古诗词

咏史十二首

释函是

治世耻言功,拨乱难为德。zhì shì chǐ yán gōng,bō luàn nán wèi dé。
周公安足类,国史从来直。zhōu gōng ān zú lèi,guó shǐ cóng lái zhí。
考古至隋终,掩卷长太息。kǎo gǔ zhì suí zhōng,yǎn juǎn zhǎng tài xī。
江都不可留,群盗势孔亟。jiāng dōu bù kě liú,qún dào shì kǒng jí。
神速趣关中,柴师会渭北。shén sù qù guān zhōng,chái shī huì wèi běi。
贤谋揖军日,一见如旧识。xián móu yī jūn rì,yī jiàn rú jiù shí。
骁雄摄英主,不疑怀敬德。xiāo xióng shè yīng zhǔ,bù yí huái jìng dé。
大业率由谁,而乃论嫡立。dà yè lǜ yóu shuí,ér nǎi lùn dí lì。
功薄图自固,嫌忌反成侧。gōng báo tú zì gù,xián jì fǎn chéng cè。
人事上应天,秦分太白出。rén shì shàng yīng tiān,qín fēn tài bái chū。
骑虎竟何从,六月之四日。qí hǔ jìng hé cóng,liù yuè zhī sì rì。
诸子尚复有,哽咽终无及。zhū zi shàng fù yǒu,gěng yàn zhōng wú jí。
泽被在天下,万世悲其质。zé bèi zài tiān xià,wàn shì bēi qí zhì。
贫贱无伤心,崇高多险仄。pín jiàn wú shāng xīn,chóng gāo duō xiǎn zè。
勿生帝王家,此语堪涕泣。wù shēng dì wáng jiā,cǐ yǔ kān tì qì。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

归宗山籁一百四首

释函是

一觉开门出,月明才四更。yī jué kāi mén chū,yuè míng cái sì gèng。
江流浮夜色,石濑引秋声。jiāng liú fú yè sè,shí lài yǐn qiū shēng。
敛听忽何有,冥心合太清。liǎn tīng hū hé yǒu,míng xīn hé tài qīng。
谁当更复忆,不可号无名。shuí dāng gèng fù yì,bù kě hào wú míng。

归宗山籁一百四首

释函是

五更山吐月,四望空无云。wǔ gèng shān tǔ yuè,sì wàng kōng wú yún。
树转西峰影,风斜北雁群。shù zhuǎn xī fēng yǐng,fēng xié běi yàn qún。
上关仍就榻,稍坐见微昕。shàng guān réng jiù tà,shāo zuò jiàn wēi xīn。
世事惟高蹈,关河了不闻。shì shì wéi gāo dǎo,guān hé le bù wén。

归宗山籁一百四首

释函是

柳叶夏已长,稻花秋更齐。liǔ yè xià yǐ zhǎng,dào huā qiū gèng qí。
山门无一事,寻伴步西溪。shān mén wú yī shì,xún bàn bù xī xī。
老鹳认人惯,田鸡过午啼。lǎo guàn rèn rén guàn,tián jī guò wǔ tí。
村夫知雨至,指树觉天低。cūn fū zhī yǔ zhì,zhǐ shù jué tiān dī。

归宗山籁一百四首

释函是

菊花开灿烂,溪水日潺湲。jú huā kāi càn làn,xī shuǐ rì chán yuán。
不睹黄云暗,焉知白露繁。bù dǔ huáng yún àn,yān zhī bái lù fán。
稻粱迟社燕,茗碗对山村。dào liáng chí shè yàn,míng wǎn duì shān cūn。
回首成衰迈,还应望石门。huí shǒu chéng shuāi mài,hái yīng wàng shí mén。

归宗山籁一百四首

释函是

出栊金锁鸟,杀羽向山丘。chū lóng jīn suǒ niǎo,shā yǔ xiàng shān qiū。
不啄黄金碗,空栖青树头。bù zhuó huáng jīn wǎn,kōng qī qīng shù tóu。
往还愁俊鹘,居止学巢鸠。wǎng hái chóu jùn gǔ,jū zhǐ xué cháo jiū。
长翮虚空阔,高低纵晚秋。zhǎng hé xū kōng kuò,gāo dī zòng wǎn qiū。

归宗山籁一百四首

释函是

何处堪栖息,烟霞隐梵宫。hé chù kān qī xī,yān xiá yǐn fàn gōng。
鸟摇篱菊嫩,犬吠夕阳空。niǎo yáo lí jú nèn,quǎn fèi xī yáng kōng。
问世无成策,安心只是穷。wèn shì wú chéng cè,ān xīn zhǐ shì qióng。
老僧惟有退,含笑委长风。lǎo sēng wéi yǒu tuì,hán xiào wěi zhǎng fēng。

