古诗词

贺礼部王尚书本中二十韵

张以宁

孤竹先贤国,三槐故相庭。gū zhú xiān xián guó,sān huái gù xiāng tíng。
恭惟我文肃,藉甚古仪型。gōng wéi wǒ wén sù,jí shén gǔ yí xíng。
金掌新卿月,银槎旧客星。jīn zhǎng xīn qīng yuè,yín chá jiù kè xīng。
青箱传远大,彩笔动精灵。qīng xiāng chuán yuǎn dà,cǎi bǐ dòng jīng líng。
右掖何清切,中朝重委令。yòu yē hé qīng qiè,zhōng cháo zhòng wěi lìng。
判题花粲粲,啸咏竹泠泠。pàn tí huā càn càn,xiào yǒng zhú líng líng。
宗伯司周典,尚书管汉庭。zōng bó sī zhōu diǎn,shàng shū guǎn hàn tíng。
地华人更妙,名盛德惟馨。dì huá rén gèng miào,míng shèng dé wéi xīn。
斗运天喉舌,云飞雪羽翎。dòu yùn tiān hóu shé,yún fēi xuě yǔ líng。
趋朝群騕袅,开宴万娉婷。qū cháo qún yǎo niǎo,kāi yàn wàn pīng tíng。
舞艳围珠袖,歌长簇锦屏。wǔ yàn wéi zhū xiù,gē zhǎng cù jǐn píng。
橐荷元映紫,简竹要垂青。tuó hé yuán yìng zǐ,jiǎn zhú yào chuí qīng。
知贡春题榜,焚香昼锁厅。zhī gòng chūn tí bǎng,fén xiāng zhòu suǒ tīng。
为公植桃李,报国蓄参苓。wèi gōng zhí táo lǐ,bào guó xù cān líng。
丹扆更新诏,苍生望永宁。dān yǐ gèng xīn zhào,cāng shēng wàng yǒng níng。
芝泥看凤下,薇阁待鸾停。zhī ní kàn fèng xià,wēi gé dài luán tíng。
傅说升调鼎,匡衡奏引经。fù shuō shēng diào dǐng,kuāng héng zòu yǐn jīng。
即应清海岱,还复禅云亭。jí yīng qīng hǎi dài,hái fù chán yún tíng。
自哂依清樾,犹惭泛梗萍。zì shěn yī qīng yuè,yóu cán fàn gěng píng。
卑飞惟短翅,终愿附青冥。bēi fēi wéi duǎn chì,zhōng yuàn fù qīng míng。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

平野

张以宁

北来群山亦已无,旷望元气春模糊。běi lái qún shān yì yǐ wú,kuàng wàng yuán qì chūn mó hú。
云低不断沧海去,树远欲尽青天俱。yún dī bù duàn cāng hǎi qù,shù yuǎn yù jǐn qīng tiān jù。
何人胸吞九云梦,尚恨水有三蓬壶。hé rén xiōng tūn jiǔ yún mèng,shàng hèn shuǐ yǒu sān péng hú。
巨灵不为镵叠嶂,长使诗人心郁纡。jù líng bù wèi chán dié zhàng,zhǎng shǐ shī rén xīn yù yū。

雪石

张以宁

峨眉之西古时雪,削玉娟娟嵌太空。é méi zhī xī gǔ shí xuě,xuē yù juān juān qiàn tài kōng。
山川只今留夜月,草木为尔回春风。shān chuān zhǐ jīn liú yè yuè,cǎo mù wèi ěr huí chūn fēng。
闭门洛下谢过客,授简梁园米老翁。bì mén luò xià xiè guò kè,shòu jiǎn liáng yuán mǐ lǎo wēng。
梅花满树百壶酒,我欲枕石于其中。méi huā mǎn shù bǎi hú jiǔ,wǒ yù zhěn shí yú qí zhōng。

