古诗词

望峨眉山

陈琏

峨眉之山高万丈,鸣鹤青城郁相向。é méi zhī shān gāo wàn zhàng,míng hè qīng chéng yù xiāng xiàng。
峰峦喜与太白齐,似与西川为保障。fēng luán xǐ yǔ tài bái qí,shì yǔ xī chuān wèi bǎo zhàng。
郁葱秀色根鸿蒙,望之如云浮碧空。yù cōng xiù sè gēn hóng méng,wàng zhī rú yún fú bì kōng。
嵚岑峛崺不可上,千岩万壑来清风。qīn cén lǐ yǐ bù kě shàng,qiān yán wàn hè lái qīng fēng。
白云之巅梵王殿,五色光华望中见。bái yún zhī diān fàn wáng diàn,wǔ sè guāng huá wàng zhōng jiàn。
天晴云散看龙归,日出鸟呼知佛现。tiān qíng yún sàn kàn lóng guī,rì chū niǎo hū zhī fú xiàn。
山中原来富奇植,灵药仙葩人罕识。shān zhōng yuán lái fù qí zhí,líng yào xiān pā rén hǎn shí。
丛生瑞竹粲如金,树结甜瓜坚似石。cóng shēng ruì zhú càn rú jīn,shù jié tián guā jiān shì shí。
势连雪岭极西方,六月常见飞严霜。shì lián xuě lǐng jí xī fāng,liù yuè cháng jiàn fēi yán shuāng。
积雪长年消不尽,始知境界真清凉。jī xuě zhǎng nián xiāo bù jǐn,shǐ zhī jìng jiè zhēn qīng liáng。
白水丛林半山起,楼阁参差彩霞里。bái shuǐ cóng lín bàn shān qǐ,lóu gé cān chà cǎi xiá lǐ。
普贤灵迹世无双,苏子雄文今有几。pǔ xián líng jì shì wú shuāng,sū zi xióng wén jīn yǒu jǐ。
扁舟拂晓到嘉陵,眼中独爱兹山青。biǎn zhōu fú xiǎo dào jiā líng,yǎn zhōng dú ài zī shān qīng。
召命有期不得往,试凭诗句讯山灵。zhào mìng yǒu qī bù dé wǎng,shì píng shī jù xùn shān líng。

陈琏

明广东东莞人,字廷器,别号琴轩。洪武二十三年举人,入国子监。选为桂林教授。严条约,以身作则。永乐间历许州、扬州知府,升四川按察使,豪吏奸胥,悉加严惩。宣德初为南京国子祭酒。正统初任南京礼部侍郎。致仕。在乡逢黄萧养起义,建镇压制御之策。博通经史,以文学知名于时,文词典重,著作最多,词翰清雅。有《罗浮志》、《琴轩集》、《归田稿》等。 陈琏的作品>>

猜您喜欢

边景昭四时鹌鹑为周副都御史赋四首春

陈琏

粟垂金穗暮秋时,来往郊原得所依。sù chuí jīn suì mù qiū shí,lái wǎng jiāo yuán dé suǒ yī。
曾记朝回花下见,一双飞上绣罗衣。céng jì cháo huí huā xià jiàn,yī shuāng fēi shàng xiù luó yī。

边景昭四时鹌鹑为周副都御史赋四首春

陈琏

清晨六出雪花晞,枸杞子红今满枝。qīng chén liù chū xuě huā xī,gǒu qǐ zi hóng jīn mǎn zhī。
逐伴偶来贪看处,玉坡高处立多时。zhú bàn ǒu lái tān kàn chù,yù pō gāo chù lì duō shí。

徽庙蟹图

陈琏

艮岳风高天已秋,闲将缣素写蝤蛑。gěn yuè fēng gāo tiān yǐ qiū,xián jiāng jiān sù xiě qiú móu。
自从远狩黄龙后,还忆横行介士不。zì cóng yuǎn shòu huáng lóng hòu,hái yì héng xíng jiè shì bù。

