古诗词

南乡子

仇远

急雨涨潮头。jí yǔ zhǎng cháo tóu。
越树吴城势拍浮。yuè shù wú chéng shì pāi fú。
海鹤一声苍竹裂,扁舟。hǎi hè yī shēng cāng zhú liè,biǎn zhōu。
轻载行云压水流。qīng zài xíng yún yā shuǐ liú。
独倚最高楼。dú yǐ zuì gāo lóu。
回首屏山叠叠秋。huí shǒu píng shān dié dié qiū。
江上数峰人不见,沙鸥。jiāng shàng shù fēng rén bù jiàn,shā ōu。
曾识西风独客愁。céng shí xī fēng dú kè chóu。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

予久客思归以秋光都似宦情薄山色不如归意浓为韵言志约金溧诸友共赋寄钱唐亲旧

仇远

人寄天地间,官爵寄所寄。rén jì tiān dì jiān,guān jué jì suǒ jì。
所寄本傥来,得丧亦常事。suǒ jì běn tǎng lái,dé sàng yì cháng shì。
何哉浅丈夫,以此芥胸次。hé zāi qiǎn zhàng fū,yǐ cǐ jiè xiōng cì。
达人视为轻,譬彼摴蒲戏。dá rén shì wèi qīng,pì bǐ chū pú xì。
役满须过更,代者乃未至。yì mǎn xū guò gèng,dài zhě nǎi wèi zhì。
故乡隔太湖,一舸归甚易。gù xiāng gé tài hú,yī gě guī shén yì。
秋高山骨露,始见松竹翠。qiū gāo shān gǔ lù,shǐ jiàn sōng zhú cuì。
依依古梅村,是中有深意。yī yī gǔ méi cūn,shì zhōng yǒu shēn yì。

予久客思归以秋光都似宦情薄山色不如归意浓为韵言志约金溧诸友共赋寄钱唐亲旧

仇远

游子悲凛秋,秋尽行当冬。yóu zi bēi lǐn qiū,qiū jǐn xíng dāng dōng。
雨露变霜雪,寒色日以浓。yǔ lù biàn shuāng xuě,hán sè rì yǐ nóng。
岂无紫绮裘,绽裂谁与缝。qǐ wú zǐ qǐ qiú,zhàn liè shuí yǔ fèng。
不如早还家,山林专素封。bù rú zǎo hái jiā,shān lín zhuān sù fēng。
扫松栖霞岭,结茆慧日峰。sǎo sōng qī xiá lǐng,jié máo huì rì fēng。
山南与山北,春风入修筇。shān nán yǔ shān běi,chūn fēng rù xiū qióng。
时止可以止,道隆从而隆。shí zhǐ kě yǐ zhǐ,dào lóng cóng ér lóng。
抱膝且长吟,吾其师卧龙。bào xī qiě zhǎng yín,wú qí shī wò lóng。

盆梅

仇远

有客送苔梅,来自马塍里。yǒu kè sòng tái méi,lái zì mǎ chéng lǐ。
斜枝巧盘折,的皪数十蕊。xié zhī qiǎo pán zhé,de lì shù shí ruǐ。
意欲媚春风,宁免少屈己。yì yù mèi chūn fēng,níng miǎn shǎo qū jǐ。
独怜铁石肠,竟作柔绕指。dú lián tiě shí cháng,jìng zuò róu rào zhǐ。
他乡忽一见,少慰空谷喜。tā xiāng hū yī jiàn,shǎo wèi kōng gǔ xǐ。
何当解其缚,条直有妙理。hé dāng jiě qí fù,tiáo zhí yǒu miào lǐ。
幸不入俗眼,入俗梅亦耻。xìng bù rù sú yǎn,rù sú méi yì chǐ。