归宗山籁一百四首

释函是

满目无山水,全身已在林。mǎn mù wú shān shuǐ,quán shēn yǐ zài lín。
不因人自昔,那得我从今。bù yīn rén zì xī,nà dé wǒ cóng jīn。
香暖流云幕,钟寒怯曙襟。xiāng nuǎn liú yún mù,zhōng hán qiè shǔ jīn。
当时谁坐断,塔影尚沉沉。dāng shí shuí zuò duàn,tǎ yǐng shàng chén chén。

归宗山籁一百四首

释函是

斗大梧桐树,当檐引晚风。dòu dà wú tóng shù,dāng yán yǐn wǎn fēng。
半留山月到,更与野禽通。bàn liú shān yuè dào,gèng yǔ yě qín tōng。
子落知秋老,枝疏惜岁穷。zi luò zhī qiū lǎo,zhī shū xī suì qióng。
衰荣看欲尽,独立意谁同。shuāi róng kàn yù jǐn,dú lì yì shuí tóng。

归宗山籁一百四首

释函是

雁叫微霜后,林寒细雨初。yàn jiào wēi shuāng hòu,lín hán xì yǔ chū。
板桥先度客,野圃罢烧畲。bǎn qiáo xiān dù kè,yě pǔ bà shāo shē。
望寺僧归疾,投城马去疏。wàng sì sēng guī jí,tóu chéng mǎ qù shū。
前涂云树合,回步竟何如。qián tú yún shù hé,huí bù jìng hé rú。

归宗山籁一百四首

释函是

闲情销隐几,独觉愧婆和。xián qíng xiāo yǐn jǐ,dú jué kuì pó hé。
秋水无心照,山禽有影过。qiū shuǐ wú xīn zhào,shān qín yǒu yǐng guò。
拂空翻鸟迹,把火沸冰河。fú kōng fān niǎo jì,bǎ huǒ fèi bīng hé。
人道虚神用,吾师念积屙。rén dào xū shén yòng,wú shī niàn jī ē。

归宗山籁一百四首

释函是

流水去无返,年华暑复寒。liú shuǐ qù wú fǎn,nián huá shǔ fù hán。
根尘如梦起,识浪几时乾。gēn chén rú mèng qǐ,shí làng jǐ shí qián。
白日忙闲过,青山岁月宽。bái rì máng xián guò,qīng shān suì yuè kuān。
尝闻高隐客,还共夕阳残。cháng wén gāo yǐn kè,hái gòng xī yáng cán。

归宗山籁一百四首

释函是

五更开户望,孤月照禅真。wǔ gèng kāi hù wàng,gū yuè zhào chán zhēn。
脚踏生台影,灯摇绕佛身。jiǎo tà shēng tái yǐng,dēng yáo rào fú shēn。
风停花入定,雁过水无尘。fēng tíng huā rù dìng,yàn guò shuǐ wú chén。
不到空潭曲,难论旷世因。bù dào kōng tán qū,nán lùn kuàng shì yīn。

归宗山籁一百四首

释函是

不是远人迹,都缘避世誉。bù shì yuǎn rén jì,dōu yuán bì shì yù。
经行苔径没,燕坐草堂虚。jīng xíng tái jìng méi,yàn zuò cǎo táng xū。
生死当知处,浮沤岂易除。shēng sǐ dāng zhī chù,fú ōu qǐ yì chú。
年来消息断,惭愧客情疏。nián lái xiāo xī duàn,cán kuì kè qíng shū。

归宗山籁一百四首

释函是

主院至垂老,因人敢爱闲。zhǔ yuàn zhì chuí lǎo,yīn rén gǎn ài xián。
幸然无俗客,乘暇且看山。xìng rán wú sú kè,chéng xiá qiě kàn shān。
掩户推云出,开窗揖月还。yǎn hù tuī yún chū,kāi chuāng yī yuè hái。
高松投鹤影,永夜不成关。gāo sōng tóu hè yǐng,yǒng yè bù chéng guān。

归宗山籁一百四首

释函是

人定钟初歇,灯明夜最真。rén dìng zhōng chū xiē,dēng míng yè zuì zhēn。
闻猿几丧我,观树亦犹人。wén yuán jǐ sàng wǒ,guān shù yì yóu rén。
万籁归何处,群机得所因。wàn lài guī hé chù,qún jī dé suǒ yīn。
谁当更消息,孤负陌头春。shuí dāng gèng xiāo xī,gū fù mò tóu chūn。