古诗词

春厓堂诗

张以宁

上天生万汇,何物能报之?所以古孝子,感兹《蓼莪》诗。shàng tiān shēng wàn huì,hé wù néng bào zhī?suǒ yǐ gǔ xiào zi,gǎn zī liǎo é shī。
况母红芳年,手提黄口儿。kuàng mǔ hóng fāng nián,shǒu tí huáng kǒu ér。
独于霜雪际,回此阳春熙。dú yú shuāng xuě jì,huí cǐ yáng chūn xī。
昔为断蓬根,今如芳兰枝。xī wèi duàn péng gēn,jīn rú fāng lán zhī。
母恩虽莫报,子职当何为。mǔ ēn suī mò bào,zi zhí dāng hé wèi。
愿将一寸草,化作倾阳葵。yuàn jiāng yī cùn cǎo,huà zuò qīng yáng kuí。
上以承君宠,下以报母慈。shàng yǐ chéng jūn chǒng,xià yǐ bào mǔ cí。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

长江万里图为同年汪华玉赋

张以宁

漷州太守吾同年,香凝画戟春风前。huǒ zhōu tài shǒu wú tóng nián,xiāng níng huà jǐ chūn fēng qián。
谈诗虚幌坐白昼,忽见浩荡万里之江天。tán shī xū huǎng zuò bái zhòu,hū jiàn hào dàng wàn lǐ zhī jiāng tiān。
天开地辟鸿蒙外,风回日动神灵会。tiān kāi dì pì hóng méng wài,fēng huí rì dòng shén líng huì。
蓉旗翠节下葳蕤,阴火明珠出光怪。róng qí cuì jié xià wēi ruí,yīn huǒ míng zhū chū guāng guài。
西山雪水青霄来,豁然峡断长川开。xī shān xuě shuǐ qīng xiāo lái,huō rán xiá duàn zhǎng chuān kāi。
洞庭浪阔秋荡漾,汉阳树远云徘徊。dòng tíng làng kuò qiū dàng yàng,hàn yáng shù yuǎn yún pái huái。
庐阜迢遥到牛渚,复渚重洲散平楚。lú fù tiáo yáo dào niú zhǔ,fù zhǔ zhòng zhōu sàn píng chǔ。
布帆漠漠瓜步烟,红叶离离石城雨。bù fān mò mò guā bù yān,hóng yè lí lí shí chéng yǔ。
山庵似听疏钟鸣,野桥疑有行人行。shān ān shì tīng shū zhōng míng,yě qiáo yí yǒu xíng rén xíng。
村墟微茫灌木暗,绝境毫末俱分明。cūn xū wēi máng guàn mù àn,jué jìng háo mò jù fēn míng。
旅榜前头更渔艇,万鹜千鸦动寒影。lǚ bǎng qián tóu gèng yú tǐng,wàn wù qiān yā dòng hán yǐng。
水穷霞尽已欲无,犹是海门秋万顷。shuǐ qióng xiá jǐn yǐ yù wú,yóu shì hǎi mén qiū wàn qǐng。
野人兴发沧洲间,欲呼艇子吾东还。yě rén xīng fā cāng zhōu jiān,yù hū tǐng zi wú dōng hái。
熟看乃是云巢画,巧夺神力回天悭。shú kàn nǎi shì yún cháo huà,qiǎo duó shén lì huí tiān qiān。
太守邀我题小草,上有仙人虞阁老。tài shǒu yāo wǒ tí xiǎo cǎo,shàng yǒu xiān rén yú gé lǎo。
开图欢喜悲忽来,令我有句不能道。kāi tú huān xǐ bēi hū lái,lìng wǒ yǒu jù bù néng dào。
仙人昔欲三神游,我居三神海上头。xiān rén xī yù sān shén yóu,wǒ jū sān shén hǎi shàng tóu。
成连携我鼓琴处,白浪如山龙出游。chéng lián xié wǒ gǔ qín chù,bái làng rú shān lóng chū yóu。
夜梦从之看浴日,十洲青小洪波赤。yè mèng cóng zhī kàn yù rì,shí zhōu qīng xiǎo hóng bō chì。
仙人教读新宫铭,酒醒扶桑露华白。xiān rén jiào dú xīn gōng míng,jiǔ xǐng fú sāng lù huá bái。
小山桂树淮之洲,雁影几度空江秋。xiǎo shān guì shù huái zhī zhōu,yàn yǐng jǐ dù kōng jiāng qiū。
呜呼仙人不可见,太守与我心悠悠。wū hū xiān rén bù kě jiàn,tài shǒu yǔ wǒ xīn yōu yōu。

