古诗词

安南即景

张以宁

龙水南边去,行穿万竹林。lóng shuǐ nán biān qù,xíng chuān wàn zhú lín。
羊肠山险尽,蜗角地蟠深。yáng cháng shān xiǎn jǐn,wō jiǎo dì pán shēn。
铜柱千年恨,星槎万里心。tóng zhù qiān nián hèn,xīng chá wàn lǐ xīn。
朝来晴好景,绿树响春禽。cháo lái qíng hǎo jǐng,lǜ shù xiǎng chūn qín。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

乌岩滩马伏波祠

张以宁

乌岩江上古祠宫,传是征南矍铄翁。wū yán jiāng shàng gǔ cí gōng,chuán shì zhēng nán jué shuò wēng。
丹荔黄蕉长盛祭,绿沉金锁尚英风。dān lì huáng jiāo zhǎng shèng jì,lǜ chén jīn suǒ shàng yīng fēng。
滩声夜带军声壮,岚气秋随剑气空。tān shēng yè dài jūn shēng zhuàng,lán qì qiū suí jiàn qì kōng。
莫羡少游乡里好,封侯庙食丈夫雄。mò xiàn shǎo yóu xiāng lǐ hǎo,fēng hóu miào shí zhàng fū xióng。

次韵士良子毅登雷破岩刘大王庙唱酬

张以宁

纸挂高枝湿暝烟,乞灵多是往来船。zhǐ guà gāo zhī shī míng yān,qǐ líng duō shì wǎng lái chuán。
雷轰古石犹遗迹,雨湿荒祠不记年。léi hōng gǔ shí yóu yí jì,yǔ shī huāng cí bù jì nián。
护羽翠禽低隐竹,摇花白苇远粘天。hù yǔ cuì qín dī yǐn zhú,yáo huā bái wěi yuǎn zhān tiān。
封侯万里吾今老,早办扁舟别计然。fēng hóu wàn lǐ wú jīn lǎo,zǎo bàn biǎn zhōu bié jì rán。

龙州答迎接官何符

张以宁

帝念南邦远贡琛,颁封特遣老臣临。dì niàn nán bāng yuǎn gòng chēn,bān fēng tè qiǎn lǎo chén lín。
皇华咨度尊君命,炎徼淹留岂我心。huáng huá zī dù zūn jūn mìng,yán jiǎo yān liú qǐ wǒ xīn。
人日预占晴景好,使星还照瘴云深。rén rì yù zhàn qíng jǐng hǎo,shǐ xīng hái zhào zhàng yún shēn。
暂分莫洒临岐泪,头上青天见素襟。zàn fēn mò sǎ lín qí lèi,tóu shàng qīng tiān jiàn sù jīn。

又答请命官阮士侨

张以宁

使星南照破曾阴,咫尺天威俨若临。shǐ xīng nán zhào pò céng yīn,zhǐ chǐ tiān wēi yǎn ruò lín。
铜柱回看双白鬓,觚棱仰望寸丹心。tóng zhù huí kàn shuāng bái bìn,gū léng yǎng wàng cùn dān xīn。
我留梦到云霄迥,子去恩沾雨露深。wǒ liú mèng dào yún xiāo jiǒng,zi qù ēn zhān yǔ lù shēn。
到日钟山烦一问,清溪何日濯烦襟。dào rì zhōng shān fán yī wèn,qīng xī hé rì zhuó fán jīn。

立冬舟中即事

张以宁

一滩一滩复一滩,轻舟荡桨上曾湍。yī tān yī tān fù yī tān,qīng zhōu dàng jiǎng shàng céng tuān。
三秋岭外雨全少,十月邕南天未寒。sān qiū lǐng wài yǔ quán shǎo,shí yuè yōng nán tiān wèi hán。
露岸苇花明白羽,风林橘子动金丸。lù àn wěi huā míng bái yǔ,fēng lín jú zi dòng jīn wán。
如何连夜还乡梦,不怕关山行路难。rú hé lián yè hái xiāng mèng,bù pà guān shān xíng lù nán。

立冬舟中即事

张以宁

我家溪上白柴扉,久别儿时旧钓矶。wǒ jiā xī shàng bái chái fēi,jiǔ bié ér shí jiù diào jī。
兵后故庐悲茂草,梦中慈母念单衣。bīng hòu gù lú bēi mào cǎo,mèng zhōng cí mǔ niàn dān yī。
千年汗竹何多错,万里浮萍未暂归。qiān nián hàn zhú hé duō cuò,wàn lǐ fú píng wèi zàn guī。
伫立悲风挥血泪,此身元不为轻肥。zhù lì bēi fēng huī xuè lèi,cǐ shēn yuán bù wèi qīng féi。

又答

张以宁

白发飘萧老翰林,故乡长忆越山阴。bái fā piāo xiāo lǎo hàn lín,gù xiāng zhǎng yì yuè shān yīn。
客程牛渚星槎远,吟思龙江烟浪深。kè chéng niú zhǔ xīng chá yuǎn,yín sī lóng jiāng yān làng shēn。
多子出疆迎荡节,顾予为国抱葵心。duō zi chū jiāng yíng dàng jié,gù yǔ wèi guó bào kuí xīn。
行看洱水堤边柳,满马春风拂醉吟。xíng kàn ěr shuǐ dī biān liǔ,mǎn mǎ chūn fēng fú zuì yín。

次韵罗复仁编修

张以宁

棹歌声起洱河滨,君着先鞭我后尘。zhào gē shēng qǐ ěr hé bīn,jūn zhe xiān biān wǒ hòu chén。
山上安山犹远使,客中送客是愁人。shān shàng ān shān yóu yuǎn shǐ,kè zhōng sòng kè shì chóu rén。
心随初日葵花转,眼看薰风荔子新。xīn suí chū rì kuí huā zhuǎn,yǎn kàn xūn fēng lì zi xīn。
细数归期同把酒,龙江梅信定先春。xì shù guī qī tóng bǎ jiǔ,lóng jiāng méi xìn dìng xiān chūn。

