古诗词

长江万里图为同年汪华玉赋

张以宁

漷州太守吾同年,香凝画戟春风前。huǒ zhōu tài shǒu wú tóng nián,xiāng níng huà jǐ chūn fēng qián。
谈诗虚幌坐白昼,忽见浩荡万里之江天。tán shī xū huǎng zuò bái zhòu,hū jiàn hào dàng wàn lǐ zhī jiāng tiān。
天开地辟鸿蒙外,风回日动神灵会。tiān kāi dì pì hóng méng wài,fēng huí rì dòng shén líng huì。
蓉旗翠节下葳蕤,阴火明珠出光怪。róng qí cuì jié xià wēi ruí,yīn huǒ míng zhū chū guāng guài。
西山雪水青霄来,豁然峡断长川开。xī shān xuě shuǐ qīng xiāo lái,huō rán xiá duàn zhǎng chuān kāi。
洞庭浪阔秋荡漾,汉阳树远云徘徊。dòng tíng làng kuò qiū dàng yàng,hàn yáng shù yuǎn yún pái huái。
庐阜迢遥到牛渚,复渚重洲散平楚。lú fù tiáo yáo dào niú zhǔ,fù zhǔ zhòng zhōu sàn píng chǔ。
布帆漠漠瓜步烟,红叶离离石城雨。bù fān mò mò guā bù yān,hóng yè lí lí shí chéng yǔ。
山庵似听疏钟鸣,野桥疑有行人行。shān ān shì tīng shū zhōng míng,yě qiáo yí yǒu xíng rén xíng。
村墟微茫灌木暗,绝境毫末俱分明。cūn xū wēi máng guàn mù àn,jué jìng háo mò jù fēn míng。
旅榜前头更渔艇,万鹜千鸦动寒影。lǚ bǎng qián tóu gèng yú tǐng,wàn wù qiān yā dòng hán yǐng。
水穷霞尽已欲无,犹是海门秋万顷。shuǐ qióng xiá jǐn yǐ yù wú,yóu shì hǎi mén qiū wàn qǐng。
野人兴发沧洲间,欲呼艇子吾东还。yě rén xīng fā cāng zhōu jiān,yù hū tǐng zi wú dōng hái。
熟看乃是云巢画,巧夺神力回天悭。shú kàn nǎi shì yún cháo huà,qiǎo duó shén lì huí tiān qiān。
太守邀我题小草,上有仙人虞阁老。tài shǒu yāo wǒ tí xiǎo cǎo,shàng yǒu xiān rén yú gé lǎo。
开图欢喜悲忽来,令我有句不能道。kāi tú huān xǐ bēi hū lái,lìng wǒ yǒu jù bù néng dào。
仙人昔欲三神游,我居三神海上头。xiān rén xī yù sān shén yóu,wǒ jū sān shén hǎi shàng tóu。
成连携我鼓琴处,白浪如山龙出游。chéng lián xié wǒ gǔ qín chù,bái làng rú shān lóng chū yóu。
夜梦从之看浴日,十洲青小洪波赤。yè mèng cóng zhī kàn yù rì,shí zhōu qīng xiǎo hóng bō chì。
仙人教读新宫铭,酒醒扶桑露华白。xiān rén jiào dú xīn gōng míng,jiǔ xǐng fú sāng lù huá bái。
小山桂树淮之洲,雁影几度空江秋。xiǎo shān guì shù huái zhī zhōu,yàn yǐng jǐ dù kōng jiāng qiū。
呜呼仙人不可见,太守与我心悠悠。wū hū xiān rén bù kě jiàn,tài shǒu yǔ wǒ xīn yōu yōu。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

过龙游

张以宁

鹢首见龙游,群山翠浪流。yì shǒu jiàn lóng yóu,qún shān cuì làng liú。
阳坡眠白犊,阴洞锁苍虬。yáng pō mián bái dú,yīn dòng suǒ cāng qiú。
树密云藏屋,滩长石啮舟。shù mì yún cáng wū,tān zhǎng shí niè zhōu。
呼儿具尊酒,听客说杭州。hū ér jù zūn jiǔ,tīng kè shuō háng zhōu。

宿筹岭

张以宁

昔者屯兵盛,瓯闽此地分。xī zhě tún bīng shèng,ōu mǐn cǐ dì fēn。
清时无寇盗,比屋乐耕耘。qīng shí wú kòu dào,bǐ wū lè gēng yún。
涧响不知雨,山高都是云。jiàn xiǎng bù zhī yǔ,shān gāo dōu shì yún。
明朝见亲舍,一笑慰辛勤。míng cháo jiàn qīn shě,yī xiào wèi xīn qín。

赠别同年何詹成

张以宁

十载鬓俱白,故人心尚丹。shí zài bìn jù bái,gù rén xīn shàng dān。
中年知旧少,远道别离难。zhōng nián zhī jiù shǎo,yuǎn dào bié lí nán。
我欲扁舟去,君留宝剑看。wǒ yù biǎn zhōu qù,jūn liú bǎo jiàn kàn。
酒酣望沧海,碣石在波澜。jiǔ hān wàng cāng hǎi,jié shí zài bō lán。

送徐君美之六合县尹

张以宁

山县棠梨树,题诗动忆君。shān xiàn táng lí shù,tí shī dòng yì jūn。
尊前俱白发,马首又青云。zūn qián jù bái fā,mǎ shǒu yòu qīng yún。
春郭千花合,秋庭一鹤闻。chūn guō qiān huā hé,qiū tíng yī hè wén。
公馀好心事,令子已能文。gōng yú hǎo xīn shì,lìng zi yǐ néng wén。

