古诗词

黄楼

张以宁

苏子徐州忧国疏,丹心百载尚依依。sū zi xú zhōu yōu guó shū,dān xīn bǎi zài shàng yī yī。
青山昔日黄楼在,赤壁何年白鹤归。qīng shān xī rì huáng lóu zài,chì bì hé nián bái hè guī。
西绝峨眉那复得,东还海道已相违。xī jué é méi nà fù dé,dōng hái hǎi dào yǐ xiāng wéi。
羽衣吹笛人何处,疏柳啼鸦自夕晖。yǔ yī chuī dí rén hé chù,shū liǔ tí yā zì xī huī。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

济南寓公程鹏翼耀彩亭

张以宁

济南山水似江南,耀彩亭前绿满潭。jì nán shān shuǐ shì jiāng nán,yào cǎi tíng qián lǜ mǎn tán。
万柄高荷风娜娜,两行弱柳露毿毿。wàn bǐng gāo hé fēng nà nà,liǎng xíng ruò liǔ lù sān sān。
绛绡仙子笼新浴,翠盖佳人倚半酣。jiàng xiāo xiān zi lóng xīn yù,cuì gài jiā rén yǐ bàn hān。
色静每于心独契,香清长许鼻先参。sè jìng měi yú xīn dú qì,xiāng qīng zhǎng xǔ bí xiān cān。
剪筒泻酒留人醉,采菂分茶与客谈。jiǎn tǒng xiè jiǔ liú rén zuì,cǎi dì fēn chá yǔ kè tán。
风景不殊时事异,即令看画意何堪。fēng jǐng bù shū shí shì yì,jí lìng kàn huà yì hé kān。

分韵得覃字送中丞张叔静之西台

张以宁

西台执法雪盈簪,奉诏之官驾两骖。xī tái zhí fǎ xuě yíng zān,fèng zhào zhī guān jià liǎng cān。
玉节秋霜飞渭北,锦衣昼日照终南。yù jié qiū shuāng fēi wèi běi,jǐn yī zhòu rì zhào zhōng nán。
道迎背襁遗民集,庭列腰刀大将参。dào yíng bèi qiǎng yí mín jí,tíng liè yāo dāo dà jiāng cān。
花外小车行处好,棠边茇舍种来甘。huā wài xiǎo chē xíng chù hǎo,táng biān bá shě zhǒng lái gān。
清时有象今重见,圣泽无私正远覃。qīng shí yǒu xiàng jīn zhòng jiàn,shèng zé wú sī zhèng yuǎn tán。
莫忆山中黄石约,五云天上近台三。mò yì shān zhōng huáng shí yuē,wǔ yún tiān shàng jìn tái sān。

送林崇高广西都事

张以宁

清江材子请长缨,风雨南荆万里行。qīng jiāng cái zi qǐng zhǎng yīng,fēng yǔ nán jīng wàn lǐ xíng。
组甲夜驰豺虎窟,帛书朝奏凤凰城。zǔ jiǎ yè chí chái hǔ kū,bó shū cháo zòu fèng huáng chéng。
公车已见登臣乐,幕府旋闻用子荆。gōng chē yǐ jiàn dēng chén lè,mù fǔ xuán wén yòng zi jīng。
照海锦帆津吏报,轰山铜鼓峒人迎。zhào hǎi jǐn fān jīn lì bào,hōng shān tóng gǔ dòng rén yíng。
檄来篁竹霜都静,诗到梅花雪共清。xí lái huáng zhú shuāng dōu jìng,shī dào méi huā xuě gòng qīng。
上日桂林延父老,为言折木泰阶平。shàng rì guì lín yán fù lǎo,wèi yán zhé mù tài jiē píng。

中书右司提控秋霁轩

张以宁

西山收雨紫嵯峨,爽气如秋右掖多。xī shān shōu yǔ zǐ cuó é,shuǎng qì rú qiū yòu yē duō。
省树静移云影度,官帘徐转日华过。shěng shù jìng yí yún yǐng dù,guān lián xú zhuǎn rì huá guò。
粉闱寓宿青绫被,黄阁朝随白玉珂。fěn wéi yù sù qīng líng bèi,huáng gé cháo suí bái yù kē。
团静鸡竿稀布命,边清虎革渐包戈。tuán jìng jī gān xī bù mìng,biān qīng hǔ gé jiàn bāo gē。
盛时三语俱材掾,休日相从足雅歌。shèng shí sān yǔ jù cái yuàn,xiū rì xiāng cóng zú yǎ gē。
红药紫薇春信近,更吹新律作阳和。hóng yào zǐ wēi chūn xìn jìn,gèng chuī xīn lǜ zuò yáng hé。

题尚仲良画鹭卷

张以宁

沧江雨疏疏,翻飞一舂锄。cāng jiāng yǔ shū shū,fān fēi yī chōng chú。
老树如人立,欲下意踌躇。lǎo shù rú rén lì,yù xià yì chóu chú。
明年柳条长,遮汝行捕鱼。míng nián liǔ tiáo zhǎng,zhē rǔ xíng bǔ yú。

峨眉亭

张以宁

白酒双银瓶,独酌峨眉亭。bái jiǔ shuāng yín píng,dú zhuó é méi tíng。
不见谪仙人,但见三山青。bù jiàn zhé xiān rén,dàn jiàn sān shān qīng。
秋色淮上来,苍然满云汀。qiū sè huái shàng lái,cāng rán mǎn yún tīng。
欲将五十弦,弹与蛟龙听。yù jiāng wǔ shí xián,dàn yǔ jiāo lóng tīng。