情事未申视息宇内劬劳之旦哀痛倍深悲歌以继恸哭所谓情见乎辞云尔呈阎初阳天使牛士良典簿

张以宁

一身绝域已凄然,三处离居更可怜。yī shēn jué yù yǐ qī rán,sān chù lí jū gèng kě lián。
中岁恨孤蓬矢志,暮龄忍诵蓼莪篇。zhōng suì hèn gū péng shǐ zhì,mù líng rěn sòng liǎo é piān。
愁深鸢堕蛮溪外,梦断鹃啼宰树边。chóu shēn yuān duò mán xī wài,mèng duàn juān tí zǎi shù biān。
悔不阿奴长在侧,尽情家祭过年年。huǐ bù ā nú zhǎng zài cè,jǐn qíng jiā jì guò nián nián。

予少年磊隗负气诵稼轩辛先生郁孤台旧赋菩萨蛮尝慨然流涕岁庚辰过铅山先生神道前有诗云云见南归纪行稿后会赣州黄教授请赋郁孤台诗复作近体八句亡其旧稿因念功名制于数定材杰例与时乖自昔不遇若先生者盖亦多矣然犹惜其未能知时审已恬于静退几以斜阳烟柳之词陷于种豆南山之祸今二十九年矣舟过是台细雨闭蓬静坐忽忆旧诗因录于此见百念灰冷衰老甚矣云

张以宁

郁孤台前双玉虹,一杯遥此酹英雄。yù gū tái qián shuāng yù hóng,yī bēi yáo cǐ lèi yīng xióng。
风云有恨古人老,天地无情流水东。fēng yún yǒu hèn gǔ rén lǎo,tiān dì wú qíng liú shuǐ dōng。
精卫飞沉沧海上,鹧鸪啼断晚山中。jīng wèi fēi chén cāng hǎi shàng,zhè gū tí duàn wǎn shān zhōng。
清江不管人间事,烟雨年年属钓翁。qīng jiāng bù guǎn rén jiān shì,yān yǔ nián nián shǔ diào wēng。

安南即事

张以宁

刺竹冈头过乱村,白藤渡口出平原。cì zhú gāng tóu guò luàn cūn,bái téng dù kǒu chū píng yuán。
云南岭尽江光合,林邑潮通海气暄。yún nán lǐng jǐn jiāng guāng hé,lín yì cháo tōng hǎi qì xuān。
绿舞稻苗风剪剪,青肥梅子雨昏昏。lǜ wǔ dào miáo fēng jiǎn jiǎn,qīng féi méi zi yǔ hūn hūn。
炎方风物新春异,吟罢长歌击酒尊。yán fāng fēng wù xīn chūn yì,yín bà zhǎng gē jī jiǔ zūn。

次韵安庆汪仲暹超然亭

张以宁

超然之亭舒水上,绝景乃得天公偏。chāo rán zhī tíng shū shuǐ shàng,jué jǐng nǎi dé tiān gōng piān。
石柱秋开金菡萏,星河夜落玉觥船。shí zhù qiū kāi jīn hàn dàn,xīng hé yè luò yù gōng chuán。
独骑麒麟上倒景,下视蠛蠓空飞烟。dú qí qí lín shàng dào jǐng,xià shì miè měng kōng fēi yān。
舞雩人去忽千古,令我望之心惘然。wǔ yú rén qù hū qiān gǔ,lìng wǒ wàng zhī xīn wǎng rán。

送李叔成游茅山

张以宁

山头丹光涌日红,不尽幡幢来碧空。shān tóu dān guāng yǒng rì hóng,bù jǐn fān chuáng lái bì kōng。
李白独骑一赤鲩,茅君导此双青童。lǐ bái dú qí yī chì huàn,máo jūn dǎo cǐ shuāng qīng tóng。
纤云上衣槲叶雨,坠雪扑帽松花风。xiān yún shàng yī hú yè yǔ,zhuì xuě pū mào sōng huā fēng。
仙人笑指海水落,相约蓬莱之上宫。xiān rén xiào zhǐ hǎi shuǐ luò,xiāng yuē péng lái zhī shàng gōng。

竹轩

张以宁

门外红尘一丈深,开门碧雾秋阴阴。mén wài hóng chén yī zhàng shēn,kāi mén bì wù qiū yīn yīn。
十年对雪守汉节,三月不肉闻韶音。shí nián duì xuě shǒu hàn jié,sān yuè bù ròu wén sháo yīn。
风高常与鹤同梦,雨作或听龙一吟。fēng gāo cháng yǔ hè tóng mèng,yǔ zuò huò tīng lóng yī yín。
淮南大隐人所羡,令我不乐思故林。huái nán dà yǐn rén suǒ xiàn,lìng wǒ bù lè sī gù lín。

平野

张以宁

北来群山亦已无,旷望元气春模糊。běi lái qún shān yì yǐ wú,kuàng wàng yuán qì chūn mó hú。
云低不断沧海去,树远欲尽青天俱。yún dī bù duàn cāng hǎi qù,shù yuǎn yù jǐn qīng tiān jù。
何人胸吞九云梦,尚恨水有三蓬壶。hé rén xiōng tūn jiǔ yún mèng,shàng hèn shuǐ yǒu sān péng hú。
巨灵不为镵叠嶂,长使诗人心郁纡。jù líng bù wèi chán dié zhàng,zhǎng shǐ shī rén xīn yù yū。