古诗词

王维辋川图为襄城伯李公赋

陈琏

开元进士王摩诘,文艺当时妙无匹。kāi yuán jìn shì wáng mó jí,wén yì dāng shí miào wú pǐ。
诸王礼待若师友,赋咏相酬有裴迪。zhū wáng lǐ dài ruò shī yǒu,fù yǒng xiāng chóu yǒu péi dí。
大开别业蓝田间,终南溪壑相回环。dà kāi bié yè lán tián jiān,zhōng nán xī hè xiāng huí huán。
千寻瀑布飞寒练,万叠层峦拥翠鬟。qiān xún pù bù fēi hán liàn,wàn dié céng luán yōng cuì huán。
古木藤萝垂鹿栅,濯濯驯麋意间适。gǔ mù téng luó chuí lù zhà,zhuó zhuó xùn mí yì jiān shì。
琅玕萧森竹里馆,苔钱堆积宫槐陌。láng gān xiāo sēn zhú lǐ guǎn,tái qián duī jī gōng huái mò。
南坨北坨归眺望,胜概咸夸辋口庄。nán tuó běi tuó guī tiào wàng,shèng gài xián kuā wǎng kǒu zhuāng。
人家几簇依林麓,辋水百道通桥梁。rén jiā jǐ cù yī lín lù,wǎng shuǐ bǎi dào tōng qiáo liáng。
往来半是烟霞侣,路绕羊肠知几许。wǎng lái bàn shì yān xiá lǚ,lù rào yáng cháng zhī jǐ xǔ。
辛夷花残昨夜风,茱萸叶长连朝雨。xīn yí huā cán zuó yè fēng,zhū yú yè zhǎng lián cháo yǔ。
孟城坳前景最幽,携琴策蹇从嬉游。mèng chéng ào qián jǐng zuì yōu,xié qín cè jiǎn cóng xī yóu。
偏爱奚童知养鹤,更说有谁能饭牛。piān ài xī tóng zhī yǎng hè,gèng shuō yǒu shuí néng fàn niú。
斤竹岭头天气暖,华子冈前莎草短。jīn zhú lǐng tóu tiān qì nuǎn,huá zi gāng qián shā cǎo duǎn。
芰荷香近临湖亭,松桧阴连文杏馆。jì hé xiāng jìn lín hú tíng,sōng guì yīn lián wén xìng guǎn。
攲湖风来生碧波,捕鱼艇子轻如梭。qī hú fēng lái shēng bì bō,bǔ yú tǐng zi qīng rú suō。
泥深古涧青芹老,水落长滩白石多。ní shēn gǔ jiàn qīng qín lǎo,shuǐ luò zhǎng tān bái shí duō。
波光微茫兼柳浪,落日轻烟起渔唱。bō guāng wēi máng jiān liǔ làng,luò rì qīng yān qǐ yú chàng。
何人危坐把纶竿,有客清谈倚书舫。hé rén wēi zuò bǎ lún gān,yǒu kè qīng tán yǐ shū fǎng。
辋川胜景十有馀,百年之后成荒墟。wǎng chuān shèng jǐng shí yǒu yú,bǎi nián zhī hòu chéng huāng xū。
空留陈迹在人世,谩有芳名传画图。kōng liú chén jì zài rén shì,mán yǒu fāng míng chuán huà tú。
襄城李公能鉴画,犀轴牙签满高架。xiāng chéng lǐ gōng néng jiàn huà,xī zhóu yá qiān mǎn gāo jià。
独爱斯图笔法精,购之更不论其价。dú ài sī tú bǐ fǎ jīng,gòu zhī gèng bù lùn qí jià。
我来谛观诗兴浓,此身如在蓝田中。wǒ lái dì guān shī xīng nóng,cǐ shēn rú zài lán tián zhōng。
华堂泚笔为公赋,飘飘神思起鸿蒙。huá táng cǐ bǐ wèi gōng fù,piāo piāo shén sī qǐ hóng méng。

陈琏

明广东东莞人,字廷器,别号琴轩。洪武二十三年举人,入国子监。选为桂林教授。严条约,以身作则。永乐间历许州、扬州知府,升四川按察使,豪吏奸胥,悉加严惩。宣德初为南京国子祭酒。正统初任南京礼部侍郎。致仕。在乡逢黄萧养起义,建镇压制御之策。博通经史,以文学知名于时,文词典重,著作最多,词翰清雅。有《罗浮志》、《琴轩集》、《归田稿》等。 陈琏的作品>>

