古诗词

送宣掾李伯鲁北上

张以宁

忆昔君家先柱史,肮脏不与世低昂。yì xī jūn jiā xiān zhù shǐ,āng zàng bù yǔ shì dī áng。
春秋千古寸心赤,风雪十年霜鬓苍。chūn qiū qiān gǔ cùn xīn chì,fēng xuě shí nián shuāng bìn cāng。
丹穴之雏有文章,早陪时髦歘高翔。dān xué zhī chú yǒu wén zhāng,zǎo péi shí máo chuā gāo xiáng。
东行吴会西江湘,鹭车所历飞秋霜。dōng xíng wú huì xī jiāng xiāng,lù chē suǒ lì fēi qiū shuāng。
崎岖五岭求盗使,何能慁君此彷徨。qí qū wǔ lǐng qiú dào shǐ,hé néng hùn jūn cǐ páng huáng。
英英大阃殿南服,淮海襟带环其疆。yīng yīng dà kǔn diàn nán fú,huái hǎi jīn dài huán qí jiāng。
幕中芙蓉白日静,笔下玉蕊春风香。mù zhōng fú róng bái rì jìng,bǐ xià yù ruǐ chūn fēng xiāng。
三年笑谈此日别,别意已觉随飞樯。sān nián xiào tán cǐ rì bié,bié yì yǐ jué suí fēi qiáng。
莺啼冥冥江树绿,雁去漠漠河流黄。yīng tí míng míng jiāng shù lǜ,yàn qù mò mò hé liú huáng。
天街析木霄汉上,列宿清润垂光芒。tiān jiē xī mù xiāo hàn shàng,liè sù qīng rùn chuí guāng máng。
君家世德理必复,君今升矣我所望。jūn jiā shì dé lǐ bì fù,jūn jīn shēng yǐ wǒ suǒ wàng。
人生变化安可量,人生变化安可量。rén shēng biàn huà ān kě liàng,rén shēng biàn huà ān kě liàng。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

九日与王伯纯登蜀岗

张以宁

帝子楼前紫翠分,广陵秋色起氤氲。dì zi lóu qián zǐ cuì fēn,guǎng líng qiū sè qǐ yīn yūn。
泉涵巴蜀千年月,树入荆吴万里云。quán hán bā shǔ qiān nián yuè,shù rù jīng wú wàn lǐ yún。
宋玉登临仍送客,魏牟流落岂忘君。sòng yù dēng lín réng sòng kè,wèi móu liú luò qǐ wàng jūn。
明年五岳予真往,子有音书当远闻。míng nián wǔ yuè yǔ zhēn wǎng,zi yǒu yīn shū dāng yuǎn wén。

丙寅乡贡同宁德黄君泽韩君瑕林鹤山登幔亭峰今十五年矣赋此并怀黄子肃同年

张以宁

忆共故人携手地,幔亭绝顶赋游仙。yì gòng gù rén xié shǒu dì,màn tíng jué dǐng fù yóu xiān。
鹏飞起处三千里,鹤到归时十五年。péng fēi qǐ chù sān qiān lǐ,hè dào guī shí shí wǔ nián。
澄潭月上金鸡响,古洞泉流玉幅悬。chéng tán yuè shàng jīn jī xiǎng,gǔ dòng quán liú yù fú xuán。
为报樵溪黄石老,幽期长在白云篇。wèi bào qiáo xī huáng shí lǎo,yōu qī zhǎng zài bái yún piān。

次李宗烈见赠韵

张以宁

秋风同是天涯客,独对黄花酒屡赊。qiū fēng tóng shì tiān yá kè,dú duì huáng huā jiǔ lǚ shē。
报主力微怜老骥,念亲心在愧慈鸦。bào zhǔ lì wēi lián lǎo jì,niàn qīn xīn zài kuì cí yā。
故人渐少逢君晚,新句能多对客夸。gù rén jiàn shǎo féng jūn wǎn,xīn jù néng duō duì kè kuā。
每见诗来欢喜极,却愁吟罢转思家。měi jiàn shī lái huān xǐ jí,què chóu yín bà zhuǎn sī jiā。

