古诗词

读大唐西域记十三首

释函是

睹史多上人,大庵没罗心。dǔ shǐ duō shàng rén,dà ān méi luó xīn。
未断铦刀舌,善来莲花身。wèi duàn xiān dāo shé,shàn lái lián huā shēn。
三年不相报,六月下阶庭。sān nián bù xiāng bào,liù yuè xià jiē tíng。
相好不可言,妙音谁与闻。xiāng hǎo bù kě yán,miào yīn shuí yǔ wén。
一人乃多形,一心乃多因。yī rén nǎi duō xíng,yī xīn nǎi duō yīn。
多形人岂幻,多因心自真。duō xíng rén qǐ huàn,duō yīn xīn zì zhēn。
先后俱不到,春风吹蚤林。xiān hòu jù bù dào,chūn fēng chuī zǎo lín。
万木一时茂,天上亦成阴。wàn mù yī shí mào,tiān shàng yì chéng yīn。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

怀吼万须识

释函是

匡庐深谷驻寒烟,谁共开池种白莲。kuāng lú shēn gǔ zhù hán yān,shuí gòng kāi chí zhǒng bái lián。
借饭有人从楚泽,寄囊无路到秋天。jiè fàn yǒu rén cóng chǔ zé,jì náng wú lù dào qiū tiān。
独行市井见新月,徙倚茅堂听夜泉。dú xíng shì jǐng jiàn xīn yuè,xǐ yǐ máo táng tīng yè quán。
所叹道孤年运迈,梦魂犹系穆陵边。suǒ tàn dào gū nián yùn mài,mèng hún yóu xì mù líng biān。

滕王阁

释函是

拨云倚棹度江津,戴笠登楼景倍新。bō yún yǐ zhào dù jiāng jīn,dài lì dēng lóu jǐng bèi xīn。
雨过西山人望越,风回南浦雁归秦。yǔ guò xī shān rén wàng yuè,fēng huí nán pǔ yàn guī qín。
背城画角孤烟晚,近水芦花隔岸春。bèi chéng huà jiǎo gū yān wǎn,jìn shuǐ lú huā gé àn chūn。
俯仰一回思帝子,碧霄无际浪无尘。fǔ yǎng yī huí sī dì zi,bì xiāo wú jì làng wú chén。

滕王阁五首和足两韵

释函是

早年瓢笠及登临,乱后栖迟遂至今。zǎo nián piáo lì jí dēng lín,luàn hòu qī chí suì zhì jīn。
怀古况逢新画栋,凭高因见旧苍岑。huái gǔ kuàng féng xīn huà dòng,píng gāo yīn jiàn jiù cāng cén。
歌钟几向人间换,词赋犹怜世外寻。gē zhōng jǐ xiàng rén jiān huàn,cí fù yóu lián shì wài xún。
我亦卧游舒远瞩,长江孤照白云心。wǒ yì wò yóu shū yuǎn zhǔ,zhǎng jiāng gū zhào bái yún xīn。

滕王阁五首和足两韵

释函是

高楼雄镇坐春风,胜国洪图今古同。gāo lóu xióng zhèn zuò chūn fēng,shèng guó hóng tú jīn gǔ tóng。
戎马喜随歌舞散,文章愁逐玉鸾空。róng mǎ xǐ suí gē wǔ sàn,wén zhāng chóu zhú yù luán kōng。
江鱼云雁浮沉外,南贡西山日夜中。jiāng yú yún yàn fú chén wài,nán gòng xī shān rì yè zhōng。
俯仰共知游览意,临秋应信蓼花红。fǔ yǎng gòng zhī yóu lǎn yì,lín qiū yīng xìn liǎo huā hóng。

滕王阁五首和足两韵

释函是

东南平望控通津,豪贵才华异代人。dōng nán píng wàng kòng tōng jīn,háo guì cái huá yì dài rén。
楼阁只今全盛气,江山终古有馀春。lóu gé zhǐ jīn quán shèng qì,jiāng shān zhōng gǔ yǒu yú chūn。
闲云自是当虚槛,极浦何辞长白蘋。xián yún zì shì dāng xū kǎn,jí pǔ hé cí zhǎng bái píng。
莫向登临重怀抱,杖头无地觅风尘。mò xiàng dēng lín zhòng huái bào,zhàng tóu wú dì mì fēng chén。

滕王阁五首和足两韵

释函是

夜涛千里锦帆轻,错落嘉宾足盛名。yè tāo qiān lǐ jǐn fān qīng,cuò luò jiā bīn zú shèng míng。
倚醉清风同此日,是谁豁眼得生平。yǐ zuì qīng fēng tóng cǐ rì,shì shuí huō yǎn dé shēng píng。
牢骚作赋词人泪,慷慨当筵壮士鸣。láo sāo zuò fù cí rén lèi,kāng kǎi dāng yán zhuàng shì míng。
满目河山成旷代,平观空有老僧情。mǎn mù hé shān chéng kuàng dài,píng guān kōng yǒu lǎo sēng qíng。

滕王阁五首和足两韵

释函是

高怀年少独登楼,纵是无家亦乍愁。gāo huái nián shǎo dú dēng lóu,zòng shì wú jiā yì zhà chóu。
四望云山忘作客,一闻鸿雁暗惊秋。sì wàng yún shān wàng zuò kè,yī wén hóng yàn àn jīng qiū。
芦花宿月沉沙渚,羌笛因风满鹭洲。lú huā sù yuè chén shā zhǔ,qiāng dí yīn fēng mǎn lù zhōu。
天地自来虚橐籥,不堪人事日悠悠。tiān dì zì lái xū tuó yuè,bù kān rén shì rì yōu yōu。

