古诗词

黄石藏惠药

释函是

从来不厌病,以此入无生。cóng lái bù yàn bìng,yǐ cǐ rù wú shēng。
万境皆休歇,一心无所轻。wàn jìng jiē xiū xiē,yī xīn wú suǒ qīng。
鸟归深树噪,月向高空明。niǎo guī shēn shù zào,yuè xiàng gāo kōng míng。
惟有石藏老,能羁予俗情。wéi yǒu shí cáng lǎo,néng jī yǔ sú qíng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

浴日亭

释函是

薄汉祥云开紫气,一轮寒日涌沧溟。báo hàn xiáng yún kāi zǐ qì,yī lún hán rì yǒng cāng míng。
阴霾洗荡孤阳起,乾德清明万汇醒。yīn mái xǐ dàng gū yáng qǐ,qián dé qīng míng wàn huì xǐng。
曙色已澄新宇宙,夕晖犹映旧辰星。shǔ sè yǐ chéng xīn yǔ zhòu,xī huī yóu yìng jiù chén xīng。
海天上下观垂象,百代兴怀在勒铭。hǎi tiān shàng xià guān chuí xiàng,bǎi dài xīng huái zài lēi míng。

登西台李木洲故址

释函是

黄湾东望独悠悠,雁过西台悲昔游。huáng wān dōng wàng dú yōu yōu,yàn guò xī tái bēi xī yóu。
花草已埋吴藻丽,衣冠想见晋风流。huā cǎo yǐ mái wú zǎo lì,yī guān xiǎng jiàn jìn fēng liú。
平林风震星辰动,大海潮来天地浮。píng lín fēng zhèn xīng chén dòng,dà hǎi cháo lái tiān dì fú。
九原只在河山里,泪洒新亭未易收。jiǔ yuán zhǐ zài hé shān lǐ,lèi sǎ xīn tíng wèi yì shōu。

登海光寺楼

释函是

万里波涛惊绝汉,高楼回首几人悲。wàn lǐ bō tāo jīng jué hàn,gāo lóu huí shǒu jǐ rén bēi。
休将作赋拟王粲,错比行吟哀楚词。xiū jiāng zuò fù nǐ wáng càn,cuò bǐ xíng yín āi chǔ cí。
寒日独悬沧海外,浮云欲变古今时。hán rì dú xuán cāng hǎi wài,fú yún yù biàn gǔ jīn shí。
登临自笑同年少,尘幻无心鸿雁知。dēng lín zì xiào tóng nián shǎo,chén huàn wú xīn hóng yàn zhī。

诃林菩提树

释函是

古殿巍峨接穹苍,庭蟠嘉树自梁唐。gǔ diàn wēi é jiē qióng cāng,tíng pán jiā shù zì liáng táng。
朝钟暮鼓风鸣叶,翥凤飞龙月上廊。cháo zhōng mù gǔ fēng míng yè,zhù fèng fēi lóng yuè shàng láng。
铁干婆娑撑法苑,霜枝峭劲拄禅堂。tiě gàn pó suō chēng fǎ yuàn,shuāng zhī qiào jìn zhǔ chán táng。
袈裟重覆思壬午,俯仰乾坤垂荫长。jiā shā zhòng fù sī rén wǔ,fǔ yǎng qián kūn chuí yīn zhǎng。

海珠寺二首

释函是

涛心涌出梵王宫,蜃气溟溟露瑞容。tāo xīn yǒng chū fàn wáng gōng,shèn qì míng míng lù ruì róng。
四面波澜摇画壁,一城笳鼓杂晨钟。sì miàn bō lán yáo huà bì,yī chéng jiā gǔ zá chén zhōng。
海上乾坤成殿阁,檐前风雨吼蛟龙。hǎi shàng qián kūn chéng diàn gé,yán qián fēng yǔ hǒu jiāo lóng。
自从宋代开忠简,回首厓门烟雾重。zì cóng sòng dài kāi zhōng jiǎn,huí shǒu yá mén yān wù zhòng。

海珠寺二首

释函是

荡漾青莲见佛尊,千年钟梵至今存。dàng yàng qīng lián jiàn fú zūn,qiān nián zhōng fàn zhì jīn cún。
飘飘帆影来天汉,浩浩潮声撼寺门。piāo piāo fān yǐng lái tiān hàn,hào hào cháo shēng hàn sì mén。
云连雉堞旌旗暗,水落鱼梁市舶喧。yún lián zhì dié jīng qí àn,shuǐ luò yú liáng shì bó xuān。
沧海共深香树迹,渚烟沙雁自黄昏。cāng hǎi gòng shēn xiāng shù jì,zhǔ yān shā yàn zì huáng hūn。

挽瞿庵

释函是

三十年来意气真,芒鞋踏惼可怜春。sān shí nián lái yì qì zhēn,máng xié tà biǎn kě lián chūn。
清风明月留佳句,衰柳斜阳想幻身。qīng fēng míng yuè liú jiā jù,shuāi liǔ xié yáng xiǎng huàn shēn。
衣钵只教归故里,风流终不见情人。yī bō zhǐ jiào guī gù lǐ,fēng liú zhōng bù jiàn qíng rén。
岭南自此无寻处,越水吴山孰问津。lǐng nán zì cǐ wú xún chù,yuè shuǐ wú shān shú wèn jīn。