题清隐图

张以宁

清隐山人行地仙,寻云独往不知年。qīng yǐn shān rén xíng dì xiān,xún yún dú wǎng bù zhī nián。
鹤翻松子惊棋局,鸥荡芦花逐钓船。hè fān sōng zi jīng qí jú,ōu dàng lú huā zhú diào chuán。
题句霜乾拈落叶,煮茶月静掬新泉。tí jù shuāng qián niān luò yè,zhǔ chá yuè jìng jū xīn quán。
尘中汗马多如雨,一度看图一惘然。chén zhōng hàn mǎ duō rú yǔ,yī dù kàn tú yī wǎng rán。

次李宗烈韵

张以宁

倒着乌纱醉几回,白鸥门外莫相猜。dào zhe wū shā zuì jǐ huí,bái ōu mén wài mò xiāng cāi。
浮生万古有万古,浊酒一杯复一杯。fú shēng wàn gǔ yǒu wàn gǔ,zhuó jiǔ yī bēi fù yī bēi。
棕叶响交风色异,豆花飞满雨声来。zōng yè xiǎng jiāo fēng sè yì,dòu huā fēi mǎn yǔ shēng lái。
青灯独似儿时好,一卷遗书自阖开。qīng dēng dú shì ér shí hǎo,yī juǎn yí shū zì hé kāi。

次李宗烈韵

张以宁

坐来落叶两三声,野菊开时雨满城。zuò lái luò yè liǎng sān shēng,yě jú kāi shí yǔ mǎn chéng。
作客愁多仍岁晚,还家梦远易天明。zuò kè chóu duō réng suì wǎn,hái jiā mèng yuǎn yì tiān míng。
古时豪杰有遗恨,秋日溪山无俗情。gǔ shí háo jié yǒu yí hèn,qiū rì xī shān wú sú qíng。
君可归欤吾未得,百年怀抱向谁倾。jūn kě guī yú wú wèi dé,bǎi nián huái bào xiàng shuí qīng。

横阳草堂次谢叠山韵

张以宁

迤?中州二水回,参差杰阁五云开。yí lǐ zhōng zhōu èr shuǐ huí,cān chà jié gé wǔ yún kāi。
银钩透壁诗人去,铁笛裂岩仙客来。yín gōu tòu bì shī rén qù,tiě dí liè yán xiān kè lái。
竹度蝉风凉白帢,松翻鹤露泻清杯。zhú dù chán fēng liáng bái qià,sōng fān hè lù xiè qīng bēi。
何时夜半梅花月,溪上吟篷带雪推。hé shí yè bàn méi huā yuè,xī shàng yín péng dài xuě tuī。

秋登九江庙晚眺

张以宁

黄花开后叶初霜,紫蟹肥时酒满缸。huáng huā kāi hòu yè chū shuāng,zǐ xiè féi shí jiǔ mǎn gāng。
羁旅已知浮世淡,登临未觉壮心降。jī lǚ yǐ zhī fú shì dàn,dēng lín wèi jué zhuàng xīn jiàng。
天垂去鸟低平楚,水学惊蛇到大江。tiān chuí qù niǎo dī píng chǔ,shuǐ xué jīng shé dào dà jiāng。
目极孤云乡思乱,烟波空想白鸥双。mù jí gū yún xiāng sī luàn,yān bō kōng xiǎng bái ōu shuāng。

题安可久山水之闲卷

张以宁

大隐淮南思小山,班荆树下听潺湲。dà yǐn huái nán sī xiǎo shān,bān jīng shù xià tīng chán yuán。
林泉自古亦云好,鱼鸟何时相与闲。lín quán zì gǔ yì yún hǎo,yú niǎo hé shí xiāng yǔ xián。
龙出戛金沧海上,鹤驯唤铁白云间。lóng chū jiá jīn cāng hǎi shàng,hè xùn huàn tiě bái yún jiān。
是谁手种三花树,独往玄洲勘大还。shì shuí shǒu zhǒng sān huā shù,dú wǎng xuán zhōu kān dà hái。

