古诗词

霍觉商父子四人死难二首

释函是

共明千古节,就义且从容。gòng míng qiān gǔ jié,jiù yì qiě cóng róng。
生死去来际,衣冠谈笑终。shēng sǐ qù lái jì,yī guān tán xiào zhōng。
草堂云漠漠,寒夜雨溶溶。cǎo táng yún mò mò,hán yè yǔ róng róng。
一片情孤绝,相期入碧峰。yī piàn qíng gū jué,xiāng qī rù bì fēng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

初春送山燄监寺之西安

释函是

出山何所适,百二秦关长。chū shān hé suǒ shì,bǎi èr qín guān zhǎng。
旅次谋晨夕,春寒慎俶装。lǚ cì móu chén xī,chūn hán shèn chù zhuāng。
垂鞭堤柳短,中食客途忙。chuí biān dī liǔ duǎn,zhōng shí kè tú máng。
宝殿赖经始,倚门夏日长。bǎo diàn lài jīng shǐ,yǐ mén xià rì zhǎng。

病中三首

释函是

老去因人病,情疏且自宽。lǎo qù yīn rén bìng,qíng shū qiě zì kuān。
蒙头销意气,拨火耐春寒。méng tóu xiāo yì qì,bō huǒ nài chūn hán。
霜月澄潭迥,梅花积雪残。shuāng yuè chéng tán jiǒng,méi huā jī xuě cán。
一双青白眼,长日似流湍。yī shuāng qīng bái yǎn,zhǎng rì shì liú tuān。

病中三首

释函是

俯仰成辜负,思量总惘然。fǔ yǎng chéng gū fù,sī liàng zǒng wǎng rán。
博山临别语,寝室抚膺年。bó shān lín bié yǔ,qǐn shì fǔ yīng nián。
举目看朝菌,遐心托杜鹃。jǔ mù kàn cháo jūn,xiá xīn tuō dù juān。
老成匏落尽,遮莫误先传。lǎo chéng páo luò jǐn,zhē mò wù xiān chuán。

病中三首

释函是

自顾愿王在,残灯岂复明。zì gù yuàn wáng zài,cán dēng qǐ fù míng。
馀生犹有待,后死得无成。yú shēng yóu yǒu dài,hòu sǐ dé wú chéng。
我法如江汉,倾怀托弟兄。wǒ fǎ rú jiāng hàn,qīng huái tuō dì xiōng。
诲人吾不倦,宁更惜身名。huì rén wú bù juàn,níng gèng xī shēn míng。

新种梅花开一朵朵

释函是

去年栽此梅,今岁一花开。qù nián zāi cǐ méi,jīn suì yī huā kāi。
稍露知根在,不萌畏雪摧。shāo lù zhī gēn zài,bù méng wèi xuě cuī。
枝繁怜独立,寒尽待人来。zhī fán lián dú lì,hán jǐn dài rén lái。
白眼应谁见,凭栏香暗回。bái yǎn yīng shuí jiàn,píng lán xiāng àn huí。

诗成行者报再放一朵

释函是

一花开可喜,况又一花开。yī huā kāi kě xǐ,kuàng yòu yī huā kāi。
清韵非无偶,幽姿不待媒。qīng yùn fēi wú ǒu,yōu zī bù dài méi。
双双寒月并,寂寂暗香陪。shuāng shuāng hán yuè bìng,jì jì àn xiāng péi。
莫道知希贵,孤根护宝胎。mò dào zhī xī guì,gū gēn hù bǎo tāi。

叹逝

释函是

天高不可问,人事日荒唐。tiān gāo bù kě wèn,rén shì rì huāng táng。
芳草绿绵密,王孙归渺茫。fāng cǎo lǜ mián mì,wáng sūn guī miǎo máng。
释子平湖殁,无禅穗石亡。shì zi píng hú mò,wú chán suì shí wáng。
馀生多涕泪,孤雁入寒塘。yú shēng duō tì lèi,gū yàn rù hán táng。

