古诗词

秋日写怀

释函是

秋月年年白,秋风岁岁清。qiū yuè nián nián bái,qiū fēng suì suì qīng。
自从一心静,遂使万缘轻。zì cóng yī xīn jìng,suì shǐ wàn yuán qīng。
落落疏林意,萧萧寒夜情。luò luò shū lín yì,xiāo xiāo hán yè qíng。
旷观尘世里,谁拟学无生。kuàng guān chén shì lǐ,shuí nǐ xué wú shēng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

秋夕奉怀长庆老人

释函是

一别云山岁月虚,问安犹记朔风初。yī bié yún shān suì yuè xū,wèn ān yóu jì shuò fēng chū。
曾为弟子恩非薄,仰事吾师愧有馀。céng wèi dì zi ēn fēi báo,yǎng shì wú shī kuì yǒu yú。
月上禅西幢影乱,灯明方丈履声徐。yuè shàng chán xī chuáng yǐng luàn,dēng míng fāng zhàng lǚ shēng xú。
金轮捧足何年事,泥首长空掩敝庐。jīn lún pěng zú hé nián shì,ní shǒu zhǎng kōng yǎn bì lú。

九日悼梁同庵

释函是

吴山越水共茫茫,会尽因缘亦自伤。wú shān yuè shuǐ gòng máng máng,huì jǐn yīn yuán yì zì shāng。
半榻寒灯风雨旧,一帘秋色梦魂长。bàn tà hán dēng fēng yǔ jiù,yī lián qiū sè mèng hún zhǎng。
故乡望断空千里,折柬开残但八行。gù xiāng wàng duàn kōng qiān lǐ,zhé jiǎn kāi cán dàn bā xíng。
旷劫不忘师弟子,只今无奈菊花香。kuàng jié bù wàng shī dì zi,zhǐ jīn wú nài jú huā xiāng。

甲午四月八日再礼金轮峰舍利塔

释函是

二十年来话未圆,今朝重礼窣波前。èr shí nián lái huà wèi yuán,jīn cháo zhòng lǐ sū bō qián。
心悬海外烟霞幻,足履云中色相捐。xīn xuán hǎi wài yān xiá huàn,zú lǚ yún zhōng sè xiāng juān。
遍界不曾藏面目,一峰何处论中边。biàn jiè bù céng cáng miàn mù,yī fēng hé chù lùn zhōng biān。
此生定遂终焉愿,坐断群峦独晏然。cǐ shēng dìng suì zhōng yān yuàn,zuò duàn qún luán dú yàn rán。

送顿修真佛行乞兼怀岭南九江诸子

释函是

金井桥边风习习,玉渊潭上月娟娟。jīn jǐng qiáo biān fēng xí xí,yù yuān tán shàng yuè juān juān。
十年残梦无寻处,一夕离歌尽惘然。shí nián cán mèng wú xún chù,yī xī lí gē jǐn wǎng rán。
已许白云成我友,又随流水作人缘。yǐ xǔ bái yún chéng wǒ yǒu,yòu suí liú shuǐ zuò rén yuán。
因君忽动无穷思,岭海豫江霜叶前。yīn jūn hū dòng wú qióng sī,lǐng hǎi yù jiāng shuāng yè qián。

与即觉顿修话旧

释函是

二十年前古道存,瞿塘无路觅精魂。èr shí nián qián gǔ dào cún,qú táng wú lù mì jīng hún。
此心欲向青山付,佳话空传流水喧。cǐ xīn yù xiàng qīng shān fù,jiā huà kōng chuán liú shuǐ xuān。
众病渐侵何可久,情缘疏淡不堪论。zhòng bìng jiàn qīn hé kě jiǔ,qíng yuán shū dàn bù kān lùn。
焚书直入乱云去,忍听人间说感恩。fén shū zhí rù luàn yún qù,rěn tīng rén jiān shuō gǎn ēn。

用韵酬阿字时阿字以结茅留江州

释函是

寂寞云中又一秋,忽惊柿叶满峰头。jì mò yún zhōng yòu yī qiū,hū jīng shì yè mǎn fēng tóu。
九江澄汉堪闻雁,五老斜阳独上楼。jiǔ jiāng chéng hàn kān wén yàn,wǔ lǎo xié yáng dú shàng lóu。
入郭应知泉石稳,投林殊叹道名浮。rù guō yīng zhī quán shí wěn,tóu lín shū tàn dào míng fú。
买山谁作住山计,辛苦都忘在沃州。mǎi shān shuí zuò zhù shān jì,xīn kǔ dōu wàng zài wò zhōu。

须识以端阳入岭订予九月还山霜露已降消息渺然病中多感纪之以诗

释函是

到海定知三夏尽,归山曾约北风初。dào hǎi dìng zhī sān xià jǐn,guī shān céng yuē běi fēng chū。
夜寒病骨应愁汝,秋杪长途每系予。yè hán bìng gǔ yīng chóu rǔ,qiū miǎo zhǎng tú měi xì yǔ。
解语好教窗外鸟,忘怀只有案头书。jiě yǔ hǎo jiào chuāng wài niǎo,wàng huái zhǐ yǒu àn tóu shū。
一杯芦菔何人进,坐候晨钟霜月馀。yī bēi lú fú hé rén jìn,zuò hòu chén zhōng shuāng yuè yú。

