古诗词

颜回

释函是

之子不远复,复其见天心。zhī zi bù yuǎn fù,fù qí jiàn tiān xīn。
三月能不违,力尽知疏亲。sān yuè néng bù wéi,lì jǐn zhī shū qīn。
一间竟勿逮,洙泗乃无人。yī jiān jìng wù dǎi,zhū sì nǎi wú rén。
箪瓢士之常,风雨岁时深。dān piáo shì zhī cháng,fēng yǔ suì shí shēn。
所矢贵自信,岂直为安贫。suǒ shǐ guì zì xìn,qǐ zhí wèi ān pín。
道在物我忘,迢迢空古今。dào zài wù wǒ wàng,tiáo tiáo kōng gǔ jīn。
世间爱其名,山林多隐沦。shì jiān ài qí míng,shān lín duō yǐn lún。
圣贤行何从,贵贱吾知音。shèng xián xíng hé cóng,guì jiàn wú zhī yīn。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

六麻

释函是

烟暝缤纷落日斜,五衢寒尽一枝花。yān míng bīn fēn luò rì xié,wǔ qú hán jǐn yī zhī huā。
我怜素色禁残雪,谁爱馀香坐晚霞。wǒ lián sù sè jìn cán xuě,shuí ài yú xiāng zuò wǎn xiá。
但道影疏南浦月,岂知春在野人家。dàn dào yǐng shū nán pǔ yuè,qǐ zhī chūn zài yě rén jiā。
幽光处处都相似,况是荒岑韵更赊。yōu guāng chù chù dōu xiāng shì,kuàng shì huāng cén yùn gèng shē。

七阳

释函是

独厌容长异众芳,由来素质欲淩霜。dú yàn róng zhǎng yì zhòng fāng,yóu lái sù zhì yù líng shuāng。
坐销暝色发林秀,引得春风满草堂。zuò xiāo míng sè fā lín xiù,yǐn dé chūn fēng mǎn cǎo táng。
爱此清芬先堕叶,却怜憔悴暗生香。ài cǐ qīng fēn xiān duò yè,què lián qiáo cuì àn shēng xiāng。
不妨共对连宵迥,千古幽怀在石床。bù fáng gòng duì lián xiāo jiǒng,qiān gǔ yōu huái zài shí chuáng。

八庚

释函是

玉质冰操共此情,岁寒惟见一林清。yù zhì bīng cāo gòng cǐ qíng,suì hán wéi jiàn yī lín qīng。
雪霜满地谁堪白,桃李开时但有名。xuě shuāng mǎn dì shuí kān bái,táo lǐ kāi shí dàn yǒu míng。
飘落且随流水去,孤荣又傍碧岩生。piāo luò qiě suí liú shuǐ qù,gū róng yòu bàng bì yán shēng。
临风欲和还应笑,何处关山无笛声。lín fēng yù hé hái yīng xiào,hé chù guān shān wú dí shēng。

九青

释函是

万象沈沉醉不醒,微云澹月倚山亭。wàn xiàng shěn chén zuì bù xǐng,wēi yún dàn yuè yǐ shān tíng。
若怜冻腊为先放,更喜春寒尚未零。ruò lián dòng là wèi xiān fàng,gèng xǐ chūn hán shàng wèi líng。
容易珠离千颗白,曾同柳色几枝青。róng yì zhū lí qiān kē bái,céng tóng liǔ sè jǐ zhī qīng。
幽姿我亦惭相失,夜夜溪头户半扃。yōu zī wǒ yì cán xiāng shī,yè yè xī tóu hù bàn jiōng。

十蒸

释函是

山径横斜好共僧,孤云野鹤碧崚嶒。shān jìng héng xié hǎo gòng sēng,gū yún yě hè bì léng céng。
相看石上寒如此,坐到花残春未曾。xiāng kàn shí shàng hán rú cǐ,zuò dào huā cán chūn wèi céng。
澹影情疏应似我,晓风人外若为朋。dàn yǐng qíng shū yīng shì wǒ,xiǎo fēng rén wài ruò wèi péng。
纸窗竹屋凄清处,一片禅心不可胜。zhǐ chuāng zhú wū qī qīng chù,yī piàn chán xīn bù kě shèng。

十一尤

释函是

黄花落尽独怜秋,便放寒山倚石楼。huáng huā luò jǐn dú lián qiū,biàn fàng hán shān yǐ shí lóu。
伫望白云归洞壑,坐看孤雁下沧洲。zhù wàng bái yún guī dòng hè,zuò kàn gū yàn xià cāng zhōu。
影同雪色惟堪赏,啸入春风不可留。yǐng tóng xuě sè wéi kān shǎng,xiào rù chūn fēng bù kě liú。
一自参军吟欲绝,疏钟明月夜光浮。yī zì cān jūn yín yù jué,shū zhōng míng yuè yè guāng fú。

十二侵

释函是

雪里窥人雪不侵,澹香孤影百年心。xuě lǐ kuī rén xuě bù qīn,dàn xiāng gū yǐng bǎi nián xīn。
一梢烟月看同昔,去日春光又到林。yī shāo yān yuè kàn tóng xī,qù rì chūn guāng yòu dào lín。
吹落为摧罗袖色,高低空笑白头吟。chuī luò wèi cuī luó xiù sè,gāo dī kōng xiào bái tóu yín。
菟园上苑多憔悴,别有幽根在石岑。tú yuán shàng yuàn duō qiáo cuì,bié yǒu yōu gēn zài shí cén。

