古诗词

郎山

陈琏

郎山高,高刺天,危峰崄磴愁攀缘。láng shān gāo,gāo cì tiān,wēi fēng xiǎn dèng chóu pān yuán。
仰看高崖覆石穴,穴口至今存破船。yǎng kàn gāo yá fù shí xué,xué kǒu zhì jīn cún pò chuán。
想初山前潴巨浸,水退之后成原田。xiǎng chū shān qián zhū jù jìn,shuǐ tuì zhī hòu chéng yuán tián。
崖边石痕乃牵路,沧桑之说诚非传。yá biān shí hén nǎi qiān lù,cāng sāng zhī shuō chéng fēi chuán。
市廛遗迹已难觅,积沙淤没经千年。shì chán yí jì yǐ nán mì,jī shā yū méi jīng qiān nián。
道傍残碑宛犹在,汉隶剥落苔痕藓。dào bàng cán bēi wǎn yóu zài,hàn lì bō luò tái hén xiǎn。
兹山雄特孰与肩,北通朔漠邻燕然。zī shān xióng tè shú yǔ jiān,běi tōng shuò mò lín yàn rán。
后人于此列亭障,往往树栅当其巅。hòu rén yú cǐ liè tíng zhàng,wǎng wǎng shù zhà dāng qí diān。
只今圣化大无外,胡羯远遁无腥膻。zhǐ jīn shèng huà dà wú wài,hú jié yuǎn dùn wú xīng shān。
山头烽堠高且坚,此日永不生狼烟。shān tóu fēng hòu gāo qiě jiān,cǐ rì yǒng bù shēng láng yān。

陈琏

明广东东莞人,字廷器,别号琴轩。洪武二十三年举人,入国子监。选为桂林教授。严条约,以身作则。永乐间历许州、扬州知府,升四川按察使,豪吏奸胥,悉加严惩。宣德初为南京国子祭酒。正统初任南京礼部侍郎。致仕。在乡逢黄萧养起义,建镇压制御之策。博通经史,以文学知名于时,文词典重,著作最多,词翰清雅。有《罗浮志》、《琴轩集》、《归田稿》等。 陈琏的作品>>

猜您喜欢

潇湘烟雨图

陈琏

移舟昔过潇湘浦,绿玉森森凤尾齐。yí zhōu xī guò xiāo xiāng pǔ,lǜ yù sēn sēn fèng wěi qí。
千古英娥招不返,满山烟雨鹧鸪啼。qiān gǔ yīng é zhāo bù fǎn,mǎn shān yān yǔ zhè gū tí。

喜晴

陈琏

晓出金门过御桥,御沟冰泮雪花消。xiǎo chū jīn mén guò yù qiáo,yù gōu bīng pàn xuě huā xiāo。
人间二月春将半,始见黄金柳色娇。rén jiān èr yuè chūn jiāng bàn,shǐ jiàn huáng jīn liǔ sè jiāo。

厢房夜宿同助教费良弼赋

陈琏

六堂寂寂夜将分,睡鸭烟消换宿薰。liù táng jì jì yè jiāng fēn,shuì yā yān xiāo huàn sù xūn。
月照小窗清似水,匡床对坐好论文。yuè zhào xiǎo chuāng qīng shì shuǐ,kuāng chuáng duì zuò hǎo lùn wén。

怀神乐观道士邓能宗二首

陈琏

月下焚香礼紫微,露华凉透五铢衣。yuè xià fén xiāng lǐ zǐ wēi,lù huá liáng tòu wǔ zhū yī。
肃然风动神君至,常见空中白鸐飞。sù rán fēng dòng shén jūn zhì,cháng jiàn kōng zhōng bái dí fēi。

怀神乐观道士邓能宗二首

陈琏

几年学道住瑶京,邂逅相逢慰我情。jǐ nián xué dào zhù yáo jīng,xiè hòu xiāng féng wèi wǒ qíng。
琳馆别来将半载,梦中犹忆紫箫声。lín guǎn bié lái jiāng bàn zài,mèng zhōng yóu yì zǐ xiāo shēng。

赵松雪兰蕙图

陈琏

王孙绝艺世咸夸,爱写兰花与蕙花。wáng sūn jué yì shì xián kuā,ài xiě lán huā yǔ huì huā。
楚畹于今谁复见,春风芳草暗天涯。chǔ wǎn yú jīn shuí fù jiàn,chūn fēng fāng cǎo àn tiān yá。

马图

陈琏

九逵驰道惯腾骧,牧向郊原暂脱缰。jiǔ kuí chí dào guàn téng xiāng,mù xiàng jiāo yuán zàn tuō jiāng。
新水溶溶春草绿,风光宛似华山阳。xīn shuǐ róng róng chūn cǎo lǜ,fēng guāng wǎn shì huá shān yáng。

郡斋偶成

陈琏

棠阴满地藓花斑,官舍无私白昼闲。táng yīn mǎn dì xiǎn huā bān,guān shě wú sī bái zhòu xián。
惟有悯农心最切,日瞻云气起丰山。wéi yǒu mǐn nóng xīn zuì qiè,rì zhān yún qì qǐ fēng shān。

赏菊花和祝太仆韵

陈琏

莫道秋光不入时,寒芳满径露盈枝。mò dào qiū guāng bù rù shí,hán fāng mǎn jìng lù yíng zhī。
平生自有中黄色,肯愧陶潜五字诗。píng shēng zì yǒu zhōng huáng sè,kěn kuì táo qián wǔ zì shī。

送吴丁二太仆送马之京七首

陈琏

午夜房星映上台,天闲十二总龙媒。wǔ yè fáng xīng yìng shàng tái,tiān xián shí èr zǒng lóng méi。
况逢四海升平日,常见神驹入贡来。kuàng féng sì hǎi shēng píng rì,cháng jiàn shén jū rù gòng lái。

送吴丁二太仆送马之京七首

陈琏

明时牧马总名騧,江北江南十万家。míng shí mù mǎ zǒng míng guā,jiāng běi jiāng nán shí wàn jiā。
太仆年年亲选贡,肯教神骏困盐车。tài pū nián nián qīn xuǎn gòng,kěn jiào shén jùn kùn yán chē。

送吴丁二太仆送马之京七首

陈琏

周家国马生秦陇,汉代名驹出月氏。zhōu jiā guó mǎ shēng qín lǒng,hàn dài míng jū chū yuè shì。
争似天朝群厩盛,骅骝百万总权奇。zhēng shì tiān cháo qún jiù shèng,huá liú bǎi wàn zǒng quán qí。

送吴丁二太仆送马之京七首

陈琏

昔闻骏骨出蒲梢,今见龙驹满近郊。xī wén jùn gǔ chū pú shāo,jīn jiàn lóng jū mǎn jìn jiāo。
牧监奚官解调习,春风花外响鸣鞘。mù jiān xī guān jiě diào xí,chūn fēng huā wài xiǎng míng qiào。

送吴丁二太仆送马之京七首

陈琏

晓进神驹玉作蹄,花边露湿锦障泥。xiǎo jìn shén jū yù zuò tí,huā biān lù shī jǐn zhàng ní。
圉人牵过金阶上,似畏天颜不敢嘶。yǔ rén qiān guò jīn jiē shàng,shì wèi tiān yán bù gǎn sī。

送吴丁二太仆送马之京七首

陈琏

满身汗血是龙驹,逸气淩云画不如。mǎn shēn hàn xuè shì lóng jū,yì qì líng yún huà bù rú。
从此便归天厩养,好骖玉辂驾鸾舆。cóng cǐ biàn guī tiān jiù yǎng,hǎo cān yù lù jià luán yú。