季春书怀

释函是

山静无人到,春深鸟不知。shān jìng wú rén dào,chūn shēn niǎo bù zhī。
少眠怜夜短,多病厌身危。shǎo mián lián yè duǎn,duō bìng yàn shēn wēi。
不觉夕阳下,空嗟朝槿迟。bù jué xī yáng xià,kōng jiē cháo jǐn chí。
双眸青复白,岂敢忆当时。shuāng móu qīng fù bái,qǐ gǎn yì dāng shí。

释函是

当台光自满,与像一无穷。dāng tái guāng zì mǎn,yǔ xiàng yī wú qióng。
信此空成色,悬知异亦同。xìn cǐ kōng chéng sè,xuán zhī yì yì tóng。
徽猷千古上,掩映十方中。huī yóu qiān gǔ shàng,yǎn yìng shí fāng zhōng。
寒照无人处,深潭吼夜龙。hán zhào wú rén chù,shēn tán hǒu yè lóng。

释函是

谁拟虚空相,所见是顽空。shuí nǐ xū kōng xiāng,suǒ jiàn shì wán kōng。
钝置僧繇笔,徒劳造化功。dùn zhì sēng yáo bǐ,tú láo zào huà gōng。
易开云里月,难系岭头风。yì kāi yún lǐ yuè,nán xì lǐng tóu fēng。
廓尔无知识,寥寥太古中。kuò ěr wú zhī shí,liáo liáo tài gǔ zhōng。

释函是

本自无筋骨,能乘万斛舟。běn zì wú jīn gǔ,néng chéng wàn hú zhōu。
入河惟一湿,到海汇千流。rù hé wéi yī shī,dào hǎi huì qiān liú。
且莫惊波浪,还须识泡沤。qiě mò jīng bō làng,hái xū shí pào ōu。
相逢冷暖意,智者翻增愁。xiāng féng lěng nuǎn yì,zhì zhě fān zēng chóu。

释函是

号号吹万窍,难触是虚空。hào hào chuī wàn qiào,nán chù shì xū kōng。
岂费纤毫力,惟观动静同。qǐ fèi xiān háo lì,wéi guān dòng jìng tóng。
谁当随所转,势尽恨无穷。shuí dāng suí suǒ zhuǎn,shì jǐn hèn wú qióng。
有感斯皆累,休夸列子功。yǒu gǎn sī jiē lèi,xiū kuā liè zi gōng。

卜隐洪岩

释函是

解院寻深隐,洪岩最上关。jiě yuàn xún shēn yǐn,hóng yán zuì shàng guān。
碧霄怜老拙,高视谢人寰。bì xiāo lián lǎo zhuō,gāo shì xiè rén huán。
举世魔风炽,惭予壮志顽。jǔ shì mó fēng chì,cán yǔ zhuàng zhì wán。
愿生真有道,早慰圣明颜。yuàn shēng zhēn yǒu dào,zǎo wèi shèng míng yán。

归宗山籁一百四首

释函是

滂沱昨夜雨,晴好忽今朝。pāng tuó zuó yè yǔ,qíng hǎo hū jīn cháo。
策杖归初地,登堂布旧条。cè zhàng guī chū dì,dēng táng bù jiù tiáo。
老成怀德在,小子习心销。lǎo chéng huái dé zài,xiǎo zi xí xīn xiāo。
从此风规远,金轮瑞气昭。cóng cǐ fēng guī yuǎn,jīn lún ruì qì zhāo。

归宗山籁一百四首

释函是

胜地传匡岳,名蓝属此间。shèng dì chuán kuāng yuè,míng lán shǔ cǐ jiān。
右军初舍宅,耶舍接开山。yòu jūn chū shě zhái,yé shě jiē kāi shān。
六朝频易主,一代愧为颜。liù cháo pín yì zhǔ,yī dài kuì wèi yán。
绍续兵荒后,安禅但掩关。shào xù bīng huāng hòu,ān chán dàn yǎn guān。