古诗词

卜算子

仇远

疏树小花风,别浦残鹃雨。shū shù xiǎo huā fēng,bié pǔ cán juān yǔ。
不是王孙忘却归,草没归来路。bù shì wáng sūn wàng què guī,cǎo méi guī lái lù。
空积琐窗尘,谁按琼箫谱。kōng jī suǒ chuāng chén,shuí àn qióng xiāo pǔ。
暗把金钱卜远人,争敢分明语。àn bǎ jīn qián bo yuǎn rén,zhēng gǎn fēn míng yǔ。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

游天竺二首

仇远

行遍山巅又水涯,尚无红叶与黄花。xíng biàn shān diān yòu shuǐ yá,shàng wú hóng yè yǔ huáng huā。
长松夹道六七里,小墅通村十数家。zhǎng sōng jiā dào liù qī lǐ,xiǎo shù tōng cūn shí shù jiā。
竺国云深僧寂寞,草堂洞古石嵯牙。zhú guó yún shēn sēng jì mò,cǎo táng dòng gǔ shí cuó yá。
野翁共醉官垆酒,扶醉归来已暮鸦。yě wēng gòng zuì guān lú jiǔ,fú zuì guī lái yǐ mù yā。

游天竺二首

仇远

登览欣逢胜日闲,苍松九里费跻攀。dēng lǎn xīn féng shèng rì xián,cāng sōng jiǔ lǐ fèi jī pān。
行过绿水尽头路,步入白云生处山。xíng guò lǜ shuǐ jǐn tóu lù,bù rù bái yún shēng chù shān。
猿鸟尚能知异境,仙凡原不隔重关。yuán niǎo shàng néng zhī yì jìng,xiān fán yuán bù gé zhòng guān。
几时拂袖逃尘网,野衲村樵共往还。jǐ shí fú xiù táo chén wǎng,yě nà cūn qiáo gòng wǎng hái。

游智果寺

仇远

独径苍苔引瘦筇,墙阴修竹碧玲珑。dú jìng cāng tái yǐn shòu qióng,qiáng yīn xiū zhú bì líng lóng。
青山犹见及坡老,小雨何须问社公。qīng shān yóu jiàn jí pō lǎo,xiǎo yǔ hé xū wèn shè gōng。
云冷石藏烹茗雪,日长门掩落花风。yún lěng shí cáng pēng míng xuě,rì zhǎng mén yǎn luò huā fēng。
定知神扈题梁字,不与当时劫火同。dìng zhī shén hù tí liáng zì,bù yǔ dāng shí jié huǒ tóng。

晦日携幼湖上

仇远

葛岭苏堤昼寂然,东风吹我过湖船。gé lǐng sū dī zhòu jì rán,dōng fēng chuī wǒ guò hú chuán。
江山信美无人会,儿女情多只自怜。jiāng shān xìn měi wú rén huì,ér nǚ qíng duō zhǐ zì lián。
柳色染匀春淡荡,杨花落尽日暄妍。liǔ sè rǎn yún chūn dàn dàng,yáng huā luò jǐn rì xuān yán。
麦秋天气浑如此,却笑征衫未脱绵。mài qiū tiān qì hún rú cǐ,què xiào zhēng shān wèi tuō mián。

后园野池诗

仇远

欲和沧浪孺子歌,东风吹皱縠纹波。yù hé cāng làng rú zi gē,dōng fēng chuī zhòu hú wén bō。
幽禽哺子樱桃少,浮草一苗蝌蚪多。yōu qín bǔ zi yīng táo shǎo,fú cǎo yī miáo kē dǒu duō。
天与一官□□拙,春馀几日喜晴和。tiān yǔ yī guān zhuō,chūn yú jǐ rì xǐ qíng hé。
少须幸有宽闲地,□□茅亭俯芰荷。shǎo xū xìng yǒu kuān xián dì,máo tíng fǔ jì hé。

顷溧水归登官塘汤汉章义门

仇远

五山翔凤集东庐,花竹园池可隐居。wǔ shān xiáng fèng jí dōng lú,huā zhú yuán chí kě yǐn jū。
奕代文声传学馆,大书义字式门闾。yì dài wén shēng chuán xué guǎn,dà shū yì zì shì mén lǘ。
埙篪雅奏和为贵,樽俎清言乐有馀。xūn chí yǎ zòu hé wèi guì,zūn zǔ qīng yán lè yǒu yú。
车笠重逢当一笑,白眉青眼尚如初。chē lì zhòng féng dāng yī xiào,bái méi qīng yǎn shàng rú chū。

顷溧水归登官塘汤汉章义门

仇远

一塘分雨百泉流,喜作山房信宿留。yī táng fēn yǔ bǎi quán liú,xǐ zuò shān fáng xìn sù liú。
骑马傍门知不厌,坐床索酒合应羞。qí mǎ bàng mén zhī bù yàn,zuò chuáng suǒ jiǔ hé yīng xiū。
生平仲举延徐稚,老去文渊忆少游。shēng píng zhòng jǔ yán xú zhì,lǎo qù wén yuān yì shǎo yóu。
雾豹直疑斑已露,翩翩入谷有鸣驺。wù bào zhí yí bān yǐ lù,piān piān rù gǔ yǒu míng zōu。

