古诗词

海幢舍利塔

释函是

佛在众生中,如日处霾翳。fú zài zhòng shēng zhōng,rú rì chù mái yì。
霾翳非可入,日光彻空际。mái yì fēi kě rù,rì guāng chè kōng jì。
佛身如虚空,佛心如光霁。fú shēn rú xū kōng,fú xīn rú guāng jì。
光极与空入,空光交相蔽。guāng jí yǔ kōng rù,kōng guāng jiāo xiāng bì。
结成幻摩尼,五色非坚脆。jié chéng huàn mó ní,wǔ sè fēi jiān cuì。
我识如来心,随顺示真谛。wǒ shí rú lái xīn,suí shùn shì zhēn dì。
假名为舍利,金石不能甈。jiǎ míng wèi shě lì,jīn shí bù néng qì。
现在与当来,百福之所逮。xiàn zài yǔ dāng lái,bǎi fú zhī suǒ dǎi。
群动匪无心,遇境生幽滞。qún dòng fěi wú xīn,yù jìng shēng yōu zhì。
寂感总随缘,形神不相俪。jì gǎn zǒng suí yuán,xíng shén bù xiāng lì。
佛以主摄宾,金刚见精慧。fú yǐ zhǔ shè bīn,jīn gāng jiàn jīng huì。
我汝但回光,弹指消阴曀。wǒ rǔ dàn huí guāng,dàn zhǐ xiāo yīn yì。
如日之在天,百物无疵疠。rú rì zhī zài tiān,bǎi wù wú cī lì。
此以论性功,岂为形骸励。cǐ yǐ lùn xìng gōng,qǐ wèi xíng hái lì。
我昔在金轮,蒙光涤夙瞖。wǒ xī zài jīn lún,méng guāng dí sù yì。
栖贤发神异,今复流法系。qī xián fā shén yì,jīn fù liú fǎ xì。
慧日照岭南,丹霞若先契。huì rì zhào lǐng nán,dān xiá ruò xiān qì。
次第及海幢,贻尔大厥裔。cì dì jí hǎi chuáng,yí ěr dà jué yì。
隆隆薄青霄,百道金光丽。lóng lóng báo qīng xiāo,bǎi dào jīn guāng lì。
万世福人天,皇风永勿替。wàn shì fú rén tiān,huáng fēng yǒng wù tì。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

十二侵

释函是

琼花散丹石,掩映临江阴。qióng huā sàn dān shí,yǎn yìng lín jiāng yīn。
谁知枯落后,更有白云深。shuí zhī kū luò hòu,gèng yǒu bái yún shēn。

十三覃

释函是

倚树繁衣袖,流光向夕含。yǐ shù fán yī xiù,liú guāng xiàng xī hán。
何人能到此,拨火共痴憨。hé rén néng dào cǐ,bō huǒ gòng chī hān。

十四盐

释函是

不分光浮地,还函明镜奁。bù fēn guāng fú dì,hái hán míng jìng lián。
寒辉殊未灭,春色梦中兼。hán huī shū wèi miè,chūn sè mèng zhōng jiān。

十五咸

释函是

带雨潇潇下,江寒落远帆。dài yǔ xiāo xiāo xià,jiāng hán luò yuǎn fān。
峰头一回望,望久没松杉。fēng tóu yī huí wàng,wàng jiǔ méi sōng shān。

舟次万安寄刘五文学

释函是

觌面难逢昔日人,滩声不断偃溪闻。dí miàn nán féng xī rì rén,tān shēng bù duàn yǎn xī wén。
暂移鹤影罗浮瘦,却有云瓶蚤待君。zàn yí hè yǐng luó fú shòu,què yǒu yún píng zǎo dài jūn。

柳外新月示诸子

释函是

初出银蟾遍大千,尖时圆相尚依然。chū chū yín chán biàn dà qiān,jiān shí yuán xiāng shàng yī rán。
只今笑语垂杨下,多少清光在目前。zhǐ jīn xiào yǔ chuí yáng xià,duō shǎo qīng guāng zài mù qián。

病起谢冯介臣居士施药

释函是

此身不是金刚体,有分时教却看伊。cǐ shēn bù shì jīn gāng tǐ,yǒu fēn shí jiào què kàn yī。
得似冯公知药忌,何妨应病与人医。dé shì féng gōng zhī yào jì,hé fáng yīng bìng yǔ rén yī。

送梁未央北上二首

释函是

选官选佛但从长,旷世因缘且莫量。xuǎn guān xuǎn fú dàn cóng zhǎng,kuàng shì yīn yuán qiě mò liàng。
一自幞头重整后,相期惟有木樨香。yī zì fú tóu zhòng zhěng hòu,xiāng qī wéi yǒu mù xī xiāng。

送梁未央北上二首

释函是

日日承恩活计长,中丞福禄任商量。rì rì chéng ēn huó jì zhǎng,zhōng chéng fú lù rèn shāng liàng。
出门有句为君道,雪与梅花一样香。chū mén yǒu jù wèi jūn dào,xuě yǔ méi huā yī yàng xiāng。

送刘观复北上二首

释函是

君上长安我住山,一天风月自忙闲。jūn shàng zhǎng ān wǒ zhù shān,yī tiān fēng yuè zì máng xián。
相逢莫论涂中事,得意何妨任往还。xiāng féng mò lùn tú zhōng shì,dé yì hé fáng rèn wǎng hái。

送刘观复北上二首

释函是

出门休讶路行难,南北东西尽此间。chū mén xiū yà lù xíng nán,nán běi dōng xī jǐn cǐ jiān。
举棹渐随寒影远,却疑烟月在波澜。jǔ zhào jiàn suí hán yǐng yuǎn,què yí yān yuè zài bō lán。

双溪探梅

释函是

山色泉声镜里殊,我来梅下意全孤。shān sè quán shēng jìng lǐ shū,wǒ lái méi xià yì quán gū。
时人看此浑如梦,千古空传遮一株。shí rén kàn cǐ hún rú mèng,qiān gǔ kōng chuán zhē yī zhū。

丁普益居士有住山意订之以诗

释函是

野人只合居岩壑,正拟诛茅乐大年。yě rén zhǐ hé jū yán hè,zhèng nǐ zhū máo lè dà nián。
闻子亦能同此意,却夸吾道有真传。wén zi yì néng tóng cǐ yì,què kuā wú dào yǒu zhēn chuán。

邵武道中忆华首老人

释函是

澄潭孤月自姗姗,永夜无人照影寒。chéng tán gū yuè zì shān shān,yǒng yè wú rén zhào yǐng hán。
亲忆吾师真面目,回头只在刹那间。qīn yì wú shī zhēn miàn mù,huí tóu zhǐ zài shā nà jiān。

延平舟中三首

释函是

满目风光只自知,明霞濯濯秋江湄。mǎn mù fēng guāng zhǐ zì zhī,míng xiá zhuó zhuó qiū jiāng méi。
无端嘹乱来孤雁,不觉随声下钓矶。wú duān liáo luàn lái gū yàn,bù jué suí shēng xià diào jī。