予使日南道吉安府主来访舟中命医者王本达馈以善药时予困于秋暑心目为之豁然感其意走笔为赋长句以赠

张以宁

青原之山白鹭洲,清淑所产多名流。qīng yuán zhī shān bái lù zhōu,qīng shū suǒ chǎn duō míng liú。
诗书岂惟继冠带,方技亦复传箕裘。shī shū qǐ wéi jì guān dài,fāng jì yì fù chuán jī qiú。
王郎肘后富奇术,族医如林谁与俦。wáng láng zhǒu hòu fù qí shù,zú yī rú lín shuí yǔ chóu。
成林树杏光炫书,凿井种橘清涵秋。chéng lín shù xìng guāng xuàn shū,záo jǐng zhǒng jú qīng hán qiū。
自言家传十二世,奇疾遇之俱有瘳。zì yán jiā chuán shí èr shì,qí jí yù zhī jù yǒu chōu。
我持英荡使交州,秋暑作梗停吾舟。wǒ chí yīng dàng shǐ jiāo zhōu,qiū shǔ zuò gěng tíng wú zhōu。
舟中拜谒馈善药,令我醒心宽百忧。zhōu zhōng bài yè kuì shàn yào,lìng wǒ xǐng xīn kuān bǎi yōu。
桄榔椰叶蛮溪稠,飞鸢跕跕天南陬。guāng láng yē yè mán xī chóu,fēi yuān diǎn diǎn tiān nán zōu。
劝加餐饭慎自宝,临分好意殊绸缪。quàn jiā cān fàn shèn zì bǎo,lín fēn hǎo yì shū chóu móu。
明年岭梅青豆小,候我归棹春江头。míng nián lǐng méi qīng dòu xiǎo,hòu wǒ guī zhào chūn jiāng tóu。
濡毫为作宋清传,使尔不朽名长留。rú háo wèi zuò sòng qīng chuán,shǐ ěr bù xiǔ míng zhǎng liú。

题知印赵希贡沧江渔隐图

张以宁

金华之山浙水东,高人曾隐于其中。jīn huá zhī shān zhè shuǐ dōng,gāo rén céng yǐn yú qí zhōng。
看棋乃逢牧羊子,从一白鹿双青童。kàn qí nǎi féng mù yáng zi,cóng yī bái lù shuāng qīng tóng。
为言仙家足官府,人间适意差无苦。wèi yán xiān jiā zú guān fǔ,rén jiān shì yì chà wú kǔ。
手把虹霓百尺竿,西占沧江钓烟雨。shǒu bǎ hóng ní bǎi chǐ gān,xī zhàn cāng jiāng diào yān yǔ。
青山江上画不如,影落西湖摇碧虚。qīng shān jiāng shàng huà bù rú,yǐng luò xī hú yáo bì xū。
左携玄真右鲁望,意在清隐非求渔。zuǒ xié xuán zhēn yòu lǔ wàng,yì zài qīng yǐn fēi qiú yú。
石上苍苔坐吹笛,龛赭闲看几潮汐。shí shàng cāng tái zuò chuī dí,kān zhě xián kàn jǐ cháo xī。
大鱼出舞小鱼听,钓本无钩安用直。dà yú chū wǔ xiǎo yú tīng,diào běn wú gōu ān yòng zhí。
世间真隐能几人,何如天隐乐最真。shì jiān zhēn yǐn néng jǐ rén,hé rú tiān yǐn lè zuì zhēn。
口吟沧浪望太古,心与鸥鹭遥相亲。kǒu yín cāng làng wàng tài gǔ,xīn yǔ ōu lù yáo xiāng qīn。
予亦烟波垂钓客,新诗犹带沧江色。yǔ yì yān bō chuí diào kè,xīn shī yóu dài cāng jiāng sè。
五羊一见如故人,浩然兴入钱塘春。wǔ yáng yī jiàn rú gù rén,hào rán xīng rù qián táng chūn。
独不见辛苦任公钓东海,五山三岛流安在。dú bù jiàn xīn kǔ rèn gōng diào dōng hǎi,wǔ shān sān dǎo liú ān zài。
何当与子赋归来,脚叩两舷歌欸乃。hé dāng yǔ zi fù guī lái,jiǎo kòu liǎng xián gē āi nǎi。

