古诗词

摘茶八首

释函是

南方有嘉木,穿地一二尺。nán fāng yǒu jiā mù,chuān dì yī èr chǐ。
其树如瓜芦,孤根终不易。qí shù rú guā lú,gū gēn zhōng bù yì。
尝产丹丘山,服之生羽翮。cháng chǎn dān qiū shān,fú zhī shēng yǔ hé。
海蠃烂石中,春至颇堪摘。hǎi luǒ làn shí zhōng,chūn zhì pǒ kān zhāi。
虽非穆陀种,可以愈瘕癖。suī fēi mù tuó zhǒng,kě yǐ yù jiǎ pǐ。
一饮营卫舒,再饮寤终夕。yī yǐn yíng wèi shū,zài yǐn wù zhōng xī。
三饮通神明,清风起两腋。sān yǐn tōng shén míng,qīng fēng qǐ liǎng yè。
采采勿伤株,伤株枝叶竭。cǎi cǎi wù shāng zhū,shāng zhū zhī yè jié。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

寄尘异但侍元

释函是

买断青山长白云,闲栽桃李两溪分。mǎi duàn qīng shān zhǎng bái yún,xián zāi táo lǐ liǎng xī fēn。
别来樵径新松竹,忆去篱笆旧见闻。bié lái qiáo jìng xīn sōng zhú,yì qù lí bā jiù jiàn wén。
伫立不堪人境异,遥看空见水天文。zhù lì bù kān rén jìng yì,yáo kàn kōng jiàn shuǐ tiān wén。
谁能千里谋晨夕,归掩柴扉寄与君。shuí néng qiān lǐ móu chén xī,guī yǎn chái fēi jì yǔ jūn。

秋日移榻上双镜楼

释函是

谁说仙人好住楼,道心如水意如秋。shuí shuō xiān rén hǎo zhù lóu,dào xīn rú shuǐ yì rú qiū。
窗中十里湖光冷,林外千峰月色幽。chuāng zhōng shí lǐ hú guāng lěng,lín wài qiān fēng yuè sè yōu。
今夜不教天入梦,当时已见海无沤。jīn yè bù jiào tiān rù mèng,dāng shí yǐ jiàn hǎi wú ōu。
抱襟独坐寒更迥,白眼碧霄两不收。bào jīn dú zuò hán gèng jiǒng,bái yǎn bì xiāo liǎng bù shōu。

中秋

释函是

年年秋月年年新,独向高楼照老人。nián nián qiū yuè nián nián xīn,dú xiàng gāo lóu zhào lǎo rén。
河山入镜悬千像,宫殿如冰映一身。hé shān rù jìng xuán qiān xiàng,gōng diàn rú bīng yìng yī shēn。
生厌豪华成寂寞,老于泉石惜风尘。shēng yàn háo huá chéng jì mò,lǎo yú quán shí xī fēng chén。
无穷乐事留今夕,玉斧休将斫桂轮。wú qióng lè shì liú jīn xī,yù fǔ xiū jiāng zhuó guì lún。

秋怀八首

释函是

梧井初寒山气清,一时双眼最分明。wú jǐng chū hán shān qì qīng,yī shí shuāng yǎn zuì fēn míng。
卷帘却爱窗间瀑,倚杖犹怜霜下英。juǎn lián què ài chuāng jiān pù,yǐ zhàng yóu lián shuāng xià yīng。
师席谬膺惭祖道,佛恩难报愧馀生。shī xí miù yīng cán zǔ dào,fú ēn nán bào kuì yú shēng。
谁能无我难为直,白首于人可任情。shuí néng wú wǒ nán wèi zhí,bái shǒu yú rén kě rèn qíng。

秋怀八首

释函是

五陵游侠猎寒原,谁向西飙听夜猿。wǔ líng yóu xiá liè hán yuán,shuí xiàng xī biāo tīng yè yuán。
老去逢人惟有笑,病来瞑目但无言。lǎo qù féng rén wéi yǒu xiào,bìng lái míng mù dàn wú yán。
道心寂寞秋林远,世故参差夕鸟喧。dào xīn jì mò qiū lín yuǎn,shì gù cān chà xī niǎo xuān。
睹史何年传胜事,支那终日闭无门。dǔ shǐ hé nián chuán shèng shì,zhī nà zhōng rì bì wú mén。

秋怀八首

释函是

人事飘摇如败叶,道怀凄冷对秋山。rén shì piāo yáo rú bài yè,dào huái qī lěng duì qiū shān。
谁当独善甘遗世,且趁馀闲暂掩关。shuí dāng dú shàn gān yí shì,qiě chèn yú xián zàn yǎn guān。
因地自惟同广漠,痴心真欲向人寰。yīn dì zì wéi tóng guǎng mò,chī xīn zhēn yù xiàng rén huán。
一声鸿雁清虚上,已觉全身共往还。yī shēng hóng yàn qīng xū shàng,yǐ jué quán shēn gòng wǎng hái。

秋怀八首

释函是

一从见说虚空讲,不觉西山在目前。yī cóng jiàn shuō xū kōng jiǎng,bù jué xī shān zài mù qián。
五色摩尼非数量,一真法性绝中偏。wǔ sè mó ní fēi shù liàng,yī zhēn fǎ xìng jué zhōng piān。
心知已涤身名累,踪迹何妨姓字传。xīn zhī yǐ dí shēn míng lèi,zōng jì hé fáng xìng zì chuán。
敢较亮公同与异,孤怀吾欲问皇天。gǎn jiào liàng gōng tóng yǔ yì,gū huái wú yù wèn huáng tiān。

