古诗词

庄子

释函是

庄周梦蝴蝶,蝴蝶为庄周。zhuāng zhōu mèng hú dié,hú dié wèi zhuāng zhōu。
是中无作者,万物将安休。shì zhōng wú zuò zhě,wàn wù jiāng ān xiū。
指与非指喻,相去何短修。zhǐ yǔ fēi zhǐ yù,xiāng qù hé duǎn xiū。
死岂遂知归,滑疑终悠悠。sǐ qǐ suì zhī guī,huá yí zhōng yōu yōu。
明照非天均,因是焉足由。míng zhào fēi tiān jūn,yīn shì yān zú yóu。
譬之千万派,到海声俱收。pì zhī qiān wàn pài,dào hǎi shēng jù shōu。
声消不是海,是海行倾湫。shēng xiāo bù shì hǎi,shì hǎi xíng qīng jiǎo。
一切悉意言,过此谁与俦。yī qiè xī yì yán,guò cǐ shuí yǔ chóu。
吾思道在迩,作止空相尤。wú sī dào zài ěr,zuò zhǐ kōng xiāng yóu。
要以解粗识,聊当圣贤谋。yào yǐ jiě cū shí,liáo dāng shèng xián móu。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

樟树舟中

释函是

舜老于今始觉衰,傋尝艰险欲何为。shùn lǎo yú jīn shǐ jué shuāi,jiǎng cháng jiān xiǎn yù hé wèi。
穿林渡水三千里,扯缆帮篙十二时。chuān lín dù shuǐ sān qiān lǐ,chě lǎn bāng gāo shí èr shí。
急雨翻江纸被湿,飓风动地布帆欹。jí yǔ fān jiāng zhǐ bèi shī,jù fēng dòng dì bù fān yī。
一杯清茗还吾乐,身后身前且莫思。yī bēi qīng míng hái wú lè,shēn hòu shēn qián qiě mò sī。

过赣州关

释函是

衰病支离过赣城,巍然雄据拱神京。shuāi bìng zhī lí guò gàn chéng,wēi rán xióng jù gǒng shén jīng。
僧衣不税水云贵,国法无私官吏平。sēng yī bù shuì shuǐ yún guì,guó fǎ wú sī guān lì píng。
我守先宗违世谛,谁贻后学惜身名。wǒ shǒu xiān zōng wéi shì dì,shuí yí hòu xué xī shēn míng。
乡关渐近仍为客,且以优游老此生。xiāng guān jiàn jìn réng wèi kè,qiě yǐ yōu yóu lǎo cǐ shēng。

舟抵南安二首

释函是

地尽东南障海门,乡关依旧几生存。dì jǐn dōng nán zhàng hǎi mén,xiāng guān yī jiù jǐ shēng cún。
人民顾我无相识,财货如泉各有樊。rén mín gù wǒ wú xiāng shí,cái huò rú quán gè yǒu fán。
万古山川同旦夕,百年荣落自乾坤。wàn gǔ shān chuān tóng dàn xī,bǎi nián róng luò zì qián kūn。
一从度此成衰老,回首何年听夜猿。yī cóng dù cǐ chéng shuāi lǎo,huí shǒu hé nián tīng yè yuán。

舟抵南安二首

释函是

又是何年度此关,白鹇见我往来难。yòu shì hé nián dù cǐ guān,bái xián jiàn wǒ wǎng lái nán。
江流渔火风烟邈,去国还山天地宽。jiāng liú yú huǒ fēng yān miǎo,qù guó hái shān tiān dì kuān。
守道不教心膂易,待时真畏夕阳残。shǒu dào bù jiào xīn lǚ yì,dài shí zhēn wèi xī yáng cán。
谬膺师席终无二,俯仰乾坤指急湍。miù yīng shī xí zhōng wú èr,fǔ yǎng qián kūn zhǐ jí tuān。

度大庾岭二首

释函是

突兀庾关暗晓昕,人从鸟道入高雯。tū wù yǔ guān àn xiǎo xīn,rén cóng niǎo dào rù gāo wén。
嵩林秋晚新忧隐,车马骈阗旧见闻。sōng lín qiū wǎn xīn yōu yǐn,chē mǎ pián tián jiù jiàn wén。
行迈不随尘鞅后,凭高休作海江分。xíng mài bù suí chén yāng hòu,píng gāo xiū zuò hǎi jiāng fēn。
皇天后土知予意,半亩山田且自耘。huáng tiān hòu tǔ zhī yǔ yì,bàn mǔ shān tián qiě zì yún。

度大庾岭二首

释函是

万古宗猷却向东,祖庭艰钜与谁同。wàn gǔ zōng yóu què xiàng dōng,zǔ tíng jiān jù yǔ shuí tóng。
凌空睥睨乾坤外,出岫风云浩荡中。líng kōng pì nì qián kūn wài,chū xiù fēng yún hào dàng zhōng。
守法尚能巢白鹤,从心终不学黄龙。shǒu fǎ shàng néng cháo bái hè,cóng xīn zhōng bù xué huáng lóng。
周身已愧非吾道,岂更荒唐问化工。zhōu shēn yǐ kuì fēi wú dào,qǐ gèng huāng táng wèn huà gōng。

还海云

释函是

人面难为佛面平,两年尊候得安宁。rén miàn nán wèi fú miàn píng,liǎng nián zūn hòu dé ān níng。
嬴来双眼碧如水,寄去千峰梦亦清。yíng lái shuāng yǎn bì rú shuǐ,jì qù qiān fēng mèng yì qīng。
遥觉竹风入座冷,近看柳絮傍檐轻。yáo jué zhú fēng rù zuò lěng,jìn kàn liǔ xù bàng yán qīng。
刹尘旷劫非他事,海竭河清空有名。shā chén kuàng jié fēi tā shì,hǎi jié hé qīng kōng yǒu míng。