泊龟山

张以宁

白波滉漾青天垂,我行但觉官船迟。bái bō huàng yàng qīng tiān chuí,wǒ xíng dàn jué guān chuán chí。
微微树短水尽处,惨惨日薄风来时。wēi wēi shù duǎn shuǐ jǐn chù,cǎn cǎn rì báo fēng lái shí。
椎牛挂席打盐客,射鸭鸣弓蹈浪儿。chuí niú guà xí dǎ yán kè,shè yā míng gōng dǎo làng ér。
漫郎头白不称意,沽酒龟山歌竹枝。màn láng tóu bái bù chēng yì,gū jiǔ guī shān gē zhú zhī。

自挽

张以宁

一世穷愁老翰林,南归旅榇越山岑。yī shì qióng chóu lǎo hàn lín,nán guī lǚ chèn yuè shān cén。
覆身粗有黔娄被,垂橐都无陆贾金。fù shēn cū yǒu qián lóu bèi,chuí tuó dōu wú lù jiǎ jīn。
稚子啼饥忧未艾,慈亲稿葬痛尤深。zhì zi tí jī yōu wèi ài,cí qīn gǎo zàng tòng yóu shēn。
经过相识如相问,莫忘徐君挂剑心。jīng guò xiāng shí rú xiāng wèn,mò wàng xú jūn guà jiàn xīn。

泊十八里塘

张以宁

系舟古柳根,一犬吠柴门。xì zhōu gǔ liǔ gēn,yī quǎn fèi chái mén。
欲记诗成夜,问人何处村。yù jì shī chéng yè,wèn rén hé chù cūn。

渡江

张以宁

几载途中月,窥愁酒半酣。jǐ zài tú zhōng yuè,kuī chóu jiǔ bàn hān。
送人杨柳色,今日是江南。sòng rén yáng liǔ sè,jīn rì shì jiāng nán。

次张仲举祭酒咏花槐花

张以宁

黄露结青枝,风吹散秋雪。huáng lù jié qīng zhī,fēng chuī sàn qiū xuě。
忆昨马蹄忙,壮年心未彻。yì zuó mǎ tí máng,zhuàng nián xīn wèi chè。

题道士青山白云图

张以宁

仙馆白云封,青山第几重。xiān guǎn bái yún fēng,qīng shān dì jǐ zhòng。
道人时化鹤,巢向最高松。dào rén shí huà hè,cháo xiàng zuì gāo sōng。

题道士青山白云图

张以宁

长爱青山好,行行入翠微。zhǎng ài qīng shān hǎo,xíng xíng rù cuì wēi。
今朝山顶上,下看白云飞。jīn cháo shān dǐng shàng,xià kàn bái yún fēi。

题道士青山白云图

张以宁

行到溪源尽,青山无俗氛。xíng dào xī yuán jǐn,qīng shān wú sú fēn。
道人拈铁笛,吹起满川云。dào rén niān tiě dí,chuī qǐ mǎn chuān yún。

题道士青山白云图

张以宁

只道溪源尽,遥闻钟磬音。zhǐ dào xī yuán jǐn,yáo wén zhōng qìng yīn。
却寻流水去,行尽白云深。què xún liú shuǐ qù,xíng jǐn bái yún shēn。

题道士青山白云图

张以宁

云气晓来浓,前山失数峰。yún qì xiǎo lái nóng,qián shān shī shù fēng。
道人夜作雨,呼起碧潭龙。dào rén yè zuò yǔ,hū qǐ bì tán lóng。

题道士青山白云图

张以宁

林秋红树出,溪晓白云多。lín qiū hóng shù chū,xī xiǎo bái yún duō。
此景江南有,江南今若何。cǐ jǐng jiāng nán yǒu,jiāng nán jīn ruò hé。

葵花

张以宁

日出赤城霞,瑶台宴万花。rì chū chì chéng xiá,yáo tái yàn wàn huā。
酒阑朝绛节,整整复斜斜。jiǔ lán cháo jiàng jié,zhěng zhěng fù xié xié。

贺李孟豳中丞寿四绝

张以宁

十日书云后,窗中影渐长。shí rì shū yún hòu,chuāng zhōng yǐng jiàn zhǎng。
好将五色锦,为补舜衣裳。hǎo jiāng wǔ sè jǐn,wèi bǔ shùn yī shang。