古诗词

对雪示诸子

释函是

万里溪无色,千峰影到栏。wàn lǐ xī wú sè,qiān fēng yǐng dào lán。
莫将银世界,空作月明看。mò jiāng yín shì jiè,kōng zuò yuè míng kàn。
开眼皆怜白,何人不畏寒。kāi yǎn jiē lián bái,hé rén bù wèi hán。
群公知此意,无复悔衣单。qún gōng zhī cǐ yì,wú fù huǐ yī dān。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

黄徵君过访

释函是

江楚名儒不姓庞,云山次第到湘江。jiāng chǔ míng rú bù xìng páng,yún shān cì dì dào xiāng jiāng。
石头路滑苍苔遍,螺髻春深烟树降。shí tóu lù huá cāng tái biàn,luó jì chūn shēn yān shù jiàng。
看竹最宜风满座,闻花应爱鸟窥窗。kàn zhú zuì yí fēng mǎn zuò,wén huā yīng ài niǎo kuī chuāng。
灰心更有诗囊在,荒院留题韵自将。huī xīn gèng yǒu shī náng zài,huāng yuàn liú tí yùn zì jiāng。

上巳寄南康太守廖昆湖

释函是

泬寥春色近何如,花落寒梢影自疏。jué liáo chūn sè jìn hé rú,huā luò hán shāo yǐng zì shū。
藉草远过江浦岸,烧畬还课北山锄。jí cǎo yuǎn guò jiāng pǔ àn,shāo shē hái kè běi shān chú。
波光几岁摇高岭,云气从朝覆敝庐。bō guāng jǐ suì yáo gāo lǐng,yún qì cóng cháo fù bì lú。
此日独怀彭蠡守,袖中存有故人书。cǐ rì dú huái péng lí shǒu,xiù zhōng cún yǒu gù rén shū。

春日凌世作陈无隐凌稚圭叶御题陪黄徵君入山

释函是

数数离家谒上方,此回陪客趁春光。shù shù lí jiā yè shàng fāng,cǐ huí péi kè chèn chūn guāng。
蹋穷芳径草新绿,啼遍杨枝莺旧黄。tà qióng fāng jìng cǎo xīn lǜ,tí biàn yáng zhī yīng jiù huáng。
出郭未除寒食火,入山偏近野棠香。chū guō wèi chú hán shí huǒ,rù shān piān jìn yě táng xiāng。
残红黯黯都教尽,世上浮生几著忙。cán hóng àn àn dōu jiào jǐn,shì shàng fú shēng jǐ zhù máng。

寒食

释函是

年来底事觉荒唐,无数春怀掩上方。nián lái dǐ shì jué huāng táng,wú shù chūn huái yǎn shàng fāng。
万灶寒烟逢禁火,千条弱柳送残阳。wàn zào hán yān féng jìn huǒ,qiān tiáo ruò liǔ sòng cán yáng。
岸高临水苍波远,日永看云紫陌长。àn gāo lín shuǐ cāng bō yuǎn,rì yǒng kàn yún zǐ mò zhǎng。
处处古埏封白纸,阴森松柏去人忙。chù chù gǔ shān fēng bái zhǐ,yīn sēn sōng bǎi qù rén máng。

清明

释函是

近臣赐火何年事,浅绿深红过此生。jìn chén cì huǒ hé nián shì,qiǎn lǜ shēn hóng guò cǐ shēng。
已看细雨连三月,却听啼鹃正五更。yǐ kàn xì yǔ lián sān yuè,què tīng tí juān zhèng wǔ gèng。
侯门尽醉当花落,马背馀醒拂柳轻。hóu mén jǐn zuì dāng huā luò,mǎ bèi yú xǐng fú liǔ qīng。
抚景不堪愁蝶梦,因人空切住山情。fǔ jǐng bù kān chóu dié mèng,yīn rén kōng qiè zhù shān qíng。

春望

释函是

多情每笑无酬处,独上高楼望远空。duō qíng měi xiào wú chóu chù,dú shàng gāo lóu wàng yuǎn kōng。
细雨自零春岸迥,斜风偏送柳条东。xì yǔ zì líng chūn àn jiǒng,xié fēng piān sòng liǔ tiáo dōng。
百年暗逐江篱暮,万事销归山槿红。bǎi nián àn zhú jiāng lí mù,wàn shì xiāo guī shān jǐn hóng。
寥落莫愁头白尽,死生宁不与人同。liáo luò mò chóu tóu bái jǐn,sǐ shēng níng bù yǔ rén tóng。

悼言全监寺华首

释函是

离家已是五年馀,总向残山守旧庐。lí jiā yǐ shì wǔ nián yú,zǒng xiàng cán shān shǒu jiù lú。
离乱寺田空有税,往来羸稚不成锄。lí luàn sì tián kōng yǒu shuì,wǎng lái léi zhì bù chéng chú。
出门自负干寒暑,掩室贫炊数麦蔬。chū mén zì fù gàn hán shǔ,yǎn shì pín chuī shù mài shū。
肺病两冬犹未释,伯仁由我痛何如。fèi bìng liǎng dōng yóu wèi shì,bó rén yóu wǒ tòng hé rú。

