古诗词

海幢舍利塔

释函是

佛在众生中,如日处霾翳。fú zài zhòng shēng zhōng,rú rì chù mái yì。
霾翳非可入,日光彻空际。mái yì fēi kě rù,rì guāng chè kōng jì。
佛身如虚空,佛心如光霁。fú shēn rú xū kōng,fú xīn rú guāng jì。
光极与空入,空光交相蔽。guāng jí yǔ kōng rù,kōng guāng jiāo xiāng bì。
结成幻摩尼,五色非坚脆。jié chéng huàn mó ní,wǔ sè fēi jiān cuì。
我识如来心,随顺示真谛。wǒ shí rú lái xīn,suí shùn shì zhēn dì。
假名为舍利,金石不能甈。jiǎ míng wèi shě lì,jīn shí bù néng qì。
现在与当来,百福之所逮。xiàn zài yǔ dāng lái,bǎi fú zhī suǒ dǎi。
群动匪无心,遇境生幽滞。qún dòng fěi wú xīn,yù jìng shēng yōu zhì。
寂感总随缘,形神不相俪。jì gǎn zǒng suí yuán,xíng shén bù xiāng lì。
佛以主摄宾,金刚见精慧。fú yǐ zhǔ shè bīn,jīn gāng jiàn jīng huì。
我汝但回光,弹指消阴曀。wǒ rǔ dàn huí guāng,dàn zhǐ xiāo yīn yì。
如日之在天,百物无疵疠。rú rì zhī zài tiān,bǎi wù wú cī lì。
此以论性功,岂为形骸励。cǐ yǐ lùn xìng gōng,qǐ wèi xíng hái lì。
我昔在金轮,蒙光涤夙瞖。wǒ xī zài jīn lún,méng guāng dí sù yì。
栖贤发神异,今复流法系。qī xián fā shén yì,jīn fù liú fǎ xì。
慧日照岭南,丹霞若先契。huì rì zhào lǐng nán,dān xiá ruò xiān qì。
次第及海幢,贻尔大厥裔。cì dì jí hǎi chuáng,yí ěr dà jué yì。
隆隆薄青霄,百道金光丽。lóng lóng báo qīng xiāo,bǎi dào jīn guāng lì。
万世福人天,皇风永勿替。wàn shì fú rén tiān,huáng fēng yǒng wù tì。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

六鱼

释函是

寂历空山清梦馀,一枝斜映六窗虚。jì lì kōng shān qīng mèng yú,yī zhī xié yìng liù chuāng xū。
幽人抱镜临秋水,老衲凭松读梵书。yōu rén bào jìng lín qiū shuǐ,lǎo nà píng sōng dú fàn shū。
坐石不知寒夜永,闻香方觉朔风初。zuò shí bù zhī hán yè yǒng,wén xiāng fāng jué shuò fēng chū。
春深正恐无寻处,珍重衡门影自疏。chūn shēn zhèng kǒng wú xún chù,zhēn zhòng héng mén yǐng zì shū。

七虞

释函是

曾和积雪暗前途,雪里闻香风味殊。céng hé jī xuě àn qián tú,xuě lǐ wén xiāng fēng wèi shū。
万里烟销春信达,闲亭玉立客心孤。wàn lǐ yān xiāo chūn xìn dá,xián tíng yù lì kè xīn gū。
影沈寒水空无雁,光浸长天月在湖。yǐng shěn hán shuǐ kōng wú yàn,guāng jìn zhǎng tiān yuè zài hú。
终古离披君不见,腊穷人散独踌蹰。zhōng gǔ lí pī jūn bù jiàn,là qióng rén sàn dú chóu chú。

八齐

释函是

山寒石瘦暮云低,一道晴光混不齐。shān hán shí shòu mù yún dī,yī dào qíng guāng hùn bù qí。
万古鸿蒙自今日,何年开落到西溪。wàn gǔ hóng méng zì jīn rì,hé nián kāi luò dào xī xī。
孤松鹤立烟霞老,野渡舟横樵舍迷。gū sōng hè lì yān xiá lǎo,yě dù zhōu héng qiáo shě mí。
我亦危危人影外,凌风台上笑相携。wǒ yì wēi wēi rén yǐng wài,líng fēng tái shàng xiào xiāng xié。

