古诗词

华山歌

陈琏

巍巍泰华山,磐礴奠西方。wēi wēi tài huá shān,pán bó diàn xī fāng。
金精孕灵异,形状非寻常。jīn jīng yùn líng yì,xíng zhuàng fēi xún cháng。
孤高拔地五千仞,三峰秀出北斗傍。gū gāo bá dì wǔ qiān rèn,sān fēng xiù chū běi dòu bàng。
乾坤开辟几万载,但见山色恒苍苍。qián kūn kāi pì jǐ wàn zài,dàn jiàn shān sè héng cāng cāng。
云梯石磴之险不可以径上,仰见铁縆络石生寒光。yún tī shí dèng zhī xiǎn bù kě yǐ jìng shàng,yǎng jiàn tiě gēng luò shí shēng hán guāng。
游人扳缘若猿狖,下瞰绝壑魂飞扬。yóu rén bān yuán ruò yuán yòu,xià kàn jué hè hún fēi yáng。
崄巇历尽至平坦,琳宫贝阙何辉煌。xiǎn xī lì jǐn zhì píng tǎn,lín gōng bèi quē hé huī huáng。
金芝瑶草纷莫数,琼林珠树森成行。jīn zhī yáo cǎo fēn mò shù,qióng lín zhū shù sēn chéng xíng。
水帘千尺卷晴雪,丹灶白日凝玄霜。shuǐ lián qiān chǐ juǎn qíng xuě,dān zào bái rì níng xuán shuāng。
仙风吹下玉井莲,花瓣岂止十丈长。xiān fēng chuī xià yù jǐng lián,huā bàn qǐ zhǐ shí zhàng zhǎng。
世人见之不敢拾,但觉满地生天香。shì rén jiàn zhī bù gǎn shí,dàn jué mǎn dì shēng tiān xiāng。
吁嗟乎,泰华之胜有如此,况遇异人过后名逾彰。xū jiē hū,tài huá zhī shèng yǒu rú cǐ,kuàng yù yì rén guò hòu míng yú zhāng。
昔闻十六仙,餐霞当糇粮。xī wén shí liù xiān,cān xiá dāng hóu liáng。
一朝功成游碧落,祥鸾瑞鸐同翱翔。yī cháo gōng chéng yóu bì luò,xiáng luán ruì dí tóng áo xiáng。
复闻希夷公,高卧白石床。fù wén xī yí gōng,gāo wò bái shí chuáng。
紫泥丹诏徵不起,幽梦直要追羲黄。zǐ ní dān zhào zhēng bù qǐ,yōu mèng zhí yào zhuī xī huáng。
至今遗迹宛然在,岁月已远亭台荒。zhì jīn yí jì wǎn rán zài,suì yuè yǐ yuǎn tíng tái huāng。
我从关东来,见山喜欲狂。wǒ cóng guān dōng lái,jiàn shān xǐ yù kuáng。
淩晨登绝顶,举目天茫茫。líng chén dēng jué dǐng,jǔ mù tiān máng máng。
诸山平地若培嵝,齐州九点犹豪芒。zhū shān píng dì ruò péi lǒu,qí zhōu jiǔ diǎn yóu háo máng。
蓬莱云气恒在目,王京千里遥相望。péng lái yún qì héng zài mù,wáng jīng qiān lǐ yáo xiāng wàng。
欲招瀛州仙,同此乐徜徉。yù zhāo yíng zhōu xiān,tóng cǐ lè cháng yáng。
雕盘擘麟脯,玉斝分琼浆。diāo pán bāi lín pú,yù jiǎ fēn qióng jiāng。
双吹紫鸾笙,乘风游帝傍。shuāng chuī zǐ luán shēng,chéng fēng yóu dì bàng。
愿将万寿献天子,永令四海歌时康。yuàn jiāng wàn shòu xiàn tiān zi,yǒng lìng sì hǎi gē shí kāng。

陈琏

明广东东莞人,字廷器,别号琴轩。洪武二十三年举人,入国子监。选为桂林教授。严条约,以身作则。永乐间历许州、扬州知府,升四川按察使,豪吏奸胥,悉加严惩。宣德初为南京国子祭酒。正统初任南京礼部侍郎。致仕。在乡逢黄萧养起义,建镇压制御之策。博通经史,以文学知名于时,文词典重,著作最多,词翰清雅。有《罗浮志》、《琴轩集》、《归田稿》等。 陈琏的作品>>

猜您喜欢

边景昭四时鹌鹑为周副都御史赋四首春

陈琏

粟垂金穗暮秋时,来往郊原得所依。sù chuí jīn suì mù qiū shí,lái wǎng jiāo yuán dé suǒ yī。
曾记朝回花下见,一双飞上绣罗衣。céng jì cháo huí huā xià jiàn,yī shuāng fēi shàng xiù luó yī。

