古诗词

霍觉商父子四人死难二首

释函是

生平多慷慨,死国在儒林。shēng píng duō kāng kǎi,sǐ guó zài rú lín。
父子情偏重,君臣义独深。fù zi qíng piān zhòng,jūn chén yì dú shēn。
碧潭今日事,明月古人心。bì tán jīn rì shì,míng yuè gǔ rén xīn。
俯仰堪谁语,一堂玄对森。fǔ yǎng kān shuí yǔ,yī táng xuán duì sēn。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

六十一诗十四首

释函是

青山垒垒忘归路,白露皑皑湿客冠。qīng shān lěi lěi wàng guī lù,bái lù ái ái shī kè guān。
三代废兴犹欲问,一身前后不知寒。sān dài fèi xīng yóu yù wèn,yī shēn qián hòu bù zhī hán。
老来方悔少年拙,病去难寻向日欢。lǎo lái fāng huǐ shǎo nián zhuō,bìng qù nán xún xiàng rì huān。
谁解预为衰暮计,石门携手共盘桓。shuí jiě yù wèi shuāi mù jì,shí mén xié shǒu gòng pán huán。

六十一诗十四首

释函是

久滞尘寰想洞天,归山不觉已三年。jiǔ zhì chén huán xiǎng dòng tiān,guī shān bù jué yǐ sān nián。
人过六十有何事,峰住千重只是禅。rén guò liù shí yǒu hé shì,fēng zhù qiān zhòng zhǐ shì chán。
下界残阳云影里,上方初夜月明前。xià jiè cán yáng yún yǐng lǐ,shàng fāng chū yè yuè míng qián。
闻道近多乘兴者,隔江应见剡川船。wén dào jìn duō chéng xīng zhě,gé jiāng yīng jiàn shàn chuān chuán。

六十一诗十四首

释函是

紫霞深处曙钟寒,风转袈裟罥石栏。zǐ xiá shēn chù shǔ zhōng hán,fēng zhuǎn jiā shā juàn shí lán。
心逐夜猿声里憩,身随云侣腊前观。xīn zhú yè yuán shēng lǐ qì,shēn suí yún lǚ là qián guān。
高幢月落乌初觉,叠砌枝横露未干。gāo chuáng yuè luò wū chū jué,dié qì zhī héng lù wèi gàn。
此意静中看已老,一林松菊绕香坛。cǐ yì jìng zhōng kàn yǐ lǎo,yī lín sōng jú rào xiāng tán。

六十一诗十四首

释函是

微霞薄照影漫漫,世上愁从落日攒。wēi xiá báo zhào yǐng màn màn,shì shàng chóu cóng luò rì zǎn。
闲倚石楼思往事,忽惊阳雁报新寒。xián yǐ shí lóu sī wǎng shì,hū jīng yáng yàn bào xīn hán。
头颅久豁重添雪,杖屦犹存数绕坛。tóu lú jiǔ huō zhòng tiān xuě,zhàng jù yóu cún shù rào tán。
不用更寻华表鹤,六旬人物已凋残。bù yòng gèng xún huá biǎo hè,liù xún rén wù yǐ diāo cán。

六十一诗十四首

释函是

衰病自知来日少,偷闲人去卧时多。shuāi bìng zì zhī lái rì shǎo,tōu xián rén qù wò shí duō。
目前只有无忧得,身老其如此道何。mù qián zhǐ yǒu wú yōu dé,shēn lǎo qí rú cǐ dào hé。
啄木鸟悬枫树上,摘茶僧向石梁过。zhuó mù niǎo xuán fēng shù shàng,zhāi chá sēng xiàng shí liáng guò。
山中底事逢时节,叹息人间咏伐柯。shān zhōng dǐ shì féng shí jié,tàn xī rén jiān yǒng fá kē。

六十一诗十四首

释函是

渐老渐知吾道稳,更无馀梦到羲皇。jiàn lǎo jiàn zhī wú dào wěn,gèng wú yú mèng dào xī huáng。
伊耆龙马昔全盛,阪涿熊罴今淼茫。yī qí lóng mǎ xī quán shèng,bǎn zhuō xióng pí jīn miǎo máng。
江雨未收山日出,夜钟才憩晓鸡忙。jiāng yǔ wèi shōu shān rì chū,yè zhōng cái qì xiǎo jī máng。
韶光冉冉同流水,谁信松门活计长。sháo guāng rǎn rǎn tóng liú shuǐ,shuí xìn sōng mén huó jì zhǎng。

六十一诗十四首

释函是

年年见说人多往,岂有昨宵今再来。nián nián jiàn shuō rén duō wǎng,qǐ yǒu zuó xiāo jīn zài lái。
犹向石坪低处望,不妨篱菊暂时开。yóu xiàng shí píng dī chù wàng,bù fáng lí jú zàn shí kāi。
峰高引水当阶溅,日逼移槐隔槛栽。fēng gāo yǐn shuǐ dāng jiē jiàn,rì bī yí huái gé kǎn zāi。
青山得住何嫌老,返景初残月上台。qīng shān dé zhù hé xián lǎo,fǎn jǐng chū cán yuè shàng tái。