别广东周参政干臣

张以宁

昔年涨海奔长鲸,五羊城上飞搀抢。xī nián zhǎng hǎi bēn zhǎng jīng,wǔ yáng chéng shàng fēi chān qiǎng。
大明天子赫斯怒,铜虎夜发期门兵。dà míng tiān zi hè sī nù,tóng hǔ yè fā qī mén bīng。
戈船下濑走海若,彀骑度岭潜山精。gē chuán xià lài zǒu hǎi ruò,gòu qí dù lǐng qián shān jīng。
刺桐春开白日丽,篁竹夜静微霜清。cì tóng chūn kāi bái rì lì,huáng zhú yè jìng wēi shuāng qīng。
蛮陬夷落动万里,诈谖叵测非人情。mán zōu yí luò dòng wàn lǐ,zhà xuān pǒ cè fēi rén qíng。
中台持书国名卿,帝命汝往为长城。zhōng tái chí shū guó míng qīng,dì mìng rǔ wǎng wèi zhǎng chéng。
凤阙峨冠拜明诏,龙江伐鼓严前旌。fèng quē é guān bài míng zhào,lóng jiāng fá gǔ yán qián jīng。
仙人羡门安期生,蓉旗羽节缤来迎。xiān rén xiàn mén ān qī shēng,róng qí yǔ jié bīn lái yíng。
南溟万里展明镜,石尤风息波无惊。nán míng wàn lǐ zhǎn míng jìng,shí yóu fēng xī bō wú jīng。
马人龙户来杂遝,蜃楼蛟室收峥嵘。mǎ rén lóng hù lái zá tà,shèn lóu jiāo shì shōu zhēng róng。
磊落明珠溢中国,斓斑卉服朝神京。lěi luò míng zhū yì zhōng guó,lán bān huì fú cháo shén jīng。
会闻颂声彻丹扆,入执政柄苏黎氓。huì wén sòng shēng chè dān yǐ,rù zhí zhèng bǐng sū lí máng。
独不见唐家名相宋广平,广州都督升台衡。dú bù jiàn táng jiā míng xiāng sòng guǎng píng,guǎng zhōu dōu dū shēng tái héng。