还岭南道中得阿字长安书

释函是

多病已拚匡岳去,因人复向海门归。duō bìng yǐ pàn kuāng yuè qù,yīn rén fù xiàng hǎi mén guī。
聚船南贡江桥在,布谷春畴山日违。jù chuán nán gòng jiāng qiáo zài,bù gǔ chūn chóu shān rì wéi。
万里音书添旅思,三旬风雨想征衣。wàn lǐ yīn shū tiān lǚ sī,sān xún fēng yǔ xiǎng zhēng yī。
驰驰未可酬风穴,白日红尘泥帝畿。chí chí wèi kě chóu fēng xué,bái rì hóng chén ní dì jī。

初还雷峰示诸子

释函是

七贤远别成何事,三老重来信有因。qī xián yuǎn bié chéng hé shì,sān lǎo zhòng lái xìn yǒu yīn。
若与交臂新交臂,吾犹昔人非昔人。ruò yǔ jiāo bì xīn jiāo bì,wú yóu xī rén fēi xī rén。
老榕垂荫酬初地,弱柳沿溪似旧津。lǎo róng chuí yīn chóu chū dì,ruò liǔ yán xī shì jiù jīn。
再礼慈云深自省,肯教狼藉故园春。zài lǐ cí yún shēn zì shěng,kěn jiào láng jí gù yuán chūn。

忆即觉

释函是

虎门水殿春灯迥,狮子楼台霜月残。hǔ mén shuǐ diàn chūn dēng jiǒng,shī zi lóu tái shuāng yuè cán。
千里江山一路直,百年梅柳几回看。qiān lǐ jiāng shān yī lù zhí,bǎi nián méi liǔ jǐ huí kàn。
却因多病伤吾耄,每到良宵念汝单。què yīn duō bìng shāng wú mào,měi dào liáng xiāo niàn rǔ dān。
案上毗尼须尽读,法庭秋晚摄僧难。àn shàng pí ní xū jǐn dú,fǎ tíng qiū wǎn shè sēng nán。

寄怀阿侍者

释函是

三年才得一封书,梦里还山信屡虚。sān nián cái dé yī fēng shū,mèng lǐ hái shān xìn lǚ xū。
病去随人归瘴海,怀深无计问江鱼。bìng qù suí rén guī zhàng hǎi,huái shēn wú jì wèn jiāng yú。
而翁忧道长思汝,尼母怜儿每向予。ér wēng yōu dào zhǎng sī rǔ,ní mǔ lián ér měi xiàng yǔ。
何事五旬心气尽,秋风凝眼倚山庐。hé shì wǔ xún xīn qì jǐn,qiū fēng níng yǎn yǐ shān lú。

六月书怀

释函是

在道平观习渐轻,空怜形影笑馀生。zài dào píng guān xí jiàn qīng,kōng lián xíng yǐng xiào yú shēng。
肝肠于我终无易,意气逢人暂一更。gān cháng yú wǒ zhōng wú yì,yì qì féng rén zàn yī gèng。
暇日且教销贝叶,高谈聊亦寄闲情。xiá rì qiě jiào xiāo bèi yè,gāo tán liáo yì jì xián qíng。
杜多未必无知己,净护须眉入太清。dù duō wèi bì wú zhī jǐ,jìng hù xū méi rù tài qīng。

荔支

释函是

海外灵株自古今,江南江北绝相寻。hǎi wài líng zhū zì gǔ jīn,jiāng nán jiāng běi jué xiāng xún。
浓阴难覆胭脂色,锦质谁怜冰雪心。nóng yīn nán fù yān zhī sè,jǐn zhì shuí lián bīng xuě xīn。
近水似拚形影托,为园聊寄姓名深。jìn shuǐ shì pàn xíng yǐng tuō,wèi yuán liáo jì xìng míng shēn。
畏寒岂是安乡国,白草狼烟情不禁。wèi hán qǐ shì ān xiāng guó,bái cǎo láng yān qíng bù jìn。

喜阿字归自沈阳

释函是

去从湓水趋辽左,归背幽燕入岭东。qù cóng pén shuǐ qū liáo zuǒ,guī bèi yōu yàn rù lǐng dōng。
三年云月何曾别,万里溪山自昔同。sān nián yún yuè hé céng bié,wàn lǐ xī shān zì xī tóng。
踏雪但知陵寝在,逢人休道子卿穷。tà xuě dàn zhī líng qǐn zài,féng rén xiū dào zi qīng qióng。
生还已是吾门幸,休向关门怨朔风。shēng hái yǐ shì wú mén xìng,xiū xiàng guān mén yuàn shuò fēng。

送雪草还归宗兼寄栖贤诸子

释函是

怅望湖山头渐白,送君临别益凄其。chàng wàng hú shān tóu jiàn bái,sòng jūn lín bié yì qī qí。
金轮夜月虚残照,珠海西风怯早吹。jīn lún yè yuè xū cán zhào,zhū hǎi xī fēng qiè zǎo chuī。
帆指庾关云暗处,人归晋寺雪深时。fān zhǐ yǔ guān yún àn chù,rén guī jìn sì xuě shēn shí。
玉渊再会终无负,一语先传猿鹤知。yù yuān zài huì zhōng wú fù,yī yǔ xiān chuán yuán hè zhī。