古诗词

咏史十二首

释函是

天子起稼穑,卖谷布兵弩。tiān zi qǐ jià sè,mài gǔ bù bīng nǔ。
谨厚亦复为,子弟乃安堵。jǐn hòu yì fù wèi,zi dì nǎi ān dǔ。
美髯刘将军,大敌猛如虎。měi rán liú jiāng jūn,dà dí měng rú hǔ。
三千乘锐奔,百万成尘土。sān qiān chéng ruì bēn,bǎi wàn chéng chén tǔ。
雷雨溢滍川,溺死安足数。léi yǔ yì zhì chuān,nì sǐ ān zú shù。
功成失伯兄,引过不敢语。gōng chéng shī bó xiōng,yǐn guò bù gǎn yǔ。
三辅喜东迎,汉官今复睹。sān fǔ xǐ dōng yíng,hàn guān jīn fù dǔ。
晨夜趣南辕,几为传吏虏。chén yè qù nán yuán,jǐ wèi chuán lì lǔ。
兼行犯雪霜,惶惑不知所。jiān xíng fàn xuě shuāng,huáng huò bù zhī suǒ。
冰合滹沱河,乃有白衣父。bīng hé hū tuó hé,nǎi yǒu bái yī fù。
邯郸拔其城,焚谤安行伍。hán dān bá qí chéng,fén bàng ān xíng wǔ。
萧王推赤心,铜马获真主。xiāo wáng tuī chì xīn,tóng mǎ huò zhēn zhǔ。
短兵接高厈,突骑胡相距。duǎn bīng jiē gāo hǎn,tū qí hú xiāng jù。
南郭千秋亭,正位顺群伫。nán guō qiān qiū tíng,zhèng wèi shùn qún zhù。
大宝归仁人,万灵赖依怙。dà bǎo guī rén rén,wàn líng lài yī hù。
抚我谁当仇,元吉自天祐。fǔ wǒ shuí dāng chóu,yuán jí zì tiān yòu。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

寄澹归二首

释函是

下江路断偏为寄,入岭人频懒作书。xià jiāng lù duàn piān wèi jì,rù lǐng rén pín lǎn zuò shū。
不能仰面成疏放,强欲诛茅似有馀。bù néng yǎng miàn chéng shū fàng,qiáng yù zhū máo shì yǒu yú。
峰抱石坪宜架阁,屋连荒垄且开畬。fēng bào shí píng yí jià gé,wū lián huāng lǒng qiě kāi shē。
前途未必无知己,却较还山得自如。qián tú wèi bì wú zhī jǐ,què jiào hái shān dé zì rú。

伦太守宣明许明府逸林祀匡庐便道见过

释函是

雨暗郊原春尚寒,一行车马驻云间。yǔ àn jiāo yuán chūn shàng hán,yī xíng chē mǎ zhù yún jiān。
山祠酌酒千杯剧,野寺寻僧半日闲。shān cí zhuó jiǔ qiān bēi jù,yě sì xún sēng bàn rì xián。
欲问沧洲终觉远,回看紫岫若为攀。yù wèn cāng zhōu zhōng jué yuǎn,huí kàn zǐ xiù ruò wèi pān。
溪声竹影娟娟媚,不信峰头老更顽。xī shēng zhú yǐng juān juān mèi,bù xìn fēng tóu lǎo gèng wán。

李郡丞子文同伦太守许明府祀匡庐伦许二公入寺李公独上白崖诗以寄之

释函是

江州司马慕高踪,贪引山楼听夜钟。jiāng zhōu sī mǎ mù gāo zōng,tān yǐn shān lóu tīng yè zhōng。
冒雨几人过僧舍,搴萝独自上云峰。mào yǔ jǐ rén guò sēng shě,qiān luó dú zì shàng yún fēng。
何妨不见戴安道,有兴还寻南院颙。hé fáng bù jiàn dài ān dào,yǒu xīng hái xún nán yuàn yóng。
莫厌东林不设酒,署斋长掩一重重。mò yàn dōng lín bù shè jiǔ,shǔ zhāi zhǎng yǎn yī zhòng zhòng。