牛士良惠诗既倚歌以和仍赋长句一篇以答之

张以宁

忆昔千步廊间住,起听胪传禁门曙。yì xī qiān bù láng jiān zhù,qǐ tīng lú chuán jìn mén shǔ。
甲午科中看大魁,奇章公后闻芳誉。jiǎ wǔ kē zhōng kàn dà kuí,qí zhāng gōng hòu wén fāng yù。
掉鞅天街笑语同,谭文雪屋过从屡。diào yāng tiān jiē xiào yǔ tóng,tán wén xuě wū guò cóng lǚ。
云龙上下许相逐,鸿燕参差那再遇。yún lóng shàng xià xǔ xiāng zhú,hóng yàn cān chà nà zài yù。
倏逢令侄在金陵,还与老夫同玉署。shū féng lìng zhí zài jīn líng,hái yǔ lǎo fū tóng yù shǔ。
紫泥忽自天上来,英荡偕从日南去。zǐ ní hū zì tiān shàng lái,yīng dàng xié cóng rì nán qù。
画鹢秋飞江面风,蓝舆晓湿关头雾。huà yì qiū fēi jiāng miàn fēng,lán yú xiǎo shī guān tóu wù。
广州西下望珠浦,邕管南边过铜柱。guǎng zhōu xī xià wàng zhū pǔ,yōng guǎn nán biān guò tóng zhù。
槿花红照瘴雨山,椰叶翠暗蛮烟路。jǐn huā hóng zhào zhàng yǔ shān,yē yè cuì àn mán yān lù。
嗷嗷长念雁回边,跕跕遥怜鸢堕处。áo áo zhǎng niàn yàn huí biān,diǎn diǎn yáo lián yuān duò chù。
自嗟老愧希古心,每羡才堪济时具。zì jiē lǎo kuì xī gǔ xīn,měi xiàn cái kān jì shí jù。
佐宣德意示怀柔,劝涉炎荒慎将护。zuǒ xuān dé yì shì huái róu,quàn shè yán huāng shèn jiāng hù。
蘘荷先备蛊气侵,薏苡仍戒流言污。ráng hé xiān bèi gǔ qì qīn,yì yǐ réng jiè liú yán wū。
己欣婉画起迂疏,更喜清诗慰迟暮。jǐ xīn wǎn huà qǐ yū shū,gèng xǐ qīng shī wèi chí mù。
来春庾岭及晚梅,到日新洲采芳杜。lái chūn yǔ lǐng jí wǎn méi,dào rì xīn zhōu cǎi fāng dù。
君上王维应制篇,我寻平子归田赋。jūn shàng wáng wéi yīng zhì piān,wǒ xún píng zi guī tián fù。
金銮寓直倘所思,好倩双鱼传尺素。jīn luán yù zhí tǎng suǒ sī,hǎo qiàn shuāng yú chuán chǐ sù。

有竹诗为张伯起子玄略作

张以宁

我昔对策大明宫,骑马躞蹀行春风。wǒ xī duì cè dà míng gōng,qí mǎ xiè dié xíng chūn fēng。
万花园亭会乡里,曾拜君家有竹翁。wàn huā yuán tíng huì xiāng lǐ,céng bài jūn jiā yǒu zhú wēng。
翁时中年我差少,同姓同乡复同调。wēng shí zhōng nián wǒ chà shǎo,tóng xìng tóng xiāng fù tóng diào。
酥茶清美酪酒浓,倒意倾情共谈笑。sū chá qīng měi lào jiǔ nóng,dào yì qīng qíng gòng tán xiào。
翁住剑津之上游,我家鸣玉溪水头。wēng zhù jiàn jīn zhī shàng yóu,wǒ jiā míng yù xī shuǐ tóu。
故山青琅动万个,相约老去营菟裘。gù shān qīng láng dòng wàn gè,xiāng yuē lǎo qù yíng tú qiú。
翁向滕州我淮县,四十年间两鸿燕。wēng xiàng téng zhōu wǒ huái xiàn,sì shí nián jiān liǎng hóng yàn。
忧葵空复寸心同,宿草宁期双泪泫。yōu kuí kōng fù cùn xīn tóng,sù cǎo níng qī shuāng lèi xuàn。
桄榔叶碧邕江清,见翁令子难为情。guāng láng yè bì yōng jiāng qīng,jiàn wēng lìng zi nán wèi qíng。
卷中恍觌此君面,爽气尚与秋峥嵘。juǎn zhōng huǎng dí cǐ jūn miàn,shuǎng qì shàng yǔ qiū zhēng róng。
闽山萧索飞寒怜,乔木故家几欲尽。mǐn shān xiāo suǒ fēi hán lián,qiáo mù gù jiā jǐ yù jǐn。
有竹有竹今何如,伤心久断平安信。yǒu zhú yǒu zhú jīn hé rú,shāng xīn jiǔ duàn píng ān xìn。
吾乡海上三神山,翁今弭节于其间。wú xiāng hǎi shàng sān shén shān,wēng jīn mǐ jié yú qí jiān。
令威来归想愁绝,节上冥冥都成斑。lìng wēi lái guī xiǎng chóu jué,jié shàng míng míng dōu chéng bān。
两江信美非吾土,子母少留还竹所。liǎng jiāng xìn měi fēi wú tǔ,zi mǔ shǎo liú hái zhú suǒ。
明年倘许乞悬车,共斫长竿钓烟渚。míng nián tǎng xǔ qǐ xuán chē,gòng zhuó zhǎng gān diào yān zhǔ。