边景昭四时鹌鹑为周副都御史赋四首春

陈琏

清晨六出雪花晞,枸杞子红今满枝。qīng chén liù chū xuě huā xī,gǒu qǐ zi hóng jīn mǎn zhī。
逐伴偶来贪看处,玉坡高处立多时。zhú bàn ǒu lái tān kàn chù,yù pō gāo chù lì duō shí。

徽庙蟹图

陈琏

艮岳风高天已秋,闲将缣素写蝤蛑。gěn yuè fēng gāo tiān yǐ qiū,xián jiāng jiān sù xiě qiú móu。
自从远狩黄龙后,还忆横行介士不。zì cóng yuǎn shòu huáng lóng hòu,hái yì héng xíng jiè shì bù。

题西湖小景

陈琏

翠幕红楼近水边,荷花香里总宜船。cuì mù hóng lóu jìn shuǐ biān,hé huā xiāng lǐ zǒng yí chuán。
客窗此日看图画,无复闲情似少年。kè chuāng cǐ rì kàn tú huà,wú fù xián qíng shì shǎo nián。

谢万石对镜写真图为谢廷玉赋

陈琏

面对菱花自写神,可人风采宛犹真。miàn duì líng huā zì xiě shén,kě rén fēng cǎi wǎn yóu zhēn。
当年亦是清谈者,不染元规半点尘。dāng nián yì shì qīng tán zhě,bù rǎn yuán guī bàn diǎn chén。

老子出关图为松江陈宗仁赋

陈琏

道德经文祇五千,当时尹喜得亲传。dào dé jīng wén qí wǔ qiān,dāng shí yǐn xǐ dé qīn chuán。
出关又跨青牛去,万里流沙几日旋。chū guān yòu kuà qīng niú qù,wàn lǐ liú shā jǐ rì xuán。

徽庙鹡鸰图为冯庸庵赋

陈琏

幽禽一个写来真,犹带宣和墨色新。yōu qín yī gè xiě lái zhēn,yóu dài xuān hé mò sè xīn。
二百年馀依旧好,不随艮岳化为尘。èr bǎi nián yú yī jiù hǎo,bù suí gěn yuè huà wèi chén。

牛图为毕通政文英赋

陈琏

水边杨柳绿阴多,引犊乌犍上草坡。shuǐ biān yáng liǔ lǜ yīn duō,yǐn dú wū jiān shàng cǎo pō。
最爱阿童骑处稳,笛声吹出太平歌。zuì ài ā tóng qí chù wěn,dí shēng chuī chū tài píng gē。

泣麟图为指挥周璇赋

陈琏

周室东迁国事非,况逢西狩获麟时。zhōu shì dōng qiān guó shì fēi,kuàng féng xī shòu huò lín shí。
素王因绝春秋笔,痛泣风前泪满颐。sù wáng yīn jué chūn qiū bǐ,tòng qì fēng qián lèi mǎn yí。

梅竹为理问程勉赋二首

陈琏

罗浮别后已多时,山下梅花入梦思。luó fú bié hòu yǐ duō shí,shān xià méi huā rù mèng sī。
驿使不来空怅望,却从图里见南枝。yì shǐ bù lái kōng chàng wàng,què cóng tú lǐ jiàn nán zhī。

梅竹为理问程勉赋二首

陈琏

孤标才睹琅玕玉,嫩叶方披翡翠毛。gū biāo cái dǔ láng gān yù,nèn yè fāng pī fěi cuì máo。
待取岁寒风雪里,看渠奇节拂云高。dài qǔ suì hán fēng xuě lǐ,kàn qú qí jié fú yún gāo。

清河

陈琏

清河桥下水如苔,无数飞花近马来。qīng hé qiáo xià shuǐ rú tái,wú shù fēi huā jìn mǎ lái。
回首玉京才咫尺,祥云五色护蓬莱。huí shǒu yù jīng cái zhǐ chǐ,xiáng yún wǔ sè hù péng lái。

苏村

陈琏

旌幢戈戟满郊原,饮马长河水欲浑。jīng chuáng gē jǐ mǎn jiāo yuán,yǐn mǎ zhǎng hé shuǐ yù hún。
风扬酒帘杨柳外,行人遥指是苏村。fēng yáng jiǔ lián yáng liǔ wài,xíng rén yáo zhǐ shì sū cūn。

任丘河

陈琏

波光渺渺水长流,源出桑干最上头。bō guāng miǎo miǎo shuǐ zhǎng liú,yuán chū sāng gàn zuì shàng tóu。
百折千回何太急,不知几日到泸沟。bǎi zhé qiān huí hé tài jí,bù zhī jǐ rì dào lú gōu。

花园二首

陈琏

沿堤柳色绿毵毵,春水溶溶碧似蓝。yán dī liǔ sè lǜ sān sān,chūn shuǐ róng róng bì shì lán。
几树杏花烟雨里,风光恍惚似江南。jǐ shù xìng huā yān yǔ lǐ,fēng guāng huǎng hū shì jiāng nán。