猜您喜欢

葛岭行

陈琏

湖阴葛岭称佳丽,山色波光总来会。hú yīn gé lǐng chēng jiā lì,shān sè bō guāng zǒng lái huì。
咸淳师相当国年,择胜因来开甲第。xián chún shī xiāng dāng guó nián,zé shèng yīn lái kāi jiǎ dì。
石础团团列绣楹,绮窗雕户光晶荧。shí chǔ tuán tuán liè xiù yíng,qǐ chuāng diāo hù guāng jīng yíng。
香厨驼峰出翠釜,美人银甲弹瑶筝。xiāng chú tuó fēng chū cuì fǔ,měi rén yín jiǎ dàn yáo zhēng。
半闲堂中清昼永,日照珊瑚瓶水冷。bàn xián táng zhōng qīng zhòu yǒng,rì zhào shān hú píng shuǐ lěng。
槐影横窗午簟凉,荷香满院风帘静。huái yǐng héng chuāng wǔ diàn liáng,hé xiāng mǎn yuàn fēng lián jìng。
五日轮舟一入朝,湖山佳处乐逍遥。wǔ rì lún zhōu yī rù cháo,hú shān jiā chù lè xiāo yáo。
边情庶政无心理,乐听谀言志愈骄。biān qíng shù zhèng wú xīn lǐ,lè tīng yú yán zhì yù jiāo。
自矜勋德无能过,岂料欢娱变奇祸。zì jīn xūn dé wú néng guò,qǐ liào huān yú biàn qí huò。
木棉庵下风声哀,黯淡滩头月光堕。mù mián ān xià fēng shēng āi,àn dàn tān tóu yuè guāng duò。
葛岭繁华一旦空,遗基废址长蒿蓬。gé lǐng fán huá yī dàn kōng,yí jī fèi zhǐ zhǎng hāo péng。
湖山此日依然好,多少游人感慨中。hú shān cǐ rì yī rán hǎo,duō shǎo yóu rén gǎn kǎi zhōng。

玉津园怀古

陈琏

玉津园在南屏下,金碧煌煌起台榭。yù jīn yuán zài nán píng xià,jīn bì huáng huáng qǐ tái xiè。
清泉文石满春山,异卉名花宛如画。qīng quán wén shí mǎn chūn shān,yì huì míng huā wǎn rú huà。
流尘不飞天气和,龙旗葆羽频来过。liú chén bù fēi tiān qì hé,lóng qí bǎo yǔ pín lái guò。
半空丽曲闻歌吹,十里香风飘绮罗。bàn kōng lì qū wén gē chuī,shí lǐ xiāng fēng piāo qǐ luó。
是时太师专国柄,黩武穷兵启边衅。shì shí tài shī zhuān guó bǐng,dú wǔ qióng bīng qǐ biān xìn。
罪盈恶满速天诛,玉津园中渠殒命。zuì yíng è mǎn sù tiān zhū,yù jīn yuán zhōng qú yǔn mìng。
天目山崩王气残,乐游一旦梦魂安。tiān mù shān bēng wáng qì cán,lè yóu yī dàn mèng hún ān。
白雁南来秋已暮,西风蔓草露华寒。bái yàn nán lái qiū yǐ mù,xī fēng màn cǎo lù huá hán。
经行忍说前朝事,山色犹颦旧时翠。jīng xíng rěn shuō qián cháo shì,shān sè yóu pín jiù shí cuì。
恨杀韩家三世孙,名园翻作凄凉地。hèn shā hán jiā sān shì sūn,míng yuán fān zuò qī liáng dì。

