古诗词

杂诗七首

释函是

青青头上天,汨汨江中船。qīng qīng tóu shàng tiān,mì mì jiāng zhōng chuán。
亭亭北山松,噭噭南浦鸿。tíng tíng běi shān sōng,jiào jiào nán pǔ hóng。
岂得不杂处,万物群相攻。qǐ dé bù zá chù,wàn wù qún xiāng gōng。
人为万物灵,蠢尔当何从。rén wèi wàn wù líng,chǔn ěr dāng hé cóng。
肆顾足彷徨,无宁犹梦中。sì gù zú páng huáng,wú níng yóu mèng zhōng。
梦里登太华,交游皆赤松。mèng lǐ dēng tài huá,jiāo yóu jiē chì sōng。
明月生紫烟,流光停碧空。míng yuè shēng zǐ yān,liú guāng tíng bì kōng。
浮丘驾云?,洪厓乘轻风。fú qiū jià yún lí,hóng yá chéng qīng fēng。
相视如旧知,长啸抚焦桐。xiāng shì rú jiù zhī,zhǎng xiào fǔ jiāo tóng。
一弹嫦娥集,再奏吟商龙。yī dàn cháng é jí,zài zòu yín shāng lóng。
所食白石脂,所居琼瑶宫。suǒ shí bái shí zhī,suǒ jū qióng yáo gōng。
语笑非人间,颜貌疑初童。yǔ xiào fēi rén jiān,yán mào yí chū tóng。
岁月岂有厓,惝然闻朝钟。suì yuè qǐ yǒu yá,chǎng rán wén cháo zhōng。
群籁渐俱入,展目东方红。qún lài jiàn jù rù,zhǎn mù dōng fāng hóng。
犹忆颛顼时,东南倾共工。yóu yì zhuān xū shí,dōng nán qīng gòng gōng。
伯禹腹于鲧,九载弗成功。bó yǔ fù yú gǔn,jiǔ zài fú chéng gōng。
秦穆殉三良,贤士运何穷。qín mù xùn sān liáng,xián shì yùn hé qióng。
愚智竞芳秽,哀乐心相同。yú zhì jìng fāng huì,āi lè xīn xiāng tóng。
情随物化迁,一雌复一雄。qíng suí wù huà qiān,yī cí fù yī xióng。
蜾蠃负蛢蛉,生死将安终。guǒ luǒ fù píng líng,shēng sǐ jiāng ān zhōng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

题观音大士像三首

释函是

大士灵通,多在忍土。dà shì líng tōng,duō zài rěn tǔ。
以无缘慈,哀五浊苦。yǐ wú yuán cí,āi wǔ zhuó kǔ。
感应道交,如子得母。gǎn yīng dào jiāo,rú zi dé mǔ。
水中月影,非去非到。shuǐ zhōng yuè yǐng,fēi qù fēi dào。
空谷响声,前后之步。kōng gǔ xiǎng shēng,qián hòu zhī bù。
我以心眼,观大士处。wǒ yǐ xīn yǎn,guān dà shì chù。
几丧目前,而哑然住。jǐ sàng mù qián,ér yǎ rán zhù。
能非所观,所非能觑。néng fēi suǒ guān,suǒ fēi néng qù。
绝待而歔,有语无语。jué dài ér xū,yǒu yǔ wú yǔ。
以示禅者,如箭锋拄。yǐ shì chán zhě,rú jiàn fēng zhǔ。
俯仰折旋,无容顾伫。fǔ yǎng zhé xuán,wú róng gù zhù。
信口而呼,纵目所注。xìn kǒu ér hū,zòng mù suǒ zhù。
神光俨然,不可思虑。shén guāng yǎn rán,bù kě sī lǜ。
大悲观音,为物作矩。dà bēi guān yīn,wèi wù zuò jǔ。
共此未来,皈命顶礼。gòng cǐ wèi lái,guī mìng dǐng lǐ。