古诗词

栖贤舍利塔

释函是

佛性甚光明,能破一切暗。fú xìng shén guāng míng,néng pò yī qiè àn。
佛性甚坚利,能断一切物。fú xìng shén jiān lì,néng duàn yī qiè wù。
流被千百骸,结成五色珠。liú bèi qiān bǎi hái,jié chéng wǔ sè zhū。
表此坚光体,法化无有二。biǎo cǐ jiān guāng tǐ,fǎ huà wú yǒu èr。
念我遗教者,睹珠如佛在。niàn wǒ yí jiào zhě,dǔ zhū rú fú zài。
一粒细如菽,供养福无异。yī lì xì rú shū,gōng yǎng fú wú yì。
况聚千万珠,瞻仰发夙慧。kuàng jù qiān wàn zhū,zhān yǎng fā sù huì。
极果摄微因,感应通心臂。jí guǒ shè wēi yīn,gǎn yīng tōng xīn bì。
佛是已成佛,我是未成佛。fú shì yǐ chéng fú,wǒ shì wèi chéng fú。
果即在因中,当念无终始。guǒ jí zài yīn zhōng,dāng niàn wú zhōng shǐ。
我以此一心,供养诸如来。wǒ yǐ cǐ yī xīn,gōng yǎng zhū rú lái。
获睹佛真身,朝暮常顶礼。huò dǔ fú zhēn shēn,cháo mù cháng dǐng lǐ。
金轮触神光,三十年于此。jīn lún chù shén guāng,sān shí nián yú cǐ。
今复闻栖贤,古塔示瑰异。jīn fù wén qī xián,gǔ tǎ shì guī yì。
将建窣堵坡,作诗寄千里。jiāng jiàn sū dǔ pō,zuò shī jì qiān lǐ。
佛身不可赞,我赞非言句。fú shēn bù kě zàn,wǒ zàn fēi yán jù。
愿佛鉴我心,与佛身无极。yuàn fú jiàn wǒ xīn,yǔ fú shēn wú jí。
遂我今日愿,心光泽营卫。suì wǒ jīn rì yuàn,xīn guāng zé yíng wèi。
有理必有事,本举末自至。yǒu lǐ bì yǒu shì,běn jǔ mò zì zhì。
广及诸未来,学佛到佛地。guǎng jí zhū wèi lái,xué fú dào fú dì。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

六麻

释函是

飘摇缟带总随车,隔绝门庭入径斜。piāo yáo gǎo dài zǒng suí chē,gé jué mén tíng rù jìng xié。
透隙却疑搜鼠兔,翻空真似搅龙蛇。tòu xì què yí sōu shǔ tù,fān kōng zhēn shì jiǎo lóng shé。
池中有水偏投影,石上无根亦着花。chí zhōng yǒu shuǐ piān tóu yǐng,shí shàng wú gēn yì zhe huā。
瑰屑不堪寒到眼,纵横难掩碧笼纱。guī xiè bù kān hán dào yǎn,zòng héng nán yǎn bì lóng shā。

七阳

释函是

白霓远近启山堂,欲濯尘氛净上方。bái ní yuǎn jìn qǐ shān táng,yù zhuó chén fēn jìng shàng fāng。
江浪到天应浸日,琼花著地不闻香。jiāng làng dào tiān yīng jìn rì,qióng huā zhù dì bù wén xiāng。
千峰倒影入寒瓣,万屋平漫泛夕阳。qiān fēng dào yǐng rù hán bàn,wàn wū píng màn fàn xī yáng。
借问年华真个晚,细看春色动遐荒。jiè wèn nián huá zhēn gè wǎn,xì kàn chūn sè dòng xiá huāng。

八庚

释函是

云外何因见素情,玉尘风满澹然生。yún wài hé yīn jiàn sù qíng,yù chén fēng mǎn dàn rán shēng。
寒弦人向深堂调,冻屐谁同傍石行。hán xián rén xiàng shēn táng diào,dòng jī shuí tóng bàng shí xíng。
望遥天末山应在,踏近溪边水更清。wàng yáo tiān mò shān yīng zài,tà jìn xī biān shuǐ gèng qīng。
胜事大都成寂寞,兔园空有惠连名。shèng shì dà dōu chéng jì mò,tù yuán kōng yǒu huì lián míng。

九青

释函是

白练千条入镜清,轻繁欲向夜窗听。bái liàn qiān tiáo rù jìng qīng,qīng fán yù xiàng yè chuāng tīng。
凭高且逊尖峰出,就下还寻绝壑停。píng gāo qiě xùn jiān fēng chū,jiù xià hái xún jué hè tíng。
华表鹤翎迷旧郭,丰城龙剑拟新硎。huá biǎo hè líng mí jiù guō,fēng chéng lóng jiàn nǐ xīn xíng。
攒天一倍临风急,却似彷徨广漠庭。zǎn tiān yī bèi lín fēng jí,què shì páng huáng guǎng mò tíng。