居庸关

陈琏

我闻居庸关,形胜天下奇。wǒ wén jū yōng guān,xíng shèng tiān xià qí。
太行西来此盘礴,峰峦万叠青参差。tài xíng xī lái cǐ pán bó,fēng luán wàn dié qīng cān chà。
中通一径四十里,石磴曲折尤崄巇。zhōng tōng yī jìng sì shí lǐ,shí dèng qū zhé yóu xiǎn xī。
羊肠鸟道固云险,较此未必能逾之。yáng cháng niǎo dào gù yún xiǎn,jiào cǐ wèi bì néng yú zhī。
自从辽金辟中土,积世刬凿方平夷。zì cóng liáo jīn pì zhōng tǔ,jī shì chǎn záo fāng píng yí。
初闻单车仅可度,后见列骑堪并驰。chū wén dān chē jǐn kě dù,hòu jiàn liè qí kān bìng chí。
当今圣化被万里,此关矧复居京畿。dāng jīn shèng huà bèi wàn lǐ,cǐ guān shěn fù jū jīng jī。
虽云壮士守鱼钥,商贾来往纷如丝。suī yún zhuàng shì shǒu yú yào,shāng jiǎ lái wǎng fēn rú sī。
丹崖翠壁愈奇胜,清泉白石堪娱嬉。dān yá cuì bì yù qí shèng,qīng quán bái shí kān yú xī。
我来督运遂登览,自拂崖石题新诗。wǒ lái dū yùn suì dēng lǎn,zì fú yá shí tí xīn shī。

郎山

陈琏

郎山高,高刺天,危峰崄磴愁攀缘。láng shān gāo,gāo cì tiān,wēi fēng xiǎn dèng chóu pān yuán。
仰看高崖覆石穴,穴口至今存破船。yǎng kàn gāo yá fù shí xué,xué kǒu zhì jīn cún pò chuán。
想初山前潴巨浸,水退之后成原田。xiǎng chū shān qián zhū jù jìn,shuǐ tuì zhī hòu chéng yuán tián。
崖边石痕乃牵路,沧桑之说诚非传。yá biān shí hén nǎi qiān lù,cāng sāng zhī shuō chéng fēi chuán。
市廛遗迹已难觅,积沙淤没经千年。shì chán yí jì yǐ nán mì,jī shā yū méi jīng qiān nián。
道傍残碑宛犹在,汉隶剥落苔痕藓。dào bàng cán bēi wǎn yóu zài,hàn lì bō luò tái hén xiǎn。
兹山雄特孰与肩,北通朔漠邻燕然。zī shān xióng tè shú yǔ jiān,běi tōng shuò mò lín yàn rán。
后人于此列亭障,往往树栅当其巅。hòu rén yú cǐ liè tíng zhàng,wǎng wǎng shù zhà dāng qí diān。
只今圣化大无外,胡羯远遁无腥膻。zhǐ jīn shèng huà dà wú wài,hú jié yuǎn dùn wú xīng shān。
山头烽堠高且坚,此日永不生狼烟。shān tóu fēng hòu gāo qiě jiān,cǐ rì yǒng bù shēng láng yān。

掘甘草

陈琏

宣德城南风日好,川上原来产甘草。xuān dé chéng nán fēng rì hǎo,chuān shàng yuán lái chǎn gān cǎo。
长镵短钁争取之,嚼咽香甘夸国老。zhǎng chán duǎn jué zhēng qǔ zhī,jué yàn xiāng gān kuā guó lǎo。
岂期生杂恶草根,草根相类应难分。qǐ qī shēng zá è cǎo gēn,cǎo gēn xiāng lèi yīng nán fēn。
寸茎入口致身毙,此物谁知能误人。cùn jīng rù kǒu zhì shēn bì,cǐ wù shuí zhī néng wù rén。
君不见黄精野葛产同穴,采者还须要精别。jūn bù jiàn huáng jīng yě gé chǎn tóng xué,cǎi zhě hái xū yào jīng bié。