别胡长之

张以宁

我家玉溪溪上头,流萍南北四十秋。wǒ jiā yù xī xī shàng tóu,liú píng nán běi sì shí qiū。
闽中故人稀会面,乃见二妙岭外之炎洲。mǐn zhōng gù rén xī huì miàn,nǎi jiàn èr miào lǐng wài zhī yán zhōu。
吾宗泫略佳公子,翠竹鸾停世其美。wú zōng xuàn lüè jiā gōng zi,cuì zhú luán tíng shì qí měi。
长之材名与之匹,三胡诸孙固应尔。zhǎng zhī cái míng yǔ zhī pǐ,sān hú zhū sūn gù yīng ěr。
我持使节安南行,忽逢联璧双眼明。wǒ chí shǐ jié ān nán xíng,hū féng lián bì shuāng yǎn míng。
建武驿中饮我酒,一笑万里蛮烟清。jiàn wǔ yì zhōng yǐn wǒ jiǔ,yī xiào wàn lǐ mán yān qīng。
桂花榕叶天涯雨,把臂谈诗喜欲舞。guì huā róng yè tiān yá yǔ,bǎ bì tán shī xǐ yù wǔ。
虚名误我走俗尘,满意看君听乡语。xū míng wù wǒ zǒu sú chén,mǎn yì kàn jūn tīng xiāng yǔ。
敝庐荒垄狐兔盈,每一念至几无生。bì lú huāng lǒng hú tù yíng,měi yī niàn zhì jǐ wú shēng。
君乘长风破巨浪,功成即为吾乡荣。jūn chéng zhǎng fēng pò jù làng,gōng chéng jí wèi wú xiāng róng。
邕江东流日千里,明年不归如此水。yōng jiāng dōng liú rì qiān lǐ,míng nián bù guī rú cǐ shuǐ。
锦衣行昼倘先予,为报音书万山里。jǐn yī xíng zhòu tǎng xiān yǔ,wèi bào yīn shū wàn shān lǐ。

赠安南善书阮生生名太冲为予书春秋春王正月考及安南行稿予喜其楷法遒美更其字曰用和而诗以赠之

张以宁

安南有生阮太冲,隶书国中称最工。ān nán yǒu shēng ruǎn tài chōng,lì shū guó zhōng chēng zuì gōng。
劲如精兵槊善舞,疾若快匠斤成风。jìn rú jīng bīng shuò shàn wǔ,jí ruò kuài jiàng jīn chéng fēng。
老夫持节使绝域,眼昏头白垂龙钟。lǎo fū chí jié shǐ jué yù,yǎn hūn tóu bái chuí lóng zhōng。
著书暇日使之写,一笑聊足舒心胸。zhù shū xiá rì shǐ zhī xiě,yī xiào liáo zú shū xīn xiōng。
写书设官自汉代,嗟汝乃在炎荒中。xiě shū shè guān zì hàn dài,jiē rǔ nǎi zài yán huāng zhōng。
迢迢岭表产丹荔,郁郁涧底生青松。tiáo tiáo lǐng biǎo chǎn dān lì,yù yù jiàn dǐ shēng qīng sōng。
我兴为尔作长句,生起再拜生春容。wǒ xīng wèi ěr zuò zhǎng jù,shēng qǐ zài bài shēng chūn róng。
独不见琼州姜生遇苏子,姓名亦可传无穷。dú bù jiàn qióng zhōu jiāng shēng yù sū zi,xìng míng yì kě chuán wú qióng。