寿刘焕之副戎

释函是

真隐何殊水石间,王门深远意相关。zhēn yǐn hé shū shuǐ shí jiān,wáng mén shēn yuǎn yì xiāng guān。
入世但尊程氏学,论心唯许远公闲。rù shì dàn zūn chéng shì xué,lùn xīn wéi xǔ yuǎn gōng xián。
常供军储先输国,时舍僧田为近山。cháng gōng jūn chǔ xiān shū guó,shí shě sēng tián wèi jìn shān。
最喜年华才不惑,伫看儒术遍尘寰。zuì xǐ nián huá cái bù huò,zhù kàn rú shù biàn chén huán。

楚黄赵处士入山见访

释函是

楚客春游望石门,一肩风雨冒寒原。chǔ kè chūn yóu wàng shí mén,yī jiān fēng yǔ mào hán yuán。
因寻茂宰知山近,却枉高轩到日昏。yīn xún mào zǎi zhī shān jìn,què wǎng gāo xuān dào rì hūn。
野鸟避人过远树,潭龙喷沫见深源。yě niǎo bì rén guò yuǎn shù,tán lóng pēn mò jiàn shēn yuán。
凭高莫指前溪路,苦竹林边有夜猿。píng gāo mò zhǐ qián xī lù,kǔ zhú lín biān yǒu yè yuán。

寄足两侍者

释函是

旧院何人潮汐中,十年立雪恨西东。jiù yuàn hé rén cháo xī zhōng,shí nián lì xuě hèn xī dōng。
频行方丈莓苔破,久病床头药罐空。pín xíng fāng zhàng méi tái pò,jiǔ bìng chuáng tóu yào guàn kōng。
门对孤松分鹤影,窗临野竹恼春风。mén duì gū sōng fēn hè yǐng,chuāng lín yě zhú nǎo chūn fēng。
老僧近亦多愁疾,独掩高峰闻夜钟。lǎo sēng jìn yì duō chóu jí,dú yǎn gāo fēng wén yè zhōng。

落叶

释函是

一叶辞枝影便单,烟深沙浅乱离难。yī yè cí zhī yǐng biàn dān,yān shēn shā qiǎn luàn lí nán。
因风恨不寒烧尽,踏月空怜屐齿乾。yīn fēng hèn bù hán shāo jǐn,tà yuè kōng lián jī chǐ qián。
却忆题红疑有字,若逢为笠也须冠。què yì tí hóng yí yǒu zì,ruò féng wèi lì yě xū guān。
纷纷树上残阳里,正好和云作画看。fēn fēn shù shàng cán yáng lǐ,zhèng hǎo hé yún zuò huà kàn。

落花

释函是

辞枝片片逐东风,不信繁华过眼空。cí zhī piàn piàn zhú dōng fēng,bù xìn fán huá guò yǎn kōng。
山月自寒今夜梦,碧云愁锁旧时丛。shān yuè zì hán jīn yè mèng,bì yún chóu suǒ jiù shí cóng。
遍寻踪迹徒劳蝶,狂逐馨香尚有蜂。biàn xún zōng jì tú láo dié,kuáng zhú xīn xiāng shàng yǒu fēng。
但识初终无二致,依然满树紫兼红。dàn shí chū zhōng wú èr zhì,yī rán mǎn shù zǐ jiān hóng。

姚大参亦若儗僦居太平舟次相见率尔有赠

释函是

曾因避世入丹丘,北望衡阳几度秋。céng yīn bì shì rù dān qiū,běi wàng héng yáng jǐ dù qiū。
乱后将家依幕府,归途访旧过汀洲。luàn hòu jiāng jiā yī mù fǔ,guī tú fǎng jiù guò tīng zhōu。
谷口残莺啼柳暗,石门斜日映江流。gǔ kǒu cán yīng tí liǔ àn,shí mén xié rì yìng jiāng liú。
看云休逐三川远,却指乡关在豫州。kàn yún xiū zhú sān chuān yuǎn,què zhǐ xiāng guān zài yù zhōu。

送澹西堂之海幢兼寄阿首座二首

释函是

薰风又送下江船,共许青山各一天。xūn fēng yòu sòng xià jiāng chuán,gòng xǔ qīng shān gè yī tiān。
柳色渐深人去后,莺声偏逐马行前。liǔ sè jiàn shēn rén qù hòu,yīng shēng piān zhú mǎ xíng qián。
半旬云寺倾长日,几夕灯花话隔年。bàn xún yún sì qīng zhǎng rì,jǐ xī dēng huā huà gé nián。
若问老僧春梦足,多时曾绕木兰边。ruò wèn lǎo sēng chūn mèng zú,duō shí céng rào mù lán biān。

送澹西堂之海幢兼寄阿首座二首

释函是

不信遥山更有愁,苍茫烟树越王州。bù xìn yáo shān gèng yǒu chóu,cāng máng yān shù yuè wáng zhōu。
见携孤策辞林鸟,知共何人上海楼。jiàn xié gū cè cí lín niǎo,zhī gòng hé rén shàng hǎi lóu。
潮带残阳归客艇,月随零露下蘋洲。cháo dài cán yáng guī kè tǐng,yuè suí líng lù xià píng zhōu。
萧萧朝暮孤峰外,极目长天空白头。xiāo xiāo cháo mù gū fēng wài,jí mù zhǎng tiān kōng bái tóu。