题西湖小景

陈琏

翠幕红楼近水边,荷花香里总宜船。cuì mù hóng lóu jìn shuǐ biān,hé huā xiāng lǐ zǒng yí chuán。
客窗此日看图画,无复闲情似少年。kè chuāng cǐ rì kàn tú huà,wú fù xián qíng shì shǎo nián。

谢万石对镜写真图为谢廷玉赋

陈琏

面对菱花自写神,可人风采宛犹真。miàn duì líng huā zì xiě shén,kě rén fēng cǎi wǎn yóu zhēn。
当年亦是清谈者,不染元规半点尘。dāng nián yì shì qīng tán zhě,bù rǎn yuán guī bàn diǎn chén。

老子出关图为松江陈宗仁赋

陈琏

道德经文祇五千,当时尹喜得亲传。dào dé jīng wén qí wǔ qiān,dāng shí yǐn xǐ dé qīn chuán。
出关又跨青牛去,万里流沙几日旋。chū guān yòu kuà qīng niú qù,wàn lǐ liú shā jǐ rì xuán。

徽庙鹡鸰图为冯庸庵赋

陈琏

幽禽一个写来真,犹带宣和墨色新。yōu qín yī gè xiě lái zhēn,yóu dài xuān hé mò sè xīn。
二百年馀依旧好,不随艮岳化为尘。èr bǎi nián yú yī jiù hǎo,bù suí gěn yuè huà wèi chén。

牛图为毕通政文英赋

陈琏

水边杨柳绿阴多,引犊乌犍上草坡。shuǐ biān yáng liǔ lǜ yīn duō,yǐn dú wū jiān shàng cǎo pō。
最爱阿童骑处稳,笛声吹出太平歌。zuì ài ā tóng qí chù wěn,dí shēng chuī chū tài píng gē。

泣麟图为指挥周璇赋

陈琏

周室东迁国事非,况逢西狩获麟时。zhōu shì dōng qiān guó shì fēi,kuàng féng xī shòu huò lín shí。
素王因绝春秋笔,痛泣风前泪满颐。sù wáng yīn jué chūn qiū bǐ,tòng qì fēng qián lèi mǎn yí。

梅竹为理问程勉赋二首

陈琏

罗浮别后已多时,山下梅花入梦思。luó fú bié hòu yǐ duō shí,shān xià méi huā rù mèng sī。
驿使不来空怅望,却从图里见南枝。yì shǐ bù lái kōng chàng wàng,què cóng tú lǐ jiàn nán zhī。

梅竹为理问程勉赋二首

陈琏

孤标才睹琅玕玉,嫩叶方披翡翠毛。gū biāo cái dǔ láng gān yù,nèn yè fāng pī fěi cuì máo。
待取岁寒风雪里,看渠奇节拂云高。dài qǔ suì hán fēng xuě lǐ,kàn qú qí jié fú yún gāo。

清河

陈琏

清河桥下水如苔,无数飞花近马来。qīng hé qiáo xià shuǐ rú tái,wú shù fēi huā jìn mǎ lái。
回首玉京才咫尺,祥云五色护蓬莱。huí shǒu yù jīng cái zhǐ chǐ,xiáng yún wǔ sè hù péng lái。

苏村

陈琏

旌幢戈戟满郊原,饮马长河水欲浑。jīng chuáng gē jǐ mǎn jiāo yuán,yǐn mǎ zhǎng hé shuǐ yù hún。
风扬酒帘杨柳外,行人遥指是苏村。fēng yáng jiǔ lián yáng liǔ wài,xíng rén yáo zhǐ shì sū cūn。

任丘河

陈琏

波光渺渺水长流,源出桑干最上头。bō guāng miǎo miǎo shuǐ zhǎng liú,yuán chū sāng gàn zuì shàng tóu。
百折千回何太急,不知几日到泸沟。bǎi zhé qiān huí hé tài jí,bù zhī jǐ rì dào lú gōu。

花园二首

陈琏

沿堤柳色绿毵毵,春水溶溶碧似蓝。yán dī liǔ sè lǜ sān sān,chūn shuǐ róng róng bì shì lán。
几树杏花烟雨里,风光恍惚似江南。jǐ shù xìng huā yān yǔ lǐ,fēng guāng huǎng hū shì jiāng nán。