古诗词

宿诃林

释函是

不到诃林久,悠然钟磬音。bù dào hē lín jiǔ,yōu rán zhōng qìng yīn。
战争成佛地,云树几人心。zhàn zhēng chéng fú dì,yún shù jǐ rén xīn。
画角孤城暮,春风古殿深。huà jiǎo gū chéng mù,chūn fēng gǔ diàn shēn。
徘徊今夜梦,依旧在长林。pái huái jīn yè mèng,yī jiù zài zhǎng lín。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

春雨

释函是

春山将雨云先布,雨隐云中闻石泉。chūn shān jiāng yǔ yún xiān bù,yǔ yǐn yún zhōng wén shí quán。
闭户却疑空劫住,开窗如对上皇前。bì hù què yí kōng jié zhù,kāi chuāng rú duì shàng huáng qián。
香烟欲共衣衫湿,茶气能令几席鲜。xiāng yān yù gòng yī shān shī,chá qì néng lìng jǐ xí xiān。
众籁顿归暝坐里,万峰谁记一千年。zhòng lài dùn guī míng zuò lǐ,wàn fēng shuí jì yī qiān nián。

子规

释函是

已知宫阙生芳草,犹抱愁心泣夕阳。yǐ zhī gōng quē shēng fāng cǎo,yóu bào chóu xīn qì xī yáng。
无那东风增惆怅,有时寒雨助凄凉。wú nà dōng fēng zēng chóu chàng,yǒu shí hán yǔ zhù qī liáng。
声随流水涓涓远,血染残红黯黯伤。shēng suí liú shuǐ juān juān yuǎn,xuè rǎn cán hóng àn àn shāng。
莫向山斋悲旧苑,晓钟微月梦初长。mò xiàng shān zhāi bēi jiù yuàn,xiǎo zhōng wēi yuè mèng chū zhǎng。

对花

释函是

年年二月放新枝,挹露含烟似有期。nián nián èr yuè fàng xīn zhī,yì lù hán yān shì yǒu qī。
笑我冷来和月老,怜人热去妒风吹。xiào wǒ lěng lái hé yuè lǎo,lián rén rè qù dù fēng chuī。
墙头一朵春能艳,涧底千丛夜不知。qiáng tóu yī duǒ chūn néng yàn,jiàn dǐ qiān cóng yè bù zhī。
闲把胆瓶移近处,莫教香透卷帘时。xián bǎ dǎn píng yí jìn chù,mò jiào xiāng tòu juǎn lián shí。

种桐

释函是

山居生计唯耕植,共道栽桐胜种田。shān jū shēng jì wéi gēng zhí,gòng dào zāi tóng shèng zhǒng tián。
无税不惊鸡犬叫,有锄休仰子孙贤。wú shuì bù jīng jī quǎn jiào,yǒu chú xiū yǎng zi sūn xián。
偷禾鼠往邻村去,薙草人闲镇日眠。tōu hé shǔ wǎng lín cūn qù,tì cǎo rén xián zhèn rì mián。
三岁便教花作实,满篷风送卖油船。sān suì biàn jiào huā zuò shí,mǎn péng fēng sòng mài yóu chuán。

南雄陆太守孝山书至却寄

释函是

书至始知游兴阻,迢迢空谷想遐音。shū zhì shǐ zhī yóu xīng zǔ,tiáo tiáo kōng gǔ xiǎng xiá yīn。
多时茎草荣丹壑,此日清风隔碧岑。duō shí jīng cǎo róng dān hè,cǐ rì qīng fēng gé bì cén。
自笑身形难似鹤,空教松树俨成林。zì xiào shēn xíng nán shì hè,kōng jiào sōng shù yǎn chéng lín。
水云上下生涯旧,墨绶何时拂石阴。shuǐ yún shàng xià shēng yá jiù,mò shòu hé shí fú shí yīn。

赠陆亦樵

释函是

当年丹荔频相对,此日青山又到来。dāng nián dān lì pín xiāng duì,cǐ rì qīng shān yòu dào lái。
居士持斋忘岁月,比丘行脚遍岩隈。jū shì chí zhāi wàng suì yuè,bǐ qiū xíng jiǎo biàn yán wēi。
开怀泉石供图画,入眼云烟绝坋埃。kāi huái quán shí gōng tú huà,rù yǎn yún yān jué bèn āi。
闭户默然同静者,一番临别重徘徊。bì hù mò rán tóng jìng zhě,yī fān lín bié zhòng pái huái。

悼离言

释函是

梦里犹惊久病身,老榕窗北已无人。mèng lǐ yóu jīng jiǔ bìng shēn,lǎo róng chuāng běi yǐ wú rén。
难留去影思曾住,想见新苔长旧痕。nán liú qù yǐng sī céng zhù,xiǎng jiàn xīn tái zhǎng jiù hén。
生死岂惟千里隔,合离深恨一冬频。shēng sǐ qǐ wéi qiān lǐ gé,hé lí shēn hèn yī dōng pín。
道情尽日伤流水,谁向长江问古津。dào qíng jǐn rì shāng liú shuǐ,shuí xiàng zhǎng jiāng wèn gǔ jīn。