病中书怀二首

释函是

老来病苦惟能忍,一念空知为后人。lǎo lái bìng kǔ wéi néng rěn,yī niàn kōng zhī wèi hòu rén。
到底还他三昧力,此时谁问百年身。dào dǐ hái tā sān mèi lì,cǐ shí shuí wèn bǎi nián shēn。
西风未堕井梧叶,沼水犹停菱荇春。xī fēng wèi duò jǐng wú yè,zhǎo shuǐ yóu tíng líng xìng chūn。
天上人间何所有,青霄白石月轮新。tiān shàng rén jiān hé suǒ yǒu,qīng xiāo bái shí yuè lún xīn。

病中书怀二首

释函是

休将贫病拟袁安,雪未填门见亦难。xiū jiāng pín bìng nǐ yuán ān,xuě wèi tián mén jiàn yì nán。
枫叶满山山色丽,鹤翎投树树声寒。fēng yè mǎn shān shān sè lì,hè líng tóu shù shù shēng hán。
清溪老我听潮上,白眼看人到夕残。qīng xī lǎo wǒ tīng cháo shàng,bái yǎn kàn rén dào xī cán。
道者孤怀浑似雪,天风一夜响琅玕。dào zhě gū huái hún shì xuě,tiān fēng yī yè xiǎng láng gān。

八月初五日示诸子

释函是

连年衰病意迟迟,短景萧条却为谁。lián nián shuāi bìng yì chí chí,duǎn jǐng xiāo tiáo què wèi shuí。
户外已惊黄叶坠,床头休问菊花期。hù wài yǐ jīng huáng yè zhuì,chuáng tóu xiū wèn jú huā qī。
安身有策非今日,抱道寻僧惜往时。ān shēn yǒu cè fēi jīn rì,bào dào xún sēng xī wǎng shí。
不是叮咛长别日,黄云青霭好相思。bù shì dīng níng zhǎng bié rì,huáng yún qīng ǎi hǎo xiāng sī。

一东

释函是

乾坤浑灏郁巃嵷,物化承阳气候通。qián kūn hún hào yù lóng sǒng,wù huà chéng yáng qì hòu tōng。
万汇初回先素色,群芳未绽暗香丛。wàn huì chū huí xiān sù sè,qún fāng wèi zhàn àn xiāng cóng。
风飘雪蕊随烟散,月冻溪明一树空。fēng piāo xuě ruǐ suí yān sàn,yuè dòng xī míng yī shù kōng。
惭愧梁园觅不见,独留孤韵古今同。cán kuì liáng yuán mì bù jiàn,dú liú gū yùn gǔ jīn tóng。

二冬

释函是

笑抱闲情自一峰,东亭何处见春容。xiào bào xián qíng zì yī fēng,dōng tíng hé chù jiàn chūn róng。
相期深谷惟明月,不畏寒岩共老松。xiāng qī shēn gǔ wéi míng yuè,bù wèi hán yán gòng lǎo sōng。
带瞑坐醒初夜梦,倚空愁破五更钟。dài míng zuò xǐng chū yè mèng,yǐ kōng chóu pò wǔ gèng zhōng。
生来傲骨惭烟火,半落溪桥溅短筇。shēng lái ào gǔ cán yān huǒ,bàn luò xī qiáo jiàn duǎn qióng。

三江

释函是

聊将春信渡寒江,映雪清姿色易降。liáo jiāng chūn xìn dù hán jiāng,yìng xuě qīng zī sè yì jiàng。
零落风烟同白鹭,萧条形影对银缸。líng luò fēng yān tóng bái lù,xiāo tiáo xíng yǐng duì yín gāng。
梦回香远人何极,望入云端眼一双。mèng huí xiāng yuǎn rén hé jí,wàng rù yún duān yǎn yī shuāng。
万紫千红看若此,解衣谁与卧虚窗。wàn zǐ qiān hóng kàn ruò cǐ,jiě yī shuí yǔ wò xū chuāng。

四支

释函是

孤芳无地足栖迟,木落溪寒又一时。gū fāng wú dì zú qī chí,mù luò xī hán yòu yī shí。
瘦骨且随岩壑老,素香不使水云知。shòu gǔ qiě suí yán hè lǎo,sù xiāng bù shǐ shuǐ yún zhī。
蒙蒙太古几忘岁,寂寂空林欲待谁。méng méng tài gǔ jǐ wàng suì,jì jì kōng lín yù dài shuí。
倚石自怜霜雪意,百年春色正相期。yǐ shí zì lián shuāng xuě yì,bǎi nián chūn sè zhèng xiāng qī。

五微

释函是

一围寒玉影离微,独坐山头夜不归。yī wéi hán yù yǐng lí wēi,dú zuò shān tóu yè bù guī。
晓露未干窥石室,夕阳初下映柴扉。xiǎo lù wèi gàn kuī shí shì,xī yáng chū xià yìng chái fēi。
似怜高士埋空谷,犹听孤猿欲揽衣。shì lián gāo shì mái kōng gǔ,yóu tīng gū yuán yù lǎn yī。
梦断罗浮春尚早,北风吹雪雨霏霏。mèng duàn luó fú chūn shàng zǎo,běi fēng chuī xuě yǔ fēi fēi。