居游行寄费廷玉

仇远

繁华钱塘郡,佳丽金陵州。fán huá qián táng jùn,jiā lì jīn líng zhōu。
吾生抑何修,两地得居游。wú shēng yì hé xiū,liǎng dì dé jū yóu。
杭也数年别,升也几月留。háng yě shù nián bié,shēng yě jǐ yuè liú。
钟山草堂灵,林壑殊清幽。zhōng shān cǎo táng líng,lín hè shū qīng yōu。
开窗眺龙湾,大江日东流。kāi chuāng tiào lóng wān,dà jiāng rì dōng liú。
凤皇非故台,不见白鹭洲。fèng huáng fēi gù tái,bù jiàn bái lù zhōu。
冶城冢累累,青溪波悠悠。yě chéng zhǒng lèi lèi,qīng xī bō yōu yōu。
长干塔尚在,瓦棺阁已休。zhǎng gàn tǎ shàng zài,wǎ guān gé yǐ xiū。
雨花峙岩颠,锦石烂不收。yǔ huā zhì yán diān,jǐn shí làn bù shōu。
层楼天下无,结构如龙舟。céng lóu tiān xià wú,jié gòu rú lóng zhōu。
六朝王气歇,故籞成荒丘。liù cháo wáng qì xiē,gù yù chéng huāng qiū。
至今秦淮上,尚闻商女讴。zhì jīn qín huái shàng,shàng wén shāng nǚ ōu。
山水如此佳,见有此客不。shān shuǐ rú cǐ jiā,jiàn yǒu cǐ kè bù。
怀古复思乡,日落川云浮。huái gǔ fù sī xiāng,rì luò chuān yún fú。
惜无老樊川,酒酣吟杜秋。xī wú lǎo fán chuān,jiǔ hān yín dù qiū。

仇远

忽惊小窗白,开户雪如此。hū jīng xiǎo chuāng bái,kāi hù xuě rú cǐ。
去年腊前无,一白从此始。qù nián là qián wú,yī bái cóng cǐ shǐ。
霏霏甚可爱,落落势未已。fēi fēi shén kě ài,luò luò shì wèi yǐ。
炯炯眼界明,沾沾田畯喜。jiǒng jiǒng yǎn jiè míng,zhān zhān tián jùn xǐ。
静闻野厖吠,立见蛰蝻死。jìng wén yě páng fèi,lì jiàn zhé nǎn sǐ。
鼓腹饱可期,勿畏寒堕指。gǔ fù bǎo kě qī,wù wèi hán duò zhǐ。
穷檐绝烟火,闭籴三日矣。qióng yán jué yān huǒ,bì dí sān rì yǐ。
开仓粜官粮,太守如父子。kāi cāng tiào guān liáng,tài shǒu rú fù zi。

立春

仇远

山城历日到每迟,新春残腊俱不知。shān chéng lì rì dào měi chí,xīn chūn cán là jù bù zhī。
若非一鞭醒寒梦,梅柳争春无了时。ruò fēi yī biān xǐng hán mèng,méi liǔ zhēng chūn wú le shí。
牛刀小试东风手,目中全牛果何有。niú dāo xiǎo shì dōng fēng shǒu,mù zhōng quán niú guǒ hé yǒu。
勾芒舁归古庙中,官吏升堂酌春酒。gōu máng yú guī gǔ miào zhōng,guān lì shēng táng zhuó chūn jiǔ。

竹素山房小饮南徐唐正方善歌吴伶以长箫和之客以凤凰台上忆吹箫分韵予得台字

仇远

少时闻箫白玉台,一曲未终丹凤来。shǎo shí wén xiāo bái yù tái,yī qū wèi zhōng dān fèng lái。
金濑空明秋水浅,妙音久不闻蓬莱。jīn lài kōng míng qiū shuǐ qiǎn,miào yīn jiǔ bù wén péng lái。
吴下老伶燕中回,能以北腔歌落梅。wú xià lǎo líng yàn zhōng huí,néng yǐ běi qiāng gē luò méi。
红尘筝笛耳一洗,便觉箜篌愤抑琵琶哀。hóng chén zhēng dí ěr yī xǐ,biàn jué kōng hóu fèn yì pí pá āi。
朱方臞仙古音律,宫长羽短随剪裁。zhū fāng qú xiān gǔ yīn lǜ,gōng zhǎng yǔ duǎn suí jiǎn cái。
小春梅柳参差开,肯待羯鼓花奴催。xiǎo chūn méi liǔ cān chà kāi,kěn dài jié gǔ huā nú cuī。
我辈钟情忘尔汝,浊醪妙理惟酦醅。wǒ bèi zhōng qíng wàng ěr rǔ,zhuó láo miào lǐ wéi pò pēi。
晚风吹寒夕阳下,有酒不饮令人咍。wǎn fēng chuī hán xī yáng xià,yǒu jiǔ bù yǐn lìng rén hāi。
今人青眼映山水,古人白骨生莓苔,不如相聚常衔杯。jīn rén qīng yǎn yìng shān shuǐ,gǔ rén bái gǔ shēng méi tái,bù rú xiāng jù cháng xián bēi。
呜呼五公七相安在哉,不如相聚常衔杯。wū hū wǔ gōng qī xiāng ān zài zāi,bù rú xiāng jù cháng xián bēi。