十月九日病起

释函是

白草纷披孤磴出,青乌啐啄败垣寒。bái cǎo fēn pī gū dèng chū,qīng wū cuì zhuó bài yuán hán。
野人病起若初到,旧处经行作梦看。yě rén bìng qǐ ruò chū dào,jiù chù jīng xíng zuò mèng kàn。
乱叶拚将流水去,千峰忍见夕阳残。luàn yè pàn jiāng liú shuǐ qù,qiān fēng rěn jiàn xī yáng cán。
庞眉石上知谁世,细雨斜风只自叹。páng méi shí shàng zhī shuí shì,xì yǔ xié fēng zhǐ zì tàn。

山中病起人境初涉而茅屋待结远人未归怅然兴怀书寄阿字

释函是

一生多病为人忙,百事违心徒自伤。yī shēng duō bìng wèi rén máng,bǎi shì wéi xīn tú zì shāng。
世乱有山容易住,道衰无侣不成藏。shì luàn yǒu shān róng yì zhù,dào shuāi wú lǚ bù chéng cáng。
白门僧去溪云断,雁翅书来海日长。bái mén sēng qù xī yún duàn,yàn chì shū lái hǎi rì zhǎng。
为报江州莫久滞,北风吹雪入茅堂。wèi bào jiāng zhōu mò jiǔ zhì,běi fēng chuī xuě rù máo táng。

冬夜怀足两

释函是

萧条寒色掩山斋,夜静钟残影自埋。xiāo tiáo hán sè yǎn shān zhāi,yè jìng zhōng cán yǐng zì mái。
念尔情穷尚孤寄,因人肠冷一兴怀。niàn ěr qíng qióng shàng gū jì,yīn rén cháng lěng yī xīng huái。
狂吟海岸应无伴,共棹江云那有涯。kuáng yín hǎi àn yīng wú bàn,gòng zhào jiāng yún nà yǒu yá。
古道只今寥寂甚,不胜惆怅步庭阶。gǔ dào zhǐ jīn liáo jì shén,bù shèng chóu chàng bù tíng jiē。

入博山舟次石港

释函是

舟行八百半长途,石港临村客况孤。zhōu xíng bā bǎi bàn zhǎng tú,shí gǎng lín cūn kè kuàng gū。
水落沙寒深夜火,天空雪白满江芦。shuǐ luò shā hán shēn yè huǒ,tiān kōng xuě bái mǎn jiāng lú。
深山纡曲奔师命,杖履疏违愧我愚。shēn shān yū qū bēn shī mìng,zhàng lǚ shū wéi kuì wǒ yú。
明日香台重泥首,慈云千匝护双趺。míng rì xiāng tái zhòng ní shǒu,cí yún qiān zā hù shuāng fū。

湓石滩夜泊与阿字顿修书怀

释函是

古木森森山鸟鸣,孤舟日暮不胜情。gǔ mù sēn sēn shān niǎo míng,gū zhōu rì mù bù shèng qíng。
多时沙际三人影,到处滩头一水声。duō shí shā jì sān rén yǐng,dào chù tān tóu yī shuǐ shēng。
胸次欲横星汉外,须眉犹照晚霜清。xiōng cì yù héng xīng hàn wài,xū méi yóu zhào wǎn shuāng qīng。
风尘赖有敝袍在,地角天涯莫寄名。fēng chén lài yǒu bì páo zài,dì jiǎo tiān yá mò jì míng。

奉侍长庆老人高泉晚步诗示随行诸衲

释函是

早春乘兴午风温,树里行人望远村。zǎo chūn chéng xīng wǔ fēng wēn,shù lǐ xíng rén wàng yuǎn cūn。
回首忽惊新客邸,乱坡如出旧郊原。huí shǒu hū jīng xīn kè dǐ,luàn pō rú chū jiù jiāo yuán。
巍然硕果吾师在,蔚尔新枝若辈存。wēi rán shuò guǒ wú shī zài,wèi ěr xīn zhī ruò bèi cún。
溪鸟一鸣山尽绿,百年此日竟谁论。xī niǎo yī míng shān jǐn lǜ,bǎi nián cǐ rì jìng shuí lùn。

雪五首

释函是

半落层崖断壑中,静依云树望成空。bàn luò céng yá duàn hè zhōng,jìng yī yún shù wàng chéng kōng。
月疑浅影若堪似,梅逐馀香未许同。yuè yí qiǎn yǐng ruò kān shì,méi zhú yú xiāng wèi xǔ tóng。
不信马蹄能久白,独怜榾柮傍深红。bù xìn mǎ tí néng jiǔ bái,dú lián gǔ duò bàng shēn hóng。
何人高卧峨嵋顶,满目寒光路欲穷。hé rén gāo wò é méi dǐng,mǎn mù hán guāng lù yù qióng。

雪五首

释函是

洁白何曾上独峰,只教岩麓绝人踪。jié bái hé céng shàng dú fēng,zhǐ jiào yán lù jué rén zōng。
压斜茅殿万山悄,欲启柴门深夜从。yā xié máo diàn wàn shān qiāo,yù qǐ chái mén shēn yè cóng。
幸托青松堪自见,却嫌红燄愧为容。xìng tuō qīng sōng kān zì jiàn,què xián hóng yàn kuì wèi róng。
禁寒或亦饶孤赏,聊许高人一寄筇。jìn hán huò yì ráo gū shǎng,liáo xǔ gāo rén yī jì qióng。