古诗词

相逢行

释函是

仗剑走平原,结客少年场。zhàng jiàn zǒu píng yuán,jié kè shǎo nián chǎng。
冲突烟尘里,横戈枕长杨。chōng tū yān chén lǐ,héng gē zhěn zhǎng yáng。
金盔换美酒,击筑官路傍。jīn kuī huàn měi jiǔ,jī zhù guān lù bàng。
忽驰大将檄,扶醉骋鞭缰。hū chí dà jiāng xí,fú zuì chěng biān jiāng。
慷慨誓捐躯,神武威八方。kāng kǎi shì juān qū,shén wǔ wēi bā fāng。
饮马长城窟,悲歌动杞梁。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,bēi gē dòng qǐ liáng。
功成万骨枯,谁复念玄黄。gōng chéng wàn gǔ kū,shuí fù niàn xuán huáng。
凯旋宴太平,王侯册朝堂。kǎi xuán yàn tài píng,wáng hóu cè cháo táng。
万骑绕辕门,云旗摇日光。wàn qí rào yuán mén,yún qí yáo rì guāng。
叹息游侠儿,一朝名播扬。tàn xī yóu xiá ér,yī cháo míng bō yáng。
走卒无白衣,夹路皆笙簧。zǒu zú wú bái yī,jiā lù jiē shēng huáng。
夜饮彻晨鸡,银烛照垂珰。yè yǐn chè chén jī,yín zhú zhào chuí dāng。
梦里见单骑,插羽驰君王。mèng lǐ jiàn dān qí,chā yǔ chí jūn wáng。
方悔飞鸟尽,良弓不善藏。fāng huǐ fēi niǎo jǐn,liáng gōng bù shàn cáng。
慑慑荡神魂,觉后犹彷徨。shè shè dàng shén hún,jué hòu yóu páng huáng。
此岂平日心,自古多奇殃。cǐ qǐ píng rì xīn,zì gǔ duō qí yāng。
富贵人侧目,不如归故乡。fù guì rén cè mù,bù rú guī gù xiāng。
故乡有宗族,长幼携相望。gù xiāng yǒu zōng zú,zhǎng yòu xié xiāng wàng。
卖剑买黄犊,畎亩追羲皇。mài jiàn mǎi huáng dú,quǎn mǔ zhuī xī huáng。
农隙课子孙,诗书出贤良。nóng xì kè zi sūn,shī shū chū xián liáng。
贤良知外物,身世能两忘。xián liáng zhī wài wù,shēn shì néng liǎng wàng。
荣华鲜克终,宁澹性乃常。róng huá xiān kè zhōng,níng dàn xìng nǎi cháng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

十二侵

释函是

寒夜无藏处,花枝共月深。hán yè wú cáng chù,huā zhī gòng yuè shēn。
清光才一半,休向月中寻。qīng guāng cái yī bàn,xiū xiàng yuè zhōng xún。

十三覃

释函是

好处非关月,重烟不着岚。hǎo chù fēi guān yuè,zhòng yān bù zhe lán。
疏斜泉石里,看尽古今谈。shū xié quán shí lǐ,kàn jǐn gǔ jīn tán。

十四盐

释函是

欲寄成何字,天涯滞尺缣。yù jì chéng hé zì,tiān yá zhì chǐ jiān。
相思与相见,语默一时兼。xiāng sī yǔ xiāng jiàn,yǔ mò yī shí jiān。

十五咸

释函是

风雪犹未已,花开自碧岩。fēng xuě yóu wèi yǐ,huā kāi zì bì yán。
欲知寒蕊意,遥指隔林杉。yù zhī hán ruǐ yì,yáo zhǐ gé lín shān。

一东

释函是

细看重云里,分明不是空。xì kàn zhòng yún lǐ,fēn míng bù shì kōng。
夕寒光独远,凭化委长风。xī hán guāng dú yuǎn,píng huà wěi zhǎng fēng。

二冬

释函是

春色在寥廓,沈烟蘸玉容。chūn sè zài liáo kuò,shěn yān zhàn yù róng。
缟衣轻似舞,乘夜上高峰。gǎo yī qīng shì wǔ,chéng yè shàng gāo fēng。

三江

释函是

爱松埋鹤影,背月照寒窗。ài sōng mái hè yǐng,bèi yuè zhào hán chuāng。
最是无人处,生憎嘷夜尨。zuì shì wú rén chù,shēng zēng háo yè máng。

四支

释函是

玉尘散林薄,半上古松枝。yù chén sàn lín báo,bàn shàng gǔ sōng zhī。
枝压愁将折,尘宵曾几时。zhī yā chóu jiāng zhé,chén xiāo céng jǐ shí。

五微

释函是

千峰一夜白,先照野人扉。qiān fēng yī yè bái,xiān zhào yě rén fēi。
似月望高树,溰溰湿衲衣。shì yuè wàng gāo shù,ái ái shī nà yī。

六鱼

释函是

皎洁侵寒陌,雰霏二月初。jiǎo jié qīn hán mò,fēn fēi èr yuè chū。
梨花香未散,随影落吾庐。lí huā xiāng wèi sàn,suí yǐng luò wú lú。

七虞

释函是

因风消蜡炬,无影落澄湖。yīn fēng xiāo là jù,wú yǐng luò chéng hú。
寒热一时尽,清辉何处殊。hán rè yī shí jǐn,qīng huī hé chù shū。

八齐

释函是

沨沨连夜动,起舞似闻鸡。fēng fēng lián yè dòng,qǐ wǔ shì wén jī。
冰合知寒极,琼花踏作泥。bīng hé zhī hán jí,qióng huā tà zuò ní。

九佳

释函是

白发镜中落,真同近暮怀。bái fā jìng zhōng luò,zhēn tóng jìn mù huái。
但知寒色迥,随处得生涯。dàn zhī hán sè jiǒng,suí chù dé shēng yá。

十灰

释函是

云里望何极,纷纷扑素埃。yún lǐ wàng hé jí,fēn fēn pū sù āi。
江山同一色,不见雁飞回。jiāng shān tóng yī sè,bù jiàn yàn fēi huí。

十一真

释函是

云暗非关暮,花飘岂是春。yún àn fēi guān mù,huā piāo qǐ shì chūn。
晴光应十丈,不为住山人。qíng guāng yīng shí zhàng,bù wèi zhù shān rén。