赠安南善书阮生生名廷玠为予书春秋春王正月考及安南行稿予喜其楷法遒美更其字曰宝善而诗以赠之

张以宁

安南有生阮廷玠,隶书国内知名最。ān nán yǒu shēng ruǎn tíng jiè,lì shū guó nèi zhī míng zuì。
整如老将严甲兵,庄若端人正冠带。zhěng rú lǎo jiāng yán jiǎ bīng,zhuāng ruò duān rén zhèng guān dài。
老夫持节使炎州,头白眼昏今老大。lǎo fū chí jié shǐ yán zhōu,tóu bái yǎn hūn jīn lǎo dà。
著书暇日使之写,一笑令人心目快。zhù shū xiá rì shǐ zhī xiě,yī xiào lìng rén xīn mù kuài。
唐时选人用楷法,嗟尔乃在要荒外。táng shí xuǎn rén yòng kǎi fǎ,jiē ěr nǎi zài yào huāng wài。
翡翠天涯隐羽毛,蛇珠海底沈光怪。fěi cuì tiān yá yǐn yǔ máo,shé zhū hǎi dǐ shěn guāng guài。
我兴为尔作长歌,生起修容重再拜。wǒ xīng wèi ěr zuò zhǎng gē,shēng qǐ xiū róng zhòng zài bài。
独不见儋耳黎生遇老坡,亦得姓名传后代。dú bù jiàn dān ěr lí shēng yù lǎo pō,yì dé xìng míng chuán hòu dài。

次韵黄观复见贻古意

张以宁

世本良家子,环佩不下堂。shì běn liáng jiā zi,huán pèi bù xià táng。
结发承光宠,被服兰茝香。jié fā chéng guāng chǒng,bèi fú lán chǎi xiāng。
援琴操国风,古意何微茫。yuán qín cāo guó fēng,gǔ yì hé wēi máng。
君恩逾山岳,妾命良自伤。jūn ēn yú shān yuè,qiè mìng liáng zì shāng。
高堂拜明月,为妾照衣裳。gāo táng bài míng yuè,wèi qiè zhào yī shang。
衣上罗带长,三岁不改芳。yī shàng luó dài zhǎng,sān suì bù gǎi fāng。
岂惭下体薄,所贵中怀臧。qǐ cán xià tǐ báo,suǒ guì zhōng huái zāng。
愿言充扫除,矢心侍君王。yuàn yán chōng sǎo chú,shǐ xīn shì jūn wáng。

赋段节妇

张以宁

莫磨青铜镜,莫理冰丝弦。mò mó qīng tóng jìng,mò lǐ bīng sī xián。
黄鹄不重行,女贞难再妍。huáng gǔ bù zhòng xíng,nǚ zhēn nán zài yán。
嗟嗟未亡人,寂寂长自怜。jiē jiē wèi wáng rén,jì jì zhǎng zì lián。
百死何足惜,但惜负所天。bǎi sǐ hé zú xī,dàn xī fù suǒ tiān。
嫁时旧巾栉,不忍弃且捐。jià shí jiù jīn zhì,bù rěn qì qiě juān。
所天谅有知,携之见黄泉。suǒ tiān liàng yǒu zhī,xié zhī jiàn huáng quán。

题松石图

张以宁

繄松之苍,繄石之刚。yī sōng zhī cāng,yī shí zhī gāng。
曷以比德,维士之良。hé yǐ bǐ dé,wéi shì zhī liáng。
有苍者松,有刚者石。yǒu cāng zhě sōng,yǒu gāng zhě shí。
繄士之良,维以比德。yī shì zhī liáng,wéi yǐ bǐ dé。

题松隐图

张以宁

苍苍藓石,谡谡云松。cāng cāng xiǎn shí,sù sù yún sōng。
空山无人,明月在筇。kōng shān wú rén,míng yuè zài qióng。
我思武夷,三十六峰。wǒ sī wǔ yí,sān shí liù fēng。
之子之迈,携琴曷从。zhī zi zhī mài,xié qín hé cóng。

江南曲

张以宁

中原万里莽空阔,山过长江翠如泼。zhōng yuán wàn lǐ mǎng kōng kuò,shān guò zhǎng jiāng cuì rú pō。
楼台高下垂柳阴,丝管啁啾乱花发。lóu tái gāo xià chuí liǔ yīn,sī guǎn zhāo jiū luàn huā fā。
北人却爱江南春,穹碑城外如鱼鳞。běi rén què ài jiāng nán chūn,qióng bēi chéng wài rú yú lín。
青山江上何曾老,曾见南人是北人。qīng shān jiāng shàng hé céng lǎo,céng jiàn nán rén shì běi rén。