古诗词

长江万里图为同年汪华玉赋

张以宁

漷州太守吾同年,香凝画戟春风前。huǒ zhōu tài shǒu wú tóng nián,xiāng níng huà jǐ chūn fēng qián。
谈诗虚幌坐白昼,忽见浩荡万里之江天。tán shī xū huǎng zuò bái zhòu,hū jiàn hào dàng wàn lǐ zhī jiāng tiān。
天开地辟鸿蒙外,风回日动神灵会。tiān kāi dì pì hóng méng wài,fēng huí rì dòng shén líng huì。
蓉旗翠节下葳蕤,阴火明珠出光怪。róng qí cuì jié xià wēi ruí,yīn huǒ míng zhū chū guāng guài。
西山雪水青霄来,豁然峡断长川开。xī shān xuě shuǐ qīng xiāo lái,huō rán xiá duàn zhǎng chuān kāi。
洞庭浪阔秋荡漾,汉阳树远云徘徊。dòng tíng làng kuò qiū dàng yàng,hàn yáng shù yuǎn yún pái huái。
庐阜迢遥到牛渚,复渚重洲散平楚。lú fù tiáo yáo dào niú zhǔ,fù zhǔ zhòng zhōu sàn píng chǔ。
布帆漠漠瓜步烟,红叶离离石城雨。bù fān mò mò guā bù yān,hóng yè lí lí shí chéng yǔ。
山庵似听疏钟鸣,野桥疑有行人行。shān ān shì tīng shū zhōng míng,yě qiáo yí yǒu xíng rén xíng。
村墟微茫灌木暗,绝境毫末俱分明。cūn xū wēi máng guàn mù àn,jué jìng háo mò jù fēn míng。
旅榜前头更渔艇,万鹜千鸦动寒影。lǚ bǎng qián tóu gèng yú tǐng,wàn wù qiān yā dòng hán yǐng。
水穷霞尽已欲无,犹是海门秋万顷。shuǐ qióng xiá jǐn yǐ yù wú,yóu shì hǎi mén qiū wàn qǐng。
野人兴发沧洲间,欲呼艇子吾东还。yě rén xīng fā cāng zhōu jiān,yù hū tǐng zi wú dōng hái。
熟看乃是云巢画,巧夺神力回天悭。shú kàn nǎi shì yún cháo huà,qiǎo duó shén lì huí tiān qiān。
太守邀我题小草,上有仙人虞阁老。tài shǒu yāo wǒ tí xiǎo cǎo,shàng yǒu xiān rén yú gé lǎo。
开图欢喜悲忽来,令我有句不能道。kāi tú huān xǐ bēi hū lái,lìng wǒ yǒu jù bù néng dào。
仙人昔欲三神游,我居三神海上头。xiān rén xī yù sān shén yóu,wǒ jū sān shén hǎi shàng tóu。
成连携我鼓琴处,白浪如山龙出游。chéng lián xié wǒ gǔ qín chù,bái làng rú shān lóng chū yóu。
夜梦从之看浴日,十洲青小洪波赤。yè mèng cóng zhī kàn yù rì,shí zhōu qīng xiǎo hóng bō chì。
仙人教读新宫铭,酒醒扶桑露华白。xiān rén jiào dú xīn gōng míng,jiǔ xǐng fú sāng lù huá bái。
小山桂树淮之洲,雁影几度空江秋。xiǎo shān guì shù huái zhī zhōu,yàn yǐng jǐ dù kōng jiāng qiū。
呜呼仙人不可见,太守与我心悠悠。wū hū xiān rén bù kě jiàn,tài shǒu yǔ wǒ xīn yōu yōu。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

舟中睹物忆亡儿烜

张以宁

别时叮嘱忍能忘,忆着潺湲泪万行。bié shí dīng zhǔ rěn néng wàng,yì zhe chán yuán lèi wàn xíng。
复恐老年悲太甚,痛来无奈骂疏狂。fù kǒng lǎo nián bēi tài shén,tòng lái wú nài mà shū kuáng。

舟中睹物忆亡儿烜

张以宁

草深北岭暗寒烟,白骨无人瘗九泉。cǎo shēn běi lǐng àn hán yān,bái gǔ wú rén yì jiǔ quán。
留得虚名诗满箧,可怜乱后落谁边。liú dé xū míng shī mǎn qiè,kě lián luàn hòu luò shuí biān。