北园赏梅

仇远

梅花先受东君知,一晴开遍南北枝。méi huā xiān shòu dōng jūn zhī,yī qíng kāi biàn nán běi zhī。
吴姬持杯劝客醉,已恨赏花三日迟。wú jī chí bēi quàn kè zuì,yǐ hèn shǎng huā sān rì chí。
主人惜花不惜酒,自摘一枝春在手。zhǔ rén xī huā bù xī jiǔ,zì zhāi yī zhī chūn zài shǒu。
大开笑口问东风,金谷几人曾白首。dà kāi xiào kǒu wèn dōng fēng,jīn gǔ jǐ rén céng bái shǒu。

题王师尹所藏三峡图

仇远

庐山石桥天下奇,奔湍赴壑潜冯夷。lú shān shí qiáo tiān xià qí,bēn tuān fù hè qián féng yí。
倚阑俯瞰毛发竦,品题曾读坡仙诗。yǐ lán fǔ kàn máo fā sǒng,pǐn tí céng dú pō xiān shī。
画师笔斡造化窟,岂必夜半夸娥移。huà shī bǐ wò zào huà kū,qǐ bì yè bàn kuā é yí。
蜀天茫茫千万里,仿佛猿声亦如此。shǔ tiān máng máng qiān wàn lǐ,fǎng fú yuán shēng yì rú cǐ。
何当谱入朱丝弦,水底鱼龙应洗耳。hé dāng pǔ rù zhū sī xián,shuǐ dǐ yú lóng yīng xǐ ěr。

题季路负米图

仇远

高堂有亲今老矣,孝子晨昏奉甘旨。gāo táng yǒu qīn jīn lǎo yǐ,xiào zi chén hūn fèng gān zhǐ。
伤哉贫也敢辞劳,百里迢迢亲负米。shāng zāi pín yě gǎn cí láo,bǎi lǐ tiáo tiáo qīn fù mǐ。
后来列鼎坐重裀,积粟万钟不逮亲。hòu lái liè dǐng zuò zhòng yīn,jī sù wàn zhōng bù dǎi qīn。
古言周急不继富,为母请粟非无人。gǔ yán zhōu jí bù jì fù,wèi mǔ qǐng sù fēi wú rén。

题范譓卿爱山吟境图

仇远

前山排闼如虬奔,后山拥壁如虎蹲。qián shān pái tà rú qiú bēn,hòu shān yōng bì rú hǔ dūn。
三间茅屋白云里,一群野鹿青松根。sān jiān máo wū bái yún lǐ,yī qún yě lù qīng sōng gēn。
世上好山谁不喜,纱帽可能长隐几。shì shàng hǎo shān shuí bù xǐ,shā mào kě néng zhǎng yǐn jǐ。
诗人见石犹下拜,况是孤高有如此。shī rén jiàn shí yóu xià bài,kuàng shì gū gāo yǒu rú cǐ。
终南捷径从渠行,少室素价元非轻。zhōng nán jié jìng cóng qú xíng,shǎo shì sù jià yuán fēi qīng。
呼童下山汲清泠,我欲洗耳听猿声。hū tóng xià shān jí qīng líng,wǒ yù xǐ ěr tīng yuán shēng。

送存博教授回虎林

仇远

双鹤翩翩溧水阳,红尘不染素衣裳。shuāng hè piān piān lì shuǐ yáng,hóng chén bù rǎn sù yī shang。
一归华表饮风露,一住沧洲谋稻粱。yī guī huá biǎo yǐn fēng lù,yī zhù cāng zhōu móu dào liáng。
湖海波涛多起伏,争食那能效鸡鹜。hú hǎi bō tāo duō qǐ fú,zhēng shí nà néng xiào jī wù。
戛然长唳楚天宽,有日相从逐鸿鹄。jiá rán zhǎng lì chǔ tiān kuān,yǒu rì xiāng cóng zhú hóng gǔ。