忆匡山旧居五首

释函是

一回瘴海心难歇,两住匡庐计未成。yī huí zhàng hǎi xīn nán xiē,liǎng zhù kuāng lú jì wèi chéng。
守院数人常入岭,开春随雁几归程。shǒu yuàn shù rén cháng rù lǐng,kāi chūn suí yàn jǐ guī chéng。
溶溶石上新潭水,寂寂松间旧磬声。róng róng shí shàng xīn tán shuǐ,jì jì sōng jiān jiù qìng shēng。
庭下梅花经雪瘦,不堪重忆倚寒情。tíng xià méi huā jīng xuě shòu,bù kān zhòng yì yǐ hán qíng。

忆匡山旧居五首

释函是

泉冻无声钟漏稀,玉渊松影佛灯微。quán dòng wú shēng zhōng lòu xī,yù yuān sōng yǐng fú dēng wēi。
白分槛外千峰雪,红上炉边百衲衣。bái fēn kǎn wài qiān fēng xuě,hóng shàng lú biān bǎi nà yī。
海腊不寒梅落尽,山春两负雁空归。hǎi là bù hán méi luò jǐn,shān chūn liǎng fù yàn kōng guī。
共谁曾住栖贤者,此夕风光能几违。gòng shuí céng zhù qī xián zhě,cǐ xī fēng guāng néng jǐ wéi。

忆匡山旧居五首

释函是

峡桥茅屋堪谁托,珠海禅房且自安。xiá qiáo máo wū kān shuí tuō,zhū hǎi chán fáng qiě zì ān。
山水多因青鬓误,风烟空向白头叹。shān shuǐ duō yīn qīng bìn wù,fēng yān kōng xiàng bái tóu tàn。
旧移方丈从蛛蝄,新植松杉作虎栏。jiù yí fāng zhàng cóng zhū wǎng,xīn zhí sōng shān zuò hǔ lán。
几载经营岩壑在,潺潺一路石门寒。jǐ zài jīng yíng yán hè zài,chán chán yī lù shí mén hán。

忆匡山旧居五首

释函是

叠叠山河天地间,晴空望尽雁洲寒。dié dié shān hé tiān dì jiān,qíng kōng wàng jǐn yàn zhōu hán。
潮声惯作泉声觉,海色长当山色看。cháo shēng guàn zuò quán shēng jué,hǎi sè zhǎng dāng shān sè kàn。
郑谷莫轻今世易,沃洲真见古人难。zhèng gǔ mò qīng jīn shì yì,wò zhōu zhēn jiàn gǔ rén nán。
垂垂五十又过二,千里云烟梦未安。chuí chuí wǔ shí yòu guò èr,qiān lǐ yún yān mèng wèi ān。

忆匡山旧居五首

释函是

蜃海蛮风吹短景,严城哀角动寒林。shèn hǎi mán fēng chuī duǎn jǐng,yán chéng āi jiǎo dòng hán lín。
人情已觉苍茫晚,世路还同漭沆深。rén qíng yǐ jué cāng máng wǎn,shì lù hái tóng mǎng hàng shēn。
梦里松花应十亩,望中湖水欲千寻。mèng lǐ sōng huā yīng shí mǔ,wàng zhōng hú shuǐ yù qiān xún。
南来岂为稻粱计,渚雁沙鸥见远心。nán lái qǐ wèi dào liáng jì,zhǔ yàn shā ōu jiàn yuǎn xīn。

送渐监院还栖贤

释函是

匡庐曾悔别离去,相送潮头归思同。kuāng lú céng huǐ bié lí qù,xiāng sòng cháo tóu guī sī tóng。
残月渐随孤棹远,青山只在白云中。cán yuè jiàn suí gū zhào yuǎn,qīng shān zhǐ zài bái yún zhōng。
为留高树邀巢鹤,想到清秋听夜鸿。wèi liú gāo shù yāo cháo hè,xiǎng dào qīng qiū tīng yè hóng。
赖有杨岐芳躅在,肯教寥寂旧家风。lài yǒu yáng qí fāng zhú zài,kěn jiào liáo jì jiù jiā fēng。

哭千山剩人法弟三首

释函是

鸰原北望雾云重,白草堆中古寺松。líng yuán běi wàng wù yún zhòng,bái cǎo duī zhōng gǔ sì sōng。
万里谁教还马革,千山今复号熊峰。wàn lǐ shuí jiào hái mǎ gé,qiān shān jīn fù hào xióng fēng。
死当边野非吾意,终误才名惜此宗。sǐ dāng biān yě fēi wú yì,zhōng wù cái míng xī cǐ zōng。
椎拂纵横知负汝,白头吟些欲何从。chuí fú zòng héng zhī fù rǔ,bái tóu yín xiē yù hé cóng。

哭千山剩人法弟三首

释函是

乌玄鹄白尽乾坤,侠骨平心欲并论。wū xuán gǔ bái jǐn qián kūn,xiá gǔ píng xīn yù bìng lùn。
至性自应投绝域,深悲何必恨中原。zhì xìng zì yīng tóu jué yù,shēn bēi hé bì hèn zhōng yuán。
十年膻雪酬先泽,七刹幢铃答后昆。shí nián shān xuě chóu xiān zé,qī shā chuáng líng dá hòu kūn。
觉范子卿终一死,空馀骸骨吊关门。jué fàn zi qīng zhōng yī sǐ,kōng yú hái gǔ diào guān mén。