǒng,nián shēn zhǎng wàn gān。
露华凝翠羽,雪色映琅玕。lù huá níng cuì yǔ,xuě sè yìng láng gān。
案上琴书润,窗间枕簟寒。àn shàng qín shū rùn,chuāng jiān zhěn diàn hán。
不徒瞻劲节,还喜报平安。bù tú zhān jìn jié,hái xǐ bào píng ān。

陈琏

明广东东莞人,字廷器,别号琴轩。洪武二十三年举人,入国子监。选为桂林教授。严条约,以身作则。永乐间历许州、扬州知府,升四川按察使,豪吏奸胥,悉加严惩。宣德初为南京国子祭酒。正统初任南京礼部侍郎。致仕。在乡逢黄萧养起义,建镇压制御之策。博通经史,以文学知名于时,文词典重,著作最多,词翰清雅。有《罗浮志》、《琴轩集》、《归田稿》等。 陈琏的作品>>

猜您喜欢

三骏图

陈琏

王孙画马师韩干,此疋权奇见应罕。wáng sūn huà mǎ shī hán gàn,cǐ pǐ quán qí jiàn yīng hǎn。
疑是长杨较獦回,五老满身流赭汗。yí shì zhǎng yáng jiào gé huí,wǔ lǎo mǎn shēn liú zhě hàn。
近时作者任月山,真迹往往传人间。jìn shí zuò zhě rèn yuè shān,zhēn jì wǎng wǎng chuán rén jiān。
骊黄青骢凡二疋,苑内呈来初卸鞍。lí huáng qīng cōng fán èr pǐ,yuàn nèi chéng lái chū xiè ān。
吁嗟三骏非凡质,当时曾荷孙阳识。xū jiē sān jùn fēi fán zhì,dāng shí céng hé sūn yáng shí。
自入天闲沐主恩,煌煌天驷联奎璧。zì rù tiān xián mù zhǔ ēn,huáng huáng tiān sì lián kuí bì。

董原春江游览图为主事顾谦作

陈琏

北苑笔意妙入神,写出一段江南春。běi yuàn bǐ yì miào rù shén,xiě chū yī duàn jiāng nán chūn。
山如螺黛青隐隐,水似鸭绿光粼粼。shān rú luó dài qīng yǐn yǐn,shuǐ shì yā lǜ guāng lín lín。
中流泛舟者何人,彩旗皂盖来缤纷。zhōng liú fàn zhōu zhě hé rén,cǎi qí zào gài lái bīn fēn。
林边游骑复杂沓,小桥曲涧通江津。lín biān yóu qí fù zá dá,xiǎo qiáo qū jiàn tōng jiāng jīn。
东风淡荡吹芳尘,荷亭草阁明朝暾。dōng fēng dàn dàng chuī fāng chén,hé tíng cǎo gé míng cháo tūn。
柳垂青琐散金缕,花落苍苔成锦裀。liǔ chuí qīng suǒ sàn jīn lǚ,huā luò cāng tái chéng jǐn yīn。
人生行乐须及辰,况值二月韶华新。rén shēng xíng lè xū jí chén,kuàng zhí èr yuè sháo huá xīn。
主宾相忘意欢洽,只恐江头天色昏。zhǔ bīn xiāng wàng yì huān qià,zhǐ kǒng jiāng tóu tiān sè hūn。
亦有农家住山麓,夫妇日夕勤耕耘。yì yǒu nóng jiā zhù shān lù,fū fù rì xī qín gēng yún。
豳风之诗久不作,孰识当年民俗淳。bīn fēng zhī shī jiǔ bù zuò,shú shí dāng nián mín sú chún。