春日田园杂兴

仇远

一湾新绿护茅庐,草细泥松已可锄。yī wān xīn lǜ hù máo lú,cǎo xì ní sōng yǐ kě chú。
野老但知分社酒,地官宁复进农书。yě lǎo dàn zhī fēn shè jiǔ,dì guān níng fù jìn nóng shū。
莺花眼界人烟外,蚕麦生涯谷雨馀。yīng huā yǎn jiè rén yān wài,cán mài shēng yá gǔ yǔ yú。
我爱赋归陶令尹,柳边时见小篮舆。wǒ ài fù guī táo lìng yǐn,liǔ biān shí jiàn xiǎo lán yú。

同段吉甫泛湖

仇远

西湖春碧净无泥,画舫珠帘傍岸移。xī hú chūn bì jìng wú ní,huà fǎng zhū lián bàng àn yí。
寒食清明初过后,杏花杨柳乍晴时。hán shí qīng míng chū guò hòu,xìng huā yáng liǔ zhà qíng shí。
从教西日催歌鼓,莫放东风转酒旗。cóng jiào xī rì cuī gē gǔ,mò fàng dōng fēng zhuǎn jiǔ qí。
只恐明朝成雨去,暗惊浓绿上高枝。zhǐ kǒng míng cháo chéng yǔ qù,àn jīng nóng lǜ shàng gāo zhī。

秋日西湖园亭

仇远

西湖一曲百泉通,漠漠青山绕梵宫。xī hú yī qū bǎi quán tōng,mò mò qīng shān rào fàn gōng。
故国园林秋色净,明朝风雨桂花空。gù guó yuán lín qiū sè jìng,míng cháo fēng yǔ guì huā kōng。
银笙玉笛清歌外,画舫珠帘落照中。yín shēng yù dí qīng gē wài,huà fǎng zhū lián luò zhào zhōng。
人物风光两相称,儿童遮莫笑山翁。rén wù fēng guāng liǎng xiāng chēng,ér tóng zhē mò xiào shān wēng。

书与士瞻上人十首

仇远

我本迂疏落拓人,满头霜雪满怀春。wǒ běn yū shū luò tuò rén,mǎn tóu shuāng xuě mǎn huái chūn。
登山有屐身恒健,挂壁无弦趣更真。dēng shān yǒu jī shēn héng jiàn,guà bì wú xián qù gèng zhēn。
往岁效官殊慢浪,老来学佛离贪嗔。wǎng suì xiào guān shū màn làng,lǎo lái xué fú lí tān chēn。
却怜卫鹤齐鸡辈,空费心机不庇身。què lián wèi hè qí jī bèi,kōng fèi xīn jī bù bì shēn。

书与士瞻上人十首

仇远

懒学羊裘汉子陵,亦非解印晋渊明。lǎn xué yáng qiú hàn zi líng,yì fēi jiě yìn jìn yuān míng。
好山好水恒相对,浮利浮名不愿争。hǎo shān hǎo shuǐ héng xiāng duì,fú lì fú míng bù yuàn zhēng。
诗酒每寻朋友共,田园都付子孙耕。shī jiǔ měi xún péng yǒu gòng,tián yuán dōu fù zi sūn gēng。
野心真与闲云似,却笑孤云出岫轻。yě xīn zhēn yǔ xián yún shì,què xiào gū yún chū xiù qīng。

书与士瞻上人十首

仇远

难得心交左伯桃,亦无善相九方皋。nán dé xīn jiāo zuǒ bó táo,yì wú shàn xiāng jiǔ fāng gāo。
而今贱子多儒误,自古山人索价高。ér jīn jiàn zi duō rú wù,zì gǔ shān rén suǒ jià gāo。
众雀岂能知鹄志,一鸡何足用牛刀。zhòng què qǐ néng zhī gǔ zhì,yī jī hé zú yòng niú dāo。
独醒独醉俱堪乐,妙理依然有浊醪。dú xǐng dú zuì jù kān lè,miào lǐ yī rán yǒu zhuó láo。

北窗

仇远

北窗隐几乐吾天,莫遣新愁到耳边。běi chuāng yǐn jǐ lè wú tiān,mò qiǎn xīn chóu dào ěr biān。
一帽好花供醉舞,半床凉月伴闲眠。yī mào hǎo huā gōng zuì wǔ,bàn chuáng liáng yuè bàn xián mián。
故人自欲辞文叔,明主何尝弃浩然。gù rén zì yù cí wén shū,míng zhǔ hé cháng qì hào rán。
留取长安遮日手,养成指甲理朱弦。liú qǔ zhǎng ān zhē rì shǒu,yǎng chéng zhǐ jiǎ lǐ zhū xián。

高卧

仇远

人生天地一蘧庐,耕凿虽劳乐有馀。rén shēng tiān dì yī qú lú,gēng záo suī láo lè yǒu yú。
因阅杜诗删旧稿,为观羲帖习行书。yīn yuè dù shī shān jiù gǎo,wèi guān xī tiē xí xíng shū。
山公醉后犹骑马,渭叟闲来只钓鱼。shān gōng zuì hòu yóu qí mǎ,wèi sǒu xián lái zhǐ diào yú。
世道秋风总萧索,何如高卧白云居。shì dào qiū fēng zǒng xiāo suǒ,hé rú gāo wò bái yún jū。