题子猷访戴图

张以宁

平生戴隐居,破琴返云峤。píng shēng dài yǐn jū,pò qín fǎn yún jiào。
亦有爱竹人,翛然可同调。yì yǒu ài zhú rén,xiāo rán kě tóng diào。
雪溪夜回舟,未见心已了。xuě xī yè huí zhōu,wèi jiàn xīn yǐ le。
乾坤淡虚白,吾方领其妙。qián kūn dàn xū bái,wú fāng lǐng qí miào。

题节妇卷

张以宁

妾有匣中镜,一破不复圆。qiè yǒu xiá zhōng jìng,yī pò bù fù yuán。
妾有弦上丝,一断不复弹。qiè yǒu xián shàng sī,yī duàn bù fù dàn。
惟存古冰雪,为妾作心肝。wéi cún gǔ bīng xuě,wèi qiè zuò xīn gān。
死者傥复生,剖与良人看。sǐ zhě tǎng fù shēng,pōu yǔ liáng rén kàn。

送杨士杰学士代祀阙里分题得砚井台

张以宁

清庙岿古城,论堂俨遗井。qīng miào kuī gǔ chéng,lùn táng yǎn yí jǐng。
色净涵市槐,芳流泛坛杏。sè jìng hán shì huái,fāng liú fàn tán xìng。
经文曩删述,墨沼发光泂。jīng wén nǎng shān shù,mò zhǎo fā guāng jiǒng。
源分鸿蒙深,泽配穹壤永。yuán fēn hóng méng shēn,zé pèi qióng rǎng yǒng。
兹行弭英荡,汲古用修绠。zī xíng mǐ yīng dàng,jí gǔ yòng xiū gěng。
仰止千载心,月明湛秋景。yǎng zhǐ qiān zài xīn,yuè míng zhàn qiū jǐng。

送重峰阮子敬南还

张以宁

君家重峰下,我家大溪头。jūn jiā zhòng fēng xià,wǒ jiā dà xī tóu。
君家门前水,我家门前流。jūn jiā mén qián shuǐ,wǒ jiā mén qián liú。
我行久别家,思忆故乡水。wǒ xíng jiǔ bié jiā,sī yì gù xiāng shuǐ。
何况故乡人,相见六千里。hé kuàng gù xiāng rén,xiāng jiàn liù qiān lǐ。
十年在扬州,五年在京城。shí nián zài yáng zhōu,wǔ nián zài jīng chéng。
不见故乡人,见君难为情。bù jiàn gù xiāng rén,jiàn jūn nán wèi qíng。
见君情尚尔,别君奈何许。jiàn jūn qíng shàng ěr,bié jūn nài hé xǔ。
送君遽不堪,忆君良独苦。sòng jūn jù bù kān,yì jūn liáng dú kǔ。
君归过溪上,为问水中鱼。jūn guī guò xī shàng,wèi wèn shuǐ zhōng yú。
别时鱼尾赤,别后今何如。bié shí yú wěi chì,bié hòu jīn hé rú。

四景山水春

张以宁

山雨瀑如雪,林寒松未花。shān yǔ pù rú xuě,lín hán sōng wèi huā。
遥看飞阁起,知有梵王家。yáo kàn fēi gé qǐ,zhī yǒu fàn wáng jiā。
一僧归得晚,云湿满袈裟。yī sēng guī dé wǎn,yún shī mǎn jiā shā。

四景山水春

张以宁

崖断石林合,风高云叶飘。yá duàn shí lín hé,fēng gāo yún yè piāo。
人归雨脚外,高阁望中遥。rén guī yǔ jiǎo wài,gāo gé wàng zhōng yáo。
应是天台路,幽期在石桥。yīng shì tiān tái lù,yōu qī zài shí qiáo。

四景山水春

张以宁

秋巘白云晚,霜林红树多。qiū yǎn bái yún wǎn,shuāng lín hóng shù duō。
野桥山郭外,行子暮来过。yě qiáo shān guō wài,xíng zi mù lái guò。
为问小摇落,江南今若何。wèi wèn xiǎo yáo luò,jiāng nán jīn ruò hé。

四景山水春

张以宁

寒月白千峰,林深路绝踪。hán yuè bái qiān fēng,lín shēn lù jué zōng。
遥知僧定起,疏响在高松。yáo zhī sēng dìng qǐ,shū xiǎng zài gāo sōng。
亦欲剡溪去,其如山海重。yì yù shàn xī qù,qí rú shān hǎi zhòng。

题李白问月图

张以宁

青天出皓月,碧海收微烟。qīng tiān chū hào yuè,bì hǎi shōu wēi yān。
举杯一问月,我本月中仙。jǔ bēi yī wèn yuè,wǒ běn yuè zhōng xiān。
醉狂谪人世,于今几何年。zuì kuáng zhé rén shì,yú jīn jǐ hé nián。
桂树日已老,我别何当还。guì shù rì yǐ lǎo,wǒ bié hé dāng hái。
兔药日已熟,我鬓何由玄。tù yào rì yǐ shú,wǒ bìn hé yóu xuán。
迢迢夜郎外,垂光一何偏。tiáo tiáo yè láng wài,chuí guāng yī hé piān。
问月月不语,举杯复陶然。wèn yuè yuè bù yǔ,jǔ bēi fù táo rán。
青天自万古,皓月长在天。qīng tiān zì wàn gǔ,hào yuè zhǎng zài tiān。
明当蹑倒景,飞步昆仑巅。míng dāng niè dào jǐng,fēi bù kūn lún diān。