拱秀堂为李安御史作

陈琏

浮梁田西多好山,峰峦矗立青云端。fú liáng tián xī duō hǎo shān,fēng luán chù lì qīng yún duān。
宪台李君世居此,长溪叠嶂相回环。xiàn tái lǐ jūn shì jū cǐ,zhǎng xī dié zhàng xiāng huí huán。
修筠绕屋琅玕润,落花满径苔钱斑。xiū yún rào wū láng gān rùn,luò huā mǎn jìng tái qián bān。
四时秀色恒在目,终日自喜钩帘看。sì shí xiù sè héng zài mù,zhōng rì zì xǐ gōu lián kàn。
蛾黛横空山色媚,翠涛度壑松声寒。é dài héng kōng shān sè mèi,cuì tāo dù hè sōng shēng hán。
有时读书不出户,六籍穷讨饥忘餐。yǒu shí dú shū bù chū hù,liù jí qióng tǎo jī wàng cān。
胸中文章粲星斗,笔下词藻生波澜。xiōng zhōng wén zhāng càn xīng dòu,bǐ xià cí zǎo shēng bō lán。
一从擢科官执法,绣衣白简光朝班。yī cóng zhuó kē guān zhí fǎ,xiù yī bái jiǎn guāng cháo bān。
信知地灵产人杰,岂但泉石堪盘桓。xìn zhī dì líng chǎn rén jié,qǐ dàn quán shí kān pán huán。
故山猿鹤好相候,承恩衣锦行当还。gù shān yuán hè hǎo xiāng hòu,chéng ēn yī jǐn xíng dāng hái。

崔白鹅为驸马赵公题

陈琏

羽毛䬏飔双掌赤,磊落奇姿骋雄特。yǔ máo bù sī shuāng zhǎng chì,lěi luò qí zī chěng xióng tè。
兴庆池中得隽归,欢声已遍长安陌。xīng qìng chí zhōng dé juàn guī,huān shēng yǐ biàn zhǎng ān mò。
斗罢梳翎向大堤,雪花消处净无泥。dòu bà shū líng xiàng dà dī,xuě huā xiāo chù jìng wú ní。
此时风格谁能写,喜有濠梁崔子西。cǐ shí fēng gé shuí néng xiě,xǐ yǒu háo liáng cuī zi xī。

永思堂为钱孟常赋

陈琏

武肃裔孙纯孝士,痛慕双亲形梦寐。wǔ sù yì sūn chún xiào shì,tòng mù shuāng qīn xíng mèng mèi。
高堂华扁名永思,铁画银钩日星丽。gāo táng huá biǎn míng yǒng sī,tiě huà yín gōu rì xīng lì。
双亲谢世今几年,先茔宰木栖寒烟。shuāng qīn xiè shì jīn jǐ nián,xiān yíng zǎi mù qī hán yān。
天台世系从来盛,序伦堂基犹俨然。tiān tái shì xì cóng lái shèng,xù lún táng jī yóu yǎn rán。
亲容寥寥无复睹,日夜哀思泪如雨。qīn róng liáo liáo wú fù dǔ,rì yè āi sī lèi rú yǔ。
蓼莪忍诵重衋伤,风木才闻转酸楚。liǎo é rěn sòng zhòng xì shāng,fēng mù cái wén zhuǎn suān chǔ。
光阴迅速不可追,萱花已谢椿枝摧。guāng yīn xùn sù bù kě zhuī,xuān huā yǐ xiè chūn zhī cuī。
秋霜春雨感衷素,蘋藻粢盛严礼仪。qiū shuāng chūn yǔ gǎn zhōng sù,píng zǎo zī shèng yán lǐ yí。
我闻孝诚天所佑,况尔高门先德厚。wǒ wén xiào chéng tiān suǒ yòu,kuàng ěr gāo mén xiān dé hòu。
传家诗礼喜能存,子子孙孙宜自懋。chuán jiā shī lǐ xǐ néng cún,zi zi sūn sūn yí zì mào。

玉树鹡鸰图为姚民泰赋

陈琏

玉树娟娟雪初霁,琅玕石上苔花碎。yù shù juān juān xuě chū jì,láng gān shí shàng tái huā suì。
何处飞来双鹡鸰,相顾和鸣有深意。hé chù fēi lái shuāng jí líng,xiāng gù hé míng yǒu shēn yì。
闻说姚生好弟兄,不学田家分紫荆。wén shuō yáo shēng hǎo dì xiōng,bù xué tián jiā fēn zǐ jīng。
埙篪声里蔼和气,终日披图看鹡鸰。xūn chí shēng lǐ ǎi hé qì,zhōng rì pī tú kàn jí líng。

