古诗词

杂诗七首

释函是

南国有佳人,赋性慕芬芳。nán guó yǒu jiā rén,fù xìng mù fēn fāng。
一笑惑阳城,袅袅情不荒。yī xiào huò yáng chéng,niǎo niǎo qíng bù huāng。
席帏竟长年,寸步规中堂。xí wéi jìng zhǎng nián,cùn bù guī zhōng táng。
引镜照斜领,容貌空自将。yǐn jìng zhào xié lǐng,róng mào kōng zì jiāng。
曾许五陵少,十五宜归郎。céng xǔ wǔ líng shǎo,shí wǔ yí guī láng。
父母劝女行,为理嫁衣裳。fù mǔ quàn nǚ xíng,wèi lǐ jià yī shang。
敛衽跪陈辞,愿终守雪霜。liǎn rèn guì chén cí,yuàn zhōng shǒu xuě shuāng。
讵不怀三星,绸缪焉足长。jù bù huái sān xīng,chóu móu yān zú zhǎng。
毳褐亦可缝,稗秕亦可浆。cuì hè yì kě fèng,bài bǐ yì kě jiāng。
百岁将安之,予美耿中肠。bǎi suì jiāng ān zhī,yǔ měi gěng zhōng cháng。
日月既云迈,苞稂乃见伤。rì yuè jì yún mài,bāo láng nǎi jiàn shāng。
未逮衾与裯,揆谊终难忘。wèi dǎi qīn yǔ chóu,kuí yì zhōng nán wàng。
吁嗟乎冽泉,掩涕归空房。xū jiē hū liè quán,yǎn tì guī kōng fáng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

雪木书记同鉴光行乞临川二首

释函是

我病偷闲且听天,天教老汉乐馀年。wǒ bìng tōu xián qiě tīng tiān,tiān jiào lǎo hàn lè yú nián。
支援大厦先一木,信植同行有普贤。zhī yuán dà shà xiān yī mù,xìn zhí tóng xíng yǒu pǔ xián。

会三遣化入辞二首

释函是

年年多费草鞋钱,一钵沿门为众添。nián nián duō fèi cǎo xié qián,yī bō yán mén wèi zhòng tiān。
于今又向他山去,有话聊将白纸传。yú jīn yòu xiàng tā shān qù,yǒu huà liáo jiāng bái zhǐ chuán。

会三遣化入辞二首

释函是

行业纯真我素知,因缘终有好相为。xíng yè chún zhēn wǒ sù zhī,yīn yuán zhōng yǒu hǎo xiāng wèi。
江山指顾无馀说,且待高秋雁过时。jiāng shān zhǐ gù wú yú shuō,qiě dài gāo qiū yàn guò shí。

月二首

释函是

阳卷阴舒散积氛,为怜长夜隐高雯。yáng juǎn yīn shū sàn jī fēn,wèi lián zhǎng yè yǐn gāo wén。
何人不在光辉下,圆缺从教镜里分。hé rén bù zài guāng huī xià,yuán quē cóng jiào jìng lǐ fēn。

月二首

释函是

如钩初见似新知,渐渐增辉到旧时。rú gōu chū jiàn shì xīn zhī,jiàn jiàn zēng huī dào jiù shí。
天上桂轮无晦望,人间忘忆有全亏。tiān shàng guì lún wú huì wàng,rén jiān wàng yì yǒu quán kuī。

岳监寺出世未及亲辞乃翁今相寻入山年适七十父子乐甚赋诗为寿二首

释函是

匡岳寻儿已古稀,云中相见各依依。kuāng yuè xún ér yǐ gǔ xī,yún zhōng xiāng jiàn gè yī yī。
昔年未遂裴休愿,今日追欢尽意归。xī nián wèi suì péi xiū yuàn,jīn rì zhuī huān jǐn yì guī。

岳监寺出世未及亲辞乃翁今相寻入山年适七十父子乐甚赋诗为寿二首

释函是

五老亭亭靠紫霄,高低群绕万峰遥。wǔ lǎo tíng tíng kào zǐ xiāo,gāo dī qún rào wàn fēng yáo。
儿孙既有儿孙福,长劫还他祖父娇。ér sūn jì yǒu ér sūn fú,zhǎng jié hái tā zǔ fù jiāo。

夜坐

释函是

云散青霄露碧空,何如片片罥玲珑。yún sàn qīng xiāo lù bì kōng,hé rú piàn piàn juàn líng lóng。
但知彻体无遮处,月落平原万里同。dàn zhī chè tǐ wú zhē chù,yuè luò píng yuán wàn lǐ tóng。

春草二首

释函是

春草篱边绿未休,王孙去后鹧鸪愁。chūn cǎo lí biān lǜ wèi xiū,wáng sūn qù hòu zhè gū chóu。
声声只唤哥哥字,万里秋原易白头。shēng shēng zhǐ huàn gē gē zì,wàn lǐ qiū yuán yì bái tóu。

春草二首

释函是

年年只见绿初肥,万里天涯生事违。nián nián zhǐ jiàn lǜ chū féi,wàn lǐ tiān yá shēng shì wéi。
莫道芳菲平野尽,五陵游侠马蹄稀。mò dào fāng fēi píng yě jǐn,wǔ líng yóu xiá mǎ tí xī。

四季雁四首

释函是

柳线初垂归计忙,平沙万里是吾乡。liǔ xiàn chū chuí guī jì máng,píng shā wàn lǐ shì wú xiāng。
休言南国劳生事,不度潼关漫度量。xiū yán nán guó láo shēng shì,bù dù tóng guān màn dù liàng。

四季雁四首

释函是

黄云如雾旧生涯,回首南洲道路赊。huáng yún rú wù jiù shēng yá,huí shǒu nán zhōu dào lù shē。
饮啄已为忘客苦,飞鸣不觉夕阳斜。yǐn zhuó yǐ wèi wàng kè kǔ,fēi míng bù jué xī yáng xié。

四季雁四首

释函是

西风初动望衡阳,却怪衔芦机未忘。xī fēng chū dòng wàng héng yáng,què guài xián lú jī wèi wàng。
斜度大江秋水怯,一行倒影入寒塘。xié dù dà jiāng qiū shuǐ qiè,yī xíng dào yǐng rù hán táng。

四季雁四首

释函是

楚原千里稻粱肥,掩映芦花好息机。chǔ yuán qiān lǐ dào liáng féi,yǎn yìng lú huā hǎo xī jī。
犹自孤鸿深夜戍,一声高向白云飞。yóu zì gū hóng shēn yè shù,yī shēng gāo xiàng bái yún fēi。

送尘异但子归省二首

释函是

与汝同撑大法船,莫随风力把头先。yǔ rǔ tóng chēng dà fǎ chuán,mò suí fēng lì bǎ tóu xiān。
洪波险阔篙心稳,万丈厓门蓦箭穿。hóng bō xiǎn kuò gāo xīn wěn,wàn zhàng yá mén mò jiàn chuān。