中秋前五日与诸衲宿片鳞岩

释函是

偶共寻凉过露台,追欢更上片鳞隈。ǒu gòng xún liáng guò lù tái,zhuī huān gèng shàng piàn lín wēi。
依岩挂屋千峰顶,绕壁横空一径开。yī yán guà wū qiān fēng dǐng,rào bì héng kōng yī jìng kāi。
夜静钟声从地起,月寒秋色自天来。yè jìng zhōng shēng cóng dì qǐ,yuè hán qiū sè zì tiān lái。
休将此夕疑他夕,几转幽怀到劫灰。xiū jiāng cǐ xī yí tā xī,jǐ zhuǎn yōu huái dào jié huī。

九日

释函是

年年此日在高山,更不登临但倚栏。nián nián cǐ rì zài gāo shān,gèng bù dēng lín dàn yǐ lán。
百岁定知黄菊在,一瓢且对白云寒。bǎi suì dìng zhī huáng jú zài,yī piáo qiě duì bái yún hán。
雁辞玉塞空秋草,犬吠霜钟起夜坛。yàn cí yù sāi kōng qiū cǎo,quǎn fèi shuāng zhōng qǐ yè tán。
底事暂随吟望处,风流不与夕阳残。dǐ shì zàn suí yín wàng chù,fēng liú bù yǔ xī yáng cán。

栖贤石长老生日

释函是

老僧旧住溪桥上,却忆当时亦五旬。lǎo sēng jiù zhù xī qiáo shàng,què yì dāng shí yì wǔ xún。
潭影杖摇山日落,纸窗灯暗夜猿频。tán yǐng zhàng yáo shān rì luò,zhǐ chuāng dēng àn yè yuán pín。
门庭枯澹思先辈,田舍荒芜赖后人。mén tíng kū dàn sī xiān bèi,tián shě huāng wú lài hòu rén。
莫倚年华少提挈,寿昌七十钁头春。mò yǐ nián huá shǎo tí qiè,shòu chāng qī shí jué tóu chūn。

秋日阅陈全人梁同庵英卓今遗稿感而赋诗并示诸子

释函是

瑟瑟西风薄暮生,百年衰柳几回荣。sè sè xī fēng báo mù shēng,bǎi nián shuāi liǔ jǐ huí róng。
镜花久逐东流去,水月犹怜独夜明。jìng huā jiǔ zhú dōng liú qù,shuǐ yuè yóu lián dú yè míng。
断柬故人空有泪,当时孤韵已多情。duàn jiǎn gù rén kōng yǒu lèi,dāng shí gū yùn yǐ duō qíng。
道心不向吾门冷,珍重云山好弟兄。dào xīn bù xiàng wú mén lěng,zhēn zhòng yún shān hǎo dì xiōng。

金公绚生日

释函是

繁华阅尽老王庭,炯炯双眸意气横。fán huá yuè jǐn lǎo wáng tíng,jiǒng jiǒng shuāng móu yì qì héng。
感恩岂必曾相识,慕义殊惭暂近名。gǎn ēn qǐ bì céng xiāng shí,mù yì shū cán zàn jìn míng。
盈户总为朱履客,遥山犹系白云情。yíng hù zǒng wèi zhū lǚ kè,yáo shān yóu xì bái yún qíng。
因君益我林泉兴,幸托长庚耀此生。yīn jūn yì wǒ lín quán xīng,xìng tuō zhǎng gēng yào cǐ shēng。

萧孟昉生日

释函是

曾闻负铁铸金轮,觉海隆因属后人。céng wén fù tiě zhù jīn lún,jué hǎi lóng yīn shǔ hòu rén。
意躁天中香已旧,阇耶手里麨重新。yì zào tiān zhōng xiāng yǐ jiù,dū yé shǒu lǐ chǎo zhòng xīn。
清水欲收丹壑网,梵音先咒毒龙驯。qīng shuǐ yù shōu dān hè wǎng,fàn yīn xiān zhòu dú lóng xùn。
胜缘久植遐龄祉,相见还期大冶春。shèng yuán jiǔ zhí xiá líng zhǐ,xiāng jiàn hái qī dà yě chūn。

六十一诗十四首

释函是

一周甲子又从头,生事如环谁去留。yī zhōu jiǎ zi yòu cóng tóu,shēng shì rú huán shuí qù liú。
白发不知人厌老,青林空见叶为秋。bái fā bù zhī rén yàn lǎo,qīng lín kōng jiàn yè wèi qiū。
朔风吹雁来衡岳,寒月迟猿下石楼。shuò fēng chuī yàn lái héng yuè,hán yuè chí yuán xià shí lóu。
多少陵阳馀岁月,世间犹此忆沧洲。duō shǎo líng yáng yú suì yuè,shì jiān yóu cǐ yì cāng zhōu。

六十一诗十四首

释函是

阅尽兴亡隐逾深,匡庐彭泽共浮沉。yuè jǐn xīng wáng yǐn yú shēn,kuāng lú péng zé gòng fú chén。
空教黄鸟啼来日,谁向青山问昔心。kōng jiào huáng niǎo tí lái rì,shuí xiàng qīng shān wèn xī xīn。
一夕寒花犹是古,万年流水始如今。yī xī hán huā yóu shì gǔ,wàn nián liú shuǐ shǐ rú jīn。
长松几岁劳相伴,识得侬渠薄曙襟。zhǎng sōng jǐ suì láo xiāng bàn,shí dé nóng qú báo shǔ jīn。