古诗词

咏史十二首

释函是

治世耻言功,拨乱难为德。zhì shì chǐ yán gōng,bō luàn nán wèi dé。
周公安足类,国史从来直。zhōu gōng ān zú lèi,guó shǐ cóng lái zhí。
考古至隋终,掩卷长太息。kǎo gǔ zhì suí zhōng,yǎn juǎn zhǎng tài xī。
江都不可留,群盗势孔亟。jiāng dōu bù kě liú,qún dào shì kǒng jí。
神速趣关中,柴师会渭北。shén sù qù guān zhōng,chái shī huì wèi běi。
贤谋揖军日,一见如旧识。xián móu yī jūn rì,yī jiàn rú jiù shí。
骁雄摄英主,不疑怀敬德。xiāo xióng shè yīng zhǔ,bù yí huái jìng dé。
大业率由谁,而乃论嫡立。dà yè lǜ yóu shuí,ér nǎi lùn dí lì。
功薄图自固,嫌忌反成侧。gōng báo tú zì gù,xián jì fǎn chéng cè。
人事上应天,秦分太白出。rén shì shàng yīng tiān,qín fēn tài bái chū。
骑虎竟何从,六月之四日。qí hǔ jìng hé cóng,liù yuè zhī sì rì。
诸子尚复有,哽咽终无及。zhū zi shàng fù yǒu,gěng yàn zhōng wú jí。
泽被在天下,万世悲其质。zé bèi zài tiān xià,wàn shì bēi qí zhì。
贫贱无伤心,崇高多险仄。pín jiàn wú shāng xīn,chóng gāo duō xiǎn zè。
勿生帝王家,此语堪涕泣。wù shēng dì wáng jiā,cǐ yǔ kān tì qì。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

十四盐

释函是

万汇凋伤花意严,烟漫漫又月纤纤。wàn huì diāo shāng huā yì yán,yān màn màn yòu yuè xiān xiān。
传闻胜似吴门见,名姓终惭薄世嫌。chuán wén shèng shì wú mén jiàn,míng xìng zhōng cán báo shì xián。

十五咸

释函是

颗颗骊珠月欲函,洛阳归去寄松杉。kē kē lí zhū yuè yù hán,luò yáng guī qù jì sōng shān。
幽花不作凌霜色,万古香风自一岩。yōu huā bù zuò líng shuāng sè,wàn gǔ xiāng fēng zì yī yán。

一东

释函是

洒尽平原万里空,横江沙卷马头风。sǎ jǐn píng yuán wàn lǐ kōng,héng jiāng shā juǎn mǎ tóu fēng。
寒云已没斜西照,更勒金羁却向东。hán yún yǐ méi xié xī zhào,gèng lēi jīn jī què xiàng dōng。

二冬

释函是

欲向冰霜慕远踪,蓝关何惜马蹄封。yù xiàng bīng shuāng mù yuǎn zōng,lán guān hé xī mǎ tí fēng。
已甘朽骨埋江瘴,犹恨秦云千万重。yǐ gān xiǔ gǔ mái jiāng zhàng,yóu hèn qín yún qiān wàn zhòng。

三江

释函是

乘风昨夜扣山窗,惭愧华亭尚隔江。chéng fēng zuó yè kòu shān chuāng,cán kuì huá tíng shàng gé jiāng。
莫道骊珠容易见,乖龙左耳割难降。mò dào lí zhū róng yì jiàn,guāi lóng zuǒ ěr gē nán jiàng。

四支

释函是

漠漠同云向夕垂,千门万户锁寒炊。mò mò tóng yún xiàng xī chuí,qiān mén wàn hù suǒ hán chuī。
落花一片能潜化,何况芳林绝路岐。luò huā yī piàn néng qián huà,hé kuàng fāng lín jué lù qí。

五微

释函是

堆压横桥山径微,寒林霁色一僧归。duī yā héng qiáo shān jìng wēi,hán lín jì sè yī sēng guī。
闲杀五陵贵公子,醉骑白马去如飞。xián shā wǔ líng guì gōng zi,zuì qí bái mǎ qù rú fēi。

六鱼

释函是

鸿飞不到百情疏,阻阔江山烟雾馀。hóng fēi bù dào bǎi qíng shū,zǔ kuò jiāng shān yān wù yú。
飘落尽归寒没处,暮林空见野人庐。piāo luò jǐn guī hán méi chù,mù lín kōng jiàn yě rén lú。

七虞

释函是

松根一夜拨红炉,浇尽秦灰入玉壶。sōng gēn yī yè bō hóng lú,jiāo jǐn qín huī rù yù hú。
万古江山只若此,琼楼歌暖漫呼卢。wàn gǔ jiāng shān zhǐ ruò cǐ,qióng lóu gē nuǎn màn hū lú。

八齐

释函是

崩腾未可凌高岳,缭绕还堪隐别蹊。bēng téng wèi kě líng gāo yuè,liáo rào hái kān yǐn bié qī。
一望风烟迷古洞,长安争似晚峰西。yī wàng fēng yān mí gǔ dòng,zhǎng ān zhēng shì wǎn fēng xī。

九佳

释函是

平沈山岳影参差,深夜同谁步玉街。píng shěn shān yuè yǐng cān chà,shēn yè tóng shuí bù yù jiē。
万丈光寒看璨瑳,回头人自隔天涯。wàn zhàng guāng hán kàn càn cuō,huí tóu rén zì gé tiān yá。

十灰

释函是

谁催千里集瑶台,朔气萧萧映玉杯。shuí cuī qiān lǐ jí yáo tái,shuò qì xiāo xiāo yìng yù bēi。
销尽岂如随雾转,有时飘坠碧崔嵬。xiāo jǐn qǐ rú suí wù zhuǎn,yǒu shí piāo zhuì bì cuī wéi。

十一真

释函是

皎皎轻飘桂叶春,影娥池畔趁芳辰。jiǎo jiǎo qīng piāo guì yè chūn,yǐng é chí pàn chèn fāng chén。
凌空更上无栖处,却笑人间醉玉尘。líng kōng gèng shàng wú qī chù,què xiào rén jiān zuì yù chén。

十二文

释函是

日暮惊沙薄楚云,云中江树影纷纷。rì mù jīng shā báo chǔ yún,yún zhōng jiāng shù yǐng fēn fēn。
香炉飞瀑三千尺,犹较衡阳白雁群。xiāng lú fēi pù sān qiān chǐ,yóu jiào héng yáng bái yàn qún。

十三元

释函是

黄云白日暗寒原,鸿雁无声度塞垣。huáng yún bái rì àn hán yuán,hóng yàn wú shēng dù sāi yuán。
自古客行愁道远,纷纷薄木锁侯门。zì gǔ kè xíng chóu dào yuǎn,fēn fēn báo mù suǒ hóu mén。