长芦寺

张以宁

达磨来东土,兹峰天下闻。dá mó lái dōng tǔ,zī fēng tiān xià wén。
楼明涂水月,钟度蒋山云。lóu míng tú shuǐ yuè,zhōng dù jiǎng shān yún。
梵呗江龙出,僧斋野鸽分。fàn bei jiāng lóng chū,sēng zhāi yě gē fēn。
一帆风力便,吾欲谒神君。yī fān fēng lì biàn,wú yù yè shén jūn。

建业清凉寺次王伯循御史竹亭壁间韵

张以宁

独寻清凉寺,还望翠微亭。dú xún qīng liáng sì,hái wàng cuì wēi tíng。
客散竹间月,僧闲松下经。kè sàn zhú jiān yuè,sēng xián sōng xià jīng。
江声回近浦,野色到虚庭。jiāng shēng huí jìn pǔ,yě sè dào xū tíng。
白发山中叟,为予诗眼青。bái fā shān zhōng sǒu,wèi yǔ shī yǎn qīng。

题吴恭清茂轩

张以宁

幽尚谢尘牵,吴生独尔贤。yōu shàng xiè chén qiān,wú shēng dú ěr xián。
风泉欹枕外,春树读书边。fēng quán yī zhěn wài,chūn shù dú shū biān。
旧隐怀盘谷,新图出辋川。jiù yǐn huái pán gǔ,xīn tú chū wǎng chuān。
诗僧来往数,好句剩能传。shī sēng lái wǎng shù,hǎo jù shèng néng chuán。

过常州

张以宁

昔日延陵地,城基麦秀间。xī rì yán líng dì,chéng jī mài xiù jiān。
兵戈三户少,生齿百年还。bīng gē sān hù shǎo,shēng chǐ bǎi nián hái。
画壁曾同看,求田惜未闲。huà bì céng tóng kàn,qiú tián xī wèi xián。
故人卢可及,宿草在何山。gù rén lú kě jí,sù cǎo zài hé shān。

近无钖道中

张以宁

叠桥随港直,联木护堤偏。dié qiáo suí gǎng zhí,lián mù hù dī piān。
村落皆通水,人家半系船。cūn luò jiē tōng shuǐ,rén jiā bàn xì chuán。
橘花香曙露,杨叶淡寒烟。jú huā xiāng shǔ lù,yáng yè dàn hán yān。
中土何寥廓,黄沙人种田。zhōng tǔ hé liáo kuò,huáng shā rén zhǒng tián。

别忻都舜俞用烜韵

张以宁

日出嘉兴郭,杨花荡白波。rì chū jiā xīng guō,yáng huā dàng bái bō。
船头将酒别,客里奈春何。chuán tóu jiāng jiǔ bié,kè lǐ nài chūn hé。
西极骅骝远,南湖鸿雁多。xī jí huá liú yuǎn,nán hú hóng yàn duō。
清朝诗道盛,期子被弦歌。qīng cháo shī dào shèng,qī zi bèi xián gē。

过桐庐

张以宁

绝爱桐庐水,潮回绿满溪。jué ài tóng lú shuǐ,cháo huí lǜ mǎn xī。
海风吹雨去,山日傍云低。hǎi fēng chuī yǔ qù,shān rì bàng yún dī。
涉世心犹壮,思家梦欲迷。shè shì xīn yóu zhuàng,sī jiā mèng yù mí。
独惭老莱子,白发尚儿啼。dú cán lǎo lái zi,bái fā shàng ér tí。

夜泊东关

张以宁

泊舟新安口,月出溪南峰。pō zhōu xīn ān kǒu,yuè chū xī nán fēng。
红灯照窣堵,绿水开夫容。hóng dēng zhào sū dǔ,lǜ shuǐ kāi fū róng。
李白题诗处,何人继其踪。lǐ bái tí shī chù,hé rén jì qí zōng。
我欲擪长笛,幽壑舞鱼龙。wǒ yù yè zhǎng dí,yōu hè wǔ yú lóng。

舟中

张以宁

叹息舟人妇,哀音此日来。tàn xī zhōu rén fù,āi yīn cǐ rì lái。
死生谁料得,贫贱益堪哀。sǐ shēng shuí liào dé,pín jiàn yì kān āi。
去棹从渠驻,归心未忍催。qù zhào cóng qú zhù,guī xīn wèi rěn cuī。
春江昨夜雨,花落满苍苔。chūn jiāng zuó yè yǔ,huā luò mǎn cāng tái。

过兰溪

张以宁

昔过兰溪上,秋风把酒杯。xī guò lán xī shàng,qiū fēng bǎ jiǔ bēi。
重来人事异,独立客心哀。zhòng lái rén shì yì,dú lì kè xīn āi。
沙合滩声转,帆移塔影来。shā hé tān shēng zhuǎn,fān yí tǎ yǐng lái。
赤松山色近,伫望意徘徊。chì sōng shān sè jìn,zhù wàng yì pái huái。

泊湖头水长

张以宁

客路春将晚,征帆日又曛。kè lù chūn jiāng wǎn,zhēng fān rì yòu xūn。
深山昨夜雨,流水满溪云。shēn shān zuó yè yǔ,liú shuǐ mǎn xī yún。
渡黑渔舟集,村空戍鼓闻。dù hēi yú zhōu jí,cūn kōng shù gǔ wén。
故园频梦去,植杖已堪耘。gù yuán pín mèng qù,zhí zhàng yǐ kān yún。
3891234567»