与诸子赏牡丹用尘异韵

释函是

山寺何来富贵花,汝曹应是厌繁华。shān sì hé lái fù guì huā,rǔ cáo yīng shì yàn fán huá。
无端乘驿从京邸,误杀含香醉晚霞。wú duān chéng yì cóng jīng dǐ,wù shā hán xiāng zuì wǎn xiá。
天外落红春日早,人间绣被夕阳斜。tiān wài luò hóng chūn rì zǎo,rén jiān xiù bèi xī yáng xié。
上方更有琉璃国,试数峰头第几家。shàng fāng gèng yǒu liú lí guó,shì shù fēng tóu dì jǐ jiā。

净成邀看牡丹是晓风折一枝行僧送来口号一律示之

释函是

东风不是妒花开,一枝先折过溪来。dōng fēng bù shì dù huā kāi,yī zhī xiān zhé guò xī lái。
檀心已入青宵梦,叶底难藏锦绣堆。tán xīn yǐ rù qīng xiāo mèng,yè dǐ nán cáng jǐn xiù duī。
似厌芳尘轻绝袂,敢辞青目重登台。shì yàn fāng chén qīng jué mèi,gǎn cí qīng mù zhòng dēng tái。
从来仙种皆忘物,自有怜香护宝胎。cóng lái xiān zhǒng jiē wàng wù,zì yǒu lián xiāng hù bǎo tāi。

净成看牡丹

释函是

寻花又向石溪东,岂逐君王笑脸中。xún huā yòu xiàng shí xī dōng,qǐ zhú jūn wáng xiào liǎn zhōng。
一朵微醺仍浅碧,数株轻紫倚深红。yī duǒ wēi xūn réng qiǎn bì,shù zhū qīng zǐ yǐ shēn hóng。
影摇茗碗沉春绮,香结云岚递晚风。yǐng yáo míng wǎn chén chūn qǐ,xiāng jié yún lán dì wǎn fēng。
怪底琵琶遮不住,笙歌缭绕万山重。guài dǐ pí pá zhē bù zhù,shēng gē liáo rào wàn shān zhòng。

巢云看牡丹酬广慈静主

释函是

看花再上一层峰,明岁新知即旧逢。kàn huā zài shàng yī céng fēng,míng suì xīn zhī jí jiù féng。
春露已承当日渥,御袍先赐隔年封。chūn lù yǐ chéng dāng rì wò,yù páo xiān cì gé nián fēng。
娟娟国色含风净,郁郁天香裛雨浓。juān juān guó sè hán fēng jìng,yù yù tiān xiāng yì yǔ nóng。
金带莫愁迟莫意,魏公门外许从容。jīn dài mò chóu chí mò yì,wèi gōng mén wài xǔ cóng róng。

净成石泉

释函是

曾闻陆羽题招隐,天下标名第六泉。céng wén lù yǔ tí zhāo yǐn,tiān xià biāo míng dì liù quán。
紫岫更饶甘露味,洪源高出石流鲜。zǐ xiù gèng ráo gān lù wèi,hóng yuán gāo chū shí liú xiān。
子瞻到处西湖在,宏觉他生铁镇传。zi zhān dào chù xī hú zài,hóng jué tā shēng tiě zhèn chuán。
笑我住山多苦涩,一杯常得试云边。xiào wǒ zhù shān duō kǔ sè,yī bēi cháng dé shì yún biān。

曩在海云偶得一天风雨沉山阁之句时尘异诸子侍坐命作对语尘异以万古云烟锁石门应予心异之己未八月初七入双镜楼忽忆前事正当斯时因用旧句足成一律以识梦中之境始信人之心愿原非虚设也

释函是

淹留江海惜精魂,且喜今朝获旦昏。yān liú jiāng hǎi xī jīng hún,qiě xǐ jīn cháo huò dàn hūn。
岚影鹤声新耳目,竹林牛火旧寒暄。lán yǐng hè shēng xīn ěr mù,zhú lín niú huǒ jiù hán xuān。
一天风雨沉山阁,万古云烟锁石门。yī tiān fēng yǔ chén shān gé,wàn gǔ yún yān suǒ shí mén。
起视不知成浩劫,六朝人物想应存。qǐ shì bù zhī chéng hào jié,liù cháo rén wù xiǎng yīng cún。