山水图为敦生作

陈琏

滁阳山川素云美,烟树云峦望中起。chú yáng shān chuān sù yún měi,yān shù yún luán wàng zhōng qǐ。
雨馀东渡涌波澜,日出丰亭炫青紫。yǔ yú dōng dù yǒng bō lán,rì chū fēng tíng xuàn qīng zǐ。
醒心丰乐久已废,一片寒芜见遗址。xǐng xīn fēng lè jiǔ yǐ fèi,yī piàn hán wú jiàn yí zhǐ。
天宁古刹竟何在,紫薇寒泉尚清泚。tiān níng gǔ shā jìng hé zài,zǐ wēi hán quán shàng qīng cǐ。
我昔承恩来作郡,弹指光阴垂二纪。wǒ xī chéng ēn lái zuò jùn,dàn zhǐ guāng yīn chuí èr jì。
琅琊寺里惯题诗,清流关前曾驻履。láng yá sì lǐ guàn tí shī,qīng liú guān qián céng zhù lǚ。
况逢时清公事简,俗厚民安称治理。kuàng féng shí qīng gōng shì jiǎn,sú hòu mín ān chēng zhì lǐ。
转官银台又五秋,每忆旧游如梦里。zhuǎn guān yín tái yòu wǔ qiū,měi yì jiù yóu rú mèng lǐ。
敦生携我昔作图,复索新吟耀桑梓。dūn shēng xié wǒ xī zuò tú,fù suǒ xīn yín yào sāng zǐ。
挥毫赋就意无穷,极目滁山馀百里。huī háo fù jiù yì wú qióng,jí mù chú shān yú bǎi lǐ。

孟尝君墓

陈琏

薛城城南秋草绿,飒飒悲风撼林木。xuē chéng chéng nán qiū cǎo lǜ,sà sà bēi fēng hàn lín mù。
荒凉古冢临道隅,踯躅哀歌起樵牧。huāng liáng gǔ zhǒng lín dào yú,zhí zhú āi gē qǐ qiáo mù。
忆昔田文当国时,好贤下士思有为。yì xī tián wén dāng guó shí,hǎo xián xià shì sī yǒu wèi。
西行几乎遭虎口,赖有狐裘献幸姬。xī xíng jǐ hū zāo hǔ kǒu,lài yǒu hú qiú xiàn xìng jī。
东归不复图忠义,一旦忘齐遽归魏。dōng guī bù fù tú zhōng yì,yī dàn wàng qí jù guī wèi。
可怜身死骨未寒,诸子纷争覆宗祀。kě lián shēn sǐ gǔ wèi hán,zhū zi fēn zhēng fù zōng sì。
当时门下客三千,锦衣珠履犹神仙。dāng shí mén xià kè sān qiān,jǐn yī zhū lǚ yóu shén xiān。
鸡鸣狗盗众夸诩,争似冯生魏子贤。jī míng gǒu dào zhòng kuā xǔ,zhēng shì féng shēng wèi zi xián。
凄凉旧事逾千载,冢内珍藏竟何在。qī liáng jiù shì yú qiān zài,zhǒng nèi zhēn cáng jìng hé zài。
我来吊古谩登临,追悼英风发长慨。wǒ lái diào gǔ mán dēng lín,zhuī dào yīng fēng fā zhǎng kǎi。

