古诗词

霍觉商父子四人死难二首

释函是

共明千古节,就义且从容。gòng míng qiān gǔ jié,jiù yì qiě cóng róng。
生死去来际,衣冠谈笑终。shēng sǐ qù lái jì,yī guān tán xiào zhōng。
草堂云漠漠,寒夜雨溶溶。cǎo táng yún mò mò,hán yè yǔ róng róng。
一片情孤绝,相期入碧峰。yī piàn qíng gū jué,xiāng qī rù bì fēng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

孤雁

释函是

北风吹雪白纷纷,孤雁南飞紫塞分。běi fēng chuī xuě bái fēn fēn,gū yàn nán fēi zǐ sāi fēn。
顾影每怜江上水,贪程不见岭头云。gù yǐng měi lián jiāng shàng shuǐ,tān chéng bù jiàn lǐng tóu yún。
稻粱汝亦甘为客,寒暑谁当念失群。dào liáng rǔ yì gān wèi kè,hán shǔ shuí dāng niàn shī qún。
春到自知沙漠阔,远天嘹喨独峰闻。chūn dào zì zhī shā mò kuò,yuǎn tiān liáo liàng dú fēng wén。

答刘别驾

释函是

万里王程往返忙,贤劳独我为才长。wàn lǐ wáng chéng wǎng fǎn máng,xián láo dú wǒ wèi cái zhǎng。
漕臣转运供军国,诏使联翩出帝乡。cáo chén zhuǎn yùn gōng jūn guó,zhào shǐ lián piān chū dì xiāng。
发赈可能周率土,其亡真信系苞桑。fā zhèn kě néng zhōu lǜ tǔ,qí wáng zhēn xìn xì bāo sāng。
蒙头有衲喜何级,和韵成诗兴更狂。méng tóu yǒu nà xǐ hé jí,hé yùn chéng shī xīng gèng kuáng。

己未仲冬十一日计尘异当以此时度岭率题长句一章

释函是

常思吾老及人老,归省情知许出山。cháng sī wú lǎo jí rén lǎo,guī shěng qíng zhī xǔ chū shān。
去日自辞星子石,计程应到庾公关。qù rì zì cí xīng zi shí,jì chéng yīng dào yǔ gōng guān。
法门有子皆他子,膝下承颜忆别颜。fǎ mén yǒu zi jiē tā zi,xī xià chéng yán yì bié yán。
相见定难期久暂,海濒江岸水潺潺。xiāng jiàn dìng nán qī jiǔ zàn,hǎi bīn jiāng àn shuǐ chán chán。

梦轩书怀

释函是

入山早计今生事,三十蹉跎到此时。rù shān zǎo jì jīn shēng shì,sān shí cuō tuó dào cǐ shí。
鞭马已无千里疾,解牛徒善一刀迟。biān mǎ yǐ wú qiān lǐ jí,jiě niú tú shàn yī dāo chí。
曾为弟子知恩重,谬作人师叹道衰。céng wèi dì zi zhī ēn zhòng,miù zuò rén shī tàn dào shuāi。
息六愈深鹏起处,便乘云翮出天池。xī liù yù shēn péng qǐ chù,biàn chéng yún hé chū tiān chí。

大雪开帘看牡丹台

释函是

无赖病夫朝尚眠,不知风雪霁长天。wú lài bìng fū cháo shàng mián,bù zhī fēng xuě jì zhǎng tiān。
千重珠网开丹壑,几树珊瑚种玉田。qiān zhòng zhū wǎng kāi dān hè,jǐ shù shān hú zhǒng yù tián。
看去已忘今日后,坐来殊笑数年前。kàn qù yǐ wàng jīn rì hòu,zuò lái shū xiào shù nián qián。
孤怀却喜无人对,静抱寒襟花叶边。gū huái què xǐ wú rén duì,jìng bào hán jīn huā yè biān。

己未岁晏

释函是

山中今又度残年,七十加三贫病连。shān zhōng jīn yòu dù cán nián,qī shí jiā sān pín bìng lián。
同学已归黄土尽,及门多在白云边。tóng xué yǐ guī huáng tǔ jǐn,jí mén duō zài bái yún biān。
客来到处攒斋料,工去逢人借赏钱。kè lái dào chù zǎn zhāi liào,gōng qù féng rén jiè shǎng qián。
旧事不堪更提起,生涯只有日高眠。jiù shì bù kān gèng tí qǐ,shēng yá zhǐ yǒu rì gāo mián。

南康太守伦宣明见过

释函是

山中交臂非今昔,白首谁论世上情。shān zhōng jiāo bì fēi jīn xī,bái shǒu shuí lùn shì shàng qíng。
曾到帝乡知士贱,却从林麓觉身轻。céng dào dì xiāng zhī shì jiàn,què cóng lín lù jué shēn qīng。
寒梅罥雪香弥远,霜竹乘风影倍横。hán méi juàn xuě xiāng mí yuǎn,shuāng zhú chéng fēng yǐng bèi héng。
百岁升沉一弹指,看君嬴得学无生。bǎi suì shēng chén yī dàn zhǐ,kàn jūn yíng dé xué wú shēng。