九佳

释函是

一番寒彻影参差,扑鼻馀香韵自佳。yī fān hán chè yǐng cān chà,pū bí yú xiāng yùn zì jiā。
昼共白云连绝巘,夜同明月醉空阶。zhòu gòng bái yún lián jué yǎn,yè tóng míng yuè zuì kōng jiē。
为惭芳草迟春陌,独许梨花到石崖。wèi cán fāng cǎo chí chūn mò,dú xǔ lí huā dào shí yá。
是处江城吹欲落,泠泠古调可谁谐。shì chù jiāng chéng chuī yù luò,líng líng gǔ diào kě shuí xié。

十灰

释函是

含章花事已成灰,为爱寒溪带雪来。hán zhāng huā shì yǐ chéng huī,wèi ài hán xī dài xuě lái。
一望白山人稳坐,数声清泪梦初回。yī wàng bái shān rén wěn zuò,shù shēng qīng lèi mèng chū huí。
多情且共三生石,好月相寻绿橘杯。duō qíng qiě gòng sān shēng shí,hǎo yuè xiāng xún lǜ jú bēi。
岁岁凌霜君自惜,莫教憔悴北风催。suì suì líng shuāng jūn zì xī,mò jiào qiáo cuì běi fēng cuī。

十一真

释函是

开遍江南未是春,春光辜负陇头新。kāi biàn jiāng nán wèi shì chūn,chūn guāng gū fù lǒng tóu xīn。
幽姿濯濯清霜月,道韵森森白发人。yōu zī zhuó zhuó qīng shuāng yuè,dào yùn sēn sēn bái fā rén。
松柏无心须忆我,溪山依旧可谁伦。sōng bǎi wú xīn xū yì wǒ,xī shān yī jiù kě shuí lún。
岂因举世惭珠玉,顾影寥寥亦自亲。qǐ yīn jǔ shì cán zhū yù,gù yǐng liáo liáo yì zì qīn。

十二文

释函是

荆南似雪恨空闻,地老天荒始见君。jīng nán shì xuě hèn kōng wén,dì lǎo tiān huāng shǐ jiàn jūn。
霁色同人能悟物,正襟危坐若无群。jì sè tóng rén néng wù wù,zhèng jīn wēi zuò ruò wú qún。
离离疏影先春动,皎皎寒光后夜分。lí lí shū yǐng xiān chūn dòng,jiǎo jiǎo hán guāng hòu yè fēn。
一担枯藤探不尽,朝烟暮月为谁醺。yī dān kū téng tàn bù jǐn,cháo yān mù yuè wèi shuí xūn。

十三元

释函是

斜压疏篱只自存,香风冉冉入黄昏。xié yā shū lí zhǐ zì cún,xiāng fēng rǎn rǎn rù huáng hūn。
独翘天际浑无色,飘落空潭不是痕。dú qiào tiān jì hún wú sè,piāo luò kōng tán bù shì hén。
雪映高低疑近远,冰悬日夜自乾坤。xuě yìng gāo dī yí jìn yuǎn,bīng xuán rì yè zì qián kūn。
朝滋夙露何劳问,多少冲寒到石门。cháo zī sù lù hé láo wèn,duō shǎo chōng hán dào shí mén。

十四寒

释函是

高放嶒崚天地宽,几枝清瘦自轻寒。gāo fàng céng léng tiān dì kuān,jǐ zhī qīng shòu zì qīng hán。
只教杂雪披灵苑,不共含桃荐玉盘。zhǐ jiào zá xuě pī líng yuàn,bù gòng hán táo jiàn yù pán。
落叶满山光璨璨,乱云深谷影团团。luò yè mǎn shān guāng càn càn,luàn yún shēn gǔ yǐng tuán tuán。
羽衣皓首空相对,错比华嵩石上看。yǔ yī hào shǒu kōng xiāng duì,cuò bǐ huá sōng shí shàng kàn。