凿冰行

陈琏

风沙漠漠日色黄,粮车已驻青山傍。fēng shā mò mò rì sè huáng,liáng chē yǐ zhù qīng shān bàng。
山前泉流汲已竭,仆夫来告心遑遑。shān qián quán liú jí yǐ jié,pū fū lái gào xīn huáng huáng。
或言草间地卑湿,其下或有坚冰藏。huò yán cǎo jiān dì bēi shī,qí xià huò yǒu jiān bīng cáng。
闻者欣然争发取,果获积块凝寒光。wén zhě xīn rán zhēng fā qǔ,guǒ huò jī kuài níng hán guāng。
纷纷辇至竞烧爨,锤斧剖击声琅琅。fēn fēn niǎn zhì jìng shāo cuàn,chuí fǔ pōu jī shēng láng láng。
铜锅瓦釜试新火,顷刻俱成蟹眼汤。tóng guō wǎ fǔ shì xīn huǒ,qǐng kè jù chéng xiè yǎn tāng。
煮雪曾闻瀹佳茗,消冰今见炊黄粱。zhǔ xuě céng wén yuè jiā míng,xiāo bīng jīn jiàn chuī huáng liáng。
茶香仅能止渴吻,饭熟政喜充饥肠。chá xiāng jǐn néng zhǐ kě wěn,fàn shú zhèng xǐ chōng jī cháng。
南人睹之自惊异,北客视此犹寻常。nán rén dǔ zhī zì jīng yì,běi kè shì cǐ yóu xún cháng。
谩将毫楮纪所见,要知朔土殊炎方。mán jiāng háo chǔ jì suǒ jiàn,yào zhī shuò tǔ shū yán fāng。

云州歌

陈琏

云州迤南好风土,高下川原足禾黍。yún zhōu yí nán hǎo fēng tǔ,gāo xià chuān yuán zú hé shǔ。
云州迤北天气寒,五谷不生民食艰。yún zhōu yí běi tiān qì hán,wǔ gǔ bù shēng mín shí jiān。
胡羌俗与中华别,水草逐居食凭猎。hú qiāng sú yǔ zhōng huá bié,shuǐ cǎo zhú jū shí píng liè。
云州南去足农耕,充国曾此破先零。yún zhōu nán qù zú nóng gēng,chōng guó céng cǐ pò xiān líng。

李陵台

陈琏

汉家将军文且武,一点丹心期报主。hàn jiā jiāng jūn wén qiě wǔ,yī diǎn dān xīn qī bào zhǔ。
提兵深入单于庭,转斗无前气如虎。tí bīng shēn rù dān yú tíng,zhuǎn dòu wú qián qì rú hǔ。
五千健儿俱战没,西望长安泪如雨。wǔ qiān jiàn ér jù zhàn méi,xī wàng zhǎng ān lèi rú yǔ。
家声已坠强偷生,北面甘心作降虏。jiā shēng yǐ zhuì qiáng tōu shēng,běi miàn gān xīn zuò jiàng lǔ。
赋诗已送子卿归,握手河梁意良苦。fù shī yǐ sòng zi qīng guī,wò shǒu hé liáng yì liáng kǔ。
此心应拟作明月,归照茂陵陵上土。cǐ xīn yīng nǐ zuò míng yuè,guī zhào mào líng líng shàng tǔ。
当时论录赖司马,大义犹能著千古。dāng shí lùn lù lài sī mǎ,dà yì yóu néng zhù qiān gǔ。
生为汉臣葬胡地,白草黄云岂其伍。shēng wèi hàn chén zàng hú dì,bái cǎo huáng yún qǐ qí wǔ。
乌桓城外有荒台,阅历人间几寒暑。wū huán chéng wài yǒu huāng tái,yuè lì rén jiān jǐ hán shǔ。
偶来登览访遗踪,读罢残碑意悽楚。ǒu lái dēng lǎn fǎng yí zōng,dú bà cán bēi yì qī chǔ。

闻笳

陈琏

乌桓城外多风沙,何人月下吹芦笳。wū huán chéng wài duō fēng shā,hé rén yuè xià chuī lú jiā。
笳声相传十八拍,拍中曲调今谁识。jiā shēng xiāng chuán shí bā pāi,pāi zhōng qū diào jīn shuí shí。
大荒阴沉月色明,呜咽中含无限情。dà huāng yīn chén yuè sè míng,wū yàn zhōng hán wú xiàn qíng。
凄凉蔡姬别虏意,哀怨胡儿恋母声。qī liáng cài jī bié lǔ yì,āi yuàn hú ér liàn mǔ shēng。
咀徵含商声转急,飒飒悲风动毛发。jǔ zhēng hán shāng shēng zhuǎn jí,sà sà bēi fēng dòng máo fā。
此时听罢夜方阑,独倚辕门看太白。cǐ shí tīng bà yè fāng lán,dú yǐ yuán mén kàn tài bái。