吕梁洪

陈琏

吕梁天下险,巫峡可并称。lǚ liáng tiān xià xiǎn,wū xiá kě bìng chēng。
伊昔黄河与清泗,合为一水通郡城。yī xī huáng hé yǔ qīng sì,hé wèi yī shuǐ tōng jùn chéng。
才出百丈洪,荡潏无时停。cái chū bǎi zhàng hóng,dàng yù wú shí tíng。
旋涡回洑几十里,古潭渟滀秋泓澄。xuán wō huí fú jǐ shí lǐ,gǔ tán tíng chù qiū hóng chéng。
两山夹其中,乱石高峥嵘。liǎng shān jiā qí zhōng,luàn shí gāo zhēng róng。
不知何年鬼斧凿,中流峎崿无由平。bù zhī hé nián guǐ fǔ záo,zhōng liú ěn è wú yóu píng。
狂澜泻长谼,奔迸犹建瓴。kuáng lán xiè zhǎng hóng,bēn bèng yóu jiàn líng。
珠跳霏霏洒冬雪,震响隐隐疑雷霆。zhū tiào fēi fēi sǎ dōng xuě,zhèn xiǎng yǐn yǐn yí léi tíng。
奔流不可遏,势欲穷沧溟。bēn liú bù kě è,shì yù qióng cāng míng。
乃知此水神莫测,终日常带鱼龙腥。nǎi zhī cǐ shuǐ shén mò cè,zhōng rì cháng dài yú lóng xīng。
昨从北京回,扁舟弄清泠。zuó cóng běi jīng huí,biǎn zhōu nòng qīng líng。
兹晨偶经此,快我览古情。zī chén ǒu jīng cǐ,kuài wǒ lǎn gǔ qíng。
举杯酹青山,放歌濯尘缨。jǔ bēi lèi qīng shān,fàng gē zhuó chén yīng。
缅思尉迟公,修理费经营。miǎn sī wèi chí gōng,xiū lǐ fèi jīng yíng。
摩挲赵子碑,感慨岁月更。mó sā zhào zi bēi,gǎn kǎi suì yuè gèng。
矧今天子圣,德化溢八纮。shěn jīn tiān zi shèng,dé huà yì bā hóng。
雨旸喜时若,海岳俱效灵。yǔ yáng xǐ shí ruò,hǎi yuè jù xiào líng。
龙门三峡已安妥,近岁又报黄河清。lóng mén sān xiá yǐ ān tuǒ,jìn suì yòu bào huáng hé qīng。
吕梁虽云险,孰怀履险惊。lǚ liáng suī yún xiǎn,shú huái lǚ xiǎn jīng。
何当磨崖颂圣德,上与日月同光晶。hé dāng mó yá sòng shèng dé,shàng yǔ rì yuè tóng guāng jīng。

高邮湖闻雁

陈琏

甓社湖平净如镜,水色天光淡相映。pì shè hú píng jìng rú jìng,shuǐ sè tiān guāng dàn xiāng yìng。
嗷嗷征雁吐清音,醉倚柁楼闲自听。áo áo zhēng yàn tǔ qīng yīn,zuì yǐ duò lóu xián zì tīng。
听去听来情转恶,大星将沉小星落。tīng qù tīng lái qíng zhuǎn è,dà xīng jiāng chén xiǎo xīng luò。
霜风凄凄何处来,吹散馀音满寥廓。shuāng fēng qī qī hé chù lái,chuī sàn yú yīn mǎn liáo kuò。
对景令人忆故居,乡园遥在海之隅。duì jǐng lìng rén yì gù jū,xiāng yuán yáo zài hǎi zhī yú。
高堂白发应无恙,愿寄平安两字书。gāo táng bái fā yīng wú yàng,yuàn jì píng ān liǎng zì shū。

登歌风台

陈琏

素灵霄啼大泽前,赤精炎炎光烛天。sù líng xiāo tí dà zé qián,chì jīng yán yán guāng zhú tiān。
阿房已灰四海沸,轵道羊车诚可怜。ā fáng yǐ huī sì hǎi fèi,zhǐ dào yáng chē chéng kě lián。
谁言汉中非土地,养民致贤真上计。shuí yán hàn zhōng fēi tǔ dì,yǎng mín zhì xián zhēn shàng jì。
三秦才定海宇清,税驾咸阳遂称帝。sān qín cái dìng hǎi yǔ qīng,shuì jià xián yáng suì chēng dì。
沛中汤沐新赐名,万乘那忘故里情。pèi zhōng tāng mù xīn cì míng,wàn chéng nà wàng gù lǐ qíng。
翠华东归喜临幸,父老子弟俱欢迎。cuì huá dōng guī xǐ lín xìng,fù lǎo zi dì jù huān yíng。
威加海内何雄哉,酒酣更上高高台。wēi jiā hǎi nèi hé xióng zāi,jiǔ hān gèng shàng gāo gāo tái。
大风歌来真慷慨,守国何独忘贤才。dà fēng gē lái zhēn kāng kǎi,shǒu guó hé dú wàng xián cái。
汉家规模止如此,四百光阴犹撚指。hàn jiā guī mó zhǐ rú cǐ,sì bǎi guāng yīn yóu niǎn zhǐ。
一旦炎灰不复然,空有荒台临泗水。yī dàn yán huī bù fù rán,kōng yǒu huāng tái lín sì shuǐ。
我时乘舟台下过,逸兴自觉登临多。wǒ shí chéng zhōu tái xià guò,yì xīng zì jué dēng lín duō。
人间兴废等馀事,且将斗酒倾金荷。rén jiān xīng fèi děng yú shì,qiě jiāng dòu jiǔ qīng jīn hé。