十三覃

释函是

轻寒残雪暗江南,曙色幽香尚带岚。qīng hán cán xuě àn jiāng nán,shǔ sè yōu xiāng shàng dài lán。
洁白不伤行路意,疏斜终欲老云庵。jié bái bù shāng xíng lù yì,shū xié zhōng yù lǎo yún ān。
似催万里还家信,犹伴浮生半日谈。shì cuī wàn lǐ hái jiā xìn,yóu bàn fú shēng bàn rì tán。
却笑武陵溪未稳,年年春梦付痴憨。què xiào wǔ líng xī wèi wěn,nián nián chūn mèng fù chī hān。

十四盐

释函是

雪中香色水中盐,夜夜看花味欲兼。xuě zhōng xiāng sè shuǐ zhōng yán,yè yè kàn huā wèi yù jiān。
不是我来寒彻骨,枉教人醉月明帘。bù shì wǒ lái hán chè gǔ,wǎng jiào rén zuì yuè míng lián。
孤山影碎千丛玉,万里传持一素缣。gū shān yǐng suì qiān cóng yù,wàn lǐ chuán chí yī sù jiān。
几度因风聊寄赠,恐惊头白易生嫌。jǐ dù yīn fēng liáo jì zèng,kǒng jīng tóu bái yì shēng xián。

十五咸

释函是

满林秀色映松杉,西竺先生经一函。mǎn lín xiù sè yìng sōng shān,xī zhú xiān shēng jīng yī hán。
雪岭开残迂冻腊,早春疏影到千岩。xuě lǐng kāi cán yū dòng là,zǎo chūn shū yǐng dào qiān yán。
山中有客堪餐石,月下何人曳素衫。shān zhōng yǒu kè kān cān shí,yuè xià hé rén yè sù shān。
且抱闲情恣幽赏,香台云外共諵諵。qiě bào xián qíng zì yōu shǎng,xiāng tái yún wài gòng nán nán。

一东

释函是

阴阳凝散碧烟中,飘落何劳问异同。yīn yáng níng sàn bì yān zhōng,piāo luò hé láo wèn yì tóng。
飞絮随风空自白,寒炉终夜为谁红。fēi xù suí fēng kōng zì bái,hán lú zhōng yè wèi shuí hóng。
深山拥被怜东郭,野店凭鞍笑谢公。shēn shān yōng bèi lián dōng guō,yě diàn píng ān xiào xiè gōng。
冻杀亦饶清气在,人间天上一无穷。dòng shā yì ráo qīng qì zài,rén jiān tiān shàng yī wú qióng。

二冬

释函是

凭轩迢望欲携筇,濯濯江山千里从。píng xuān tiáo wàng yù xié qióng,zhuó zhuó jiāng shān qiān lǐ cóng。
白尽不曾夸素色,晴来犹自覆青松。bái jǐn bù céng kuā sù sè,qíng lái yóu zì fù qīng sōng。
暖消石室一杯茗,寒入峰林几夜钟。nuǎn xiāo shí shì yī bēi míng,hán rù fēng lín jǐ yè zhōng。
试问重裘驴背上,护生堤畔肯从容。shì wèn zhòng qiú lǘ bèi shàng,hù shēng dī pàn kěn cóng róng。

三江

释函是

纷纷裂素映山窗,万壑千岩色尽降。fēn fēn liè sù yìng shān chuāng,wàn hè qiān yán sè jǐn jiàng。
转雾惊风朝不避,轻云蔽月夜无双。zhuǎn wù jīng fēng cháo bù bì,qīng yún bì yuè yè wú shuāng。
爱同野鹤投高树,不畏飘蓬入大江。ài tóng yě hè tóu gāo shù,bù wèi piāo péng rù dà jiāng。
一种萦光随去住,枉教人自对寒缸。yī zhǒng yíng guāng suí qù zhù,wǎng jiào rén zì duì hán gāng。

四支

释函是

永夜沈沈闻折枝,空山如在百重围。yǒng yè shěn shěn wén zhé zhī,kōng shān rú zài bǎi zhòng wéi。
佛灯初暗纸窗白,香篆将残磨衲知。fú dēng chū àn zhǐ chuāng bái,xiāng zhuàn jiāng cán mó nà zhī。
十里江楼寒吹蚤,孤舟沙岸苦吟迟。shí lǐ jiāng lóu hán chuī zǎo,gū zhōu shā àn kǔ yín chí。
因兹忆起平生事,万虑消停鬓已丝。yīn zī yì qǐ píng shēng shì,wàn lǜ xiāo tíng bìn yǐ sī。

五微

释函是

天南漠北雨霏霏,谁掩峰头明月扉。tiān nán mò běi yǔ fēi fēi,shuí yǎn fēng tóu míng yuè fēi。
只为萦空惭夕照,却怜落树似花飞。zhǐ wèi yíng kōng cán xī zhào,què lián luò shù shì huā fēi。
板桥风卷马蹄滑,江树云繁驿路微。bǎn qiáo fēng juǎn mǎ tí huá,jiāng shù yún fán yì lù wēi。
看到晴峦春渐去,乡关何处待人归。kàn dào qíng luán chūn jiàn qù,xiāng guān hé chù dài rén guī。