古诗词

箜篌引

释函是

北风何凄凄,吹我百衲衣。běi fēng hé qī qī,chuī wǒ bǎi nà yī。
膏雨何霏霏,泽我西山薇。gāo yǔ hé fēi fēi,zé wǒ xī shān wēi。
披衣可御寒,采薇聊充饥。pī yī kě yù hán,cǎi wēi liáo chōng jī。
顾影成独立,无俦终怨谁。gù yǐng chéng dú lì,wú chóu zhōng yuàn shuí。
登高眺远空,心与空俱驰。dēng gāo tiào yuǎn kōng,xīn yǔ kōng jù chí。
空里有江山,江山多是非。kōng lǐ yǒu jiāng shān,jiāng shān duō shì fēi。
是非靡所穷,我心归无期。shì fēi mí suǒ qióng,wǒ xīn guī wú qī。
忽然返蓬庐,还我未登时。hū rán fǎn péng lú,hái wǒ wèi dēng shí。
读书晤古人,将以娱心脾。dú shū wù gǔ rén,jiāng yǐ yú xīn pí。
叔夜不偶俗,东市良堪悲。shū yè bù ǒu sú,dōng shì liáng kān bēi。
夜闻鼓琴声,形神离不离。yè wén gǔ qín shēng,xíng shén lí bù lí。
鲍公谓尸解,此语至今疑。bào gōng wèi shī jiě,cǐ yǔ zhì jīn yí。
子房已辞汉,竟为帝王师。zi fáng yǐ cí hàn,jìng wèi dì wáng shī。
文若似子房,事曹欲何为。wén ruò shì zi fáng,shì cáo yù hé wèi。
严辞折董昭,饮药甘如饴。yán cí zhé dǒng zhāo,yǐn yào gān rú yí。
各自用其天,身世犹云霓。gè zì yòng qí tiān,shēn shì yóu yún ní。
生死不足畏,人心焉能知。shēng sǐ bù zú wèi,rén xīn yān néng zhī。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

送尘异但子归省二首

释函是

老去骊歌不好听,此生知有再趋庭。lǎo qù lí gē bù hǎo tīng,cǐ shēng zhī yǒu zài qū tíng。
下阶更莫频回顾,法界如今世念停。xià jiē gèng mò pín huí gù,fǎ jiè rú jīn shì niàn tíng。

孤吟三首

释函是

道衰无侣自孤吟,时向林间坐夜深。dào shuāi wú lǚ zì gū yín,shí xiàng lín jiān zuò yè shēn。
情见两忘谁共语,等闲辜负昔人心。qíng jiàn liǎng wàng shuí gòng yǔ,děng xián gū fù xī rén xīn。

孤吟三首

释函是

草深堂下日沉沉,铁壁银山若个任。cǎo shēn táng xià rì chén chén,tiě bì yín shān ruò gè rèn。
晚近不生真法器,床头高挂伯牙琴。wǎn jìn bù shēng zhēn fǎ qì,chuáng tóu gāo guà bó yá qín。

孤吟三首

释函是

不是无心为后昆,都缘惭负昔时闻。bù shì wú xīn wèi hòu kūn,dōu yuán cán fù xī shí wén。
羚羊挂角无踪迹,一簇金羁向白云。líng yáng guà jiǎo wú zōng jì,yī cù jīn jī xiàng bái yún。

秋江

释函是

浅水明沙照影亲,一时风起失前人。qiǎn shuǐ míng shā zhào yǐng qīn,yī shí fēng qǐ shī qián rén。
须知只在洪波里,稳卧江芦狎钓纶。xū zhī zhǐ zài hóng bō lǐ,wěn wò jiāng lú xiá diào lún。

栖贤退院留别各刹二首

释函是

庐峰有寺不容住,瓢笠随身一锡轻。lú fēng yǒu sì bù róng zhù,piáo lì suí shēn yī xī qīng。
忍见袈裟甘俯伏,非关高视猎清名。rěn jiàn jiā shā gān fǔ fú,fēi guān gāo shì liè qīng míng。

栖贤退院留别各刹二首

释函是

僧住名山绍祖声,下同胥靡若为情。sēng zhù míng shān shào zǔ shēng,xià tóng xū mí ruò wèi qíng。
谬膺师席真风在,敢与禅林作世程。miù yīng shī xí zhēn fēng zài,gǎn yǔ chán lín zuò shì chéng。

关中吟十首

释函是

久拚身心奉刹尘,一生悲智自疏亲。jiǔ pàn shēn xīn fèng shā chén,yī shēng bēi zhì zì shū qīn。
百城烟水迢迢道,回首城东犹昔人。bǎi chéng yān shuǐ tiáo tiáo dào,huí shǒu chéng dōng yóu xī rén。

关中吟十首

释函是

莫倚元勋傲少年,百重围破一身全。mò yǐ yuán xūn ào shǎo nián,bǎi zhòng wéi pò yī shēn quán。
黄埃白刃前驱失,梦里惊魂空自怜。huáng āi bái rèn qián qū shī,mèng lǐ jīng hún kōng zì lián。

关中吟十首

释函是

矢尽寒原战未回,云屯万里出龙堆。shǐ jǐn hán yuán zhàn wèi huí,yún tún wàn lǐ chū lóng duī。
前军金鼓无消息,百战旌旄拥戍台。qián jūn jīn gǔ wú xiāo xī,bǎi zhàn jīng máo yōng shù tái。

关中吟十首

释函是

五丈高原计亦奇,全军进退鬼神悲。wǔ zhàng gāo yuán jì yì qí,quán jūn jìn tuì guǐ shén bēi。
空中大有安排处,赚杀沙场轻薄儿。kōng zhōng dà yǒu ān pái chù,zhuàn shā shā chǎng qīng báo ér。

关中吟十首

释函是

旧事难为此日论,沉鎗锁甲暴平原。jiù shì nán wèi cǐ rì lùn,chén qiāng suǒ jiǎ bào píng yuán。
早知一箭千山定,系马垂杨沽酒村。zǎo zhī yī jiàn qiān shān dìng,xì mǎ chuí yáng gū jiǔ cūn。

关中吟十首

释函是

无人负我笑曹瞒,做尽奸雄负子孙。wú rén fù wǒ xiào cáo mán,zuò jǐn jiān xióng fù zi sūn。
秋水长天元一色,高文赢得至今存。qiū shuǐ zhǎng tiān yuán yī sè,gāo wén yíng dé zhì jīn cún。

关中吟十首

释函是

黄石书传王汉高,焉知初本为韩图。huáng shí shū chuán wáng hàn gāo,yān zhī chū běn wèi hán tú。
堪嗟断臂何曾得,墙壁如心枉自劳。kān jiē duàn bì hé céng dé,qiáng bì rú xīn wǎng zì láo。

关中吟十首

释函是

数十年来枉用心,心才起处被魔侵。shù shí nián lái wǎng yòng xīn,xīn cái qǐ chù bèi mó qīn。
自为城堑何人事,遣去呼来直至今。zì wèi chéng qiàn hé rén shì,qiǎn qù hū lái zhí zhì jīn。