江陵沙市

陈琏

江陵城南好沙市,北贾南商总来聚。jiāng líng chéng nán hǎo shā shì,běi jiǎ nán shāng zǒng lái jù。
舟航日夜怕南风,赖有黄潭可藏避。zhōu háng rì yè pà nán fēng,lài yǒu huáng tán kě cáng bì。
近市人多临水居,美人卖酒常当垆。jìn shì rén duō lín shuǐ jū,měi rén mài jiǔ cháng dāng lú。
往来皆说沙市好,饭有香粳馔有鱼。wǎng lái jiē shuō shā shì hǎo,fàn yǒu xiāng jīng zhuàn yǒu yú。

巫山神女祠

陈琏

石为础兮枫为柱,梅为梁兮萝为宇。shí wèi chǔ xī fēng wèi zhù,méi wèi liáng xī luó wèi yǔ。
朝行云兮暮行雨,空山寂寥兮谁其与语。cháo xíng yún xī mù xíng yǔ,kōng shān jì liáo xī shuí qí yǔ yǔ。
奠椒浆兮荐芳芷,进女巫兮笙竽盈耳。diàn jiāo jiāng xī jiàn fāng zhǐ,jìn nǚ wū xī shēng yú yíng ěr。
目盻盻兮杳冥,瞻翠鸾兮云里。mù xì xì xī yǎo míng,zhān cuì luán xī yún lǐ。
郁阳台兮山陬,竖灵旗兮来游。yù yáng tái xī shān zōu,shù líng qí xī lái yóu。
风肃然兮云收,冀少留兮夷犹,无遄返兮使我烦忧。fēng sù rán xī yún shōu,jì shǎo liú xī yí yóu,wú chuán fǎn xī shǐ wǒ fán yōu。
桂花发兮露零,秋山空兮月明。guì huā fā xī lù líng,qiū shān kōng xī yuè míng。
玄猿哀兮白鹤鸣,怅望不及兮使我凝情。xuán yuán āi xī bái hè míng,chàng wàng bù jí xī shǐ wǒ níng qíng。

阳台

陈琏

襄王巡游乐无度,鸾旗直指巫山路。xiāng wáng xún yóu lè wú dù,luán qí zhí zhǐ wū shān lù。
群臣扈从多如云,宋玉才高擅词赋。qún chén hù cóng duō rú yún,sòng yù cái gāo shàn cí fù。
高唐赋罢人何处,空有高台锁烟雾。gāo táng fù bà rén hé chù,kōng yǒu gāo tái suǒ yān wù。
梦中之事是耶非,为雨为云自朝暮。mèng zhōng zhī shì shì yé fēi,wèi yǔ wèi yún zì cháo mù。
翠华东归竟不来,山色青青宛如故。cuì huá dōng guī jìng bù lái,shān sè qīng qīng wǎn rú gù。
花开花落年复年,杜鹃啼老台前树。huā kāi huā luò nián fù nián,dù juān tí lǎo tái qián shù。