东坡墨竹为郭珍指挥赋

陈琏

坡翁文艺何尔奇,落笔往往成珠玑。pō wēng wén yì hé ěr qí,luò bǐ wǎng wǎng chéng zhū jī。
玉堂昼永风日美,闲写潇湘玉一枝。yù táng zhòu yǒng fēng rì měi,xián xiě xiāo xiāng yù yī zhī。
贞坚原有冰霜操,潇洒犹含雨露姿。zhēn jiān yuán yǒu bīng shuāng cāo,xiāo sǎ yóu hán yǔ lù zī。
英娥去后瑶佩冷,碧云深处青鸾飞。yīng é qù hòu yáo pèi lěng,bì yún shēn chù qīng luán fēi。
坡翁仙逝不复作,空遗墨迹人宝之。pō wēng xiān shì bù fù zuò,kōng yí mò jì rén bǎo zhī。
几回展卷生浩叹,欲赋愧乏琼琚辞。jǐ huí zhǎn juǎn shēng hào tàn,yù fù kuì fá qióng jū cí。

龙图为司务淩志赋

陈琏

伊谁画龙得真趣,眼底霏霏起烟雾。yī shuí huà lóng dé zhēn qù,yǎn dǐ fēi fēi qǐ yān wù。
老龙引子去朝天,欲与虚皇骖玉辂。lǎo lóng yǐn zi qù cháo tiān,yù yǔ xū huáng cān yù lù。
冯夷相随辞水府,蜚廉导之浪花舞。féng yí xiāng suí cí shuǐ fǔ,fēi lián dǎo zhī làng huā wǔ。
天生神物尔最灵,变化无常孰能伍。tiān shēng shén wù ěr zuì líng,biàn huà wú cháng shú néng wǔ。
风云际会应有时,好作甘霖遍寰宇。fēng yún jì huì yīng yǒu shí,hǎo zuò gān lín biàn huán yǔ。

所翁龙为员外郎尹祥赋

陈琏

叶公画龙称绝艺,赫赫声名传后世。yè gōng huà lóng chēng jué yì,hè hè shēng míng chuán hòu shì。
所翁奋起能继之,今睹斯图无乃是。suǒ wēng fèn qǐ néng jì zhī,jīn dǔ sī tú wú nǎi shì。
眼底风云结暝阴,崭然头角出波心。yǎn dǐ fēng yún jié míng yīn,zhǎn rán tóu jiǎo chū bō xīn。
何当飞跃天池去,四海苍生政望霖。hé dāng fēi yuè tiān chí qù,sì hǎi cāng shēng zhèng wàng lín。
四灵之中尔其一,变化须臾人莫测。sì líng zhī zhōng ěr qí yī,biàn huà xū yú rén mò cè。
所翁去后今几年,此日人间见真迹。suǒ wēng qù hòu jīn jǐ nián,cǐ rì rén jiān jiàn zhēn jì。

山水图为静轩作

陈琏

静明山高倚空碧,山下禅林更幽寂。jìng míng shān gāo yǐ kōng bì,shān xià chán lín gèng yōu jì。
常闻老衲去参禅,喜见高僧来驻锡。cháng wén lǎo nà qù cān chán,xǐ jiàn gāo sēng lái zhù xī。
岚气蒙蒙路莫分,上方楼阁远嚣尘。lán qì méng méng lù mò fēn,shàng fāng lóu gé yuǎn xiāo chén。
天花时落祇园石,曙色遥连钟阜云。tiān huā shí luò qí yuán shí,shǔ sè yáo lián zhōng fù yún。
是中风致由来美,况复写归图画里。shì zhōng fēng zhì yóu lái měi,kuàng fù xiě guī tú huà lǐ。
几回丈室谛观时,顿觉心源清似水。jǐ huí zhàng shì dì guān shí,dùn jué xīn yuán qīng shì shuǐ。