草虫图

仇远

昨夜南山雷雨霁,蛰室初开百虫起。zuó yè nán shān léi yǔ jì,zhé shì chū kāi bǎi chóng qǐ。
草夭菜秀蒲柳长,生意森然随气使。cǎo yāo cài xiù pú liǔ zhǎng,shēng yì sēn rán suí qì shǐ。
阴阳变态足纤巧,分得馀妍归画史。yīn yáng biàn tài zú xiān qiǎo,fēn dé yú yán guī huà shǐ。
野蜂采蜜花房里,官蛙瞠目莎池底。yě fēng cǎi mì huā fáng lǐ,guān wā chēng mù shā chí dǐ。
纷纷蚱蜢肆跳梁,款款蜻蜓齐点水。fēn fēn zhà měng sì tiào liáng,kuǎn kuǎn qīng tíng qí diǎn shuǐ。
天牛穴桑奚其天,鬼蝶迷花聿如鬼。tiān niú xué sāng xī qí tiān,guǐ dié mí huā yù rú guǐ。
血国三千亦有蚊,黍马十万宁非蚁。xuè guó sān qiān yì yǒu wén,shǔ mǎ shí wàn níng fēi yǐ。
蝎虎那能捋虎须,蜗牛谁堪执牛耳。xiē hǔ nà néng lǚ hǔ xū,wō niú shuí kān zhí niú ěr。
蜣螂转丸诚小巧,螳螂搏轮非勇士。qiāng láng zhuǎn wán chéng xiǎo qiǎo,táng láng bó lún fēi yǒng shì。
鸣蝉嘶热蟋蟀吟,一片繁声愁客子。míng chán sī rè xī shuài yín,yī piàn fán shēng chóu kè zi。
春风郊野岂不乐,篱落秋风又如此。chūn fēng jiāo yě qǐ bù lè,lí luò qiū fēng yòu rú cǐ。
坡仙旧咏只八物,若见此图心更喜。pō xiān jiù yǒng zhǐ bā wù,ruò jiàn cǐ tú xīn gèng xǐ。
我摩老眼为题诗,晴日一窗蝇扑纸。wǒ mó lǎo yǎn wèi tí shī,qíng rì yī chuāng yíng pū zhǐ。

元夜叹

仇远

虎林城中正月半,十万人家灯灿烂。hǔ lín chéng zhōng zhèng yuè bàn,shí wàn rén jiā dēng càn làn。
溧阳风景方放灯,通宵不禁人游玩。lì yáng fēng jǐng fāng fàng dēng,tōng xiāo bù jìn rén yóu wán。
大雪深寒万木僵,家家冷坐无薪炭。dà xuě shēn hán wàn mù jiāng,jiā jiā lěng zuò wú xīn tàn。
典钱买竹又买灯,糠油结冻点灯暗。diǎn qián mǎi zhú yòu mǎi dēng,kāng yóu jié dòng diǎn dēng àn。
豪民张灯唤歌舞,鼓笛喧轰夜忘旦。háo mín zhāng dēng huàn gē wǔ,gǔ dí xuān hōng yè wàng dàn。
忽闻买丝造海船,府檄专令豪户办。hū wén mǎi sī zào hǎi chuán,fǔ xí zhuān lìng háo hù bàn。
仓皇且救火燃眉,纵有华灯何暇看。cāng huáng qiě jiù huǒ rán méi,zòng yǒu huá dēng hé xiá kàn。
老夫掩关拥炉坐,一盏青灯置书案。lǎo fū yǎn guān yōng lú zuò,yī zhǎn qīng dēng zhì shū àn。
良辰乐事怅难并,顷刻欢声作愁叹。liáng chén lè shì chàng nán bìng,qǐng kè huān shēng zuò chóu tàn。
苏公买灯状,陈子题灯诗。sū gōng mǎi dēng zhuàng,chén zi tí dēng shī。
痴儿騃女知不知,月明月暗反覆手,且愿麦熟休王师。chī ér ái nǚ zhī bù zhī,yuè míng yuè àn fǎn fù shǒu,qiě yuàn mài shú xiū wáng shī。

雪后祈晴

仇远

闰正月过二月来,溧阳溪头花乱开。rùn zhèng yuè guò èr yuè lái,lì yáng xī tóu huā luàn kāi。
浓云急雨荐雷电,不待羯鼓花奴催。nóng yún jí yǔ jiàn léi diàn,bù dài jié gǔ huā nú cuī。
江南天气全然别,昨夜清寒今日热。jiāng nán tiān qì quán rán bié,zuó yè qīng hán jīn rì rè。
东风忽转西北风,吹作霏霏一天雪。dōng fēng hū zhuǎn xī běi fēng,chuī zuò fēi fēi yī tiān xuě。
艳桃秾李睡海棠,颜色顿减仍减香。yàn táo nóng lǐ shuì hǎi táng,yán sè dùn jiǎn réng jiǎn xiāng。
燕莺羞涩未出谷,惟见野水生浑黄。yàn yīng xiū sè wèi chū gǔ,wéi jiàn yě shuǐ shēng hún huáng。
昼夜交流已登岸,丘麦畦蔬根浸烂。zhòu yè jiāo liú yǐ dēng àn,qiū mài qí shū gēn jìn làn。
州官忧水复忧民,明日祈晴泰清观。zhōu guān yōu shuǐ fù yōu mín,míng rì qí qíng tài qīng guān。