秋怀八首

释函是

万顷秋波蘸碧空,朝霞夕照两玲珑。wàn qǐng qiū bō zhàn bì kōng,cháo xiá xī zhào liǎng líng lóng。
远山如画填枫叶,近水微波惊夜龙。yuǎn shān rú huà tián fēng yè,jìn shuǐ wēi bō jīng yè lóng。
借境怡情非有道,修名绝俗岂真风。jiè jìng yí qíng fēi yǒu dào,xiū míng jué sú qǐ zhēn fēng。
翛然独坐虚窗下,静对千峰谁与同。xiāo rán dú zuò xū chuāng xià,jìng duì qiān fēng shuí yǔ tóng。

秋怀八首

释函是

丹黄浓淡晚山幽,豪富翻怜万户侯。dān huáng nóng dàn wǎn shān yōu,háo fù fān lián wàn hù hóu。
过客闻猿频下泪,颓龄对菊不知秋。guò kè wén yuán pín xià lèi,tuí líng duì jú bù zhī qiū。
悲欢久向无心度,景物还同有意留。bēi huān jiǔ xiàng wú xīn dù,jǐng wù hái tóng yǒu yì liú。
说与时人应笑煞,金文已上白云头。shuō yǔ shí rén yīng xiào shā,jīn wén yǐ shàng bái yún tóu。

秋怀八首

释函是

秋风入座晚萧萧,谁信无心境自销。qiū fēng rù zuò wǎn xiāo xiāo,shuí xìn wú xīn jìng zì xiāo。
良夜何人敲竹树,深云有梦渡河桥。liáng yè hé rén qiāo zhú shù,shēn yún yǒu mèng dù hé qiáo。
已知世乏调鹰手,犹自口吹引凤箫。yǐ zhī shì fá diào yīng shǒu,yóu zì kǒu chuī yǐn fèng xiāo。
但劝相逢须着眼,莫将难易误晨宵。dàn quàn xiāng féng xū zhe yǎn,mò jiāng nán yì wù chén xiāo。

秋怀八首

释函是

劫外安身自不难,深云一觉夕阳残。jié wài ān shēn zì bù nán,shēn yún yī jué xī yáng cán。
青山买断招巢鹤,白昼乘凉倚竹竿。qīng shān mǎi duàn zhāo cháo hè,bái zhòu chéng liáng yǐ zhú gān。
世事不干尘网尽,佛灯谁续曙襟寒。shì shì bù gàn chén wǎng jǐn,fú dēng shuí xù shǔ jīn hán。
生来血性从天植,鞭入泥牛入海乾。shēng lái xuè xìng cóng tiān zhí,biān rù ní niú rù hǎi qián。

甲子九日

释函是

今年登眺昔年人,九日溪山气转新。jīn nián dēng tiào xī nián rén,jiǔ rì xī shān qì zhuǎn xīn。
病后岂教超有力,定中不信但无身。bìng hòu qǐ jiào chāo yǒu lì,dìng zhōng bù xìn dàn wú shēn。
风吹云散碧霄净,日照霜明万象真。fēng chuī yún sàn bì xiāo jìng,rì zhào shuāng míng wàn xiàng zhēn。
无影树栖鸿雁尽,芦花寒水自粼粼。wú yǐng shù qī hóng yàn jǐn,lú huā hán shuǐ zì lín lín。

怀山燄监寺

释函是

寒月疏星处处同,行人应在碧霄中。hán yuè shū xīng chù chù tóng,xíng rén yīng zài bì xiāo zhōng。
计程暗数千山外,归日还期九月终。jì chéng àn shù qiān shān wài,guī rì hái qī jiǔ yuè zhōng。
梦里音书传小子,觉来疑虑问长空。mèng lǐ yīn shū chuán xiǎo zi,jué lái yí lǜ wèn zhǎng kōng。
天涯一别如蓬断,渭水庐峰望欲穷。tiān yá yī bié rú péng duàn,wèi shuǐ lú fēng wàng yù qióng。

净成即事

释函是

日上高山影渐低,万峰松竹醉如泥。rì shàng gāo shān yǐng jiàn dī,wàn fēng sōng zhú zuì rú ní。
下方相视谁同异,上界分剂有觉迷。xià fāng xiāng shì shuí tóng yì,shàng jiè fēn jì yǒu jué mí。
短景易从千劫量,遐龄偏与一毫齐。duǎn jǐng yì cóng qiān jié liàng,xiá líng piān yǔ yī háo qí。
此心知向何人道,我自东行汝自西。cǐ xīn zhī xiàng hé rén dào,wǒ zì dōng xíng rǔ zì xī。

乙丑初春即事

释函是

守拙匡徒五十年,未尝俯仰向人前。shǒu zhuō kuāng tú wǔ shí nián,wèi cháng fǔ yǎng xiàng rén qián。
访予携手谈松下,送客扶筇揖涧边。fǎng yǔ xié shǒu tán sōng xià,sòng kè fú qióng yī jiàn biān。
老卧千峰忘贵贱,病移深谷废周旋。lǎo wò qiān fēng wàng guì jiàn,bìng yí shēn gǔ fèi zhōu xuán。
自知有过随云水,不敢逡巡累后贤。zì zhī yǒu guò suí yún shuǐ,bù gǎn qūn xún lèi hòu xián。