严子陵钓台

张以宁

故人已乘赤龙去,君独羊裘钓月明。gù rén yǐ chéng chì lóng qù,jūn dú yáng qiú diào yuè míng。
鲁国高名悬宇宙,汉家小吏待公卿。lǔ guó gāo míng xuán yǔ zhòu,hàn jiā xiǎo lì dài gōng qīng。
天回御榻星辰动,人去空台山水清。tiān huí yù tà xīng chén dòng,rén qù kōng tái shān shuǐ qīng。
我欲长竿数千尺,坐来东海看潮生。wǒ yù zhǎng gān shù qiān chǐ,zuò lái dōng hǎi kàn cháo shēng。

夜泊独柳次韵王尹子懋

张以宁

霁月中天见绛河,黄流满地漾金波。jì yuè zhōng tiān jiàn jiàng hé,huáng liú mǎn dì yàng jīn bō。
荒陂野火兼渔火,短棹吴歌杂楚歌。huāng bēi yě huǒ jiān yú huǒ,duǎn zhào wú gē zá chǔ gē。
去雁已连家信杳,闲鸥岂识客愁多。qù yàn yǐ lián jiā xìn yǎo,xián ōu qǐ shí kè chóu duō。
江南二月花如海,独负归期奈尔何。jiāng nán èr yuè huā rú hǎi,dú fù guī qī nài ěr hé。

送僧游杭

张以宁

铜驼夜泣苔花冷,银雁秋飞宝气消。tóng tuó yè qì tái huā lěng,yín yàn qiū fēi bǎo qì xiāo。
曾共残僧披旧迹,尚怜故老话前朝。céng gòng cán sēng pī jiù jì,shàng lián gù lǎo huà qián cháo。
衲随猿挂云生树,杯趁鸥还月上潮。nà suí yuán guà yún shēng shù,bēi chèn ōu hái yuè shàng cháo。
师去新诗如见寄,白沙翠筱赤阑桥。shī qù xīn shī rú jiàn jì,bái shā cuì xiǎo chì lán qiáo。

高邮

张以宁

长陂云气满淮东,下隐蛟龙万仞宫。zhǎng bēi yún qì mǎn huái dōng,xià yǐn jiāo lóng wàn rèn gōng。
潮岸楼台连海上,水田粳稻似吴中。cháo àn lóu tái lián hǎi shàng,shuǐ tián jīng dào shì wú zhōng。
古藤酒醒春风在,甓社珠寒夜月空。gǔ téng jiǔ xǐng chūn fēng zài,pì shè zhū hán yè yuè kōng。
四海升平须进酒,卖鱼柳畔见南翁。sì hǎi shēng píng xū jìn jiǔ,mài yú liǔ pàn jiàn nán wēng。

次王伯纯韵

张以宁

草亭夜静三人饮,起视乾坤醉眼昏。cǎo tíng yè jìng sān rén yǐn,qǐ shì qián kūn zuì yǎn hūn。
鹤警露光悬竹叶,乌啼月色满柴门。hè jǐng lù guāng xuán zhú yè,wū tí yuè sè mǎn chái mén。
抽毫昔对蓬莱殿,秉烛曾游桃李园。chōu háo xī duì péng lái diàn,bǐng zhú céng yóu táo lǐ yuán。
天际形容今渐老,尊前怀抱向谁论。tiān jì xíng róng jīn jiàn lǎo,zūn qián huái bào xiàng shuí lùn。

题刘士行石林茅屋

张以宁

潇洒刘郎意绝奇,林西更好小堂基。xiāo sǎ liú láng yì jué qí,lín xī gèng hǎo xiǎo táng jī。
石间青竹尽秋色,屋上白茅犹古姿。shí jiān qīng zhú jǐn qiū sè,wū shàng bái máo yóu gǔ zī。
野雀巢檐群就食,山精倚树惯听诗。yě què cháo yán qún jiù shí,shān jīng yǐ shù guàn tīng shī。
东屯行处苍苔满,有客天涯独梦思。dōng tún xíng chù cāng tái mǎn,yǒu kè tiān yá dú mèng sī。
3891234567»