南康驿丞王圭文玉尝逮事故郎中颜希古求诗为走笔书一绝

张以宁

芙蓉江上晓维舟,雨洗波光碧玉秋。fú róng jiāng shàng xiǎo wéi zhōu,yǔ xǐ bō guāng bì yù qiū。
来岁维舟应忆汝,春风杜若满芳洲。lái suì wéi zhōu yīng yì rǔ,chūn fēng dù ruò mǎn fāng zhōu。

晚到韶州

张以宁

云断苍梧隔九嶷,九成台畔草离离。yún duàn cāng wú gé jiǔ yí,jiǔ chéng tái pàn cǎo lí lí。
山中不是无韶石,千载何由起后夔。shān zhōng bù shì wú sháo shí,qiān zài hé yóu qǐ hòu kuí。

帝舜庙

张以宁

姚江禹穴会稽东,少日登临一梦中。yáo jiāng yǔ xué huì jī dōng,shǎo rì dēng lín yī mèng zhōng。
白发南来身万里,欲登韶石和薰风。bái fā nán lái shēn wàn lǐ,yù dēng sháo shí hé xūn fēng。

张文献祠

张以宁

儿时长诵八哀诗,遗诰相传自昔时。ér shí zhǎng sòng bā āi shī,yí gào xiāng chuán zì xī shí。
空料白头祠下拜,曲江烟雨读唐碑。kōng liào bái tóu cí xià bài,qū jiāng yān yǔ dú táng bēi。

余襄公祠

张以宁

名在东京四諌官,曲江日照寸心丹。míng zài dōng jīng sì dǒng guān,qū jiāng rì zhào cùn xīn dān。
只今遗庙年年祭,可是功名久远看。zhǐ jīn yí miào nián nián jì,kě shì gōng míng jiǔ yuǎn kàn。

发广州

张以宁

照海红旗送使舟,鸣笳伐鼓过炎州。zhào hǎi hóng qí sòng shǐ zhōu,míng jiā fá gǔ guò yán zhōu。
斯游少吐平生气,巨浪长风万里秋。sī yóu shǎo tǔ píng shēng qì,jù làng zhǎng fēng wàn lǐ qiū。

题画马

张以宁

满身云湿出滇河,九折羊肠抹电过。mǎn shēn yún shī chū diān hé,jiǔ zhé yáng cháng mǒ diàn guò。
天厩飞龙今百万,尽渠饱卧夕阳坡。tiān jiù fēi lóng jīn bǎi wàn,jǐn qú bǎo wò xī yáng pō。

代简周干臣广东参政

张以宁

马人龙户集衙时,篁竹风清化日迟。mǎ rén lóng hù jí yá shí,huáng zhú fēng qīng huà rì chí。
海角亭中官事了,昼帘小草写新诗。hǎi jiǎo tíng zhōng guān shì le,zhòu lián xiǎo cǎo xiě xīn shī。

代简周干臣广东参政

张以宁

眼昏头白尚天涯,恋阙心劳不忆家。yǎn hūn tóu bái shàng tiān yá,liàn quē xīn láo bù yì jiā。
何日五羊江上驿,一尊同对刺桐花。hé rì wǔ yáng jiāng shàng yì,yī zūn tóng duì cì tóng huā。

代简杨希武右丞安南驿书怀

张以宁

荔枝花发雨萧萧,睡起春江又早潮。lì zhī huā fā yǔ xiāo xiāo,shuì qǐ chūn jiāng yòu zǎo cháo。
长忆午门红日上,圣恩宽许紫宸朝。zhǎng yì wǔ mén hóng rì shàng,shèng ēn kuān xǔ zǐ chén cháo。

代简杨希武右丞安南驿书怀

张以宁

花满皇州春尚寒,天香缥缈五云端。huā mǎn huáng zhōu chūn shàng hán,tiān xiāng piāo miǎo wǔ yún duān。
遥应夜夜觚棱月,照见臣心一寸丹。yáo yīng yè yè gū léng yuè,zhào jiàn chén xīn yī cùn dān。