十五删

释函是

聊傍云峰共掩关,霜清月白一僧闲。liáo bàng yún fēng gòng yǎn guān,shuāng qīng yuè bái yī sēng xián。
秋风不折凌霄骨,腊雪逾深老鹤颜。qiū fēng bù zhé líng xiāo gǔ,là xuě yú shēn lǎo hè yán。
寒涕垂膺怜懒衲,庞眉坐石傲西山。hán tì chuí yīng lián lǎn nà,páng méi zuò shí ào xī shān。
匡庐顶上湖千顷,惭杀当年汉苑还。kuāng lú dǐng shàng hú qiān qǐng,cán shā dāng nián hàn yuàn hái。

一先

释函是

佳气隆隆万象妍,灵根曾植古皇前。jiā qì lóng lóng wàn xiàng yán,líng gēn céng zhí gǔ huáng qián。
谩随晨雾舒寒燄,识得春光是旧年。mán suí chén wù shū hán yàn,shí dé chūn guāng shì jiù nián。
湛湛清姿和暝醉,棱棱丰骨带云眠。zhàn zhàn qīng zī hé míng zuì,léng léng fēng gǔ dài yún mián。
无劳支老买山隐,尽有疏斜庾岭边。wú láo zhī lǎo mǎi shān yǐn,jǐn yǒu shū xié yǔ lǐng biān。

二萧

释函是

随风远度自迢遥,到处生涯香一瓢。suí fēng yuǎn dù zì tiáo yáo,dào chù shēng yá xiāng yī piáo。
紫陌无缘花欲老,云山有恨雪中销。zǐ mò wú yuán huā yù lǎo,yún shān yǒu hèn xuě zhōng xiāo。
看残兰菊甘篱落,聊共松杉冷灞桥。kàn cán lán jú gān lí luò,liáo gòng sōng shān lěng bà qiáo。
皎洁自惊寒色异,春深依旧绿条条。jiǎo jié zì jīng hán sè yì,chūn shēn yī jiù lǜ tiáo tiáo。

三肴

释函是

永夜空蒙月一梢,泠泠疏蕊破荒郊。yǒng yè kōng méng yuè yī shāo,líng líng shū ruǐ pò huāng jiāo。
只愁终古无春色,独抱寒香共石巢。zhǐ chóu zhōng gǔ wú chūn sè,dú bào hán xiāng gòng shí cháo。
逸士踏馀三径雪,老僧长伴半间茅。yì shì tà yú sān jìng xuě,lǎo sēng zhǎng bàn bàn jiān máo。
孤荣却为群英早,但到芳菲笑落匏。gū róng què wèi qún yīng zǎo,dàn dào fāng fēi xiào luò páo。

四豪

释函是

姓名终不入离骚,留与云烟援彩毫。xìng míng zhōng bù rù lí sāo,liú yǔ yún yān yuán cǎi háo。
岩壑何曾有霜雪,春风吹落尽蓬蒿。yán hè hé céng yǒu shuāng xuě,chūn fēng chuī luò jǐn péng hāo。
幽葩吐处阳和动,素蕊残时青草高。yōu pā tǔ chù yáng hé dòng,sù ruǐ cán shí qīng cǎo gāo。
自是韶华成代谢,遐心无耐听松涛。zì shì sháo huá chéng dài xiè,xiá xīn wú nài tīng sōng tāo。

五歌

释函是

飞空带雪影婆娑,落落幽岩亦自多。fēi kōng dài xuě yǐng pó suō,luò luò yōu yán yì zì duō。
千树冻云销不尽,一溪寒月又如何。qiān shù dòng yún xiāo bù jǐn,yī xī hán yuè yòu rú hé。
光凌北斗疑长剑,雁叫清霜当浩歌。guāng líng běi dòu yí zhǎng jiàn,yàn jiào qīng shuāng dāng hào gē。
古寺森森钟磬外,有人含睇在山阿。gǔ sì sēn sēn zhōng qìng wài,yǒu rén hán dì zài shān ā。