伦宪明文学入山赋赠

释函是

几载音书意渺茫,翩翩今喜到山房。jǐ zài yīn shū yì miǎo máng,piān piān jīn xǐ dào shān fáng。
相看水乳多生旧,若问因缘后话长。xiāng kàn shuǐ rǔ duō shēng jiù,ruò wèn yīn yuán hòu huà zhǎng。
万里江山非远近,一灵明昧岂荒唐。wàn lǐ jiāng shān fēi yuǎn jìn,yī líng míng mèi qǐ huāng táng。
君家兄弟多高谊,三径随时到不妨。jūn jiā xiōng dì duō gāo yì,sān jìng suí shí dào bù fáng。

放言六首

释函是

从来住处难如意,四十年居大众中。cóng lái zhù chù nán rú yì,sì shí nián jū dà zhòng zhōng。
今日退闲犹我造,小楼高出与山同。jīn rì tuì xián yóu wǒ zào,xiǎo lóu gāo chū yǔ shān tóng。
窗间湖水寒光淼,屋外蔬畦霁色葱。chuāng jiān hú shuǐ hán guāng miǎo,wū wài shū qí jì sè cōng。
只有一般堪笑煞,或时富贵或时穷。zhǐ yǒu yī bān kān xiào shā,huò shí fù guì huò shí qióng。

放言六首

释函是

富来架屋连云栈,转眼春粮不夏谋。fù lái jià wū lián yún zhàn,zhuǎn yǎn chūn liáng bù xià móu。
佛殿勉装过岁易,工钱赊落待谁酬。fú diàn miǎn zhuāng guò suì yì,gōng qián shē luò dài shuí chóu。
竹鏖鹤岭知难贩,木取花园劝助修。zhú áo hè lǐng zhī nán fàn,mù qǔ huā yuán quàn zhù xiū。
活计随时穷则变,人生何用苦营求。huó jì suí shí qióng zé biàn,rén shēng hé yòng kǔ yíng qiú。

放言六首

释函是

入山五日辞归省,尘异人疑岂有他。rù shān wǔ rì cí guī shěng,chén yì rén yí qǐ yǒu tā。
炮药莫贪银罐好,典衣休惜子钱多。pào yào mò tān yín guàn hǎo,diǎn yī xiū xī zi qián duō。
移将野果当窗种,灌取秋葵待客过。yí jiāng yě guǒ dāng chuāng zhǒng,guàn qǔ qiū kuí dài kè guò。
百事到来终做去,住山须是老头陀。bǎi shì dào lái zhōng zuò qù,zhù shān xū shì lǎo tóu tuó。

放言六首

释函是

提瓶挈水非容易,久住都来信宿因。tí píng qiè shuǐ fēi róng yì,jiǔ zhù dōu lái xìn sù yīn。
近学维摩空一室,还同鲁祖坐三春。jìn xué wéi mó kōng yī shì,hái tóng lǔ zǔ zuò sān chūn。
亲承尽是门庭事,道谊难为溪壑人。qīn chéng jǐn shì mén tíng shì,dào yì nán wèi xī hè rén。
岂到白头方觑破,生涯谁道有天真。qǐ dào bái tóu fāng qù pò,shēng yá shuí dào yǒu tiān zhēn。

放言六首

释函是

广海闽山岂不安,几生梦绕紫霄寒。guǎng hǎi mǐn shān qǐ bù ān,jǐ shēng mèng rào zǐ xiāo hán。
一枝已遂巢居乐,满腹宁忧河水乾。yī zhī yǐ suì cháo jū lè,mǎn fù níng yōu hé shuǐ qián。
未曾九十骄荣叟,坐断千峰笑懒残。wèi céng jiǔ shí jiāo róng sǒu,zuò duàn qiān fēng xiào lǎn cán。
宠去辱来看欲尽,刹尘何似太虚宽。chǒng qù rǔ lái kàn yù jǐn,shā chén hé shì tài xū kuān。

放言六首

释函是

饥饱寒温总听天,生来不乞半文钱。jī bǎo hán wēn zǒng tīng tiān,shēng lái bù qǐ bàn wén qián。
非关性僻偏甘淡,只是人前耻受怜。fēi guān xìng pì piān gān dàn,zhǐ shì rén qián chǐ shòu lián。
心里无求堪作佛,世间有欲岂能仙。xīn lǐ wú qiú kān zuò fú,shì jiān yǒu yù qǐ néng xiān。
从他瞋怪从他爱,我自堆堆白昼眠。cóng tā chēn guài cóng tā ài,wǒ zì duī duī bái zhòu mián。

庚申初春得尘异去冬书

释函是

一程书信隔年还,细读犹能慰老颜。yī chéng shū xìn gé nián hái,xì dú yóu néng wèi lǎo yán。
宝镜自传寒月夜,寂光常照老梅关。bǎo jìng zì chuán hán yuè yè,jì guāng cháng zhào lǎo méi guān。
重经古道疑来日,乍听新潮别故山。zhòng jīng gǔ dào yí lái rì,zhà tīng xīn cháo bié gù shān。
想到板桥回望处,几多人倚石阑干。xiǎng dào bǎn qiáo huí wàng chù,jǐ duō rén yǐ shí lán gàn。