古诗词

对雪示诸子

释函是

万里溪无色,千峰影到栏。wàn lǐ xī wú sè,qiān fēng yǐng dào lán。
莫将银世界,空作月明看。mò jiāng yín shì jiè,kōng zuò yuè míng kàn。
开眼皆怜白,何人不畏寒。kāi yǎn jiē lián bái,hé rén bù wèi hán。
群公知此意,无复悔衣单。qún gōng zhī cǐ yì,wú fù huǐ yī dān。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

十五删

释函是

莫愁残腊满头斑,绛色偏能驻老颜。mò chóu cán là mǎn tóu bān,jiàng sè piān néng zhù lǎo yán。
更有销寒夸玉马,定教丹石胜常山。gèng yǒu xiāo hán kuā yù mǎ,dìng jiào dān shí shèng cháng shān。

一先

释函是

新住寒山绿玉川,连光晓映卜丰年。xīn zhù hán shān lǜ yù chuān,lián guāng xiǎo yìng bo fēng nián。
已堆万户千重璧,谁靳沿门一个钱。yǐ duī wàn hù qiān zhòng bì,shuí jìn yán mén yī gè qián。

二箫

释函是

筛空万里不封条,未到春林惨气销。shāi kōng wàn lǐ bù fēng tiáo,wèi dào chūn lín cǎn qì xiāo。
谁道凝阴能掩素,瑶花偏逐朔风飘。shuí dào níng yīn néng yǎn sù,yáo huā piān zhú shuò fēng piāo。

三肴

释函是

千山寒落荫重茅,拟作明珠误水泡。qiān shān hán luò yīn zhòng máo,nǐ zuò míng zhū wù shuǐ pào。
一任晓风惊复息,不教残冻挂空梢。yī rèn xiǎo fēng jīng fù xī,bù jiào cán dòng guà kōng shāo。

四豪

释函是

练丝千缕何劳泣,逵路茫茫真欲号。liàn sī qiān lǚ hé láo qì,kuí lù máng máng zhēn yù hào。
拚教寂寞山头望,不是扬雄谁载醪。pàn jiào jì mò shān tóu wàng,bù shì yáng xióng shuí zài láo。

五歌

释函是

眼前浩洁凌晨早,倾耳希声清夜多。yǎn qián hào jié líng chén zǎo,qīng ěr xī shēng qīng yè duō。
渐入春郊花气暖,寒庭谁解泣铜驼。jiàn rù chūn jiāo huā qì nuǎn,hán tíng shuí jiě qì tóng tuó。

六麻

释函是

破衲蒙头老岁华,寒深时亦动长嗟。pò nà méng tóu lǎo suì huá,hán shēn shí yì dòng zhǎng jiē。
古来甲子朝门外,亦有幽兰哀日斜。gǔ lái jiǎ zi cháo mén wài,yì yǒu yōu lán āi rì xié。

七阳

释函是

寝迹穷年乐未央,万山璀璨引风长。qǐn jì qióng nián lè wèi yāng,wàn shān cuǐ càn yǐn fēng zhǎng。
听残檐溜添寒絮,不卧仙人白玉床。tīng cán yán liū tiān hán xù,bù wò xiān rén bái yù chuáng。

八庚

释函是

凛栗忽惊溪路明,峨峨千里共云平。lǐn lì hū jīng xī lù míng,é é qiān lǐ gòng yún píng。
藐姑山里知何似,寒夜相逢莫问名。miǎo gū shān lǐ zhī hé shì,hán yè xiāng féng mò wèn míng。

九青

释函是

白尽千峰峰顶青,空蒙之内有人醒。bái jǐn qiān fēng fēng dǐng qīng,kōng méng zhī nèi yǒu rén xǐng。
寒飙忽起从空下,不信瑶华满夜庭。hán biāo hū qǐ cóng kōng xià,bù xìn yáo huá mǎn yè tíng。

十蒸

释函是

因高累仞看容易,息影凭空力不胜。yīn gāo lèi rèn kàn róng yì,xī yǐng píng kōng lì bù shèng。
荒月自来还自去,更无人待碧崚嶒。huāng yuè zì lái hái zì qù,gèng wú rén dài bì léng céng。

十一尤

释函是

琉璃殿里泛虚舟,光涌层波天际浮。liú lí diàn lǐ fàn xū zhōu,guāng yǒng céng bō tiān jì fú。
深夜冷然照墙壁,忽疑身在碧云头。shēn yè lěng rán zhào qiáng bì,hū yí shēn zài bì yún tóu。

十二侵

释函是

寒飘玉蕊散高林,弱木颓枝冻已深。hán piāo yù ruǐ sàn gāo lín,ruò mù tuí zhī dòng yǐ shēn。
更向陌头云里望,岂堪凄切暮猿心。gèng xiàng mò tóu yún lǐ wàng,qǐ kān qī qiè mù yuán xīn。

十三覃

释函是

环丘山上覆冰蚕,作茧丝成五彩函。huán qiū shān shàng fù bīng cán,zuò jiǎn sī chéng wǔ cǎi hán。
若使海人献巢许,不将霜质伴华簪。ruò shǐ hǎi rén xiàn cháo xǔ,bù jiāng shuāng zhì bàn huá zān。

十四盐

释函是

遥空直下水晶帘,照见鲛人夜织缣。yáo kōng zhí xià shuǐ jīng lián,zhào jiàn jiāo rén yè zhī jiān。
无端一阵寒风急,吹落纨丝散作盐。wú duān yī zhèn hán fēng jí,chuī luò wán sī sàn zuò yán。