瞿塘歌

陈琏

蜀山发岷峨,支派何其繁。shǔ shān fā mín é,zhī pài hé qí fán。
连峰沓嶂到夔峡,两峰对立高为门。lián fēng dá zhàng dào kuí xiá,liǎng fēng duì lì gāo wèi mén。
白盐与赤甲,万仞明朝暾。bái yán yǔ chì jiǎ,wàn rèn míng cháo tūn。
长江贯其中,水出非一源。zhǎng jiāng guàn qí zhōng,shuǐ chū fēi yī yuán。
其南通越巂,其西来吐蕃。qí nán tōng yuè guī,qí xī lái tǔ fān。
浩浩纳众流,浊浪声豗喧。hào hào nà zhòng liú,zhuó làng shēng huī xuān。
势挟天地转,怒作雷霆奔。shì xié tiān dì zhuǎn,nù zuò léi tíng bēn。
天教滟滪遏不住,雪花飞舞洪涛翻。tiān jiào yàn yù è bù zhù,xuě huā fēi wǔ hóng tāo fān。
黑石与黄户,险恶难具论。hēi shí yǔ huáng hù,xiǎn è nán jù lùn。
舟人鱼贯牵百丈,观者胆掉惊神魂。zhōu rén yú guàn qiān bǎi zhàng,guān zhě dǎn diào jīng shén hún。
忆昔神禹疏导初,石壁犹存旧凿痕。yì xī shén yǔ shū dǎo chū,shí bì yóu cún jiù záo hén。
长江东流不少住,形胜独数瞿塘尊。zhǎng jiāng dōng liú bù shǎo zhù,xíng shèng dú shù qú táng zūn。
蚕丛凫翳旧开国,据有蜀土称雄藩。cán cóng fú yì jiù kāi guó,jù yǒu shǔ tǔ chēng xióng fān。
粤从炎精丧,僭窃闻公孙。yuè cóng yán jīng sàng,jiàn qiè wén gōng sūn。
至今白帝城,相望馀颓垣。zhì jīn bái dì chéng,xiāng wàng yú tuí yuán。
后来刘豫州,建国图中原。hòu lái liú yù zhōu,jiàn guó tú zhōng yuán。
三顾起卧龙,复此驻军屯。sān gù qǐ wò lóng,fù cǐ zhù jūn tún。
至今八阵图,历历迹犹存。zhì jīn bā zhèn tú,lì lì jì yóu cún。
自后僭伪者,琐琐奚足云。zì hòu jiàn wěi zhě,suǒ suǒ xī zú yún。
元季夏明氏,恃险负皇恩。yuán jì xià míng shì,shì xiǎn fù huáng ēn。
天威赫然命六军,六军饮马川江浑。tiān wēi hè rán mìng liù jūn,liù jūn yǐn mǎ chuān jiāng hún。
王师乘胜克西蜀,铁锁已断来降幡。wáng shī chéng shèng kè xī shǔ,tiě suǒ yǐ duàn lái jiàng fān。
皇风远畅清妖氛,雪山冰谷回春温。huáng fēng yuǎn chàng qīng yāo fēn,xuě shān bīng gǔ huí chūn wēn。
信知在德不在险,诚如古人之所言。xìn zhī zài dé bù zài xiǎn,chéng rú gǔ rén zhī suǒ yán。
群雄割据竟何在,依旧老树啼寒猿。qún xióng gē jù jìng hé zài,yī jiù lǎo shù tí hán yuán。

经浮滩观瀑布

陈琏

山中夜来风雨恶,晓见奔流出岩壑。shān zhōng yè lái fēng yǔ è,xiǎo jiàn bēn liú chū yán hè。
千尺浑如组练飞,满空又似珠玑落。qiān chǐ hún rú zǔ liàn fēi,mǎn kōng yòu shì zhū jī luò。
舟行渐近声转雄,听来恰与春雷同。zhōu xíng jiàn jìn shēng zhuǎn xióng,tīng lái qià yǔ chūn léi tóng。
扁舟蹩然江上去,回望云边垂白虹。biǎn zhōu bié rán jiāng shàng qù,huí wàng yún biān chuí bái hóng。

铁索桥

陈琏

灌阳西接羌夷路,岷江湍急舟难渡。guàn yáng xī jiē qiāng yí lù,mín jiāng tuān jí zhōu nán dù。
昔人以竹为索桥,风雨飘淋岂能固。xī rén yǐ zhú wèi suǒ qiáo,fēng yǔ piāo lín qǐ néng gù。
献王因之用意深,改造不惜千黄金。xiàn wáng yīn zhī yòng yì shēn,gǎi zào bù xī qiān huáng jīn。
挽拖巨石出山麓,叠作厚址依江浔。wǎn tuō jù shí chū shān lù,dié zuò hòu zhǐ yī jiāng xún。
铁柱东西列相向,铁縆平施逾百丈。tiě zhù dōng xī liè xiāng xiàng,tiě gēng píng shī yú bǎi zhàng。
木板横铺若砥平,夷夏之人任来往。mù bǎn héng pù ruò dǐ píng,yí xià zhī rén rèn lái wǎng。
我军千里戍松潘,长说岷江渡最难。wǒ jūn qiān lǐ shù sōng pān,zhǎng shuō mín jiāng dù zuì nán。
自从铁索桥成后,馈运之人咸喜欢。zì cóng tiě suǒ qiáo chéng hòu,kuì yùn zhī rén xián xǐ huān。
君不见驱石为桥桥岂成,掷杖为桥空有名。jūn bù jiàn qū shí wèi qiáo qiáo qǐ chéng,zhì zhàng wèi qiáo kōng yǒu míng。
何如此桥坚且久,献王之功垂不朽。hé rú cǐ qiáo jiān qiě jiǔ,xiàn wáng zhī gōng chuí bù xiǔ。