十一尤

释函是

腊穷泉涸绝溪流,河海云生杲日收。là qióng quán hé jué xī liú,hé hǎi yún shēng gǎo rì shōu。
一夜似风吹败叶,五更疑月满层楼。yī yè shì fēng chuī bài yè,wǔ gèng yí yuè mǎn céng lóu。
却回寒燄荣幽桂,岂为凋林感暮秋。què huí hán yàn róng yōu guì,qǐ wèi diāo lín gǎn mù qiū。
遇物沦形归大冶,高低平泛曲江头。yù wù lún xíng guī dà yě,gāo dī píng fàn qū jiāng tóu。

十二侵

释函是

重轮掩抑昼沈沈,顾影难为薄曙襟。zhòng lún yǎn yì zhòu shěn shěn,gù yǐng nán wèi báo shǔ jīn。
世上相寻皆桂苑,人间何处有山阴。shì shàng xiāng xún jiē guì yuàn,rén jiān hé chù yǒu shān yīn。
去留不是迷源客,深浅谁论将策心。qù liú bù shì mí yuán kè,shēn qiǎn shuí lùn jiāng cè xīn。
看岳共惊云势涌,低空不觉夜堂深。kàn yuè gòng jīng yún shì yǒng,dī kōng bù jué yè táng shēn。

十三覃

释函是

委积徘徊散薄昙,先春有信到江南。wěi jī pái huái sàn báo tán,xiān chūn yǒu xìn dào jiāng nán。
常行浅砌犹疑别,欲过前山只自谙。cháng xíng qiǎn qì yóu yí bié,yù guò qián shān zhǐ zì ān。
当昼连烟昏远树,无灯通夕晓寒龛。dāng zhòu lián yān hūn yuǎn shù,wú dēng tōng xī xiǎo hán kān。
但知掩日韬霞意,始觉幽晖万景含。dàn zhī yǎn rì tāo xiá yì,shǐ jué yōu huī wàn jǐng hán。

十四盐

释函是

万丈烟波扑钜炎,名模镕尽绝廉纤。wàn zhàng yān bō pū jù yán,míng mó róng jǐn jué lián xiān。
无端虚室能生白,谁向空中儗撒盐。wú duān xū shì néng shēng bái,shuí xiàng kōng zhōng nǐ sā yán。
芳洁逾惭高士爱,严寒不畏世人嫌。fāng jié yú cán gāo shì ài,yán hán bù wèi shì rén xián。
一从凋落黄花后,夜夜峰头写素缣。yī cóng diāo luò huáng huā hòu,yè yè fēng tóu xiě sù jiān。

十五咸

释函是

谁鞭天外白珂衔,势尽云驹万里帆。shuí biān tiān wài bái kē xián,shì jǐn yún jū wàn lǐ fān。
欲涌波涛翻日月,不留苍翠覆松杉。yù yǒng bō tāo fān rì yuè,bù liú cāng cuì fù sōng shān。
食馀药岭千牛草,寒有青州一布衫。shí yú yào lǐng qiān niú cǎo,hán yǒu qīng zhōu yī bù shān。
莫笑繁丝倚枯木,衰颜穷望上江帆。mò xiào fán sī yǐ kū mù,shuāi yán qióng wàng shàng jiāng fān。

春草二首

释函是

野烧千里尽,容易雪消时。yě shāo qiān lǐ jǐn,róng yì xuě xiāo shí。
莫以春先绿,都忘寒岁知。mò yǐ chūn xiān lǜ,dōu wàng hán suì zhī。

春草二首

释函是

岂择托根处,苑墙绿易齐。qǐ zé tuō gēn chù,yuàn qiáng lǜ yì qí。
芳菲人共见,走马暗长堤。fāng fēi rén gòng jiàn,zǒu mǎ àn zhǎng dī。

题二仙对酌弹棋图

释函是

有酒须当醉,乾坤黑白中。yǒu jiǔ xū dāng zuì,qián kūn hēi bái zhōng。
行行十九度,谁异复谁同。xíng xíng shí jiǔ dù,shuí yì fù shuí tóng。

题吕纪画

释函是

黄皓贪无已,蜘蛛总不知。huáng hào tān wú yǐ,zhī zhū zǒng bù zhī。
苦瓜一两颗,枯竹两三枝。kǔ guā yī liǎng kē,kū zhú liǎng sān zhī。

题文衡山画

释函是

坐对深山色,云烟千万重。zuò duì shēn shān sè,yún yān qiān wàn zhòng。
但闻溪水急,不见日头红。dàn wén xī shuǐ jí,bù jiàn rì tóu hóng。

题董玄宰画

释函是

深山数间屋,沿溪别路通。shēn shān shù jiān wū,yán xī bié lù tōng。
四望云烟合,移茅思欲穷。sì wàng yún yān hé,yí máo sī yù qióng。