送刘莘叟别驾督漕北行

释函是

山中送别限溪桥,万里王程向日遥。shān zhōng sòng bié xiàn xī qiáo,wàn lǐ wáng chéng xiàng rì yáo。
记得去秋松峤月,望穷长夏灞陵潮。jì dé qù qiū sōng jiào yuè,wàng qióng zhǎng xià bà líng cháo。
军输几岁功曹贵,戎马今年相国骄。jūn shū jǐ suì gōng cáo guì,róng mǎ jīn nián xiāng guó jiāo。
回首征帆随雁影,北风吹雪下云霄。huí shǒu zhēng fān suí yàn yǐng,běi fēng chuī xuě xià yún xiāo。

中秋双镜楼与诸子玩月

释函是

云里高楼结构成,凭栏一望万峰晴。yún lǐ gāo lóu jié gòu chéng,píng lán yī wàng wàn fēng qíng。
移床且待黄花盛,玩月先当白露清。yí chuáng qiě dài huáng huā shèng,wán yuè xiān dāng bái lù qīng。
阶下牡丹新影瘦,檐前湖水叠波泓。jiē xià mǔ dān xīn yǐng shòu,yán qián hú shuǐ dié bō hóng。
颓龄赖有良宵乐,数尽长空过雁声。tuí líng lài yǒu liáng xiāo lè,shù jǐn zhǎng kōng guò yàn shēng。

哭法纬济同学

释函是

同出师门愧弟兄,烽烟几岁梦魂惊。tóng chū shī mén kuì dì xiōng,fēng yān jǐ suì mèng hún jīng。
悲离已作他生事,悼往终伤此日情。bēi lí yǐ zuò tā shēng shì,dào wǎng zhōng shāng cǐ rì qíng。
白鹤何年归华表,黄岩依旧在湓城。bái hè hé nián guī huá biǎo,huáng yán yī jiù zài pén chéng。
一杯清茗将双泪,千里遥称妙喜名。yī bēi qīng míng jiāng shuāng lèi,qiān lǐ yáo chēng miào xǐ míng。

足疾

释函是

寸步难行人事非,六时高卧壮心违。cùn bù nán xíng rén shì fēi,liù shí gāo wò zhuàng xīn wéi。
黄花自向篱边绽,白雁谁看天际飞。huáng huā zì xiàng lí biān zhàn,bái yàn shuí kàn tiān jì fēi。
有约不辞摩竭室,无言长掩懒残扉。yǒu yuē bù cí mó jié shì,wú yán zhǎng yǎn lǎn cán fēi。
缅惟旷劫匪容易,莫负锦斓当日衣。miǎn wéi kuàng jié fěi róng yì,mò fù jǐn lán dāng rì yī。

九日病起登双镜楼二首

释函是

重阳再见此登临,久病翻怜少壮心。zhòng yáng zài jiàn cǐ dēng lín,jiǔ bìng fān lián shǎo zhuàng xīn。
黄叶已寻幽涧落,白云犹闭独峰深。huáng yè yǐ xún yōu jiàn luò,bái yún yóu bì dú fēng shēn。
多餐篱菊宁辞老,细看茱萸又到今。duō cān lí jú níng cí lǎo,xì kàn zhū yú yòu dào jīn。
寂寞湖山窗里尽,秋风高顶几成吟。jì mò hú shān chuāng lǐ jǐn,qiū fēng gāo dǐng jǐ chéng yín。

九日病起登双镜楼二首

释函是

万里秋深松柏哀,几人于此重徘徊。wàn lǐ qiū shēn sōng bǎi āi,jǐ rén yú cǐ zhòng pái huái。
入帘西日四山暮,极目长天独雁来。rù lián xī rì sì shān mù,jí mù zhǎng tiān dú yàn lái。
宿草曾经春露早,寒林已见朔风催。sù cǎo céng jīng chūn lù zǎo,hán lín yǐ jiàn shuò fēng cuī。
川原一往成今昔,谁向峰头数劫灰。chuān yuán yī wǎng chéng jīn xī,shuí xiàng fēng tóu shù jié huī。