六十一诗十四首

释函是

久住匡庐无雪诗,去年二月苦吟时。jiǔ zhù kuāng lú wú xuě shī,qù nián èr yuè kǔ yín shí。
青山依旧人添老,白发无私天亦垂。qīng shān yī jiù rén tiān lǎo,bái fā wú sī tiān yì chuí。
万顷冰田春尚早,一庭玉树夜何其。wàn qǐng bīng tián chūn shàng zǎo,yī tíng yù shù yè hé qí。
石梁回首寒犹在,独立松檐却问谁。shí liáng huí shǒu hán yóu zài,dú lì sōng yán què wèn shuí。

六十一诗十四首

释函是

海螺绝巘覆洪蒙,老眼临高豁大空。hǎi luó jué yǎn fù hóng méng,lǎo yǎn lín gāo huō dà kōng。
越水东流流不住,楚云西望望无穷。yuè shuǐ dōng liú liú bù zhù,chǔ yún xī wàng wàng wú qióng。
风吹落叶知何处,月到寒宵只此中。fēng chuī luò yè zhī hé chù,yuè dào hán xiāo zhǐ cǐ zhōng。
欲倚长天青碧碧,一声鸿雁隔千重。yù yǐ zhǎng tiān qīng bì bì,yī shēng hóng yàn gé qiān zhòng。

六十一诗十四首

释函是

居山只合种山田,岂为无心作俗缘。jū shān zhǐ hé zhǒng shān tián,qǐ wèi wú xīn zuò sú yuán。
人事强如千日日,世情薄似一年年。rén shì qiáng rú qiān rì rì,shì qíng báo shì yī nián nián。
道贫不欠他生债,身病长赊买药钱。dào pín bù qiàn tā shēng zhài,shēn bìng zhǎng shē mǎi yào qián。
便采菊花当服食,颓龄无酒亦陶然。biàn cǎi jú huā dāng fú shí,tuí líng wú jiǔ yì táo rán。

六十一诗十四首

释函是

手扶人背上丹梯,只是临高眼莫低。shǒu fú rén bèi shàng dān tī,zhǐ shì lín gāo yǎn mò dī。
老去尚能夸足力,兴来差不厌人携。lǎo qù shàng néng kuā zú lì,xīng lái chà bù yàn rén xié。
猿贪果熟连枝坠,鸟识僧归隔树啼。yuán tān guǒ shú lián zhī zhuì,niǎo shí sēng guī gé shù tí。
暗数登山今四度,明年还拟搆岩栖。àn shù dēng shān jīn sì dù,míng nián hái nǐ gòu yán qī。

六十一诗十四首

释函是

万仞峰高独坐时,纸窗虚映满头丝。wàn rèn fēng gāo dú zuò shí,zhǐ chuāng xū yìng mǎn tóu sī。
古今不到眼前尽,云月从教人外移。gǔ jīn bù dào yǎn qián jǐn,yún yuè cóng jiào rén wài yí。
僧繇岂有图空手,荣叟嬴将入老诗。sēng yáo qǐ yǒu tú kōng shǒu,róng sǒu yíng jiāng rù lǎo shī。
自此更生千岁日,石床题遍定无疑。zì cǐ gèng shēng qiān suì rì,shí chuáng tí biàn dìng wú yí。

己虚庵主出先华首座下住琼南二十馀年与余生同甲子适当揽揆分奉舍利以福遐龄

释函是

罗浮古木不知年,移向琼南作话传。luó fú gǔ mù bù zhī nián,yí xiàng qióng nán zuò huà chuán。
厚荫偏宜炎热地,新枝重发冱寒天。hòu yīn piān yí yán rè dì,xīn zhī zhòng fā hù hán tiān。
一周甲子伊谁主,十万程途后日缘。yī zhōu jiǎ zi yī shuí zhǔ,shí wàn chéng tú hòu rì yuán。
化度未终吾与汝,灵珠分曜海潮边。huà dù wèi zhōng wú yǔ rǔ,líng zhū fēn yào hǎi cháo biān。

戊申冬日属西堂石鉴代主长庆临别示此

释函是

十年未弛吾师担,三请深惭居士心。shí nián wèi chí wú shī dān,sān qǐng shēn cán jū shì xīn。
多尔逆撑曹洞水,为余雄据大沩岑。duō ěr nì chēng cáo dòng shuǐ,wèi yú xióng jù dà wéi cén。
先宗断续宁论后,古道凌夷直赖今。xiān zōng duàn xù níng lùn hòu,gǔ dào líng yí zhí lài jīn。
千里临风无别语,瓮头黄叶慎知音。qiān lǐ lín fēng wú bié yǔ,wèng tóu huáng yè shèn zhī yīn。

石长老入闽已有别句临行再书扇头二首

释函是

老大翻惊岁月频,那堪更作别离人。lǎo dà fān jīng suì yuè pín,nà kān gèng zuò bié lí rén。
三年寒暖初停梦,一夕云峰又隔春。sān nián hán nuǎn chū tíng mèng,yī xī yún fēng yòu gé chūn。
有意菊花成聚首,无情梅萼送行津。yǒu yì jú huā chéng jù shǒu,wú qíng méi è sòng xíng jīn。
风烟转盼分闽粤,锦水华山却认真。fēng yān zhuǎn pàn fēn mǐn yuè,jǐn shuǐ huá shān què rèn zhēn。